Nhận Thầu Đại Minh (Dịch)

Chương 180 - Chương 179: Để Ngươi Diễn Thật Ngầu

Chương 179: Để ngươi diễn thật ngầu Chương 179: Để ngươi diễn thật ngầuChương 179: Để ngươi diễn thật ngầu

Khấu Ngâm Sa đã quen bị Quách Đạm kéo kéo tay, ôm hôn thân mật, nhưng nàng cảm giác lần này không giống... .

Trái tim đập kịch liệt như muốn nâng lên cổ họng, đôi bàn tay không khỏi nắm thật chặt.

Lý tính nói cho nàng nên tranh thủ thời gian đẩy Quách Đạm ra.

Nhưng người luôn luôn vô cùng lý tính như Khấu Ngâm Sa cũng không đẩy Quách Đạm ra... .

Đúng như Quách Đạm nói, chủ đạo tình yêu là trái tim, mà không phải khố óc.

Đêm đã khuya.

Khấu Ngâm Sa đem đầu nhẹ nhàng gối lên bờ vai Quách Đạm, khuôn mặt phiếm hồng lộ ra sự nhẹ nhõm, nhưng đây không phải loại nhẹ nhõm sau khi làm xong chuyện ấy, mà là trong nội tâm nàng cuối cùng cũng trút bỏ được gánh nặng nàng thiếu nợ Quách Đạm.

"Phu quân, trong lòng chàng có từng trách ta không?"

Khấu Ngâm Sa nhẹ giọng hỏi.

Quách Đạm cười nói: "Đương nhiên là không."

"Ta không tin." Khấu Ngâm Sa có chút ngửa đầu, trong mắt ngậm cười liếc nhìn Quách Đạm, nói: "Nếu chàng trách ta, hận ta, cũng là bình thường."

Không tin cũng đúng, nguyên chủ trước kia khẳng định sẽ trách, nhưng Quách Đạm bây giờ thực sự không trách. Quách Đạm hôn nhẹ xuống trán của nàng, mỉm cười nói: "Là sự thật, có lẽ thời khắc kia là đúng, là nên như thế, nhưng đúng, không có nghĩa là tốt.

Nếu như chuyện tối nay xảy ra vào đêm động phòng hoa chúc, nàng sẽ không vui vẻ, ta cũng sẽ không vui, nàng không vui là bởi vì nàng không tình nguyện, mà ta không vui vì cho rằng nàng không vui, làm sao sẽ có sự vui thích như hôm nay, thậm chí hôm nay vĩnh viễn sẽ không xuất hiện."

Giọng nói của thành khẩn, phát ra từ đáy lòng, nếu như hắn vừa tới Minh triều đã phải ngủ cùng Khấu Ngâm Sa, vậy thì hắn sẽ còn cảm thấy khó chịu, việc này cũng không phải là giao dịch tiền tài, lại không có chút tình cảm nào cả, thậm chí một chút cảm giác cũng không có, chỉ có thể coi như một loại nghĩa vụ, vậy thì không có ý nghĩa gì cả, đời trước hắn lại không thiếu nữ nhân. diện cho cảm giác đúng, tất cả đều diễn ra một cách tự nhiên.

"Cái miệng của chàng thật đúng là càng ngày càng biết nói chuyện." Tuy nói như thế, nhưng trên gương mặt đỏ bừng của Khấu Ngâm Sa lại tràn đầy hạnh phúc cùng vui sướng, thật ra Quách Đạm đã nói ra suy nghĩ trong lòng của nàng, nàng không biết nên biểu đạt cảm giác của mình như thế nào.

Nếu như lại cho nàng một cơ hội, nàng vẫn chọn đêm nay.

Quách Đạm hì hì cười nói: "Có phải giống như bôi mật hay không, ngọt ngào ngon miệng."

"Thật không biết xấu hổ."

