Nhận Thầu Đại Minh (Dịch)

Chương 155 - Chương 154: Gặp Lại Từ Cô Cô

Chương 154: Gặp lại Từ cô cô Chương 154: Gặp lại Từ cô côChương 154: Gặp lại Từ cô cô

Gần giữa trưa, Khấu Nghĩa cùng Thần Thần đi trên phố Chợ Ngựa đầy huyên náo.

Từ khi Quách Đạm chủ trì Nha hành, Thần Thần liền trở thành thân tín đầu tiên bên cạnh Quách Đạm, nhưng Thần Thần dù sao cũng chỉ là một học đồ, vì vậy Khấu Ngâm Sa phân phó Khấu Nghĩa không quản xuất môn làm chuyện gì, chỉ cần Thần Thần không có việc gì khác, thì mang Thần Thần cùng đi để học hỏi kinh nghiệm.

"Quan nha thật đúng là tâm đen a, thu của chúng ta một trăm lượng còn nói chuyện âm dương quái khí, trong lời nói như có gai."

Thần Thần quệt miệng, có vẻ không phục oán trách.

Khấu Nghĩa nói: "Ngươi cũng đừng oán trách nữa, đây là chuyện không có biện pháp nào, nếu không làm cho bọn hắn vui lòng thì cho dù thuyền của chúng ta có thể ra ngoài kinh thành thế nhưng khi đến Giang Nam, chỉ sợ cũng sẽ bị người khác quấy nhiễu đủ kiểu, đến lúc đó được không bù mất a, lần đi Giang nam này vô cùng quan trọng đối với Nha hành chúng ta."

Tuy nói như thế, nhưng trên mặt hắn lại hiện lên vẻ u sầu.

Nói cho cùng, đây cũng chỉ là tập họa mà thôi, không phải các loại thương phẩm giao dịch số lượng lớn như tơ lụa, lá trà, nếu là bình thường, chỉ cần hơi hơi chuẩn bị một chút là được rồi, nhưng lần này hắn cầm một trăm lượng ra mà đối phương vẫn có chút bất mãn, Khấu Nghĩa biết bọn hắn không phải chê tiền ít mà là bất mãn với Khấu gia Nha hành.

Không nói những chuyện khác, chỉ nói riêng chuyện Nha hành mở rộng quy mô liền đã làm quan nha phi thường khó chịu, ở cổ đại y phục trạch viện đều có quy củ, tư nha làm sao có thể lớn hơn so với quan nha, đây thật ra có thể tính là tội đi quá giới hạn.

"Lão Khấu!"

Đột nhiên nghe được một tiếng gọi, Khấu Nghĩa nghiêng đầu nhìn sang thì thấy một nam tử khoảng hai mươi tuổi, mặc trường bào màu lam cổ trắng, thắt đai lưng màu đen đang chạy chậm tới.

"Hóa ra là Trần Ngũ ca, hữu lễ, hữu lễ."

Khấu Nghĩa vội vàng chắp tay thi lễ.

Thần Thần mặc dù không biết người này là ai, nhưng nhìn thấy Khấu Nghĩa cung kính như vậy, cũng tranh thủ thời gian hành lễ.

NaxZồi nàv tên là Trần Húc Thăna. chính là mêt lưc e7 ỦÙa Bắc trấn nhủ tỉ có quen biết với Khấu Nghĩa, một người là Cẩm Y Vệ, một người là cò mồi, đều trà trộn trong tam giáo cửu lưu, nên quen biết nhau cũng là chuyện rất bình thường.

Trần Húc Thăng đi đến trước mặt Khấu Nghĩa, đột nhiên liếc mắt nhìn Thần Thần.

Khấu Nghĩa lập tức nói: "Thần Thần, ngươi về trước đi."

"Vâng."

Đợi sau khi Thần Thần rời đi, Khấu Nghĩa mời Trần Húc Thăng đi đến một quán trà ở gần đó ngồi xuống.

