Chương 223: Nông trường mới là mấu chốt
Chương 223: Nông trường mới là mấu chốtChương 223: Nông trường mới là mấu chốt
Chuyện tăng cổ này huyên náo xôn xao che khuất cả danh tiếng của đua ngựa.
Tất cả mọi người đều đang thảo luận về việc này, bởi vì đại đa số người đều nghĩ mãi mà không hiểu, liên quan tới chuyện nhập cổ phần thì thật ra đã có từ lâu, nhưng từ xưa đến nay chưa bao giờ nghe thấy giá cổ phiếu, hơn nữa giá cổ phiếu còn dâng lên, đừng nói bách tính bình thường, thậm chí một ít thương nhân cũng khó lý giải.
Không thể không nói, hồ đồ đôi lúc là chuyện tốt.
Có ít người sau khi hiểu rõ ràng thì lại than thở tiếc nuối 'biết vậy đã làm aI'
Bởi vì lúc trước thời điểm Quách Đạm thay đổi Nha hành thành hình thức đầu tư cổ phần, kêu gọi mọi người nhập cổ, nhưng lúc ấy rất nhiều người cảm thấy Quách Đạm bị điên rồi, Khấu gia nha hành dựa vào cái gì trị giá mười vạn lượng, lúc ấy, chỉ có những thương nhân đã và đang hợp tác với Quách Đạm lựa chọn nhập cổ phần Khấu gia Nha hành, đặc biệt là đám phú thương tham dự sắc phong đại điển.
Nhưng đại địa chủ ở kinh thành trên cơ bản là không có.
Bây giờ mới trôi qua hơn nửa năm đã trực tiếp tăng lên gấp đôi, địa chủ chúng ta phải trồng bao nhiêu năm lương thực mới có thể theo kịp.
Nhưng mà giá cổ phiếu của Nha hành hình như còn có xu thế dâng lên.
Liễu gia.
"Gia gia, nếu Quách Đạm đã muốn bốn thành cổ phần của Nha hành chúng ta, vậy chúng ta cũng mua cổ phần Nha hành của hắn, như vậy sẽ công bằng, chúng ta cũng không cần sợ hắn." Liễu Thừa Biến không cam lòng nói.
Liễu Tông Thành gật đầu nói: "Con nói mặc dù không phải không có lý, nhưng con có nghĩ vì sao Quách Đạm muốn trợ giúp chúng ta trở thành quan nha, mà không phải nghĩ biện pháp để chính hắn trở thành quan nha?"
Liễu Thừa Biến nói: "Đó là bởi vì hắn đắc tội không ít đại thần trong triều, nếu hắn thân thỉnh quan nha, chắc chắn sẽ không được thông qua."
"Đây chỉ là một nguyên nhân, nhưng lại là thứ yếu."
Liễu Tông Thành thở dài, nói: "Một khi hắn trở thành quan nha thì hắn tất nhiên sẽ bị hạn chế, rất nhiều quan viên đều sẽ nhìn chằm chằm hắn, nếu nhị hắn lai cá euv nah† vào bán †đ lua ùna vât liêu øỗ như viVa rồi thì rất khó mà làm được, mọi người đều biết, Liễu gia và Khấu gia có ân oán rất sâu, cho nên không ai có thể ngờ rằng trong tay hắn nắm giữ bốn thành cổ phần của Nha hành chúng ta, hắn mặc dù không trở thành quan nha, nhưng lại có thể đứng ở phía sau thao túng."
Liễu Thừa Biến nói: "Chẳng lẽ Liễu gia muốn trở thành con rối trong tay hắn sao?"
Liễu Tông Thành nói: "Đương nhiên là không, hắn cũng biết lão hủ sẽ không cam nguyện chịu bài bố, cho nên lúc ấy hắn chỉ muốn nắm giữ bốn thành cổ phần, mà một khi chúng ta trở thành quan nha, rất nhiều chuyện sẽ do chúng ta định đoạt, nếu hắn muốn đạt được điều gì thì nhất định phải thỏa mãn chúng ta trước."