Khấu Ngâm Sa nhẹ nhàng xì một tiếng, lại nói: "Phu quân, sau này chàng hi vọng ta ở nhà giúp chồng dạy con, hay là hi vọng ta chủ trì Nha hành."

Quách Đạm nói: "Ta hi vọng mình ở nhà giúp vợ dạy con."

Khấu Ngâm Sa nói: "Ta nói nghiêm chỉnh nha."

"Ta rất nghiêm chỉnh."

Quách Đạm nói: "Rất nhiều người thích tận lực sắp xếp cuộc sống và làm rõ ràng tất cả mọi việc, nhưng theo ta thấy, thường thì việc cố ý sắp xếp như vậy chắn chắn sẽ dẫn đến rất nhiều cuộc cãi vã, bởi vì một khi cố ý sắp xếp thì sẽ trở thành trách nhiệm của một người, nhưng chúng ta là phu thê, tất cả mọi chuyện nên cùng nhau đối mặt, nếu như chúng ta tin tưởng lẫn nhau thì không cần phải cố ý sắp xếp gì cả, bởi vì đợi đến lúc đó, chúng ta tự nhiên sẽ suy nghĩ cho nhau, sẽ thông cảm lẫn nhau, sẽ giúp đỡ lẫn nhau, như vậy tự nhiên sẽ xuất hiện sự sắp xếp tốt nhất, nếu như không có sự tin tưởng thì cho dù sắp xếp tốt đến đâu cũng là phí công, cái giá phải trả cho sự hối tiếc giữa phu thê là rất thấp

Khấu Ngâm Sa chỉ lằng lặng lắng nghe, nhưng trong mắt lại thêm ra một tỉa hâm mộ........

Sáng sớm hôm sau, khi Tịch nhỉ nhìn thấy Khấu Ngâm Sa mặc đồ ngủ, hất lên mái tóc dài giúp Quách Đạm chỉnh lý y phục, miệng nhỏ mở lớn đến mức có thể nhét vào hai cái trứng vịt.

"Tịch nhi, tới đây."

Quách Đạm đột nhiên hô lên.

Tịch nhi bị dọa khẽ giật mình, nhanh chóng bước tới, nói: "Cô gia, ngài có chuyện gì phân phó?"

Quách Đạm nói: "Bây giờ cô gia có nhiệm vụ rất quan trọng muốn giao dạng."

Tịch nhỉ ngẩng đầu lên, ngơ ngác hỏi: "Nguyên dạng là dạng gì?"

Quách Đạm tức giận nói: "Chính là một gian phòng ngủ, hiểu không?"

Tịch nhỉ lập tức tỉnh ngộ, lại liếc mắt nhìn Khấu Ngâm Sa, vui vẻ nói: "Chúc mừng cô gia, chúc mừng Đại tiểu thư."

Khấu Ngâm Sa nghe vậy sắc mặt phiếm hồng, vụng trộm dùng ánh mắt cảnh cáo Quách Đạm.

Tịch nhi nói: "Nô tỳ lập tức đi an bài."

Nói xong, liền vội vội vã vã đi ra ngoài.

Quách Đạm cười nói: "Tiểu nha đầu này làm sao hiểu được an bài cái gì, ta thấy nàng tám thành là đi đến chỗ nhạc phụ đại nhân tranh công nha, không hổ là ta mang ra, biết kiếm tiền."

Khấu Ngâm Sa khẽ nói: "Chuyện này vốn đều tại chàng, thích việc lớn hám công to."

"Thích việc lớn hám công to?"

Quách Đạm hai mắt mở một cái, nói: "Phu nhân, nàng dùng câu này thật đúng là cực kì chuẩn xác a!"

Khấu Ngâm Sa vội nói: "Chàng đừng có đoán mò, ta... Ta cũng không phải ý kia."

Quách Đạm hì hì cười nói: "Bây giờ ta cũng không đoán mò."

