đất/'Nhiều. .. Bao nhiêu?"
đất/'Nhiều. .. Bao nhiêu?"đất/'Nhiều. .. Bao nhiêu?"
"Một ngàn lượng."
Khấu Ngâm Sa nói: "Lúc trước khi chúng ta cùng Trần lâu ký kết khế ước nói rõ nếu có thể bán Trần lâu vượt qua một vạn lượng, chúng ta sẽ thu được một ngàn lượng tiền hoa hông. Phụ thân, người xem."
Khấu Thủ Tín vội vã run rẩy duỗi tay ra, nhận lấy khế ước, cẩn thận nhìn lại.
Thời điểm lúc trước Trần Phương Viên nói đến điểm này, bọn hắn đều lơ đễnh, sao có thể lấy giá một vạn lượng bán đi Trần lâu, vì vậy Khấu Thủ Tín đều đã quên việc này, thẳng đến khi nhìn thấy phần khế ước này, hắn mới nhớ tới.
"Phụ thân, nữ nhi thấy việc này phức tạp hơn chúng ta tưởng tượng nhiều." Khấu Ngâm Sa ngưng lông mày nói. Khấu Thủ Tín ánh mắt vừa nhấc, nghi hoặc nhìn Khấu Ngâm Sa, hiện tại đầu óc của hắn đã có chút vận chuyển không đến.
Khấu Ngâm Sa nói: "Từ trước mắt kết quả đến xem, phỏng đoán trước đó của nữ nhi tuyệt đối không sai, Trân Phương Viên như vậy chắc chắn đã sớm dự tính sẽ lấy giá một vạn lượng bán đi Trần lâu, đã như vậy, vì cái gì hắn còn đặc biệt tại bên trong khế ước nói rõ, chỉ cần vượt qua một vạn lượng, liền cho chúng ta một ngàn lượng tiền hoa hồng, hẳn nếu không chủ động đề cập, chúng †a căn bản liền sẽ không nhắc tới."
Khấu Thủ Tín nói: 'Ý của con là, Trần Phương Viên cố ý đưa một ngàn lượng cho chúng ta?"
Khấu Ngâm Sa nhẹ nhàng lắc đầu, nói: "Nữ nhỉ cho rằng việc này không có quan hệ với Trân Phương Viên." Khấu Thủ Tín con mắt già nua loé lên, nói: " Ý con nói là vị cao nhân đứng sau hắn?”
"Ừm."
Khấu Ngâm Sa gật gật đầu.
Khấu Thủ Tín buồn bực nói: "Vị cao nhân kia vì sao muốn làm như vậy đâu?"
Khấu Ngâm Sa lắc đầu, nói: "Nữ nhi tạm thời còn chưa nghĩ ra."
Cha con hai người là vắt hết óc nghĩ, nhưng nghĩ tới nghĩ lui, cũng không nghĩ ra là ai, cam nguyện đưa một món lễ lớn như thế cho bọn hắn.
Dẫn đến Khấu Thủ Tín cảm thấy rất rầu rĩ nói: "Chúng ta làm buôn bán sẽ không vô duyên vô cớ có ân huệ, mặc dù cho đến trước mắt, đối với chúng ta vô cùng có lợi, nhưng chúng ta tuyệt đối không thể chủ quan, hiện tại cần phải làm là toàn tâm toàn ý hoàn thành khoản giao dịch này, cái này lâm môn một cước cũng không thể phạm sai lầm al"
Dù sao Khấu gia tại nha hành lăn lộn nhiều năm như vậy, biết rõ trên đời không có bữa trưa nào miễn phí, như vậy việc này có phải hay không là một âm mưu.
Lại không biết rằng đối với vị cao nhân kia, hắn chỉ có một cái mục đích, vô cùng đơn giản là Khấu gia kiếm rất nhiều rất nhiều tiền, sau đó bao nuôi hắn.
Chỉ thế thôi.
Khấu Ngâm Sa tâm thần thu vào, gật đầu nói: "Nữ nhỉ minh bạch."
Cho dù Khấu Thủ Tín không căn dặn, nàng cũng tuyệt không dám xem thường, bởi vì vụ mua bán này đối với Khấu gia mà nói, thực tế là quá trọng yếu.