Nói đến đây, hắn dừng lại một chút, rồi nói tiếp: "Ta nói cho con những điều này chỉ vì muốn con hiểu, bây giờ chúng ta và Quách Đạm có mâu thuẫn càng sâu thì càng có lợi cho chúng ta, bởi vì như thế sẽ càng có nhiều quan viên ủng hộ chúng ta, nếu như chúng ta cũng nhập cổ phần Khấu gia Nha hành, như vậy có khả năng rất khó để xin làm quan nha."...
Khấu gia.
"Oa.... chói mắt quá!"
Quách Đạm vừa bước vào đại sảnh, chỉ thấy ngân quang chói mắt, ngưng mắt nhìn lại thì thấy hơn hai mươi cổ đông Chu Phong, Tào Đạt cùng hạ nhân của bọn hắn mang theo bạc chen lấn trong đại sảnh không rộng lắm của Khấu gia, kinh ngạc nói: "Các vị, các vị muốn làm gì vậy? Định cho ta tiền mừng tuổi sao? Chuyện này. . . Này làm sao có ý tốt?"
Bên trái một câu hiển chất, bên phải một câu hiền chất, không cho chút tiền mừng tuổi, các ngươi còn không biết xấu hổ mà gọi sao.
Tiền mừng tuổi?
Ngươi có muốn mặt mũi hay không?
Chu Phong vội vàng giải thích nói: "Hiền chất hiểu lầm, hôm nay chúng ta tới là muốn định xuống chuyện tăng cổ, ngươi xem, tiền này chúng ta đều đã mang đến."
"Không sai, nhanh chóng định xuống đi.".....
Tất cả cổ đông cùng nhau gật đầu, yêu cầu lập tức tăng cổ.
Quách Đạm trừng mắt nhìn, cười khổ nói: "Các vị, chỉ mấy ngày nữa thôi sẽ có trương mục, chẳng lẽ các vị mấy ngày cũng không chờ được."
"Hiền chất, nếu chúng ta không tin ngươi, lúc trước cũng sẽ không nhập cổ phần Nha hành, chúng ta tin ngươi, trước tiên cứ đem việc này định vuống đi" "Hiền chất cũng đừng quên, chúng ta đều có nhân viên thu chỉ ở đây, chúng ta cũng đều rõ ràng trương mục, không cần đợi thêm nữa."
"Bây giờ rất nhiều người đều cảm thấy hứng thú với khu đua ngựa, chúng ta không thể tiếp tục kéo dài thêm, hôm nay ký khế ước tăng cổ, chúng ta sẽ trao đổi công việc hợp tác dễ dàng hơn."
"Hiền chất, mặc dù quyền lực trong tay ngươi, nhưng ngươi cũng phải cố ky lợi ích của chúng ta."....
Mọi người đều nhất trí yêu cầu lập tức ký khế ước tăng cổ, cái gì trương mục cút sang một bên.
Kỳ thật khu đua ngựa cũng trong tay Quách Đạm chờ thêm mấy ngày nữa cũng không quan trọng.
Bọn hắn thật ra là sợ đêm dài lắm mộng, bởi vì càng ngày càng có nhiều người cảm thấy vô cùng hứng thú với việc nhập cổ phần vào Nha hành, hơn nữa giá cổ phiếu đã vượt qua hai lượng, như vậy có xem hay không xem trương mục thì có ý nghĩa gì, bọn hắn đều cảm thấy việc này không nên tiếp tục kéo dài, càng kéo càng tổn thương lợi ích của cổ đông.
Quách Đạm thật ra là muốn để việc này lên men một thời gian, đây vốn chỉ là một lần dò xét thị trường để đánh xuống cơ sở cho việc tăng cổ trong tương lai, việc này lên men càng lâu, mọi người thảo luận càng nhiều, càng có lợi cho hắn, thế nhưng hắn không ngờ, các cổ đông sẽ phản ứng mãnh liệt như thế.
Bây giờ mọi người nhất trí yêu cầu xác định việc tăng cổ, đồng thời đều mang tiền đến, Quách Đạm cũng chỉ có thể cố mà đáp ứng.
Số cổ phần tăng thêm bị nội bộ tiêu hóa toàn bộ, không có một cổ nào bị chảy ra ngoài.