Khấu Ngâm Sa biết bây giờ giải thích thế nào đều không được, thế là nói sang chuyện khác: "Chàng hôm nay muốn đi đâu?"

"Ta phải đi Ngũ Điều Thương một chút, tìm bọn tiểu Bá gia thương lượng một chút việc."

"Tìm tiểu Bá gia thương lượng?"

Khấu Ngâm Sa có vẻ kinh ngạc nói.

Quách Đạm cười tủm tỉm nói: "Có một số việc không tìm bọn hắn thì không được."...

Chờ Tích Nô giúp Khấu Ngâm Sa trang điểm xong, phu thê hai người liền ra khỏi tiểu viện, Khấu Thủ Tín đã sớm đứng trong tiền viện mong mỏi, khi thấy phu thê hai người đi ra, lập tức cười đến con mắt không thấy đâu, Khấu Thủ Tín giống như thấy được ba người.

"Phu nhân, chúng ta đánh cược đi?"

"Đánh cược?" Khấu Ngâm Sa hiếu kỳ nói. kia tuyệt đối đã trở về nguyên dạng, cho dù phải xài thêm bao nhiêu tiền đi chăng nữa."

Khấu Ngâm Sa sửng sốt một chút, đột nhiên phản ứng lại, rồi thưởng cho hắn một cái nhìn khinh bỉ.

Vì không muốn làm Khấu Ngâm Sa xấu hổ, Quách Đạm chỉ là vụng trộm chớp chớp mắt với Khấu Thủ Tín, cho Khấu Thủ Tín một câu trả lời chắc chắn, sau đó liền ra cửa .....

Đi vào bên trong Ngũ Điều Thương đã là gần hết buổi sáng, nhưng bên trong lại là một mảnh trống rỗng, chỉ có một ít hạ nhân đang làm việc, oanh oanh yến yến ngày thường lại không thấy tăm hơi.

"Người đâu?"

Quách Đạm không khỏi buồn bực nói.

"Đều đã đi Tây ngoại ô rồi."

Một người từ trong nhà đi ra, chính là Lưu Tẫn Mưu.

Hắn là do Quách Đạm hẹn tới.

"Bọn hắn đi Tây ngoại ô làm gì?" Quách Đạm hiếu kỳ nói.

"Đương nhiên là vẽ tranh."

Lưu Tẫn Mưu cười nói: "Ngươi có chỗ không biết, gần đây vẫn luôn là Quan Tiểu Kiệt trù bị việc vẽ tranh."

"Quan Tiểu Kiệt?"

"Ừm."

Lưu Tẫn Mưu gật gật đầu, nói: "Gần đây tiểu Bá gia vẫn luôn đi cùng với Lộ Vương, mà ta thì ở sòng bạc, nên vẫn luôn là Quan Tiểu Kiệt quản lý việc này, nhưng ta còn chưa nói cho hắn một câu, vậy mà tiểu tử này làm việc này thật đúng rất cố gắng, đồng thời vô cùng có thiên phú."

Quách Đạm nói: "Làm sao ngươi biết?"

"Ta vừa mới đi xem những bức họa vẽ gần đây, tất cả đều được vẽ ở bên ngoài, so với những bức hoạ trước kia còn đẹp hơn nhiều, tuy nói kỹ thuật vẽ tranh của Lập Chỉ đột nhiên tăng mạnh, nhưng trừ điều này ra, còn lại đều là do Quan Tiểu Kiệt làm, từ nữ nhân, phục sức, rồi đến lựa chọn địa điểm."

"Thật hay giả?" Quách Đạm nghĩ đến dáng vẻ mập mạp của Quan Tiểu Kiệt mà cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Lưu Tẫn Mưu tức giận nói: "Sao ngươi không tự mình đi xem?"

"Đợi lát nữa ta nhất định sẽ đi xem." Quách Đạm lại hiếu kỳ nói: "Đúng rồi, tiểu Bá gia và Lộ Vương quan hệ rất tốt phải không?"

