Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch Full)

Chương 1996 - Chương 1996 - Lâm Đại Sư Sau Này Anh Dự Định Sinh Mấy Đứa Con

Chương 1996 - Lâm đại sư sau này anh dự định sinh mấy đứa con
Chương 1996 - Lâm đại sư sau này anh dự định sinh mấy đứa con

Chương 1996: Lâm đại sư sau này anh dự định sinh mấy đứa con

“Tên Lâm đại sư đáng ghét này, chúng ta phải thành lập liên minh và chiến đấu với hắn ta đến cùng.”

“Đúng vậy, nếu không phải hắn ta xen vào việc của người khác thì sao có thể xảy ra chuyện này với chúng ta chứ, đây là thù không đội trời chung.”

Sau khi Điền Thần Côn nhìn thấy những bình luận này thì không khỏi ngơ ngác nhìn Lâm Phàm: “Tên nhóc cậu, chuyện này phiền toái lớn rồi đó. Điều này là hoàn toàn chọc tức những đóa hoa tương lai rồi, sau này cậu còn muốn lăn lộn thế nào nữa?”

Lâm Phàm bất lực: “Haizz, hết cách rồi, chỉ tùy ý đăng một bức ảnh thôi mà đã tạo ra sự ảnh hưởng như vậy rồi. Cũng không phải tôi muốn đâu, nhưng vẫn là do bọn chúng, sao có thể trách tôi được chứ? Tôi vẫn là làm một chuyện tốt đó chứ.”

Ting ting!

Chính vào lúc này, Lưu Hiểu Thiên gọi điện đến.

“Alo, đội trưởng Lưu, anh gọi điện cho tôi có phải là giải quyết sự việc xong rồi không?”

Lưu Hiểu Thiên có vẻ hơi mệt mỏi: “Ừm, gần xong rồi, người nên thẩm vấn cũng đã thẩm vấn. Những tên này cũng đã nhận tội, chúng tôi chuẩn bị giam giữ bọn họ, chờ một thời gian thì đưa ra tòa. Lâm đại sư, chuyện này thực sự cảm ơn cậu, nếu không có cậu, e là loại tội phạm trên mạng thế này chúng tôi thực sự không thể kiểm soát được.”

Lâm Phàm: “Còn cảm ơn cái gì chứ, những học sinh tiểu học đó nói thế nào?”

Lưu Hiểu Thiên: “Có một số học sinh đã được thông báo cho phụ huynh rồi, đều là do gia đình có con thứ hai mà ra. Chúng tôi đã cử nhân viên liên quan qua đó liên lạc với họ, hy vọng có thể để những phụ huynh đó chú ý hơn một chút, chuyện này chúng tôi cũng không giúp được, chỉ có thể dựa vào những phụ huynh đó tự mình chú ý con cái của họ.”

Lâm Phàm: “Vậy thì được, nếu không có chuyện gì thì tôi cúp máy đây, tôi cũng không làm phiền anh nữa.”

Lưu Hiểu Thiên: “À đúng rồi, đám phóng viên có lẽ đã đến chỗ cậu rồi. Mới sáng sớm, cũng không biết nhóm phóng viên này lấy được tin tức từ đâu đã trực tiếp đến đây, bây giờ họ đến chỗ cậu rồi đó.”

Chính vào lúc này, âm thanh từ bên ngoài truyền đến.

Lâm Phàm: “Đội trưởng Lưu, tôi cúp máy đây, người đến cũng nhanh quá, tôi còn chưa kịp phản ứng nữa.”

Bên ngoài, đám phóng viên không ngừng ập tới.

“Lâm đại sư, chúng tôi đến rồi đây…”

Đối với đám phóng viên Thượng Hải, họ thực sự đã quen rồi, thậm chí có thể nói là bội phục. Mới bao lâu chứ, đã lại có thêm chuyện rồi.

Hơn nữa lần này còn là Lâm đại sư và cảnh sát cùng nhau hợp tác, thành công giải quyết một vụ việc nhằm vào trẻ vị thành niên.

Lâm Phàm nhìn những phóng viên này, lập tức cười nói: “Các người đến cũng nhanh quá rồi đó?”

Một phóng viên xua tay: “Lâm đại sư, nhanh cái gì chứ, chúng tôi còn chậm lắm, chuyện này cần phải nghiêm túc phỏng vấn cậu mới được.”

Điền Thần Côn và Triệu Chung Dương nhìn nhau, họ cũng đã quen với loại chuyện này.

Đám phóng viên giống như đã gắn bó với phố Vân Lý, dù sao cũng chưa qua bao lâu lại đến một lần, hơn nữa mỗi lần đến đây đều là tìm kiếm Lâm đại sư.

Điều này cũng khiến họ rất bất lực, tên nhóc này quá được hoan nghênh, còn có thể làm gì được.

Lâm Phàm đi ra khỏi cửa hàng, cũng là một trong những thói quen quen thuộc: “Được rồi, có vấn đề gì thì các người cứ hỏi đi, đây đều là những chuyện nhỏ, vậy mà các người lại để tâm như vậy.”

“Lâm đại sư, đây không phải chuyện nhỏ, chuyện mà cậu phát hiện đều liên quan đến những thực trạng mới nhất của xã hội ngày nay, những thành phần phạm tội bây giờ đều là tập trung vào những trẻ vị thành niên này.”

“Lâm đại sư, tôi muốn hỏi là lúc đó cậu làm sao phát hiện được sự việc?”

Đối mặt với câu hỏi của phóng viên, hắn chỉ có thể trả lời từng câu hỏi một, đồng thời còn suy nghĩ một chút, cảm thấy chuyện này nhất định phải trả lời thật tốt.

“Đôi mắt này của tôi vừa nhìn là thấy có vấn đề rồi, về phần làm thể nào nhìn ra được thì khó nói, chỉ có thể hiểu ý, các người hiểu mà.” Lâm Phàm bình tĩnh nói.

Đám phóng viên gật đầu: “Hiểu, hiểu, đương nhiên là hiểu rồi.”

“Lâm đại sư, nghe nói chuyện này là do gia đình có thêm con thứ hai mà ra, cậu cho rằng chuyện này nên giải quyết như thế nào?” Phóng viên hỏi.

Lâm Phàm: “Chuyện này ấy à, theo nghiên cứu của tôi, tốt nhất là sinh con thứ hai trong thời gian con cả năm tuổi. Bởi vì trong thời gian này, đứa trẻ vẫn chưa hình thành ý thức cạnh tranh, và cho trẻ tiếp xúc sớm thì cũng lợi. Nếu không chờ đến khi qua rồi, ý thức cạnh tranh và bảo vệ của đứa trẻ sẽ xuất hiện thì cần phải có điều chỉnh của cha mẹ.”

Phóng viên: “Lâm đại sư, sau này cậu sẽ sinh mấy đứa con?”

Lâm Phàm sững sờ: “Vị đồng chí này, chúng ta không nói những chủ đề không liên quan, chỉ nói chuyện liên quan đến chuyện này thôi.”

“Lâm đại sư, cậu định khi nào kết hôn? Bây giờ trên mạng đang đồn cậu không phải trai thẳng?”

“Là ai nói vậy? Tôi có thể không thẳng sao? Chuyện này không cần phải thảo thuận, tin đồn không đáng tin.” Lâm Phàm bất lực, đang nói cái gì vậy chứ, hình như những chủ đề này đều là những chủ đề không liên quan gì cả?

Bình Luận (0)
Comment