Vừa mới ngồi xuống, trà cũng còn chưa bê lên, Trần Húc Thăng đã nhô đầu ra, thấp giọng nói: "Lão Khấu, cũng đừng nói chúng ta làm huynh đệ mà không chiếu cố ngươi, hôm quan đầu nói cho ta, Bắc trấn phủ tỉ muốn chiêu một người hiểu thương nghiệp chuyên môn xử lý các vụ án có liên quan với thương nhân, lúc ấy ta nghĩ ngay đến ngươi."

Khấu Nghĩa lo lắng bất an nói: "Chẳng lẽ Trần Ngũ ca muốn tiến cử ta vào Bắc trấn phủ tỉ?"

Trần Húc Thăng thật muốn tè một bãi cho Khấu Nghĩa soi lại bản thân mình một chút, thế nhân đều biết Cẩm Y Vệ chỉ có soái ca, với bộ dáng này của ngươi mà tiến vào Cẩm Y Vệ thì không phải là nện chiêu bài của chúng ta a, nói: "Lão Khấu ngươi hơi lớn tuổi một chút, nhưng ta nghe nói cô gia nhà ngươi xuất thân người đọc sách, biết số biết chữ, lại hiểu được việc kinh doanh buôn bán, dáng dấp cũng mi thanh mục tú, nếu như... Ha ha... Ta có thể giúp cô gia nhà ngươi trộn lẫn một công việc tại Bắc trấn phủ tỉ."

Khấu Nghĩa hồ nghỉ nói: "Thật hay giả?"

Trần Húc Thăng cực kì nghiêm túc nói: "Thiên chân vạn xác, ta có thể cam đoan, chỉ cần hơi hơi chuẩn bị một chút thì tuyệt đối không có vấn đề."

Khấu Nghĩa thế nhưng không biết đến Hoàng đế phong quan Quách Đạm còn cự tuyệt, cho nên hắn nghĩ thầm, nếu như cô gia có thể trộn lẫn một công việc trong Bắc trấn phủ tỉ, sau đó nhận biết mấy huynh đệ thì bọn hắn chí ít không cần phải lấy lòng quan nha như thế, hỏi: "Không biết cần chuẩn bị bao nhiêu a?"

Tại Minh triều trung kỳ, chuyện này cũng không thể coi là tham ô, đây chính là quy củ, đại thần ở trong cung muốn làm ít chuyện cũng phải cho thái giám tiền, đây chính là nguyên nhân vì cái gì trong chuyện Tây Du Ký, hòa thượng bên cạnh Phật Tổ cũng đều thu chút việc đời.

Trần Húc Thăng xòe năm ngón tay,"Số này là được rồi." Trần Húc Thăng đầu lông mày nhảy lên, chần chờ một lát, mới nói: "Năm mươi lượng."

"Năm mươi lượng." Khấu Nghĩa lại hồ nghỉ nhìn nhìn Trần Húc Thăng, từ lúc nào Cẩm Y Vệ trở nên không đáng tiền như thế, hơn nữa còn là công việc ở Bắc trấn phủ tỉ.

Trần Húc Thăng tâm như gương sáng, nói: "Lão Khấu, không nói gạt ngươi, đây chính là cơ hội ngàn năm một thuở, chúng ta có nhu cầu cấp bách nhân tài ở phương diện này, nhưng người phù hợp với tiêu chuẩn của chúng ta cũng chỉ có Khấu gia nữ tế và Liễu gia đại công tử, bằng không, với chút tiền này ngươi nghĩ cũng đừng nghĩ "

"Thì ra là thế."

Khấu Nghĩa thoáng gật đầu, lại nói: "Đa tạ Trần Ngũ ca, sau khi trở về ta sẽ cùng cô gia chúng ta nói một chút."

"Được."

Trần Húc Thăng gật đầu nói: "Ngày mai ta lại tới, nhưng các ngươi phải tranh thủ thời gian, đầu của chúng ta là một người không có tính kiên nhẫn."

