Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch Full)

Chương 1619 - Chương 1619 - Ai Không Phục Xin Mời Nhảy Ra

Chương 1619 - Ai không phục xin mời nhảy ra
Chương 1619 - Ai không phục xin mời nhảy ra

Chương 1619: Ai không phục xin mời nhảy ra

“Lâm đại sư, ý tưởng này mặc dù rất tốt, nhưng mà chỉ sợ rất khó áp dụng. Bây giờ hiệp hội đã không chỉ là học thuật giao lưu, mà còn liên đới đến rất nhiều lợi ích kinh tế, mạng lưới quan hệ rất là phức tạp. Nếu như tôi hạ cái thông cáo này xuống, chỉ sợ rất khó áp dụng.” Chu Thanh Tuyền vẫn tự biết rõ, ông ta bây giờ đã lớn tuổi, chịu không được cái áp lực này.

Còn có tinh lực cũng theo không kịp. Đến lúc đó, trong hiệp hội nhất định sẽ phát sinh biến hóa long trời lở đất, muốn trấn an cũng không dễ dàng.

Lâm Phàm không có suy nghĩ nhiều, đáp: “Thế này đi Lão Chu, bây giờ tôi lên làm hội trưởng, ông nhìn xem có khả năng giải quyết chuyện này được không.”

Chu Thanh Tuyền sững sờ, đột nhiên hoảng sợ nói: “Lâm đại sư, cậu thật sự nguyện ý sao?”

“Nguyện ý.” Lâm Phàm nói, mặc dù hắn không muốn phiền phức như vậy thế nhưng chuyện này sao có thể ngại phiền được.Nhất định phải dùng thủ đoạn cứng rắn để trực tiếp trấn áp xuống, ai không phục xin mời nhảy ra.

Hôm sau!

Hiệp hội Trung y.

Hội viên các hội đoàn cơ sở thủ đô cùng đồng hành, đi đi lại lại trong hành lang hiệp hội.

“Hôm nay xảy ra chuyện gì? Chu hội trưởng sao lại gọi mọi người tới vậy?”

“Không biết, hẳn là có chuyện gì đó, có lẽ là hiệp hội chuẩn bị cải cách thì phải.”

“Lâm đại sư nhận được giải thưởng Nobel y học, đúng là khiến chúng ta nở mày nở mặt. Gần đây lương xem bệnh của tôi ở các bệnh viên cũng bắt đầu tăng lên chóng mặt .”

“Tôi cũng vậy, giá mời tôi về xem bệnh cũng tăng lên, không nghĩ tới Lâm đại sư còn có thể ảnh hưởng lớn như vậy.”

Các thành viên của hiệp hội Trung y hăng hái thảo luận, trên mặt đều mang theo nụ cười, tâm tình rất là vui vẻ. Dù sao hiệp hội Trung y trước đây chưa bao giờ được coi trọng, giờ đây bọn họ lại được trải nghiệm cảm giác người ta tôn trọng chưa bao giờ có này.

Đồng thời có một số bệnh viện cũng tới nịnh nọt lấy lòng, phải đào một vài vị đại sư Trung y để đến xem mạch tại bệnh viện, hơn nữa đãi ngộ đều vô cùng tốt.

Nhất là thành viên hiệp hội Trung y, càng là được hoan nghênh.

Mặc dù người khác không có nói rõ, nhưng bọn họ cũng đều biết, những thứ này đều do công của Lâm đại sư. Nếu như không phải Lâm đại sư lấy lực lượng một người mạnh mẽ gánh cho hiệp hội Trung y ddi lên đỉnh cao, chỉ sợ bọn họ còn không có địa vị như ngày hôm nay.

Trong phòng họp.

Chẳng mấy chốc trong phòng họp đã ngồi đầy người.

Lần này mở cuộc họp, chỉ cần là thành viên ở thủ đô thì toàn bộ đều tham gia. Nếu là lúc trước, một số thành viên có lẽ sẽ không tham gia, họ sẽ cho rằng buổi họp có tham gia hay không tham gia đều như nhau, chỉ là trên thân treo một cái danh hiệu mà thôi.

Nhưng là bây giờ không giống trước kia nữa, có Lâm đại sư ở đây, địa vị của hiệp hội Trung y ở trong nước hay thậm chí ngoài quốc tế cũng cao lên không ít.

Gần đây thế mà có không ít phóng viên tới hiệp hội để phỏng vấn, đây cũng là một phương thức hiệu quả để tuyên truyền cho hiệp hội.

Hiện tại những người đang ngồi trong phòng hợp có không ít người bị người ta tìm tới cửa, chính là muốn được giúp đỡ để tiến vào một số cơ sở ở thủ đô. Đến nỗi ở những cơ sở ở địa phương, có người tầm mắt tương đối cao nên không muốn ở cơ sở địa phương của hiệp hội nữa.

Lộp bộp!

Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, ánh mắt tất cả mọi người đều thay đổi vị trí qua đó, lẳng lặng chờ đợi.

Chu Thanh Tuyền đi theo phó hội trưởng Vương Điền Phong tiến vào trong phòng họp. Đồng thời thư ký, trợ thủ các loại cũng theo sát ở phía sau để tiến hành ghi chép đối với cuộc hội nghị hội đàm lần này.

Trên đài hội nghị.

Tất cả thành viên hiệp hội đều đứng dậy: “Xin chào Chu hội trưởng.”

“Ừm.” Chu Thanh Tuyền gật đầu, xem như cùng tất cả thành viên chào hỏi.

Lúc trước hiện trường còn có chút ầm ĩ, nhưng mà tại thời khắc này thì hoàn toàn yên tĩnh trở lại.

Một khoảng im lặng diễn ra, khi Chu Thanh Tuyền chưa nói thì không người nào dám nói chuyện.

Vương Điền Phong ngồi ở chỗ đó sửa sang lại văn kiện, một câu nói cũng không nói. Lão Chu lúc trước đã nói với ông ta, ông ta cũng đồng ý đề nghị của lão Chu là để cho Lâm đại sư làm hội trưởng tân nhiệm. Chuyện này đối với hiệp hội Trung y là chuyện trăm lợi không có lấy một hại.

Đương nhiên, ông ta cũng biết Lâm đại sư là muốn cải cách, nhưng mà con đường này không dễ đi, không cẩn thận sẽ dễ dàng bị phản ngược. Đến lúc đó, có thể sẽ xảy ra chuyện.

Nhưng chuyện này đã xác định, mặc kệ là cái cải cách gì thì chỉ cần đi theo Lâm đại sư là được rồi.

Đại sư Trung y có năng lực như vậy, dẫn dắt hiệp hội Trung y chắc chắn sẽ quật khởi.

“Khụ khụ!” Một hồi ho nhẹ tại trong phòng họp truyền đến, tất cả thành viên đều ngồi nghiêm chỉnh, cảm giác lần này chỉ sợ là có chuyện lớn sắp xảy ra.

Bình Luận (0)
Comment