Chương 267: Đổi trắng thay đen
Chương 267: Đổi trắng thay đenChương 267: Đổi trắng thay đen
Bất đắc dĩ!
Dĩ vãng phát sinh loại chuyện như thế này, Quách Đạm đều đứng xa mà trông, loại chuyện này không phải hắn am hiểu, nhưng lần này, hắn không thể đứng xa mà trông được nữa, hắn nhất định phải lập tức đứng ra.
Vạn Lịch có thể tránh, có thể ÿ lại, còn hắn thì không có chỗ tránh, không có chỗ ÿ lại, Nhất Tín nha hành chính là hình thức đầu tư cổ phần, quan viên đã bắt đầu hành động, nếu như xử lý muộn việc này thì những thương nhân đã đầu tư vào khu đua ngựa mới lập tức sẽ tìm tới cửa, đồng thời giá cổ phiếu chắc chắn sẽ ngã xuống.
Vậy sẽ rất khủng bố.
Hắn nhất định phải lập tức tiến cung diện thánh.
"Ngươi làm sao cũng xuống xe?"
Quách Đạm nhìn về phía Lưu Tẫn Mưu cùng xuống xe với mình nói: "Có lẽ trong thời gian ngắn ta sẽ không ra khỏi hoàng thành, ngươi ngồi xe ngựa này trở về đi."
Lưu Tẫn Mưu trợn trắng mắt nói: "Trên đời này không chỉ mình ngươi có xe ngựa, ngươi vẫn quan tâm chính mình trước đi. Cáo từ."
Nói xong, hắn liền xoay người rời đi.
Quách Đạm ngẩng đầu chăm chú nhìn cổng hoàng thành, tự lẩm bẩm: "Việc này vốn là việc công, các ngươi lại muốn công báo tư thù mà kéo lên đầu ta, vậy cũng đừng trách ta không nói đạo lý."
Hắn hít sâu một hơi, sau đó cất bước vào trong hoàng thành.
Hắn vừa đi vào không lâu, một chiếc xe ngựa chậm rãi từ ngõ hẻm bên cạnh đi ra, Lưu Tẫn Mưu lập tức lên xe ngựa.
Trên xe ngựa có một lão giả đang ngồi, chính là Từ Mộng Dương.
"Tẫn Mưu, lần này làm phiền ngươi rồi." Từ Mộng Dương cảm kích nói.
Lưu Tẫn Mưu nói: "Bá gia tuyệt đối đừng nói như thế, cho dù Bá gia không dặn dò, ta cũng sẽ tới nói cho hắn một tiếng, nhưng có lẽ sẽ không nhanh như vậy." Dừng lại, hắn lại hỏi: "Nhưng Bá gia, ta cảm thấy nói việc này cho Quách Đạm hay không, hắn cũng không giúp được chuyện gì."
Từ Mộng Dương gật đầu, nói: "Việc này lão phu cũng biết, nhưng điều lão phu có thể làm cũng chỉ có như vậy, việc này là do bọn họ gây ra, bọn họ đương nhiên phải nghĩ biện pháp giải quyết."
Hắn măc dù vẫn luôn tân lứ" bảo trì khoảng cách với Quách Đam. nhưng quan hệ của hắn cùng Quách Đạm đã không thể nói rõ ràng, việc này huyên náo lớn như thế, hắn cũng sợ rước họa vào thân, một khi Quách Đạm gặp phải phiền phức, khẳng định sẽ có một số người nghĩ trăm phương ngàn kế kéo hắn dính vào.
Hắn lại hướng Lưu Tẫn Mưu nói: "Tẫn Mưu, việc này ngươi cũng không cần tham dự nữa, tránh liên lụy đến nhà các ngươi."
Lưu Tẫn Mưu hơi hơi do dự một lát, sau đó gật đầu......
Mà lúc này, Vạn Lịch đang cùng Trương Kình, Trương Thành thương lượng đối sách.
Trương Thành nói: "Khởi bẩm bệ hạ, bây giờ trong triều vẫn có không ít đại thần tiếp tục thượng tấu, yêu cầu. .. Yêu cầu. .. Trừng trị Lộ Vương."
Trương Kình bổ sung: "Mặt khác, trong tay bọn họ cũng nắm giữ không ít chứng cứ có quan hệ với Lộ Vương."
"Thật sự là lẽ nào lại như vậy."