"Đúng đúng đúng."

Đợi sau khi Khấu Nghĩa rời đi, Trần Húc Thăng liền lập tức đi vào trong một con hẻm nhỏ bên cạnh, thần tốc đi qua một lối rẽ thì thấy một nam tử chừng ba mươi tuổi nuôi râu dê đứng ở bên trong, thấy Trần Húc Thăng tới thì hỏi: "Thế nào?"

Trần Húc Thăng nói: "Đầu lĩnh, ngài cứ yên tâm đi, nhất định không có vấn đề gì, vừa rồi ta nói năm mươi lượng thì có thể giải quyết, lão Khấu còn không tin, nếu không phải đầu đã dặn dò thì chí ít ta cũng phải thu một trăm lượng của hắn, tuy hắn giúp Thánh thượng làm việc, nhưng đến cùng cũng chỉ là một tên ở rể, có thể cho hắn gia nhập Cẩm Y Vệ chúng ta thì chính là phúc khí của hắn, ngày mai Quách Đạm nhìn thấy ta, đảm bảo sẽ cao hứng ngất đi."

"Ta không quan tâm ngươi muốn bao nhiêu tiền, nhưng việc này ngươi cũng không thể làm hỏng, đây chính là phía trên tự mình ra lệnh."

"Ai u, đầu, ngài cứ yên tâm, việc này nhất định không hỏng được."

Trần Húc Thăng lơ đễnh.......

Khấu NgHĩa cũng vội vàng bận bịu về Nha hành, nào biết Quách Đạm không ở đây, thế là hắn liền kích động cáo tri chuyện này cho Khấu Ngâm Sa.

Khất: Naâm Sa nahe vong khuôn măt không chút thav đổi nói: "Phu quân đã đi Ngũ Điều Thương, ngày mai nếu như Trần Ngũ ca thật sự tới, ngươi ra ngoài mời hắn một bữa cơm, cho hắn mấy lượng bạc đẩy lui việc này đi."

Khấu Nghĩa kinh ngạc nói: "Đẩy. .. Đẩy lui2"

Khấu Ngâm Sa thoáng gật đầu.

Khấu Nghĩa mười phần khó hiểu nói: "Đây là vì sao? Nếu như cô gia có thể ở Bắc trấn phủ ti trộn lẫn được một chức vị thì sẽ có trợ giúp rất lớn đối với Nha hành chúng ta a."

Một chức vụ ở Cẩm Y Vệ có thể so sánh với quan viên Hộ bộ sao? Khấu Ngâm Sa cũng lười giải thích, nói: "Đợi lát nữa ngươi tự mình cùng cô gia nói đi."...

"Ngũ Điều Thương. .. Ai... Thật sự còn không bằng gọi là nhặt xà phòng a."

Quách Đạm đứng trước cổng chính của Ngũ Điều Thương nhìn ba chữ to lóe sáng và cái biểu tượng hình quạt kia, không khỏi vuốt mồ hôi một cái.

Nhưng không có cách nào, Từ Kế Vinh chính là ưa thích đơn giản dễ nhớ sáng sủa trôi chảy.

Bước qua cánh cửa vào bên trong chỉ thấy một mảnh trống rỗng, Quách Đạm không khỏi ngẩng đầu nhìn lên trời, nghĩ thầm, hôm nay khí trời rất tốt nha, oanh oanh yến yến đi đâu hết rồi? Hay là danh tự này mang theo nguyễn rủa làm cho nơi đây thật sự chỉ còn lại Ngũ Điều Thương.

Đột nhiên nghe phía trước có người nói chuyện.

"Cô cô, ngài đã đến đây rồi thì ngồi thêm một lát nữa, tốt xấu gì cũng nên ăn một bữa cơm rau dưa rồi hãy đi aI"

Chính là thanh âm của Từ Kế Vinh.

Quách Đạm nhìn sang thì thấy Từ Kế Vinh đang lo lắng vây quanh một mỹ phụ mặc đạo bào màu trắng đang đi ra.