Bất quá bọn hắn lo lắng tựa hồ có chút dư thừa, bên kia Chu Phong cũng không phải một người dây dưa dài dòng, hắn cũng sợ hãi đêm dài lắm mộng, bởi vì trong khoản giao dịch này thực tế là tràn ngập quá nhiều quỷ dị, vì vậy ngày thứ hai liền đem chín ngàn lượng còn lại đưa đến Khấu phủ, cuối cùng cũng ký kết được khế ước thu mua Trần lâu , đến đây, hắn rốt cục thu được Trân lâu mà hắn tha thiết ước mơ, chỉ bất quá hắn nỗ lực ròng rã thêm gấp đôi giá tiền, trong lòng là ngũ vị tạp trần.
( ngũ vị tạp trần - năm vị ngọt mặn đẳng chua cay cùng lúc, ý chỉ cảm giác phức tạp hỗn độn. )
Khôi hài chính là tâm cảnh của Trần Phương Viên cùng Chu Phong không có sai biệt, đồng dạng cũng ngũ vị tạp trần, mặc dù hắn được đến hồi báo phong phú, nhưng hắn hiện tại thật sự không muốn bán tửu lâu, chỉ là không có biện pháp, bây giờ hắn đối với Quách Đạm tràn đầy e ngại, không dám không bán.
Lúc Trần Phương Viên cùng Khấu gia hoàn thành giao tiếp cuối cùng, biểu hiện còn không bằng Chu Phong, rất qua loa nói vài câu cảm tạ, bởi vì hắn biết rõ việc này cùng cha con Khấu gia không có bao nhiêu quan hệ, tất cả những gì Khấu gia đạt được, chín thành là do con rể của bọn hắn bố thí.
Người hắn cần chân chính cảm tạ Vĩnh viễn không ở chỗ này.
Nhưng ngoại giới cũng không biết như vậy.
Đây là một vụ giao dịch đủ để chấn động toàn bộ giới nha thương, thậm chí toàn bộ giới kinh doanh.
Kỳ thật Kim Ngọc lâu mua xuống Trần lâu, chính là sự tình trong dự liệu của mọi người, chỉ khác nhau là sớm hay muộn mà thôi, mấu chốt ngay tại Khấu gia đại diện Trần lâu lấy giá một vạn lượng đem Trần lâu bán cho Kim Ngọc lâu, giao dịch này đã trở thành kỷ lục ghi chép trong ngành tửu lâu, điều thú vị hơn nữa là trong giao dịch này người đại diện của Kim Ngọc lâu chính là kinh thành đệ nhất tư nha, Liễu gia.
Nói cách khác, Khấu gia đã đánh bại hoàn toàn Liễu gia trong vụ giao dịch này, một trận phản kích phi thường xinh đẹp.
Phải biết, trước đây Khấu gia đã bị Liễu gia ép đến không thở nổi, không có một người nào cho rằng Khấu gia sẽ thủ thăng, đều đang suy đoán Khấu gia còn có thể chống cự được bao lâu, mà thủ phạm chính là Quách Đạm, bọn hắn cho rằng Khấu Thủ Tín chiêu một con rể ngu xuẩn như thế, quả thực chính là trí mạng, sớm muộn Khấu gia cũng xong, cổ nhân kiêng ky nhất không gì bằng không người kế tục.
Nhưng không có ai nghĩ đến, chỉ mới qua mấy ngày, phong vân đột biến, Khấu gia lấy thuần túy thực lực chiến thắng, bởi vì trong giao dịch này, có rất nhiều điểm sáng, nhất là cái kia phiếu ưu đãi quay lại, hậu tri hậu giác các thương nhân đều nhao nhao đối ngoại phát ra phiếu ưu đãi quay lại, dùng cái này để củng cố hộ khách cũ, mời chào hộ khách mới, bọn hắn trước đó bị Liễu gia lắc lư, cho rằng phiếu ưu đãi này là dĩ bản thương nhân, bây giờ đại triệt đại ngộ, biết rõ phiếu ưu đãi này chính là thân khí al
Đối với Khấu gia mà nói, đạt được không chỉ là một ngàn lượng tiền hoa hồng, qua chiến dịch này, Khấu gia lập tức thu được thị trường tín nhiệm, thương nhân đến cửa tìm kiếm hợp tác thật là nhiều không kể xiết.
