Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch Full)

Chương 1603 - Chương 1603 - Trung Y Chợt Nổi Tiếng

Chương 1603 - Trung Y chợt nổi tiếng
Chương 1603 - Trung Y chợt nổi tiếng

Chương 1603: Trung Y chợt nổi tiếng

Phương pháp chữa bệnh này là Trung y, đối với người nước ngoài mà nói thì Trung y rất thần kỳ, hay có thể nói là môn y học này thật khó tin.

Nhưng lần này, nhà khoa học tiếng tăm lừng lẫy như Hall ở tại lễ trao giải Nobel chứng minh bệnh máu trắng đã bị đánh bại. Hơn nữa vợ của ông ta cũng được phương thuốc này chữa trị khỏi thì sao có thể không khiến người khác điên cuồng chứ.

Người của quỹ Nobel đối với chuyện này cũng rất coi trọng, lập tức đến chỗ Hall điều tra tình hình. Đồng thời vợ của Hall chính là một bệnh nhân mắc bệnh máu trắng, khi đến bệnh viện ở địa phương chỉnh lý lại bệnh án, người của quỹ Nobel hoàn toàn không dám tin vào mắt mình.

Bọn họ đối với phương thuốc của Lâm đại sư mặc dù đã từng nghiên cứu, nhưng cũng không tiến hành thử nghiệm lâm sàng. Trong thời gian hai mươi mấy ngày nay Hall cho vợ uống thuốc Trung y. Đến bây giờ cũng đang sử dụng phương thuốc ở giai đoạn cuối cùng, đồng thời căn cứ vào việc kiểm tra của máy móc, bệnh tình vậy mà lại dần dần chuyển biến tốt thậm chí sắp trị tận gốc.

Phố người Hoa, mở cửa hàng ở đây về cơ bản đều là người Hoa.

Hôm nay, có rất nhiều người ở đây.

Có người da trắng, người ra đen,… mục tiêu của bọn họ chỉ có một, đó chính là tìm cửa hàng thuốc Trung y.

Bọn họ biết, ở đây phòng khám Trung y rất thịnh hành. Có điều bây giờ không còn nhiều nữa, hơn nữa tiệm thuốc Trung y càng ít, chủ yếu là do không được hoan nghênh.

Một hiệu thuốc Trung y.

Lúc này ngoài cửa sớm đã đầy người kín chỗ.

Ông chủ cửa hàng còn cho rằng lại xảy ra bạo động, nhưng khi biết được tình huống thì ngay lập tức hoang mang.

Ông ta sống ở đây sắp mười năm, khi biết những người này đến đây là muốn mua thuốc chữa bệnh máu trắng thì cũng trợn tròn mắt, bệnh máu trắng có thuốc chữa từ khi nào vậy, đây không phải là đang nói đùa sao.

Có điều từ chỗ nhân viên cửa hàng biết được Lâm đại sư ở trong nước công khai phương thuốc trên Weibo thì ông ta càng há mồm tròn mắt.

Ông ta đột nhiên cảm thấy có chút không hiểu.

Bản thân mỗi năm đều về nước mấy lần, cũng chưa từng nghe qua chuyện này.

Có điều khi nhân viên cửa hàng mở trang Weibo ra thì ông ta đã tin, sau đó dựa theo phương thuốc trên đó mà bắt đầu bốc thuốc.

Cho đến cuối cùng, thuốc trong tiệm hoàn toàn được bán hết.

Đây là chuyện trước giờ chưa từng có, bình thường mấy tháng cũng không bán được hết thuốc Trung y. Thế nhưng hôm nay trong hai tiếng đồng hồ ngắn ngủi đã bán hết, thậm chí vẫn còn có người đang xếp hàng.

Chuyện này có chút khiến người ta khiếp sợ.

Lâm Phàm cũng không biết hành vi của hắn đã tạo nên bao nhiêu chấn động.

Đặc biệt là chuyện phương thuốc chữa bệnh máu trắng được tiết lộ trong giải Nobel lần này, khiến mọi người kinh ngạc không thôi.

Người nước ngoài giờ đây đều biết đến sự tồn tại của phương thuốc này.

Bệnh thì không phân biệt quốc gia, cũng có những loại bệnh không thể chữa trị giống như nhau. Nhưng bây giờ đột nhiên có người nói bệnh như vậy đã có thể chữa trị tận gốc, hơn nữa còn được trao giải Nobel và được chính miệng một nhà khoa học đức cao vọng trọng nói ra.

Lúc này, còn ai có thể không tin chứ?

Có điều đối với người nước ngoài mà nói, bọn họ có chút bất đắc dĩ, cũng có chút mơ mơ màng màng, bởi vì bọn họ không biết sắc thuốc Trung y.

Vậy nên các ông chủ mở cửa hàng thuốc Trung y ở nước ngoài đều mỉm cười trong lòng, cảm giác việc kinh doanh lần này đã thay đổi long trời lở đất. Thậm chí trước giờ chưa từng trải nghiệm cảnh bùng nổ như vậy.

Phố Vân Lý.

Lâm phàm cũng không để tâm đến chuyện giải Nobel, chuyện này chỉ là một chuyện phát sinh ngoài ý muốn, sao có thể nghĩ nhiều như vậy làm gì.

Đối với cuộc sống hiện tại của mình, hắn cũng rất hài lòng.

Điền Thần Côn nhìn Lâm Phàm: “Cậu nói xem, sao cậu vẫn có thể ngồi ở đây được vậy, chuyện này cậu không cảm nhận được chút vui vẻ nào hay sao?”

“Vui vẻ?” Lâm Phàm ngơ ngác: “Vui vẻ cái rắm, không có cảm giác mẹ gì.”

Điền Thần Côn bất đắc dĩ lắc đầu: “Con người cậu quá kiêu ngạo, chúng ta không có tiếng nói chung để giao tiếp rồi.”

Lâm Phàm cũng rất bất lực, hắn nào nghĩ sẽ nổi tiếng như vậy, chỉ muốn bình thường trải qua cuộc sống ung dung tự tại. Về phần những cái danh hiệu kia để cho những người đó tự thêm cho mình đi, dù sao bản thân cứ lẳng lặng nhìn mọi người chém gió về hắn đi, nếu không hắn cũng không biết phải phản bác lại thế nào với bọn họ.

Ting ting!

Lúc này, Triệu Minh Thanh gọi điện thoại đến.

“Lão sư, học trò vừa mới biết được, cửa hàng thuốc Trung y ở nước ngoài đang rất náo nhiệt, có rất nhiều người đến mua thuốc ở hiệu thuốc Trung y.” Triệu Minh Thanh rất vui vẻ, chuyện này là chuyện ông ta hy vọng nhìn thấy nhất. Nhưng mà trước đó vẫn không có năng lực này, không có năng lực thay đổi hết tất cả những thứ này.

Nhưng bây giờ, tất cả những điều này đều dần dần xảy ra thay đổi dưới bàn tay của lão sư, chuyện này khiến ông ta rất vui vẻ.

Ông ta tin chỉ cần nỗ lực thì giấc mơ nhất định có thể thành sự thật.

Bình Luận (0)
Comment