Vạn Lịch vừa ủy khuất vừa phẫn nộ nói: "Trẫm đều đã hạ chỉ xử trí quan viên có liên quan đến vụ án, bọn hắn vì sao còn không chịu bỏ qua."
Trương Kình, Trương Thành lập tức cúi đầu không nói.
Việc này đều do chính ngài làm ra, ngài khi đó nếu không phách lối, không chính trực như vậy thì lúc này còn có thể chơi vô lại, chí ít sẽ không rơi vào miệng lưỡi của người khác.
Vạn Lịch nhìn hai người bọn họ, thần sắc có vẻ hơi xấu hổ, trong lòng của hắn còn minh bạch hơn hai người bọn họ, lại hỏi: "Nội các thì sao?"
Trương Thành nói: "Thái độ của nội các cũng rất kiên quyết."
Vạn Lịch nhíu nhíu mày, khó thở nói: "Đừng tưởng trẫm không biết, bọn hắn từng người đều eo quấn bạc triệu, chẳng lẽ những số tiền này đều từ trên trời rơi xuống sao? Bọn hắn muốn tra đúng không, vậy toàn bộ tra, trẫm ngược lại muốn xem xem bọn hắn trong sạch như thế nào."
Trương Kình vội nói: "Bệ hạ xin bớt giận, vi thần cho rằng việc này vẫn nên chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không có, việc này nếu xử lý không thích đáng, chỉ sợ sẽ dẫn ra càng nhiều nhiễu loạn, căn cứ theo tin tức của Đông xưởng, Vệ Huy phủ đang kêu ca sôi trào."
Vạn Lịch nói: "Trẫm cũng muốn chuyện lớn hóa nhỏ, là bọn hắn níu lấy không thả."
Hắn đương nhiên cũng chỉ nói nhảm vài câu, nếu thật sự muốn tra thì Chu gia của hắn sẽ đứng mũi chịu sào, có khả năng ngọc đá cùng vỡ.
Lúc này, một tiểu thái giám ở trước cửa bẩm báo: "Khởi bẩm bệ hạ, "Không gặp, không gặp."
Vạn Lịch vô ý thức vung tay lên, đột nhiên nói: "Chờ một chút, ngươi nói ai cầu kiến?"
"Quách Đạm."
"Hắn. .. Hắn tới làm gì?" Vạn Lịch lẩm bẩm một câu, lại hướng Trương Thành nói: "Nội thần, ngươi đi hỏi hắn có chuyện gì, nếu hắn không có đại sự gì thì để hắn trở về, trấm hiện tại rất nhức đầu."
"Vi thần tuân mệnh."
Đợi sau khi Trương Thành đi, Vạn Lịch lại hướng Trương Kình nói: "Hán thần, ngươi lập tức sai người điều tra trong tay bọn họ nắm giữ những chứng cứ gì, nhìn có thể hay không. . ."
"Vi thần tuân mệnh."
Trương Kình thi lễ xong cũng đi ra ngoài.
Vừa ra khỏi hậu cung, một thái giám liền đi tới, thì thầm bên tai Trương Kình mấy câu.
Trương Kình nghe vậy, không khỏi cười nói: "Xem ra hắn vội vã cầu kiến bệ hạ, chính là vì việc này, nhưng . .. Ha ha, lúc này bệ hạ cũng không bảo vệ được hắn.".....
Bên kia Quách Đạm nhìn thấy Trương Thành liền vội vàng nói: "Nội tướng, xảy ra chuyện lớn rồi, Hộ bộ đột nhiên đổi ý, nói muốn trì hoãn việc ký kết khế ước, đồng thời lại có quan viên đến khu đua ngựa mới yêu cầu chúng ta lập tức đình công, đua ngựa cũng tạm thời không thể tổ chức."
Trương Thành vừa nghe xong đã hiểu, bọn hắn đây là muốn ôm cỏ đánh con thỏ, thừa cơ thu thập Quách Đạm, nói: "Việc này ta sẽ bẩm báo với bệ hạ, nhưng bây giờ bệ hạ cũng có chút phiền phức, có khả năng tạm thời không thể để ý đến chuyện của ngươi, ngươi tạm thời chịu đựng một thời gian, đừng nổi lên xung đột với bọn hắn, a, hơn nữa cũng phải sống yên ổn một chút, đừng dẫn xuất ra mầm tai vạ gì nữa."
Quách Đạm hỏi: "Bởi vì chuyện Lộ Vương phủ sao?"