Tương phản chính là Liễu gia, mấy lần phán đoán sai, đã trở thành trò cười của mọi người lúc trà dư tửu hậu, thành mặt trái tài liệu giảng dạy cho toàn bộ giới nha thương.
Liễu gia lần này thất bại thảm hại, cho tới hiện tại chưa từng thua thảm như vậy.
Liễu Thừa Biến tự nhiên là khó mà từ tội lỗi.
"Gia gia, tôn nhi vô dụng, là tôn nhi để Liễu gia chúng ta hổ thẹn."
Liễu Thừa Biến quỳ gối trước mặt gia gia hắn Liễu Tông Thành, nước mắt rầm rầm chảy xuống, lần này thất bại, đối với hắn đả kích thực tế là quá lớn, đương nhiên, cũng chỉ có tại trước mặt gia gia hắn Liễu Tông Thành, hắn mới có thể như thế. "Đứng dậy,
Liễu Tông Thành lại là cười ha ha, một tay chống sau lưng, một tay đem Liễu Thừa Biến kéo lên, hơn nữa trên mặt lại rất vui mừng.
Liễu Thừa Biến buồn bực nhìn xem gia gia, hỏi: "Gia gia vì sao không trách phạt tôn nhi?"
Hiện tại hắn bức thiết cần gia gia trách phạt, như vậy trong lòng sẽ dễ chịu một chút.
Liễu Tông Thành lại phi thường kích động nói: "Ngươi có chỗ không biết, gia gia chờ mong một ngày này đã rất lâu."
Liễu Thừa Biến nghe xong không hiểu ra sao, ngài đây là giúp bên nào?
Liễu Tông Thành cười ha ha một tiếng, lại lôi kéo tay Liễu Thừa Biến ngồi xuống, ngữ trọng tâm trường* nói: "Biến nhi, con từ nhỏ liên thông minh lanh lợi, lại có thể chịu khổ, mười bốn tuổi liền đi vào nha hành hỗ trợ, rất nhanh liền bộc lộ tài năng, về sau mọi việc đều thuận lợi, gia gia cao hứng rất nhiều, lại rất cảm thấy lo lắng a!"
(*Ngữ trọng tâm trường- Lời nói đã trải qua cân nhắc thận trọng, lời nói từ tâm can)
Nói đến đây, hắn thở dài một tiếng: "Ai... Gia gia là người từng trải, biết rõ nghề môi giới so bất kỳ một cái nghề nào đều hung hiểm vạn phần, chỉ cần hơi không chú ý, khả năng sẽ táng gia bại sản, không còn gì cả. Con tuy có thiên phú, cũng rất cố gắng, nhưng chẳng ai hoàn mỹ, người làm sao có thể luôn luôn đứng ở thế bất bại, sở dĩ con có thể làm mọi việc đều thuận lợi, chủ yếu vấn là bởi vì đại gia đại nghiệp của Liễu gia chúng †a nổi tiếng bên ngoài, con cũng đã biết, gia gia khi bằng tuổi con đã thua không biết bao nhiêu lần.
Vì lẽ đó gia gia hi vọng khi gia gia còn sống con có thể té ngã mấy lần, chí ít gia gia còn có thể dìu con một đoạn, nếu mà con có thể từ đó hấp thụ giáo huấn, bỏ xuống trong lòng ngạo khí, như vậy đây đối với con, đối với Liễu gia chúng ta mà nói không phải chuyện xấu."
Liễu Thừa Biến nghe thôi, nước mắt lại không nhịn được trào ra, hắn hôm nay mới hiểu được Liễu Tông Thành một phen khổ tâm, song quyền nắm chặt, nhịn xuống nghẹn ngào, nói: "Tôn nhi... . Tôn nhỉ minh bạch, tôn nhi nhất định ghi nhớ gia gia dạy bảo."
