Chương 255: Đế thương lần nữa liên thủ
Chương 255: Đế thương lần nữa liên thủChương 255: Đế thương lần nữa liên thủ
Tập hoạ kết hôn vừa được đẩy ra đã đạt được thành công rất lớn, thậm chí còn làm lu mờ hào quang của tết nguyên tiêu truyền thống, tết nguyên tiêu năm nay ánh mắt của mọi người đều chú ý đến tập họa, mà không phải hội hoa đăng hay là pháo hoa.
Mà chuyện cửa Từ gia bị người đến cầu hôn chen bể chỉ là hiệu ứng lửa cháy đổ thêm dầu của hoạ kết hôn mà thôi.
Mặc dù Từ Kế Vinh chiếm lấy danh tiếng "Phế vật đệ nhất kinh thành" đã có chút năm, nhưng kỳ thật vẫn không thiếu người đến cửa cầu hôn, không có lý do khác, chính là bởi vì đại gia đại nghiệp của Từ gia, từ lương thực đến tơ lụa, từ trà đến rượu, chỉ cần là thứ gắn bó chặt chẽ với sinh hoạt của bách tính, Từ gia cơ hồ đều có buôn bán, bằng không, Từ Kế Vinh cũng không có cách nào bại gia.
Từ xưa đến nay, các gia tộc thông gia với nhau là điều không thể tránh khỏi, bất kể là ai nếu như có được tài lực lớn của Từ gia duy trì thì thật sự sẽ như hổ thêm cánh.
Cũng còn không đề cập đến việc Từ Mộng Dương chưởng quản Thái Bộc tự.
Mấu chốt Từ Kế Vinh còn là chín đời đơn truyền, tất cả gia sản đều là của hắn.
Về phần tài hoa hay phẩm hạnh tại trước mặt tiền tài liền lộ ra không có ý nghĩa.
Chỉ là trước kia đều là phụ mẫu hi vọng thông gia với Từ gia, mà bây giờ tập hoạ kết hôn vừa ra, nữ hài tử cũng nguyện ý gả vào Từ gia, cho nên mới dẫn đến chuyện người đến Từ gia cầu hôn đột nhiên tăng lên.
Nhưng ông cháu Từ Mộng Dương, Từ Kế Vinh vẫn luôn cự tuyệt, lần này cũng không ngoại lệ.
Mà cùng với lúc Từ Mộng Dương nổi giận lôi đình, đại môn của Ngũ Điều Thương cũng sắp bị chen bể, người trẻ tuổi đều khát vọng leo lên tập họa, nhân sĩ đã kết hôn cũng tới nghe ngóng xem có thể giúp mình vẽ một bức hoạ kết hôn hay không.
Nhưng bọn hắn đều phải xếp hàng.
Chu Dực Lưu, Quan Tiểu Kiệt tự nhiên là được hưởng đãi ngộ nhà ở ven hồ hưởng ánh trăng trước, tiếp theo là những cặp tình lữ của đêm thất tịch, chỉ cần bọn hắn nguyện ý, Ngũ Điều Thương sẽ miễn phí giúp bọn hắn vẽ một bức hoạ kết hôn, đây đúng là niềm vui ngoài ý muốn đối với những Chỉ có thể nói bọn hắn kiếm lời còn Quách Đạm thì thua thiệt.
Nhưng mà, tết nguyên tiêu kết thúc cũng biểu thị kỳ nghỉ đã tới hồi cuối, quan viên cũng phải bắt đầu đi làm, cuộc sống thật sự là khổ bức a, hơn mười ngày nghỉ đã qua đi!
Vạn Lịch là Hoàng đế nên đương nhiên không thể cùng quan viên đi làm để trải qua cuộc sống khổ bức như vậy được, nhất định phải có bức cách riêng của Hoàng đế, vì vậy buổi triều hội đầu tiên của năm Vạn Lịch thứ mười lăm liền bị Vạn Lịch vô cùng tự nhiên hủy bỏ.
Đại thần tự nhiên là vô cùng ủy khuất, chúng ta đều đã đi làm, ngài còn muốn nghỉ ngơi, thật sự là lẽ nào lại như vậy.
Tấu chương như tuyết rơi bay đến nội các.
Cơ hồ đều là yêu cầu Vạn Lịch sắc phong thái tử, dù sao tuổi mụ của trưởng tử Chu Thường Lạc đã năm tuổi, bọn hắn còn liệt kê Minh Anh Tông hai tuổi, Minh Hiếu Tông sáu tuổi đã được lập làm Hoàng thái tử.