Lưu Tẫn Mưu gật đầu nói: "Khi còn bé bốn chúng ta thường xuyên chơi cùng nhau, nhưng ta và Lập Chỉ cũng vì tiểu Bá gia nên mới kết bạn với Lộ Vương, đây là bởi vì Lộ Vương cùng tiểu Bá gia đều tiêu tiền như nước, cho nên thường xuyên chơi đùa cùng nhau."

"Hoá ra là mùi thối hợp nhau, chuyện này có thể lý giải Quách Đạm gật đầu, lại nói: "Nhưng tiểu Bá gia không ở đây, việc này liền không có cách nào đàm luận a!"

Lưu Tẫn Mưu buồn bực nói: "Ngươi có phải là nói phản rồi hay không?"

Vừa dứt lời, liền nghe có người hô: "Đạm Đạm, Mưu Mưu."

Quách Đạm nhìn sang thấy Từ Kế Vinh hưng phấn chạy tới.

Thật đúng là nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến.

Quách Đạm nhẹ nhàng thở ra, cười nói: "Tiểu Bá gia, ngươi tới đúng lúc, ta đang có chuyện muốn tìm ngươi trao đổi."

"Chuyện gì?"

Từ Kế Vinh kích động, bình thường đều là hắn tìm Quách Đạm, Quách Đạm rất ít khi tìm hắn đàm luận.

"Việc này chờ chút lại nói." Lưu Tẫn Mưu vung tay lên, bát quái nói: "Vinh đệ, ngươi cùng Tiểu vương gia lại giao hảo rồi?"

Từ Kế Vinh khẽ nói: "Nếu không phải nể tình hắn thề độc thì ta còn lâu mới tha thứ cho hắn."

Lời này cũng chỉ có Từ Kế Vinh có thể nói, những người còn lại nếu nói như thế thì Tiểu vương gia chắc chắn sẽ chơi chết hắn, bởi vì đầu óc Từ Kế Vinh rất đơn thuần, tùy tiện, với ai cũng có thể xưng huynh gọi đệ. Mà bằng hữu chính là thứ mà Lộ Vương thiếu thốn nhất, Lộ Vương muốn cái gì cũng đều có, có Hoàng đế cùng Thái hậu bảo bọc, hắn có thể coi trời bằng vung, nhưng cũng bởi vì như thế nên không có người nào dám cùng hắn làm bằng hữu, không thể trêu vào a.

Chỉ có Từ Kế Vinh là ngoại lệ, cho nên Lộ Vương cũng rất coi trọng người huynh đệ như Từ Kế Vinh.

"Ta thấy không phải đơn giản như thế." Lưu Tẫn Mưu cười hắc hắc, tiếp tục hỏi: "Ngươi mấy ngày nay theo Lộ Vương đang chơi cái gì?"

Từ Kế Vinh phất phất tay, buồn bực nói: "Khỏi phải nói, ta bị hắn lừa."

"Nói nghe một chút."

"LiẾn nhái người đi Phúc Châu bắt mấy nữ nhân Phất Lãng Cơ tìmt†ta cùng nhau chơi."

"Móa! Loại chuyện này ngươi sao không tìm chúng ta cùng chơi?" Quách Đạm phẫn nộ nói.

Lưu Tẫn Mưu cũng gật đầu nói: "Nói có lý, ta cũng chưa từng thấy qua nữ nhân Phất lãng cơ, nhìn xinh đẹp không."

"Các ngươi tuyệt đối đừng đi."

Từ Kế Vinh nói: "Nữ nhân Phất Lãng Cơ trên thân có mùi hôi, lông còn dài, ta đứng một bên nhìn mà cảm thấy buồn nôn."

"Đứng một bên nhìn?"

Quách Đạm nghỉ hoặc nhìn Từ Kế Vinh, vấn đề này đáng giá truy đến cùng a.