Hiện tại bọn hắn cũng đã hiểu rõ, giá mỗi cỗ bây giờ đã tăng vụt lên hai lượng năm tiền, một khi xác định xong toàn bộ hạng mục ở khu đua ngựa, giá cổ phiếu khẳng định sẽ còn tiếp tục dâng lên, nếu như không phải rất thiếu tiền, bọn hắn chắc chắn sẽ không nguyện ý buông tay.
Mọi người lập tức ký đại danh của mình lên khế ước tăng cổ, đồng thời nhận được một phần chứng nhận quyền sở hữu cổ phần mới.
Quyền lực vẫn trong tay Quách Đạm.
"Hiền chất, bây giờ chuyện tăng cổ cũng đã định xuống, Nha hành cũng có tiền, ngươi xem chuyện nhập cổ phần khu đua ngựa thì thế nào?"
Chu Phong cầm khế ước vừa mới ký kết không kịp chờ đợi hỏi Quách Đạm.
0 iâ^ nàv vẫn nên chờ trưởng muc đi ra rồi nói eau " Quách Đam cười khổ một tiếng, lại nói: "Nhưng các vị yên tâm, Quách Đạm ta làm buôn bán từ trước đến nay đều là làm quen không làm sinh, nếu như kế hoạch của các vị đều có thể đạt tới tiêu chuẩn, ta đương nhiên vẫn nguyện ý hợp tác cùng các vị."
Lời này đã hết sức rõ ràng, nhất định sẽ tiện nghỉ người của mình.
Các cổ đông nghe xong cũng đều yên lòng.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân bọn hắn yêu cầu Nha hành nhập cổ phần hạng mục đầu tư tại khu đua ngựa, Quách Đạm mới là đại cổ đông của Nha hành, nếu Nha hành nhập cổ phần, hắn sẽ kiếm được tối đa, mà trên danh nghĩa khu đua ngựa cũng là của Quách Đạm, bọn hắn yêu cầu Nha hành nhập cổ phần thì Quách Đạm khẳng định sẽ chiếu cố bọn hắn.
Đợi sau khi bọn hắn rời đi, Khấu Thủ Tín liền đi ra, hắn bây giờ hoàn toàn không tham dự các công việc liên quan đến mua bán, nếu như hắn ngồi ở chỗ này thì rốt cuộc ai làm chủ, trên danh nghĩa gia chủ vẫn là hắn, việc này ngược lại sẽ ảnh hưởng đến uy tín của Quách Đạm, bởi vì không quản Quách Đạm ra quyết định gì, trước tiên phải hỏi ý kiến của hắn .
Khấu Thủ Tín nhìn những hòm bạc trắng bóng lộ ra biểu lộ chán nản, cảm thấy chính mình làm nhiều năm mua bán như vậy, thật sự đã vào trong bụng chó.
Nha hành mới còn chưa xây xong lại tiếp tục huy động bốn vạn lượng vốn đầu tư, việc này nhờ ai giải thích lí lẽ đây.
Hắn cũng không nghĩ quá nửa tiền trong đó là Khấu gia lấy ra.
Nhưng mà số cổ phần tăng thêm được tiêu hoá trong nháy mắt cũng mang đến cho mọi người kích thích không nhỏ, đây thật sự là đánh mặt nha, không ít người từng cho rằng Quách Đạm điên rồi, hắn đang lừa tiền, nhưng không ngờ rằng có nhiều người như vậy cam nguyện để Quách Đạm lừa gạt.
Mấy ngày sau, trương mục của Nha hành rốt cục cũng hoàn thành, lợi nhuận không khác nhiều so với dự tính của Quách Đạm, hơn năm vạn lượng.
Sau khi Nha hành có trương mục thì dĩ nhiên chính là đầu tư, bạc này để trong ngân khố nhiều một ngày thì phải thua thiệt rất nhiều tiền.
Các hạng mục của khu đua ngựa cũng lập tức được đưa vào danh sách ưu tiên đầu tư.
Quách Đạm cực kỳ ích kỷ tận lực phê duyệt các hạng mục cho người của mình, cho dù thật sự chọn lựa công bằng thì kế hoạch của mấy người Chu Phong cũng chiếm ưu thế, bởi vì mấy người Chu Phong vẫn luôn có chế định kế hoạch, như vậy người khác làm sao có thể vượt qua.
Tiền cũng như vậy, mấy người Chu Phong trước đem tiền đầu tư vào Nha hành, sau khi đạt thành hợp tác, Nha hành lại đầu tư cho bọn hắn.