Vạn Lịch cũng rất dứt khoát, nhìn cũng không nhìn trực tiếp lệnh Trương Thành cầm đi đốt.
"Bệ hạ, đây là tấu chương Vương Gia Bình vừa mới dâng lên."
Trương Thành dâng lên một đạo tấu chương.
"Không phải để ngươi đều đốt sao?"
Vạn Lịch phất phất tay nói.
Trương Thành nói: "Bệ hạ, tấu chương này không có quan hệ với việc lập thái tử, mà có quan hệ cùng Quách Đạm."
"Quách Đạm?"
Vạn Lịch sửng sốt một chút, chặn lại nói: "Nhanh lấy tới."
"Vâng."
Trương Thành vội vàng đem tấu chương đưa lên.
Nhìn xong, Vạn Lịch hợp tấu chương lại, tự nhủ: "Bảng báo cáo tài vụ?"
Trương Thành nói: "Thần cũng chưa nghe nói về việc này."
Vạn Lịch trầm ngâm nói: "Ngay cả Vương đại học sĩ còn coi trọng báo cái tài vụ do thương nhân làm ra, hơn nữa còn yêu cầu triều đình mở rộng, vậy nó nhất định có chỗ độc đáo aI"
Mặc dù Phương Phùng Thì từng đề nghị nhận thầu cho Quách Đạm, nhưng Vương Gia Bình cũng không nhắc đến việc này trong tấu chương, hắn vẫn là người đọc sách tương đối truyền thống, hắn cảm thấy đề nghị pháp chế tác báo cáo tài vụ mà thôi.
Một lát sau, Vạn Lịch đột nhiên nói: "Ngươi đi triệu kiến Quách Đạm."
"Vi thần tuân mệnh."
Kỳ thật Vạn Lịch cũng không phải lười nhác đến mức một chút việc cũng không muốn quản, chỉ là vì hắn quá chán ghét những tranh đấu trong triều đình, hơn nữa vừa nhìn thấy mặt các đại thần, chính sự không đàm luận được vài câu, đám đại thần lại bắt đầu nói với hắn về lễ pháp, lễ chế, điều này làm hắn thật sự cực kỳ không có tí sức lực nào, nhưng nếu có liên quan với Quách Đạm, hắn vẫn cảm thấy hứng thú, bởi vì Quách Đạm đại diện cho tiền tài.
Quách Đạm mặc dù không ngờ Vương Gia Bình hi vọng triều đình mở rộng bảng báo cáo tài vụ, nhưng có mở rộng được hay không thì đều không có quan hệ với hắn, hắn cũng rất sảng khoái đem bảng báo cáo tài vụ của Nha hành vào cung, sau đó cẩn thận giảng giải cho Vạn Lịch.
"Năm ngoái Nha hành các ngươi kiếm được nhiều tiền như vậy?"
Vạn Lịch nghe xong, lập tức nói.
Gia hỏa này đối với tiền thật sự là mẫn cảm, nhân gia Vương đại học sĩ nghe xong, nghĩ đến chính là quốc gia, mà ngươi lại nghĩ đến tiền của ta. Quách Đạm ngượng ngùng cười nói: "Bệ hạ, tiền lời nhìn thì nhiều, nhưng đầu tư cũng lớn, chia đều cho mười mấy cổ đông thì cũng không nhiều lắm."
Vạn Lịch chỉ cười cười, nhìn rau hẹ khỏe mạnh trưởng thành luôn làm người cảm thấy vui mừng, lại hỏi: "Vậy ngươi cho rằng bảng báo cáo tài vụ có đáng giá để triều mở rộng không?"
Quách Đạm trầm ngâm một chút, nói: "Hồi bẩm bệ hạ, bảng báo cáo tài vụ chẳng qua chính là trương mục được biểu đồ hóa, để người khác liếc qua liền có thể thấy ngay, trợ giúp khẳng định là có, nhưng điều kiện tiên quyết là trương mục phải chân thật, nếu như không chân thật thì ngược lại sẽ che giấu càng nhiều vấn đề."
Vạn Lịch cười nói: "Ngay cả một tiểu thương nhân như ngươi, vậy mà cũng biết Hộ bộ thường xuyên làm giả trương mục."
Quách Đạm vội nói: "Bệ hạ, ti chức cũng không phải có ý này, tỉ chức chỉ nói là."
Vạn Lịch nhấc tay, nói: "Ngươi không cần giải thích, trẫm so với ngươi rõ ràng hơn nhiều." Nói xong, hắn lại nhìn về phía bảng báo cáo tài vụ treo trên tường như có điều suy nghĩ.