Mỹ phụ này chính là Từ Kế Vinh cô cô.

Quách Đạm không ngờ rằng ở đây sẽ gặp được Từ cô cô, trong lòng rầu rĩ nghĩ thầm, có nên tạm thời né tránh hay không.

Không chờ hắn quyết định, Từ Kế Vinh đã nhìn thấy hắn quát lên: "Đạm Đạm, ngươi làm sao lại đến đây vào lúc này? Mau mau rời đi, cô cô ta không muốn nhìn thấy ngươi, đừng chọc cô cô ta tức giận."

Từ cô cô giương mắt nhìn sang, đôi mày thanh tú không khỏi cau lại.

Ngươi là thằng ngu, không biết nháy mắt a, ngươi cứ ồn ào như vậy, ta còn có thể tránh đi eao2 Ouách Đam suýt nữa thì bao phát chửi bây t†hâÂ+ đồng đội như heo, nhưng nghĩ lại, trong lòng hắn xác thực hổ thẹn với Từ cô cô, nếu đã gặp, sao không nói lời xin lỗi, không quản là nguyên nhân gì, Từ cô cô khẳng định là người bị hại.

Thế là hắn đi đến.

Từ Kế Vinh ngạc nhiên nói: "Đạm Đạm, ngươi điếc a?"

Quách Đạm không thèm để ý tên kia, đi đến trước mặt Từ cô cô, chắp tay thi lễ, giọng thành khẩn nói: "Lần trước là do tiểu tử hiểu lầm nên mới có ngôn ngữ mạo phạm đến Từ cô cô, trong lòng vẫn luôn cảm thấy vô cùng áy náy, mong Từ cô cô không cùng tiểu tử ta chấp nhặt."

Từ cô cô liếc nhìn Quách Đạm, hướng Từ Kế Vinh nói: "Ngươi đi lên phía trước chờ cô cô một lát."

Từ Kế Vinh lập tức nói: "Ta cũng không thể đi, một phần vạn người này lại khi dễ cô cô, ta muốn ở đây bảo hộ cô cô."

Quách Đạm suýt nữa thì phun ra một ngụm máu, trong lòng âm thầm thề, kể từ hôm nay, kinh thành song ngu chính thức giải tán.

Từ cô cô chỉ thoáng nặng lông mày, Từ Kế Vinh đã gãi đầu nói: "Vậy. .. Vậy ta chờ cô cô ở phía trước."

"Ừm."

Đợi sau khi Từ Kế Vinh rời đi, Từ cô cô mở miệng nói: "Liên quan tới chuyện này, Vinh nhi đã nói với ta, mặc dù sai không ở ngươi, nhưng cũng đủ thấy nhân phẩm ngươi không đoan chính."

Nghiễm nhiên thể hiện giọng điệu của trưởng bối.

Quách Đạm nghe được có chút buồn bực, nói: "Từ cô cô... “"

"Ngươi vẫn nên gọi ta vô tư cư sĩ đi."

"Ây. .. Vô tư cư sĩ, nhân phẩm của ta đoan chính hay không, hình như không có bao nhiêu quan hệ với ngài, hơn nữa, không quản sai tại ai, nhưng chung quy trong lời nói của ta đã mạo phạm ngài, tuy không phải bản ý của ta, nhưng xin lỗi ngài cũng là điều nên làm, đây chính là chuyện duy nhất."

Từ cô cô nói: "Nếu như ngươi không có bất cứ quan hệ nào với Vinh nhi, ta cũng sẽ không nói thêm cái gì."

Quách Đạm bừng tỉnh đại ngộ nói: "Hóa ra cư sĩ sợ ta làm hư tiểu Bá gia."