Chu Phong chỉ lấy ra hai ngàn lượng lúc tăng phát cổ phần, nhưng hắn lại lấy đi bốn ngàn lượng từ Nha hành, thuận lợi cầm xuống hạng mục tửu lâu trị giá một vạn lượng ở khu đua ngựa, Tào Đạt đương nhiên cũng không thể kém Chu Phong, hắn cũng lấy đi bốn ngàn cầm xuống một tòa tửu lâu khác.
Các cửa hàng còn lại cũng lần lượt bị rất nhiều thương nhân cầm xuống, trong đó cũng có không ít thương nhân không nhập cổ phần Nha hành.
Duy chỉ có lữ điếm trị giá hai vạn lượng đến nay vẫn chưa có thương nhân nào nhận thầu.
"Phu quân, ta thấy lữ điếm chào giá quá cao, bây giờ một phần hồ sơ cũng không có." Khấu Ngâm Sa có vẻ hơi lo lắng nhìn Quách Đạm, lại tiếp tục nói: "Từ xưa đến nay, lữ điếm đều như vậy, hơn ngàn năm cũng chưa bao giờ thay đổi, chàng đột nhiên kiến tạo một lữ điếm tốt như vậy thì định giá bao nhiêu mới phù hợp, giá tiền nếu quá cao thì sẽ có người tới ở hay không?"
Quách Đạm nói: "Ta cũng đã cân nhắc về việc này, nhưng chính là vì ta nhìn thấy lữ điếm hiện thời quá mức dơ dáy bẩn thỉu, hoàn toàn không thích hợp cho người ở, vì vậy mới dự định xây một lữ điếm cao cấp như vậy."
Khấu Ngâm Sa nói: "Nhưng ta cho rằng phu quân vẫn nóng lòng cầu thành."
Quách Đạm hỏi: "Không biết phu nhân có đề nghị gì?"
Khấu Ngâm Sa nói: "Ta cho rằng có thể chia tách lữ điếm thành mấy nhà, như vậy có thể đạt tới yêu cầu của phu quân, giá trị cũng không đến mức quá cao, có lẽ sẽ có người có can đảm nếm thử."
Quách Đạm thoáng gật đầu, nhưng trên mặt lại hiện vẻ lo nghĩ nói: "Sở dĩ ta muốn xây lớn như thế là vì ta muốn tòa lữ điếm này trở thành một công trình kiến trúc mang tính biểu tượng cho khu đua ngựa, bởi vì tửu lâu hay các cửa hàng đều không có quá nhiều sáng tạo, mà lữ điếm này là một loại hình thức hoàn toàn mới, có thể nâng cao cấp bậc cho toàn bộ khu đua ngựa. Nếu thực tế không có người nhận thầu thì ta sẽ nói chuyện với bệ hạ, Đua ngựa sẽ tự xây."
"Cô gia, Trần viên ngoại cầu kiến." Ngoài cửa có tiếng Thần Thần thông báo. "Đúng thế."
Quách Đạm thoáng sững sờ, sau đó nói: "Mau mau cho mời."
Khấu Ngâm Sa vội vàng đứng lên nói: "Phu quân, chàng ngồi ở đây đi."
Quách Đạm cười nói: "Nàng ngồi là được rồi, ta đứng không có việc gì"
Khấu Ngâm Sa có vẻ hơi bất đắc dĩ liếc nhìn Quách Đạm.
Sau một lát, Trần Phương Viên bước vào "Hiền chất, nữ hiền chất, lão hủ mạo muội bái phỏng, không có quấy rầy hai người chứ."
"Không có, không có. Trần thúc thúc mời ngồi."
Quách Đạm đi tới bên cạnh Khấu Ngâm Sa, một tay khoác lên trên ghế dựa, cười hỏi: "Trần thúc thúc viếng thăm, không biết có chuyện gì cần phân phó?"
Trần Phương Viên ngượng ngùng nói: "Ta... Ha ha...
Quách Đạm cười nói: "Trần thúc thúc, quan hệ của chúng ta thế nào, có chuyện thúc cứ nói thẳng."
"Vậy... Vậy được, lão hủ liền nói thẳng." Trần Phương Viên nói: "Ta tới đây để nghe ngóng về lữ điếm trong khu đua ngựa."