Liễu Tông Thành lại nói: "Con còn chưa rõ, con nếu nhìn rõ, liền sẽ không bởi vậy rơi lệ, ha ha, làm nghề môi giới chúng ta phải học được cách nhanh quên đi giao dịch vừa qua, vô luận là thành công hay là thất bại, sau đó lập tức tìm kiếm cơ hội mới, nếu mà muộn hơn người ta một bước, đây chính là lệch một ly, đi nghìn dặm aI"
Liễu Thừa Biến lập tức lau nước mắt, mắt lúng túng nhìn Liễu Tông Thành.
Liễu Tông Thành vui mừng gật gật đầu, lại hỏi: "Vậy con có biết con lần này con bại trong tay ai sao?"
"Khấu Ngâm Sa" Liễu Thừa Biến không chút do dự nói, đây là chuyện rất rõ ràng, trong vụ giao dịch này, được lợi lớn nhất chính là Khấu gia.
Liễu Tông Thành lắc đầu, nói: "Ta thấy việc này không phải đơn giản như vậy, Ngâm Sa nha đầu này là ta nhìn nàng lớn lên, hơn nữa cho tới nay, ta đều phi thường yêu thích nha đầu này, lúc †rước còn muốn cùng Khấu gia kết thông gia, chỉ tiếc... Ai... Việc này liền không nói. Ta không nghi ngờ nàng có năng lực thúc đẩy khoản giao dịch này, nhưng ta không cho rằng nàng có thể nghĩ ra phiếu ưu đãi quay lại, bởi vì đây không phải là nàng am hiểu, nha đầu Ngâm Sa am hiểu nhất là phân tích quan hệ lợi ích trong giao dịch, nhưng nếu cho nàng quản lý một nhà tửu lâu, chỉ sợ không phải là nàng có khả năng làm được."
Liễu Thừa Biến nhíu mày suy tư một lát, nói: "Thế nhưng tôn nhi cho rằng, Trần Phương Viên cũng không có loại thủ đoạn này, mà trong đó bên thắng lớn nhất chính là Khấu gia, không phải là Trần Phương Viên, Khấu Thủ Tín bây giờ đã giao toàn bộ nha hành cho Khấu Ngâm Sa, hơn nữa hắn cũng không có thủ đoạn này, không khả năng là tên ngốc Quách Đạm đi."
"Đây cũng là địa phương quấy nhiều †a" Liễu Tông Thành mặt lộ vẻ hoang mang, nhưng đột nhiên lại nói: "Ta hoài nghi việc này khả năng có một vị cao nhân phía sau thao túng."
"Cao nhân?" Liễu Thừa Biến hút một ngụm hơi lạnh, ngưng lông mày suy tư.
Trải qua nửa ngày, Liễu Tông Thành đột nhiên nói: "Được rồi, đừng suy nghĩ, bên trong nghề môi giới vốn là ám lưu hung dũng*, con không có khả năng tìm ra tất cả đối thủ, vì vậy nếu muốn chính mình đứng ở thế bất bại, chỉ có thể tăng lên thực lực của bản thân. Đúng, có chuyện suýt quên nói với con. Gần đây tửu trang của Hưng An Bá sản xuất ra một loại rượu mới, nghe nói là rượu ngon nhất đẳng. Trước đó, tửu trang vẫn luôn chính mình phụ trách tiêu thụ, nhưng mấy năm gần đây, sinh ý của tửu trang dừng bước không tiến, vì vậy lần này Hưng An Bá hi vọng có thể mượn loại rượu mới này khiến sinh ý của tửu trang phát triển thêm một bậc, nghe nói Hưng An Bá dự định lựa chọn hợp tác với nha hành, giúp hắn quản lý tửu trang giao dịch."
(*ám lưu hung dũng: nghĩa đen là dòng nước ngầm chẩy ào ạt, sôi sục... ở đây ẩn dụ ý nói nghề môi giới nhiều âm mưu, ám toán)
Liễu Thừa Biến nghe được sắc mặt vui mừng, đây có thể một bút giao dịch lớn, nói: "Tôn nhi lúc này nhất định sẽ không để gia gia thất vọng.".....