Trương Thành sững sờ, nói: "Ngươi biết."
"Vừa mới nghe nói." Quách Đạm gật đầu, lại ghé mắt hỏi: "Nội tướng, ngài nói xem hai chuyện này có quan hệ với nhau không?"
Trương Thành nguýt hắn một cái: "Ngươi còn phải hỏi, vì vậy trong thời gian này, ngươi tuyệt đối đừng gây chuyện, bằng không, bệ hạ cũng không cứu nổi ngươi."
Quách Đạm khẩn cấp hỏi: "Nói cách khác hiện tại vẫn còn cứu được?" Trương Thành thần sắc trì trệ, buồn bực nhìn về phía Quách Đạm, tiểu tử ngươi phải hỏi vấn đề lúng túng này sao?
Việc này liên quan đến tính mệnh du quan, ta có thể không hỏi à. Quách Đạm nhìn xung quanh, nhỏ giọng nói: "Nội tướng, việc này cũng có quan hệ với ta, ta cũng không thể để một mình bệ hạ chống đỡ, ta nguyện gánh chịu cùng bệ hạ."
"Việc này ngươi há có thể gánh chịu. .
Nói xong, Trương Thành đột nhiên nhìn về phía Quách Đạm, nói: "Làm sao? Chẳng lẽ ngươi có biện pháp?"
Quách Đạm hỏi ngược lại: "Bệ hạ không có ý định thấy ta sao?"
Trương Thành ngẩn người, lại nghiêng con mắt nhìn Quách Đạm, nói: "Ngươi cùng ta vào đi."
"Vâng.".....
"Lẽ nào lại như vậy, bọn hắn quả thực là khinh người quá đáng, việc này có quan hệ gì với đua ngựa? Bọn hắn rõ ràng là muốn công báo tư thù."
Vạn Lịch nghe được quan viên động thủ với đua ngựa của hắn, long nhan không khỏi giận dữ, nhưng, cũng không có gì trứng dùng. Hắn hiện tại ốc còn không mang nổi mình ốc, hơn nữa trên danh nghĩa đua ngựa không có quan hệ gì với hắn, hắn hướng Trương Thành nói: "Ngươi bảo Quách Đạm đừng lo lắng, trước cứ cùng bọn hắn giằng co, nếu không có mệnh lệnh của trẫm, bọn hắn cũng không thể lạm dụng tư hình."
Trương Thành nói: "Vi thần đã nói với hắn như thế, nhưng. .. Nhưng hắn, nhưng hắn khăng khăng muốn gặp bệ hạ, hình như hắn có biện pháp."
"Hắn có biện pháp?"
Vạn Lịch hai mắt mở một cái, không khỏi mừng rỡ: "Quách Đạm hiện tại ở đâu?"
"Đang ở bên ngoài chờ triệu kiến."
"Nhanh tuyên, nhanh tuyên."
Vạn Lịch giống như tìm được cây cỏ cứu mạng.
Một lát sau, Quách Đạm vào trong điện, hành lễ: "Ti chức Quách Đạm tham kiến bệ hạ, Ngô Hoàng. . ."
"Miễn đi! Miễn đi!"
Vạn Lịch phất phất tay, lại nói: "Quách Đạm, liên quan tới chuyện Hộ bộ và đua ngựa, trẫm vừa rồi đã nghe nội thần báo cáo, nguyên nhân trong đó chắc hẳn ngươi cũng đã biết." Nói đến phần sau, thần sắc hắn có chút xấu hể. Quách Đạm ôm quyền nói: "Hồi bệ hạ, tỉ chức cũng vừa mới biết không lâu."
Vạn Lịch hỏi: "Vậy ngươi có biện pháp gì?"
Quách Đạm kinh ngạc nói: "Biện pháp gì?"
Vạn Lịch ngẩn người, lại nhìn về phía Trương Thành.
Trương Thành mở to hai mắt nói: "Ngươi vừa rồi không phải nói có biện pháp sao?"
"Ti chức chưa từng nói lời này."
"Ngươi... "
Trương Thành chỉ vào Quách Đạm, ngươi nha đây là đang hố ta sao!
Quách Đạm đột nhiên xoay chuyển, nói: "Nhưng ti chức rất không hiểu, việc này rõ ràng chính là lỗi của đối phương, nhưng vì cái gì bọn hắn còn có thể lý trực khí tráng thượng tấu vạch tội Vương gia, đây thật sự làm tỉ chức trăm mối không có cách giải a."