Lưu Tẫn Mưu tùy tiện nói: "Việc này có gì ghê gớm đâu, bọn hắn đều thích náo nhiệt, vì vậy thường xuyên chơi cùng nhau."

Lý do này thực sự là... Đủ tuyệt a! Quách Đạm gật đầu nói: "Náo nhiệt rất tốt, náo nhiệt rất tốt. Ha ha!"

Từ Kế Vinh cũng cười hắc hắc nói: "Thật ra ta cũng đã nghĩ phái người tìm ngươi đến tham gia náo nhiệt, đáng tiếc ngươi sợ vợ, gọi ngươi, ngươi cũng không dám đi."

"Càng ngày càng sợ ." Quách Đạm nửa đùa nửa thật nói, kiếp trước hắn cũng từng chơi giống như vậy, thân ở trong phố Wall có quá nhiều dụ hoặc, nhưng bây giờ dù sao cũng có thê tử, chút lực khắc chế này hắn vẫn phải có.

"Ta biết ngay mà."

Từ Kế Vinh lại hiếu kỳ nói: "Đúng rồi, Đạm Đạm, ngươi tìm ta có chuyện gì?"

Quách Đạm một tay khoác lên bờ vai Từ Kế Vinh, cười nói: "Trang bức."

"Trang bức?"

Từ Kế Vinh buồn bực nói: "Ý gì?"

Quách Đạm không trả lời mà hỏi lại nói: "Không biết ky thuật của tiểu Bá gia như thế nào?"

Từ Kế Vinh ngạo kiều nói: "Đây còn cần phải nói sao, ky thuật của bản tiểu Bá gia, tại bên trong kinh thành tử đệ chưa có người nào có thể thắng ta"

Quách Đạm gật đầu nói: "Đây chính là trang bức." thật."

"Cũng có thể nói như thế."

Quách Đạm nói: "Nhưng cũng không hoàn toàn là như vậy, trọng điểm của trang bức là muốn một đám người nói thật, nói cách khác ngươi cần đem câu nói này ồn ào ra ngoài, để người người đều biết thuật cưỡi ngựa của tiểu Bá gia là đệ nhất kinh thành."

"Quách Đạm, chuyện này không ổn đâu?" Lưu Tẫn Mưu chặn lại nói.

Chuyện này tựa hồ như muốn nâng Từ Kế Vinh lên trời a!

Thuật cưỡi ngựa của Từ Kế Vinh xác thực không thể chê, thậm chí có thể nói là cấp bậc chuyên nghiệp, dù sao cũng là con cháu thế gia, thiên phú vẫn phải có, nhưng muốn nói đệ nhất kinh thành, vậy khẳng định là đang khoác lác.

Quách Đạm nói: "Ngươi đang chất vấn thuật cưỡi ngựa của tiểu Bá gia sao?"

Từ Kế Vinh nghiêng con mắt thoáng nhìn, nói: "Trả tiền."

Lưu Tẫn Mưu tức đến mức thiếu chút nữa phun máu, cố nặn ra vẻ tươi cười nói: "Vinh đệ, ngươi hiểu lầm ý ta, ý của ta là chẳng lẽ trong kinh thành còn có người không biết ky thuật của Vinh đệ hay sao?"

"Vậy cũng đúng."

Từ Kế Vinh lại hiếu kỳ nhìn Quách Đạm,"Việc này mọi người đều đã biết, ngươi vì sao muốn ta ồn ào?"

Quách Đạm thở dài, nói: "Chuyện này còn không phải là vì Bá gia trao quyền cho ta tổ chức đua ngựa, liên quan tới việc này, mọi người đối với Bá gia có rất nhiều phê bình kín đáo, ta hi vọng tiểu Bá gia có thể giúp Bá gia chứng minh, nếu là đua ngựa thì ky thuật dĩ nhiên là minh chứng tốt nhất."