Từ cô cô gật đầu nói: "Đúng là như thế, Vinh nhi từ nhỏ đã được nuông chiều, dưỡng thành thói hư tật xấu, ngày thường thường xuyên làm xằng làm bậy, cũng may niên kỷ của hắn còn nhỏ, còn có cơ hội sửa lại, nếu có thể kết giao với người có phẩm hạnh chính trực thì có thể kéo hắn trở về lún càng sâu. Niên kỷ của ngươi mặc dù không lớn, nhưng bụng dạ thì cực sâu, giỏi đầu cơ trục lợi, thủ đoạn cũng âm tàn độc ác, cùng ngươi lui tới, đối với Vinh nhỉ có hại mà vô lợi."

Quách Đạm kinh ngạc nói: "Cư sĩ đã điều tra ta rồi sao?"

Từ cô cô mỉm cười nói: "Cần gì phải điều tra, mấy ngày qua dư luận xôn xao, không phải đều xuất từ tay ngươi sao."

Xem ra nữ nhân này thật sự không đơn giản a! Quách Đạm tùy ý chắp tay một cái, nói: "Quá khen, quá khen, nhưng vì sao cư sĩ không suy nghĩ, ta vốn chỉ là một người ở rể thương hộ, vì sao có thể kết giao với một nhân vật hiển quý như tiểu Bá gia."

Từ cô cô cau mày nói: "Ý ngươi là nói đây là do gia gia hắn an bài?"

Chẳng lẽ không phải cha ngươi a, sao lại nói đến xa lạ như thế, xem ra giữa cha con bọn hắn xác thực có vấn đề rất lớn, nhưng nữ nhân này phản ứng cũng thật là nhanh. Quách Đạm cười nói: "Ta cũng không nói a."

"Đã như vậy, ta liền không tiện nói thêm cái gì. Cáo từ."

Từ cô cô khẽ gật đầu, sau đó đi về phía trước, nhưng đi được hai bước, nàng đột nhiên ngừng lại, do dự một chút, ghé mắt nói: "Đầu cơ trục lợi tuyệt đối không phải là chính đạo, tiếp tục như thế, cuối cùng cũng sẽ có một ngày ngươi gieo gió gặt bão, đến khi đó cha con Khấu gia cũng sẽ bị ngươi liên lụy."

Nhấc lên Khấu Thủ Tín, Khấu Ngâm Sa, Quách Đạm liền có chút tức giận, lúc này cười lạnh một tiếng, mỉa mai phản bác: "Nếu như ngươi muốn lừa phỉnh ta đi làm một nông phu trung thực, mỗi năm nộp thuế nuôi bọn người lười biếng cực kỳ vô dụng như các ngươi, vậy thì ngươi vẫn nên tỉnh lại đi."

Đôi mắt đẹp của Từ cô cô mở một cái, nghiêng đầu nhìn về phía Quách Đạm.

Quách Đạm cũng quay đầu nhìn thẳng nàng, cười tủm tỉm nói: "Chột dạ sao?"

Từ cô cô đột nhiên nhoẻn miệng cười một nụ cười mê đảo chúng sinh, sau đó nói: "Bây giờ tiền thuế ngươi phải nộp còn nhiều hơn nông phu rất nhiều a."

Nói xong, trực tiếp rời đi.

Quách Đạm ngây ra như phỗng, qua một lát, song quyền nắm chặt, rung lên kèn kẹt, thật sự là lẽ nào lại như vậy, ngươi chờ đó cho ta, ta trở về sẽ nghĩ biện pháp trốn thuế.

DS (lời của tác oiả)- Trona chương trước có mê† ban đoc nhắc nhở rằng Thiên hộ trực tiếp gặp mặt Hoàng đế thì có chỗ không ổn, kỳ thật Cẩm Y Vệ cũng chính là cận vệ bên người Hoàng đế, cho dù là giáo úy bình thường cũng có thể gặp Hoàng đế, chỉ là theo kịch bản để chức vị là Thiên hộ cũng không có ảnh hưởng nhiều, vì vậy tác giả vẫn đổi chức vị của Đổng Bình thành Trấn phủ sứ.
Bình Luận (0)
Comment