Quách Đạm vụng trộm hướng Trương Thành liếc mắt ra hiệu, tựa như Trương Thành cho hắn một ánh mắt đáp lại, ta cũng không rõ ràng.
Vạn Lịch đột nhiên hướng Trương Thành hỏi: "Nội tướng, ngươi bây giờ hẳn cũng nhìn hiểu bảng báo cáo tài vụ này đi."
Trương Thành gật đầu nói: "Vừa rồi Quách Đạm giải thích rất rõ ràng, cho nên vi thần cũng nhìn hiểu một chút."
Vạn Lịch nói: "Thế nhưng nếu như không có Quách Đạm phân tích, ngươi có thể hiểu được bảng báo cái tài vụ tương tự như Quách Đạm phân tích hay không?"
Trương Thành lắc lắc đầu nói: "Vi thần cũng không có bản lãnh này."
Vạn Lịch cười nói: "Trẫm cũng không có bản lãnh này, nhưng nếu không có loại phân tích này thì tác dụng của bảng báo cáo tài vụ sẽ giảm bớt đi nhiều, thậm chí có cũng như không, cũng không khác nhau bao nhiêu."
Quách Đạm cười nói: "Bệ hạ quá khen, ti chức không dám nhận."
"Trẫm cũng là luận sự mà thôi."
Vạn Lịch suy nghĩ một chút, đột nhiên nhìn về phía Quách Đạm nói: "Bảng báo cáo tài vụ tăng thêm Quách Đạm ngươi mới có thể chân chính trợ giúp cho tài chính quốc gia, nếu chỉ mở rộng thì cũng không có tác dụng quá lớn."
Quách Đạm vội nói: "Bệ hạ, tỉ chức đã thề, không thể vào triều làm quan."
"Ngươi yên tâm, trẫm không có tính toán để ngươi vào triều làm quan, trẫm chẳng qua là. . ."
Vạn Lịch lại liếc mắt nhìn bảng báo cáo kia, do dự một chút, mới nói: "Trẫm chẳng qua là muốn đem bảng báo cáo tài vụ của triều đình nhận thầu cho ngươi làm."
"Nhận. .. Nhận thầu cho tỉ chức?"
Quách Đạm lập tức liền trợn tròn mắt.
Trương Thành cũng có chút hoảng, nói: "Bệ hạ, vậy làm sao có thể được, trương mục của Hộ bộ làm sao có thể nhận thầu cho một thương nhân."
"Vì sao không được."
Vạn Lịch nói: "Quách Đạm rất có tài năng ở phương diện quản lý tài chính, nếu đem ra so sánh với quan viên Hộ bộ thì mạnh hơn nhiều, hơn nữa, để Quách Đạm tới làm, trẫm cũng tương đối yên tâm, ngươi đừng tưởng trẫm không biết, rất nhiều quan viên cầm trương mục giả đến lừa gạt Trương Thành vội nói: "Bệ hạ nói đúng, vi thần cũng rất tán đồng, nhưng đám đại thần chắc chắn sẽ không đáp ứng."
"Vậy cũng chưa chắc."
Khóe miệng Vạn Lịch lộ ra một nụ cười quỷ dị, lại hướng Quách Đạm nói: "Quách Đạm, ngươi có bằng lòng hay không?"
Đầu óc Quách Đạm có chút bất tỉnh, mặc dù hắn vẫn luôn đem hai chữ "Nhận thầu" treo ở bên miệng, nhưng lần này, thực tình làm hắn có chút lo lắng bất an, trương mục của triều đình liên lụy đến quá nhiều lợi ích, một thương nhân như hắn can dự vào trong đó không khác gì tự tìm đường chết al
Vạn Lịch thấy Quách Đạm trầm mặc không nói, thế là lại nói: "Nếu ngươi có khó xử, đều có thể nói ra."
"Bệ hạ, ti chức chỉ là một thương nhân, năng lực có hạn, khó mà thống kê tài chính quốc gia, bởi vì việc này cần đầu tư rất nhiều tỉnh lực cùng tài lực, đây tuyệt đối là một vụ mua bán lỗ vốn."
Nói đến chỗ này, Quách Đạm đột nhiên xoay chuyển giọng nói: "Nhưng tỉ chức có thể có hôm nay đều do bệ hạ chiếu cố, có thể vì bệ hạ phân ưu là vinh hạnh của tỉ chức, ti chức sao dám nói 'Không'."
Phương châm của hắn vô cùng minh xác, vì Vạn Lịch không tiếc đắc tội bất luận kẻ nào, bởi Vạn Lịch chính là lợi ích hạch tâm của hắn.
