Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch Full)

Chương 1599 - Chương 1599 - Người Đoạt Giải Nobel Y Học

Chương 1599 - Người đoạt giải Nobel y học
Chương 1599 - Người đoạt giải Nobel y học

Chương 1599: Người đoạt giải Nobel y học

"Hall Weed"

Ầm ầm!

Khán giả xem livestream tại Trung Quốc toàn bộ trợn tròn mắt, trong lòng mọi người đều nảy ra một câu.

Mẹ kiếp, ông có phải nhầm lẫn rồi không?

Hall dưới đài cũng ngây ngẩn cả người, ánh mắt hiển nhiên đã ngây dại.

Ông vốn không nghĩ tới mình sẽ đoạt giải, nhưng cái tên được xướng lên này lại chính là ông ta.

Các nhà khoa học bên cạnh thấy Hall ngơ ngác, không khỏi vỗ vai một cái, nói: "Chúc mừng.”

Hall phản ứng lại, không có niềm vui đoạt giải thưởng, ngược lại cảm thấy mình không nên đoạt giải thưởng này.

......

Trong phòng phát sóng trực tiếp.

"Mẹ kiếp, làm sao có thể không phải là Lâm đại sư cơ chứ."

"Ha ha, cười chết mất, một đám ngốc nghếch cũng không biết đang chờ đợi cái gì. Cái tên họ Lâm này làm sao có thể đoạt giải được, hiện tại bị vả mặt hẳn rất đau nhỉ."

"Trên lầu cút mịa đi, mẹ kiếp, tôi chỉ công nhận Lâm đại sư."

"Không xem, không xem nữa, cái thứ gì vậy, chuyện này mà không có trá thì tôi sẽ ăn phân."

"Không lý nào, Lâm đại sư nghiên cứu ra phương thuốc lợi hại cỡ nào, đừng nói bị bệnh máu trắng, chỉ riêng chứng bệnh chán ăn kia thôi thì cũng có thể đoạt được giải thưởng rồi, dựa vào cái gì chứ?"

"Mẹ nó, đếch xem nữa, bực hết cả mình."

Phố Vân Lý!

Lâm Phàm nhún vai: "Thấy rồi chứ, tôi nói rồi, tôi sẽ không giành được giải thưởng thì thật sự sẽ không đoạt giải.”

Cổ của ông Lương đều đỏ cả lên, nói: "Chuyện này chắc có vấn đề, thứ ông chủ nhỏ nghiên cứu ra làm sao có thể không đạt giải thưởng được chứ, chẳng lẽ cái tên được trao giải này còn có thể khiến người chết sống lại sao?”

"Đúng vậy, trong đó nhất định có vấn đề."

Triệu Chung Dương cũng ngây ngẩn cả người, cậu ta thật sự rất tin tưởng anh Lâm nhất định sẽ đoạt giải, nhưng hiện tại sự thật có chút khiến người ta không thể chấp nhận được.

Nó hoàn toàn không giống với những gì cậu ta nghĩ.

Lâm Phàm xua tay, nói: "Được rồi, được rồi, đều trở về mở cửa hàng đi, nghĩ thoáng một chút.”

Bây giờ hắn không có được giải thưởng, thế nhưng còn phải đi an ủi bọn họ, cảm giác này thật đúng là đủ kỳ quái.

Trung Châu.

Cha mẹ Lâm Phàm và một nhóm hàng xóm tụ tập xung quanh TV.

Nhất là ông Lâm rất mong chờ, khi nghe thấy trong TV xuất hiện ra chữ cái, ông cũng bùng nổ.

"Chuyện này..." Cha Lâm Phàm không còn lời nào để nói, cảm giác lúc này mặt già thật có hơi xấu hổ, đồng thời cũng cảm thấy không công bằng với con trai mình.

Làm sao mà không thể đạt giải được chứ.

Bà Lâm nhìn mặt ông bạn già đỏ lên, cũng an ủi: "Được rồi, được rồi, con trai không đoạt giải thì thôi, không có gì to tát.”

Ông Lâm lắc đầu: “Tình huống này không đúng.”

"Là không đúng, được rồi đừng xem nữa, đi xuống dạo một chút."

Ông Lâm xua tay: "Không được, tôi phải nhìn xem tên này có thành quả gì.”

Khoảnh khắc hàng vạn người chú ý, cuối cùng lại là nỗi thất vọng thất bại, ngoại trừ Lâm Phàm ra thì người xem livestream đều có suy nghĩ này trong lòng.

Tại hiện trường.

Hall bước lên sân khấu, lễ trao giải coi như đã kết thúc, giải thưởng Nobel Y tế là giải thưởng cuối cùng.

"Xin chào quý vị, có thể để cho tôi nói vài câu được không?" Hall nói với đại diện các thành viên của Ủy ban giải thưởng.

Các thành viên giải thưởng cười đáp: "Tất nhiên là được." Sau đó, đối mặt với tất cả mọi người, ông ta nói: " Người đoạt giải Nobel muốn chia sẻ niềm vui của ông ấy với tất cả mọi người, chúng ta hãy chào đón nào.”

Dưới đài là một mảnh tiếng cười, đồng thời xen lẫn tiếng vỗ tay.

Không ít nhà khoa học cũng là bạn bè của Hall, trong lòng họ cũng rất vui vẻ. Tuy rằng bọn họ không đoạt giải, nhưng cũng cảm thấy cao hứng vì Hall.

Hall ho nhẹ một tiếng rồi nói: "Tôi muốn kể cho các vị một câu chuyện, hoặc là nói đây không phải chuyện xưa, mà là một chuyện có thật.”

Mọi người nghe thấy lời này thì đều im lặng, chuẩn bị lắng nghe cẩn thận.

"Tôi tên là Hall, ở đây có không ít bạn bè của tôi. Tôi đến từ một đảo nhỏ ở Mỹ. Tôi có một gia đình hạnh phúc nhưng thật không may, vài tháng trước gia đình hạnh phúc của tôi đột nhiên xảy ra một chuyện..."

Người trong phòng livestream có chút không hiểu, người này muốn nói cái gì.

Mà cho dù là một số nhà khoa học ở hiện trường cũng không biết Hall muốn nói cái gì, nhưng vẫn không lên tiếng, chỉ yên lặng lắng nghe.

"Đúng vậy, là bệnh máu trắng, vợ tôi mắc căn bệnh máu trắng rất đáng sợ này .Mỗi ngày tôi chỉ có chìm đắm trong phòng nghiên cứu mới có thể khiến tôi quên đi nỗi đau xảy ra lúc đó, nhưng sau mỗi lần công việc kết thúc, nhìn thấy vợ mình trên giường bệnh, trái tim tôi thật sự không thể bình tĩnh."

Tại thời điểm này, một số người hiểu rằng Hall đang nói về quá trình của mình và những khó khăn phải chịu đựng trong công việc.

Loại phát biểu này rất là bình thường và phổ biến, mỗi nhà khoa học đều có một gia đình không yên ổn, trước khi giành được giải thưởng đã phải chịu đựng vô số đau khổ.

Đây là một lời mở đầu rất phổ biến.

Bình Luận (0)
Comment