"Giúp gia gia chứng minh?"

Từ Kế Vinh ánh mắt lập tức lóe lên, suy nghĩ xuất thần.

Lưu Tẫn Mưu nhỏ giọng nói: "Ngươi chính là đang hại hắn nha."

Quách Đạm nói: "Ta là loại người như vậy sao? Ngươi yên tâm, ta sẽ còn kêu Quan Tiểu Kiệt cùng trang bức, a, còn có ngươi."

Lưu Tẫn Mưu phồng lên hai mắt nói: "Ta chỉ là một con thứ."

Quách Đạm nói: "Kinh thành chỉ có mình ngươi là con thứ hay sao? Con thứ cũng có vòng bằng hữu của con thứ, ta lại không để ngươi trang bức trước mặt Lộ Vương, thực tế là Chu công tử quá yêu sạch sẽ, nếu không... Để hắn vẽ tranh cũng không tệ." Quách Đạm cười ha hả nói: "Tạo chút bầu không khí mà thôi."

"Đạm Đạm!"

Đột nhiên nghe thấy một tiếng gọi kích động, Từ Kế Vinh đấu chí dạt dào nói: "Cái này bức ta trang."

"Thật sảng khoái!" Quách Đạm cũng hào khí vạn trượng: "Kinh thành song ngu chúng ta hợp tác nhất định sẽ đánh đâu thắng đó, lúc này chúng ta muốn đại khai sát giới, tới tới tới, ta nói cho ngươi một số kỹ xảo trang bức."

"Trang bức không phải là ăn ngay nói thật sao?"

"Ách... Cho một đám người ồn ào vẫn phải có chút kỹ xảo, chí ít cổ họng phải lớn, đúng hay không."

"Vậy cũng đúng.".......

Lúc xế chiều, Quách Đạm về đến Nha hành, ngồi đối diện Khấu Ngâm Sa, cười tủm tỉm nói: "Phu nhân ngồi chỗ này là mê người nhất ."

Khấu Ngâm Sa nhẹ nhàng khẽ nói: "Những thứ hoa ngôn xảo ngữ này thì miễn đi, ta cũng không ăn một bộ này của chàng."

Quách Đạm tinh thần phấn chấn cười nói: "Ta biết ngay là nàng nhìn trúng mặt của ta."

Khấu Ngâm Sa có chút trợn trắng mắt, hắn đều không cần mặt mũi, nàng còn vì cái gì muốn nói chuyện mặt mũi với hắn, nói sang chuyện khác: "Chàng đàm luận thế nào?"

Quách Đạm nói: "Thành thật mà nói, cùng tiểu Bá gia hợp tác luôn luôn rất nhẹ nhàng."

Khấu Ngâm Sa mấp máy môi, nói: "Phía ta cũng rất thuận lợi."

Quách Đạm ồ một tiếng: "Trần Bình đã tới đây?"

Khấu Ngâm Sa gật đầu, nói: "Hắn mặc dù không đáp ứng, nhưng hắn hỏi ta một chút chuyện liên quan tới vấn đề phân chia tài sản như thế nào, ta nghĩ, nếu như chúng ta nhập cổ phần mà không màng tiền của hắn thì hắn không có đạo lý cự tuyệt chúng ta."

Quách Đạm cười nói: "Chúng ta là muốn người, quan hệ và kinh nghiệm của hắn."

Quách Đạm chỉ biết một chút kỹ xảo kinh doanh, nhưng mỗi ngành đều có quy tắc, kiến thức và sự chú ý riêng, những thứ này Quách Đạm cũng không biết, cũng không có người nào có nhiều tỉnh lực như vậy, nói ví dụ như, Quách Đạm có thể giúp Trần Phương Viên bày mưu tính kế để bán Trần Lâu với giá cao, nhưng hắn không thể quản lý tốt Trần lâu, trên thực tế không hiểu.
Bình Luận (0)
Comment