Chương 1791: Tiến hành kiểm tra
Lâm Phàm quay đầu lại thấy mấy người phóng viên vẫn còn đứng ngây người trong gió, lắc đầu cười nói: "Được rồi, hiện tại không có gì để phỏng vấn, không bao lâu nữa thì chứng cứ này sẽ xuất hiện rồi."
Sau đó nhóm phóng viên trơ mắt nhìn Lâm đại sư rời đi, bọn họ quay sang ngơ ngác nhìn nhau.
"Sao tôi cứ có cảm giác lần này Lâm đại sư sẽ gặp chuyện bất trắc lớn thế nhỉ?”
“Đúng thế, tôi cũng cảm thấy vậy. Chuyện lần này ồn ào đã gây ảnh hưởng rất lớn. Không những thế công ty sữa Thiên Thư cũng đã bắt đầu hành động, chỉ sợ chẳng bao lâu sẽ đến lúc phải lên tòa giải quyết. Hơn nữa chuyện này có tính nghiêm trọng cao như vậy thì có khả năng cảnh sát cũng sẽ vào cuộc.”
“Ý anh chẳng lẽ là cảnh sát sẽ đến bắt Lâm đại sư sao?”
“Tôi cảm thấy khả năng không lớn, dù sao thì Lâm đại sư cũng không phải người thường nên chuyện này vẫn cần phải xem xét thêm.”
“Mấy người thật sự tin rằng Lâm đại sư uống sữa mà phát hiện ra vấn đề sao? Sao tôi cảm thấy câu chuyện này càng ngày càng khó tin thế nhỉ?”
Các phóng viên xúm lại thảo luận với nhau, theo họ thấy thì sự tình ngày phát triển có chút khủng bố, khó mà có thể khiến người khác tin tưởng tình huống Lâm đại sư nói.
Hơn nữa tình trạng này khắp nơi trên cả nước đều không ổn định, không biết có bao nhiêu người đã kháng nghị, không ai có thể ngờ được một dòng văn bản mấy chục chữ lại có thể có lực phá hoại lớn đến thế, như thể muốn hù chết tất cả mọi người.
Có rất nhiều ông chủ siêu thị tức giận nói: “Có người muốn trả lại hàng nhưng mà bên phía công ty sữa Thiên Thư lại không cho phép trả lại với câu trả lời kèm theo rằng đó chỉ là tin đồn mà thôi, tuy nhiên nếu không hoàn trả thì sữa bò của họ cũng đâu có bán ra được.”
Sau đó nhóm phóng viên rời khỏi đây.
Khi Lưu Hiểu Thiên vừa lái xe đến cửa hàng lập tức hô lên: “Lâm đại sư, Lâm đại sư.”
Điền Thần Côn đi đến nói với anh ta: “Cậu ta không có ở đây, vừa mới đi ra ngoài rồi.”
Lưu Hiểu Thiên sửng sốt, không khỏi có chút nóng nảy, nói: “Cậu ấy đi đâu vậy chứ?”
Lưu Hiểu Thiên nghiêm mặt lại nói: “Nếu như cậu ấy có chứng cứ xác thực trong chuyện lần này thì chắc chắn sẽ không có việc gì. Nhưng nếu không có thì sợ rằng sẽ xảy ra chuyện lớn. Lúc đầu cậu ấy không có chứng cứ nào thì người ở bên trên đã hạ lệnh cho tôi muốn mời Lâm đại sư đi điều tra một chút. Thế nhưng bị tôi ngăn lại, nếu như giờ vẫn còn không có chứng cứ thì có lẽ đến tôi cũng không thể ngăn lại được nữa.”
“Nghiêm trọng đến vậy sao?” Điền Thần Côn trợn tròn mắt, ông ta thật không nghĩ đến sự tình sẽ phát triển đến mức độ này.
Lưu Hiểu Thiên gật đầu nói: “Đúng thế, đây là chuyện rất nghiêm trọng, nếu giải quyết không tốt thì sợ là phải ngồi tù mất, haizz…”
Sau khi Lưu Hiểu Thiên rời đi, trái tim nhỏ của Ngô U Lan cũng nhảy lên ầm ầm.
“Cha, anh Lâm sẽ không có chuyện gì đấy chứ?”
Cô có chút hoang mang lo sợ, không phải cô không tin anh Lâm, nhưng mà chuyện này thật sự có chút đáng sợ.
Ngô Thiên Hà vẫn ngồi bình tĩnh thản nhiên ở đó, lời nói lộ ra ý cười: “Không có chuyện gì, không cần phải lo lắng.”
Bây giờ ông ở trong cửa hàng xem bói đoán mệnh cho nhóm người dân phổ thông, bình thường đều là nói ra ba phần, giữ lại bảy phần, thực lực vô cùng cường đại. Nhưng khi nhìn tướng mạo của Lâm Phàm thì ông lại là nhìn không thấu. Cho nên ông rất tin tưởng chuyện này căn bản sẽ không tạo nên ảnh hưởng gì với hắn.
Ngô U Lan nghe lời cha nói cũng thở phào nhẹ nhõm, hiện tại cô chỉ cần một lời an ủi mà thôi.
Cục kiểm tra.
Khi người ở cục kiểm tra nhìn thấy Lâm Phàm xách thùng sữa bước vào đều lập tức tiến lên. Hiện giờ có ai mà không biết Lâm đại sư chứ, thêm cả những tin tức gần đây khiến mọi người đều có chút kích động.
Một nhân viên công tác bước lên trước, nói: "Lâm đại sư, ngài có gì cần giúp đỡ không?"
Lâm Phàm cười, nói: "Lần này tôi đến đây là muốn nhờ mọi người hỗ trợ kiểm tra thùng sữa này."
Người nhân viên nhìn thùng sữa một lúc rồi quay sang cẩn thận hỏi: "Lâm đại sư, chẳng lẽ những chuyện ngài nói đều là thật sao?"
Lâm Phàm, nói: "Mọi người cứ kiểm tra một chút là được, nếu như không phải là thật thì tôi chắc là lại vào nhà giam ngồi xổm nữa rồi. Nghĩ lại thì cũng đã lâu không đi, vậy mà lại cảm thấy có chút hoài niệm."
"Ha ha" Vẻ mặt của người nhân viên công tác có phần khó tin, đây là lần đầu tiên anh ta gặp một người nhớ nhung cảm giác vào tù đấy, cảm thấy có chút bá đạo!
"Mất bao lâu thì mới có kết quả kiểm tra vậy?" Lâm Phàm hỏi.
Nhân viên công tác vốn định nói cần ít nhất một tuần nữa thì mới có thể có kết quả nhưng mà suy nghĩ một chút thì thấy người cần kết quả là Lâm đại sư. Hơn nữa anh ta cũng rất muốn biết thực hư câu chuyện này là thế nào.
"Ngày mai, Lâm đại sư, ngày mai sẽ có kết quả."