Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch Full)

Chương 1793 - Chương 1793 - Làm Cách Nào Mà Biết Được?

Chương 1793 - Làm cách nào mà biết được?
Chương 1793 - Làm cách nào mà biết được?

Chương 1793: Làm cách nào mà biết được?

Công ty giải trí Phi Nguyệt.

Trần tổng ngồi nhìn tin tức trên mạng không khỏi nở nụ cười: "Thì ra những việc tên này làm là để tuyên truyền cho album mới, không thể không nói là đầu óc người này thật không bình thường. Vì chỉ cần là người có một chút đầu óc tuyệt đối sẽ không ai lại dùng loại chuyện này để thổi phồng mình. Hiện tại chỉ sợ chính mình cũng ném cả vào rồi."

Vương Mỹ Điềm cười: "Thật là dọa chết em rồi, lúc nãy khi em nhìn thấy Weibo này còn nghĩ không biết mình có thể so sánh với đối phương không. Nhưng hiện tại xem ra chính Lâm đại sư cũng khó mà bảo toàn."

Trần tổng an ủi: "Yên tâm đi, không có việc gì, hắn ta đang tự đào mộ cho mình nhảy vào bên trong, ai cũng không ngăn cản được. Đúng rồi, anh đã lấy danh nghĩa của em để quyên góp mười nghìn hộp sữa Thiên Thư cho trẻ em vùng núi."

Vương Mỹ Điềm nhìn điện thoại di động, sau đó thấy xung quanh không có ai thì trực tiếp hôn lên mặt Trần tổng một cái: "Em thấy rồi, hiện tại có rất nhiều cư dân mạng đều ở dưới bài viết nói em rất thiện tâm, nhất định sẽ ủng hộ album mới của em."

"Ha ha" Trần tổng cười to, nói: "Yên tâm, đây chính là thủ đoạn kéo fan tốt nhất, anh cũng thuê không ít thủy quân bắt đầu tạo thế cho em. Đồng thời bên phía công ty sữa Thiên Thư cũng tán thành với chúng ta, họ đồng ý cho em trở thành người phát ngôn cho sản phẩm lần này của họ.”

Nghe ông ta nói vậy, Vương Mỹ Điềm hoàn toàn hưng phấn. Cô ta không nghĩ đến tốc độ cất cánh của mình lại nhanh như vậy, nếu như thật sự đạt được quyền đại diện lần này thì khoảng cách với thành công đã được rút ngắn lại một bước.

Công ty sữa Thiên Thư.

Tên Lâm đại sư này đúng thật là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, xem ra chuyện này nếu không xử lý đến cùng thì hắn lại cho rằng chúng ta dễ bắt nạt." Một người phụ trách có liên quan sắc mặt âm trầm nói.

Sau khi sự việc nổ ra lan đi khắp nơi đã khiến cho lượng sữa bán ra bị đình trệ. Người dân vì lý do dư luận đều không dám mua sản phẩm khiến họ vô cùng bức xúc."

Đối với những kẻ bịa đặt như thế này, họ không thể nhịn được nữa.

Tại bộ phận kiểm tra sữa Thiên Thư, một nhân viên nhìn số liệu kiểm tra trong tay mà sắc mặt biến hóa rất lớn, như không thể tin được.

"Làm sao vậy?" Một nhân viên khác nhìn thấy đồng nghiệp vẻ mặt hoảng hốt cầm tờ giấy kiểm tra thì tò mò hỏi, không biết chuyện gì đã xảy ra.

"Sắp xảy ra chuyện rồi." Nhân viên cầm tờ giấy kiểm tra, nhìn số liệu bên trên sắc mặt dần trở lên kinh khủng, giống như thấy quỷ vậy. Thậm chí gã không nghĩ ra được chuyện này là như thế nào, sao có thể xuất hiện những số liệu này được chứ?

"Xảy ra chuyện?" Ha, đúng là xảy ra chuyện, không biết tên Lâm đại sư kia nghĩ gì lại nói sữa bò Thiên của chúng ta có vấn đề. Hừ, mỗi một kỳ hàng hóa được sản xuất ra đều sẽ được kiểm tra, chúng ta không phát hiện bất kỳ vấn đề gì thì sao có thể chỉ dựa vào một mình hắn có thể kiểm tra ra chứ!"

"Nhìn cái gì đấy, tờ dữ liệu này có gì đáng xem à?"

Nhân viên kia thấy bộ dáng đồng nghiệp có chút không đúng, cảm thấy bất đắc dĩ, thế là trực tiếp đi đến cạnh lấy tờ giấy nhìn một chút. Sau đó chuẩn bị đem cất đi, nhưng hành động này mới làm được một nửa hắn đột nhiên dừng lại, cẩn thận nhìn lại tờ giấy.

Thậm chí còn không tin vào mắt mình mà dụi dụi mắt, nhưng số liệu kia vẫn nằm im trên giấy không thay đổi gì, khiến tay cầm tờ giấy cũng bắt đầu run rẩy.

"Có phải là kiểm tra sai rồi không, làm sao có thể như vậy được, anh nói có phải không?"

Đồng nghiệp lắc đầu nói: "Không phải, do tôi cảm thấy tò mò nên đã kiểm tra hàng hóa kỳ trước. Không được rồi, nhóm sản phẩm này thật sự có vấn đề, phải nhanh chóng báo lên trên nếu không chúng ta nhất định sẽ gặp xui xẻo!"

"Vậy tại sao lần trước lại không kiểm tra ra vấn đề?"

"Đó là tỉ lệ, có hiểu không? Bộ phận kiểm tra của chúng ta có thể là do may mắn, nên đã lấy được một bình không có vấn đề. Nhanh lên, đi thông báo với lãnh đạo, nếu không thì thật sự xong đời đó!"

Tổng cục kiểm tra chất lượng.

Nhân viên công tác cầm tờ giấy trong tay, ánh mắt hắn lộ ra vẻ không dám tin. Sau đó hắn nhìn Lâm đại sư trước mặt, cả người đều rơi vào trạng thái kinh ngạc.

Hắn không phải kinh ngạc về việc sữa của Thiên Thư có vấn đề. Mà là chuyện Lâm đại sư không dùng bất cứ dụng cụ đo lường hay kiểm tra nào mà cũng có thể biết được sữa có vấn đề!!!

"Lâm đại sư" nhân viên công tác mở miệng.

"Sao vậy?" Lâm Phàm nghi hoặc, sau đó vỗ vai đối phương cười nói: "Cảm ơn anh, vất vả rồi."

Nhân viên công tác lắc đầu: "Lâm đại sư thật ra tôi muốn hỏi là làm cách nào mà anh biết sữa này có vấn đề vậy?"

Anh ta đã khiếp sợ tới mức nói không thành lời, chỉ cảm thấy hết thảy đều quá không thực tế, lại nhìn những lời trên mạng, chẳng lẽ Lâm đại sư thật sự dùng miệng để kiểm tra ra được ư?

Nhưng nếu thế thật thì quá không khoa học rồi, người bình thường làm sao có thể dùng miệng nếm ra cái gì bất thường như vậy được chứ?

Bình Luận (0)
Comment