Trần lâu.
"Hiền chất, đây là tiền hoa hồng của ngươi. Ngươi đếm đếm xem."
Trần Phương Viên đẩy một cái khay lót lụa đỏ đến trước mặt Quách Đạm, phía trên đều là trắng bóng bạc nha.
Quách Đạm chỉ liếc mắt, sau đó gật gật đâu. Trần Phương Viên thấy Quách Đạm sắc mặt bình thản, không có chút nào vui mừng, hiếu kỳ nói: "Hiền chất, ngươi một lần kiếm được nhiều tiền như thế, vì sao lại không có một chút cao hứng?”
"Mệt mỏi nhiều ngày như vậy, vẻn vẹn chỉ kiếm lời lên sân khấu thấp nhất giá cả, có cái gì đáng phải cao hứng?" Quách Đạm cười khổ nói. Kỳ thật vụ giao dịch này với hắn chỉ là giải trí, hắn không có đối đãi nghiêm túc, cũng không có từ góc độ nhà tư bản đi suy nghĩ, nếu là hắn lúc trước, hắn tuyệt đối sẽ không thao tác như thế, lợi ích của hẳn trong vụ giao dịch này tuyệt không tối đại hóa, chuyện này trong mắt nhà tư bản không tính là thành công.
Nhưng mục đích của hắn cũng không phải như thế, nên một ngàn lượng tiền hoa hồng này tự nhiên không làm hắn cảm thấy có nửa điểm vui vẻ, chân chính vui vẻ của hắn chính là Khấu gia vượt qua nguy cơ, chén cơm chùa của hắn càng thêm kiên cố.
Thấp nhất lên sân khấu giá cả? Trần Phương Viên sững sờ một lát mới tỉnh ngộ, lúc trước Quách Đạm nói rõ, mua bán thấp hơn ngàn lượng giá cả, hắn đều không có hứng thú, đây đương nhiên là thấp nhất giá cả lên sân khấu, mặc dù có chút chém gió, nhưng hắn cũng mười phần thực lòng tin phục, gật đầu cười nói: "Đúng thế, kia là. Lấy hiền chất thủ đoạn, chút tiền này hoàn toàn chính xác không nhập được pháp nhãn. Hơn nữa, lại nói, hiên chất lân này thật đúng là làm †a mở rộng tâm mắt, ta nguyên lai tưởng rằng hiền chất chỉ là muốn tiền hoa hồng, chưa từng nghĩ đến, hiền chất còn nhờ vào đó nhất cử trợ giúp Khấu gia vượt qua cửa ải khó khăn, bây giờ danh tiếng Khấu gia còn muốn vượt trên Liễu gia, việc này nếu tại mấy ngày trước, thật đúng là không cách nào tưởng tượng a."
Chuyện cho tới bây giờ, hắn cũng mới bừng tỉnh đại ngộ, vì cái gì lúc trước Quách Đạm có nhiều như vậy không cần thiết thao tác, nhưng kết quả sau khi đi ra, hắn lập tức tỉnh ngộ, tiền hoa hồng chỉ là thứ yếu, mấu chốt là ở chỗ Khấu gia nhờ vào đó lập tức thay đổi cục diện bất lợi.
Ngươi đây không phải đang nói nhảm a, ta vì muốn ăn bát cơm chùa này mới ra ngoài giải trí giải trí, bằng không, ha ha, chỉ sợ Trân lâu của ngươi liền phải đổi tên thành Quách lâu. Quách Đạm đối với lời này nhếch miệng mỉm cười, đột nhiên từ trên khay xuất ra hai trăm lượng, phóng tới trước mặt Trần Phương Viên, nói: "Tiểu chất có cái yêu cầu quá đáng, mong rằng Trần thúc thúc không cự tuyệt." Trân Phương Viên vội nói: "Hiền chất sao khách khí như thế, nếu ta có khả năng làm được, nhất định chuyên tâm giúp đỡ hiền chất, tiền này ngươi hãy cầm về đi thôi."
Quách Đạm nói: "Ta nghĩ Trần thúc thúc có thể có chút hiểu lầm, tiền này cũng không phải là đưa cho ngươi."