Hắn cũng tin tưởng vững chắc rằng liếm chó cái gì cần có đều có.
"Tốt! Trẫm quả nhiên không nhìn lầm người."
Vạn Lịch cười ha ha một tiếng, lại nghiêm mặt nói: "Trở lại chuyện chính, đến lúc đó trẫm sẽ sai người triệu ngươi nhập điện, ngay trước mặt cả triều văn võ hỏi thăm những vấn đề liên quan tới bảng báo cáo tài vụ, ngươi chỉ cần nói một cách chỉ tiết về ích lợi của bảng báo cáo tài vụ với tài chính quốc gia là được, về chuyện nhận thầu không cần ngươi quan tâm, trẫm tự có biện pháp, ngươi suy nghĩ vì trẫm như thế, trẫm cũng sẽ không để ngươi khó xử."
"Đa tạ bệ hạ."
Quách Đạm vội vàng hành lễ nói.
Ra khỏi Càn Thanh cung, Quách Đạm liền tỏ vẻ buồn bực nói: "Nội tướng, bệ hạ làm sao lại đem tài chính quốc gia nhận thầu cho ta, chuyện này."
Trương Thành cười tủm tỉm nói: "Tiểu tử ngươi không phải rất thích nhận thầu sao? Làm sao? Lúc này lại không muốn nhận thầu." nhân, trước đó nhận thầu là vì có thể kiếm tiền, thế nhưng nhận thầu báo cáo tài vụ sẽ không kiếm được tiền gì, đồng thời sẽ rước lấy rất nhiều phiền phức."
Trương Thành do dự một chút, nói: "Tiểu tử ngươi cơ linh thì cơ linh, nhưng chuyện trong triều vẫn không biết một tí gì, nếu như ngươi vào quan trường thì chỉ sợ không sống quá ba ngày."
Quách Đạm nghiêm túc nói: "Ta thật sự không phải khiêm tốn, đừng nói ba ngày, ngay cả một ngày cũng không sống qua."
Trương Thành cười vài tiếng, lại nghiêm mặt nói: "Dụng ý lần này của bệ hạ hoàn toàn là vì suy nghĩ cho Hộ bộ, thật sự muốn mượn tài năng của ngươi để cải thiện tài chính quốc gia."
Vĩ đại như vậy.
Quách Đạm hồ nghỉ liếc nhìn Trương Thành.
Trương Thành hắc một tiếng: "Tiểu tử ngươi không tin sao?"
Quách Đạm vội nói: "Tin, ta đương nhiên tin tưởng."
Trương Thành nói: "Ngươi tin cũng được, không tin cũng chẳng sao, sự thật chính là như thế, ngươi ngẫm lại xem, nếu Hộ bộ có tiền, bệ hạ mới có thể sống dễ chịu, nếu Hộ bộ không có tiền thì có khả năng sẽ hỏi xin tiền của bệ hạ, gần hai năm qua, tình hình tài chính của Hộ bộ càng ngày càng tệ, rất nhiều tiền đều là Thái Bộc tự cho."
Trương Thành nói chỉ là một nguyên nhân rất nhỏ, còn có một nguyên nhân quan trọng chính là Trương Cư Chính khi Trương Cư Chính còn sống, tài chính đi lên theo từng năm, năm sau dễ chịu hơn năm trước, thế nhưng sau khi Trương Cư Chính chết, tài chính lại càng ngày càng đi xuống, không hề có chút đi lên nào.
Điều này khiến Vạn Lịch rất xấu hổ, hắn vẫn luôn muốn chứng minh hắn mạnh hơn lão sư, nhưng sự thật lại không phải như vậy, hơn nữa Hộ bộ liên lụy đến tiền, nếu như muốn có động tác gì thì các phương lợi ích liền lập tức đều chạy tới giảng đạo lý cho hắn, đối với chuyện này hắn cũng đành chịu, hắn vẫn không thể khống chế được Hộ bộ, thường xuyên không thể lấy được đủ số tiền mà hắn yêu cầu.
Hắn vốn đã nản lòng thoái chí, bởi vì từ sau khi hắn tự mình chấp chính, thành tích trên các phương diện đều không bằng Trương Cư Chính, cả người đều sa sút tỉnh thần, nhưng Quách Đạm xuất hiện cho hắn một tia hi vọng.
Nhận thầu cho Quách Đạm liền có thể tránh thoát quan lại tập đoàn, trực tiếp thao tác, huống hồ bản sự của Quách Đạm ở phương diện tài Đạm để siêu việt lão sư Trương Cư Chính của hắn, đây cũng là cơ hội duy nhất của hắn.