Chương 2021: Ngô Hoán Nguyệt ra sân
“A, đợi đã, mới vừa rồi tôi có nghe thấy có người cổ vũ Kim Xán cố gắng hát. Hơn nữa nghe giọng rất là quen tai, tôi cứ cảm giác đấy là giọng của Lâm đại sư ấy.”
“Không thể nào, Lâm đại sư làm sao lại đi động viên Kim Xán, nhất định là anh nghe lầm rồi.”
Triệu Chung Dương một mực đứng một bên livestream, hiện tại có đồ nghề đầy đủ nên chất lượng livestream cũng được nâng lên độ phân giải cao.
“Mấy bạn nói không sai, Lâm đại sư quả thực là người động viên Kim Xán mới vừa rồi.”
Các cư dân mạng nghe được anh Dương thừa nhận, trong chốc lát cũng đơ luôn. Điều này khiến bọn họ có chút không hiểu, không phải giữa mấy người này có mâu thuẫn hay sao?
Tại sao tự dưng đi động viên đối phương vậy, thực sự không hiểu nổi.
“Đại ca giải thích một chút được không?”
“Làm sao có thể là Lâm đại sư động viên chứ, nói không chừng là Lâm đại sư hô sai thôi.”
“Theo tôi thấy, Lâm đại sư làm như vậy hiển nhiên là không muốn để cho Kim Xán mất mặt. Dù sao khi Kim Xán mất mặt thì chính chúng ta cũng bị mất mặt. Khi đó, nghĩ cũng biết báo chí nước ngoài sẽ đưa tin như thế nào. Đại khái như kiểu, ca sĩ Trung Quốc đứng trên đấu trường quốc tế lắp ba lắp bắp không mở nổi miệng, nếu thế thì còn gì là mặt mũi nữa.”
“Ra là thế, có lý, lầu trên nói rất có đạo lý nha.”
Trong chốc lát, bên trong phòng livestream lại trở nên náo nhiệt, đám người thi nhau thảo luận, có nhiều người nể phục phong cách làm người của Lâm đại sư nên thi nhau khen ngợi, Lâm đại sư không hổ là Lâm đại sư.
Trong phòng nghỉ.
“Mới vừa rồi là cái quái gì thế, sao cô lại đứng đực ra ở trên sân khấu như vậy.” Sắc mặt Chương tổng có chút khó coi, ông ta vô cùng thất vọng với màn thể hiện của Kim Xán.
Đến nỗi đoạt giải thì quên luôn đi, không có khả năng. Dù có thế nào thì cũng phải lợi hại hơn Ngô Hoán Nguyệt kia mới được. Cho nên mấy chuyện khác có thể quên, nhưng chuyện này không thể để cho mất mặt như vậy.
“Xin lỗi Chương tổng, mới vừa rồi lúc trên sân khấu tôi khẩn trương quá….” Kim Xán nói, sau đó nghĩ đến lời cổ vũ của Lâm đại sư, cô ta vốn muốn nói ra nhưng cuối cùng lại chẳng nói gì.
Có lẽ nếu như nói ra sẽ dẫn tới một chút phiền toái.
Nhưng mà cô ta đột nhiên cảm thấy những người như Lâm đại sư này thật dễ để người khác tôn kính, có thể cô ta có xích mích với Ngô Hoán Nguyệt nhưng cũng không nên có ý kiến gì với Lâm đại sư.
“Tình huống bây giờ thì chúng ta có bao nhiêu khả năng được vào vòng sau?” Chương tổng nhìn Trịnh Á dò hỏi, ông ta cảm giác khả năng này dường như ngày càng thấp.
Trịnh Á ngưng trọng nói: “Khó mà nói được, màn biểu diễn vừa rồi quả thực không tệ. Thế nhưng nếu như ban giám khảo để ý lần trục trặc trước đó thì chắc chắn họ sẽ trừ điểm, cho nên chỉ có thể nghe theo ý trời.”
Cái này thật đúng là khó mà nói, ca sĩ ở hiện trường không thiếu. Hơn nữa đều là ca sĩ chuyên nghiệp năng lực không tầm thường, nói trắng ra là đều rất mạnh, không hề có thí sinh nào yếu.
Cho nên chuyện thắng thua có đôi khi cũng phải trông vào sự may mắn, hoặc phải xem đối phương có phạm sai lầm hay không.
“Hừ, chỉ cần Ngô Hoán Nguyệt thua trận, mọi thứ đều không quan trọng.” Chương tổng nói, ông ta chỉ muốn cho Lâm đại sư mất mặt, cho nên đối với chuyện có thể đoạt giải hay không đều không để tâm.
Kim Xán đứng ở một bên, trông như muốn nói cái gì, nhưng cuối cùng vẫn đứng ở đó không nói thêm gì.
Cuộc tranh tài tiếp diễn, mỗi một ca sĩ lên đài đều rất mạnh. Lâm Phàm mặc dù nghe không hiểu, nhưng cũng có thể cảm nhận được không khí hiện trường, giai điệu âm nhạc, tất cả đều rất chân thực.
Ngô Hoán Nguyệt ngồi một chỗ liên tục thở dài, mười ngón giao nhau, tỏ ra có chút khẩn trương.
“Hoán nguyệt, vẫn cảm thấy lo lắng sao?” Lâm Phàm hỏi. Hắn biết loại chuyện thế này nói không lo lắng là tự dối lòng. Dù sao ở đây đối thủ mạnh đông đảo, lo lắng cũng là chuyện bình thường.
“Vâng, có chút lo lắng, em đang cố gắng vượt qua.” Ngô Hoán Nguyệt gật đầu, càng đến gần lượt biểu diễn của mình cô càng lo lắng hơn.
Lúc trước còn không quá lo lắng, nhưng mỗi khi một đối thủ biểu diễn xong thì tâm tình không chịu thua kém trong lòng cô lại bắt đầu nhảy lên.
Thùng thùng
Lúc này, nhân viên công tác gõ cửa sau đó đi vào, thông báo bằng tiếng Anh. Nhưng mà không cần nghe cũng có thể hiểu là có ý gì.
Đó chính là đã đến lượt Ngô Hoán Nguyệt .
“Hoán nguyệt, cố lên.” Lâm Phàm vỗ bả vai Ngô Hoán Nguyệt nói.
Điền Thần Côn cũng là động viên Ngô Hoán Nguyệt, nói: “Cố lên nha.”
Ngô Hoán Nguyệt gật gật đầu hít sâu một hơi, đi ra bên ngoài. Cô đã chuẩn bị rất tốt, bất kể như thế nào nhất định phải phát huy thực lực bản thân tốt nhất có thể.
Phòng livestream.
“Con mẹ nó, đến lượt Ngô Hoán Nguyệt ra sân rồi.”
“Thật mong đợi, không biết như thế nào, không biết là định hát bài gì.”
“Tôi biết, những bài này đều là tự tay Lâm đại sư viết, cho nên tôi tin tưởng Lâm đại sư nhất định sẽ viết ra bài hát rất tuyệt.”
“Cái này cũng khó mà nói, mặc dù tôi cũng tin tưởng Lâm đại sư, nhưng mà chuyện này chỉ có chính tai nghe được mới có thể biết cụ thể như thế nào.”
…