Khấu Ngâm Sa sững sờ, nói: "Trần thúc thúc cảm thấy hứng thú với lữ điếm?"
Trần Phương Viên ngượng ngùng gật đầu.
Khấu Ngâm Sa lại nói: "Đây chính là hai vạn lượng."
Trần Phương Viên ha ha nói: "Lão hủ kinh doanh tửu lâu nhiều năm, lại thêm tiền bán Trần lâu, miễn miễn cưỡng cưỡng có thể cầm ra được."
Quách Đạm hỏi: "Vậy Tín hành làm sao bây giờ?"
"Công việc kinh doanh của Tín hành đều là hiền chất giúp đỡ, bây giờ đám Tiểu Đông cũng có thể giúp không ít việc, lão hủ thực tế không có quá nhiều chuyện có thể làm." Trần Phương Viên cười ha hả nói.
Quách Đạm nói: "Thế nhưng ta chưa bao giờ nghe nói Trần thúc thúc cảm thấy hứng thú với kinh doanh lữ điếm?"
Trần Phương Viên nói: "Lão hủ trước kia vẫn luôn kinh doanh tửu lâu, nhưng làm tửu lâu nhiều năm quả thật đã có chút phiền chán, cũng không muốn lại cùng mấy người Chu Phong cạnh tranh, lữ điếm không tệ, có chút giống với tửu lâu, cũng không cần cùng người khác tranh đoạt, vì vậy ta muốn nhận thầu tới làm, mặc dù Tín hành rất kiếm tiền, nhưng. ... Nhưng dựa vào hiền chất, không dối gạt hai người, tại Tín hành, ta còn không bằng đám Tiểu Đông, bọn hắn nghĩ còn tỉ mỉ hơn ta."
Quách Đạm thoáng gật đầu.
Loại hình kinh doanh như Tín hành hoàn toàn chính xác thích hợp với người trẻ tuổi.
"Hiền chất thấy thế nào?" Trần Phương Viên lại hỏi.
Quách Đạm nói: "Nếu như Trần thúc thúc thật sự muốn nhận thầu lữ điếm, ta đương nhiên là duy trì."
Trần Phương Viên nói: "Ta ở nhà suy tính thật lâu, ta chỉ muốn hỏi hiền chất một câu, lữ điếm này có thể kiếm tiền hay không?"
Quách Đạm gật đầu nói: "Đương nhiên có thể kiếm tiền, nếu không kiếm tiền thì đua ngựa của ta cũng sẽ bị liên lụy."
"Vậy được, ta cầm xuống lữ điếm này." Trần Phương Viên lập tức nói.
Hắn là người đầu tiên đi theo Quách Đạm làm mua bán, cũng biết rất nhiều chuyện của Quách Đạm, cho nên hắn rất tin tưởng Quách Đạm.
Quách Đạm nói: "Một mình thúc ra hai vạn lượng sao? Không có ý định tìm người hợp tác ư?"
Trần Phương Viên lập tức lắc đầu nói: "Không có ý định!"
Khấu Ngâm Sa cười nói: "Trần thúc thúc là muốn lưu cho tử tôn một chút gia nghiệp đi."
Trần Phương Viên xấu hổ cười một tiếng, nói: "Thật sự là cái gì cũng không gạt được nữ hiền chất, ta chỉ sợ lưu quá nhiều tiền cho bọn hắn, để bọn hắn bại hết thì còn không bằng lưu lại một công việc cho bọn hắn, để bọn hắn tự mình kiếm tiền."
Hắn dù sao đã lớn tuổi nên vẫn luôn muốn lưu cho hậu đại một chút gia nghiệp, Tín hành đại cổ đông là Quách Đạm, không phải thuộc về hắn, hơn nữa Tín hành có chút khác loại, quá hư, không thật, làm hắn cảm thấy có chút không bền vững, nhưng nói trở lại, chính vì có Tín hành ở phía sau chống đỡ, hắn mới dám đem toàn bộ của cải lấy ra đánh cược một lần.
Quách Đạm lại có vẻ hơi do dự.
"Hiền chất cảm thấy không ổn sao?" Trần Phương Viên nhìn Quách Đạm nói.