Vạn Lịch nghe xong cũng mộng, nhất định là xuất hiện ảo giác, mở to hai mắt hỏi: "Ngươi nói cái gì, việc này là lỗi của ai?"
Quách Đạm lại nói: "Đương nhiên là lỗi của những quan viên kia, bằng không thì bệ hạ cho rằng ai sai?"
Vạn Lịch da mặt dù dày nhưng cũng xấu hổ khi nói lời này, việc này đúng hay sai liếc qua là thấy ngay, bằng không, bọn họ cũng sẽ không lập tức bắt giữ những quan viên kia hỏi tội, chỉ có thể nói núi cao còn có núi cao hơn, kẻ mạnh còn có kẻ mạnh hơn.
Giống như phát hiện ra đại lục mới, Vạn Lịch vô cùng tò mò nói: "Không biết bọn hắn sai ở chỗ nào?"
"Sai ở vô năng."
Quách Đạm khinh miệt cười nói: "Chỉ xây một phủ đệ mà thôi, vậy mà có thể làm cho một Vệ Huy phủ to như vậy trở nên nghèo túng, có thể thấy tình trạng tài chính của Vệ Huy phủ khó coi bao nhiêu, tỉ chức thật sự không hiểu, quan viên đến cùng có ích lợi gì, ngay cả việc nhỏ xíu xíu như vậy cũng làm không xong, còn dám lý trực khí tráng cáo trạng, thật sự là phát rồ, tỉ chức lớn như thế mà chưa từng nghe được chuyện nào không biết xấu hổ như chuyện này. Nếu việc này phát sinh ở Nha hành của tỉ chức thì tỉ chức nhất định sẽ một cước đạp người đó ra ngoài, vẫn là bệ hạ nhân từ a."
Trương Thành nghe xong trợn mắt há hốc mồm, hắn lớn như thế, người nào chưa từng gặp, nhưng cũng chưa từng gặp ai không biết xấu hổ Vạn Lịch có chút choáng, nghe tựa như có chút đạo lý, nhưng tổng cảm giác có chỗ nào không đúng.
Trương Thành lại nhịn không được, nói: "Quách Đạm, ngươi đến cùng có rõ ràng chuyện gì xảy ra hay không, nếu ngươi không rõ, cũng đừng nói mò."
Quách Đạm cười nói: "Nội tướng, ta rất rõ ràng việc này, không có nguyên nhân khác, chính là vì bọn hắn vô năng, nội tướng cũng biết khu đua ngựa của tỉ chức có quy mô tuyệt đối lớn hơn Lộ Vương phủ, phải vận dụng không ít nhân lực vật lực, thế nhưng không phải vẫn làm rất tốt sao, mọi người đều vui vẻ hòa thuận, mà những người kia, ngay cả Lộ Vương phủ cũng xây không được, còn tới phá hư bên này, đây không phải vô sỉ thì là cái gì."
Như vậy cũng được?
Trương Thành suýt chút nữa cũng tin tưởng, Quách Đạm nói như là chuyện đương nhiên vậy.
Vạn Lịch lập tức bị sự vô sỉ của Quách Đạm lây nhiễm, hoá ra suy nghĩ cả nửa ngày, cũng là bởi vì trẫm còn chưa đủ vô sỉ a, gật đầu nói: "Nói có lý, đáng tiếc bọn hắn sẽ không thừa nhận chính mình vô năng."
Quách Đạm nhún nhún vai nói: "Bệ hạ, chúng ta có thể dùng sự thật để đánh mặt bọn hắn, để bọn hắn biết mình có bao nhiêu vô năng, suốt ngày không phải lễ pháp một thì là lễ pháp hai, một kiện chính sự cũng làm không xong."
Vạn Lịch vội vàng hỏi nói: "Làm thế nào để đánh mặt bọn hắn?"
Quách Đạm nói: "Cho tỉ chức nhận thầu toàn bộ Vệ Huy phủ, tỉ chức tuyệt đối có thể xây dựng Lộ Vương phủ thật tốt, hơn nữa cam đoan bách tính Vệ Huy phủ an cư lạc nghiệp, đồng thời thuế thu còn tăng không giảm."
"Cho ngươi nhận thầu Vệ Huy phủ?"
Tròng mắt Trương Thành cũng sắp rơi ra ngoài.
Việc này làm sao thao tác?