Quách Đạm nao nao, nói: "Cũng không phải có gì không ổn, nếu Trần thúc thúc muốn cầm xuống, ta đương nhiên duy trì, chỉ là... Chỉ là Nha hành muốn nhập ba thành cổ phần."
Khấu: Naâm Sa có vẻ hơi kinh naac nhìn Quách Đam rất nhiều cửa hàng đều đơn độc cầm xuống, Quách Đạm chưa từng chủ động đề cập muốn nhập cổ phần.
Trần Phương Viên nghe vậy lập tức có vẻ hơi phiển muộn, có chút không quá tình nguyện.
Quách Đạm nói: "Một thành cổ phần đi, thúc cầm chín thành, như vậy vẫn là của Trần gia, hơn nữa bằng cách này, Nha hành có thể càng thêm danh chính ngôn thuận trợ giúp thúc, dù sao tiền của chúng ta cũng có ở bên trong, ta cũng có thể dùng lý do này thuyết phục các cổ đông còn lại."
Khấu Ngâm Sa âm thầm nhíu mày, trong lời nói của Quách Đạm có một ít ý áp chế.
Quả nhiên, Trần Phương Viên nghe xong, cực kỳ dứt khoát gật đầu nói: "Tốt a, ta cầm chín thành."
Trong lòng của hắn đương nhiên không muốn, hắn rất muốn đơn độc nhận thầu, nhưng hắn không có cách nào cự tuyệt, bởi vì sau khi hắn cầm xuống lữ điếm này, nhất định phải dựa vào Quách Đạm, Quách Đạm đã cầm việc này ra nói chuyện, vậy hắn chỉ có thể đáp ứng.
Song phương lập tức ký kết một phần khế ước nhận thầu.
Có thể thấy Trần Phương Viên xác thực cân nhắc rất tỉ mỉ, không còn do dự điều gì.
Đợi sau khi Trần Phương Viên ra về, Khấu Ngâm Sa hiếu kỳ nói: "Phu quân, nếu Trần thúc thúc muốn hoàn toàn sở hữu lữ điếm này, vì sao chàng còn muốn nhập cổ phần, chúng ta cũng không thiếu chút tiền này."
Quách Đạm cười khổ nói: "Bởi vì ta muốn dựa vào lữ điếm này nâng giá cổ phiếu của Nha hành, nếu hắn có năng lực cầm xuống toàn bộ, vậy ta đương nhiên cũng bức không được hắn, nhưng nếu hắn muốn cầu cạnh ta, vậy thì phải trả giá đắt, mua bán là mua bán, ân tình là ân tình."
Theo định luật này thì cho dù là ai cầm xuống lữ điếm đều phải để Nha hành nhập cổ phần, loại hình thức lữ điếm này, chỉ có Quách Đạm biết chơi.
Khấu Ngâm Sa hỏi: "Phu quân rất coi trọng lữ điếm này ư?"
"Vô cùng coi trọng."
Quách Đạm tự tin gật đầu, lại nói: "Bây giờ lữ điếm cũng đã được nhận thầu, chuyện còn lại liền dễ làm hơn nhiều, nên là thời điểm cân nhắc vận doanh nông trường."
"Nông trường?"
Khấu Ngâm Sa nao nao, đột nhiên nhớ tới, bất kể là đua ngựa, hay là lữ điếm đều bởi vì nông trường mà tồn tại, nếu nuôi không ra năm ngàn con định vận doanh những nông trường này như thế nào?"
Quách Đạm cười nói: "Đầu tiên, đương nhiên là phải thu hồi lại đất đai bị xâm chiếm, mười cái nông trường kia đã bị phá thành mảnh nhỏ làm sao có thể nuôi được ngựa tốt, nếu muốn nuôi được năm ngàn thớt ngựa tốt thì việc đầu tiên là phải sát nhập mười cái nông trường kia thành bốn cái."
Khấu Ngâm Sa cả kinh nói: "Việc này sao có thể, những nông trường này đều là bị vương công quý tộc xâm chiếm."
"Lộ Vương không phải đã giao ra khối thứ nhất sao."
Quách Đạm cười nói: "Rất nhanh bọn hắn sẽ cầm khế đất đến tìm ta, có lẽ có thể sát nhập thành ba cái."