Chương 275: Nhiều người thuế sẽ nhiều
Chương 275: Nhiều người thuế sẽ nhiềuChương 275: Nhiều người thuế sẽ nhiều
Không còn lời gì để nói!
Thật sự không còn lời gì để nói!
Chính như Quách Đạm nói, tất cả nguy hiểm đều sẽ do hắn gánh chịu.
Nguy hiểm cao hay thấp tùy thuộc vào yếu tố quan trọng đầu tiên chính là chỉ phí, chi phí đầu tư càng cao, nguy hiểm càng lớn.
Mà bây giờ phòng ốc đều đã có sẵn, chỉ cần mua sắm ít bàn ghế là có thể lập tức mở cửa kinh doanh, không cần ném tiền để kiến thiết, việc này sẽ làm chỉ phí đầu tư xuống thấp cực lớn, nếu như không ổn, vậy liền trực tiếp rút lui, cũng không thua lỗ bao nhiêu, dù sao bọn hắn còn không cần giao thuế.
Nhưng nếu như thành công thì lợi nhuận sẽ vô cùng khả quan, hơn nữa còn có thể hưởng thụ được tư vị thương nhân là lớn nhất.
Lần này nếu không liều một phen, vậy còn không bằng đi làm ruộng.
Nhưng trong vụ mua bán này, Quách Đạm là người nhận thầu, phải thay mặt nộp thuế cho triều đình, lợi nhuận cũng chỉ nhiều như vậy, nếu như đều cho bọn họ kiếm, vậy Quách Đạm làm sao bây giờ?
Vì vậy đợi sau khi đám cổ đông Chu Phong rời đi, Khấu Ngâm Sa lập tức nói: "Phu quân, chàng miễn hết thuế như vậy thì lấy gì nộp cho triều đình?"
Khấu Thủ Tín cũng gật đầu, nói: "Hiền tế, cử động này của ngươi làm ta thật sự không hiểu chút nào."
Bọn hắn đối với thuế vô cùng mẫn cảm, với tư cách bình dân bách tính mà không đóng nổi thuế là một chuyện rất kinh khủng.
"Bút trướng này cũng không có chút nào khó tính."
Quách Đạm cầm lấy một cây bút, đi tới phía trước tấm vải trắng treo trên tường, vẽ lên một vòng tròn, rồi nói: "Giả sử đây là tổng thuế thu của toàn bộ Vệ Huy phủ trước đó, mà chúng ta miễn đi thuế quan, thuế đỗ thuyền, giảm bớt thị thuế vân vân. . ."
Hắn vừa nói, vừa gạch chéo một bộ phận bên trong vòng tròn, rồi nói "Bộ phận gạch chéo này chính là điều nhạc phụ đại nhân cùng phu nhân lo lắng. Nhưng cùng lúc, đám người Chu Phong đầu tư cũng sẽ thêm ra một bộ phận mà trước đó không tồn tại.
Hơn nữa, miễn trừ nhiều thuế như vậy, tất nhiên sẽ hấp dẫn càng nhiều thương nhân đến đầu tư, bọn hắn cần phục vụ, bọn hắn cần đầu tư theo quy định của ta, càng thuê nhiều nhân công, sẽ sinh ra càng nhiều thuế."
Khấu Ngâm Sa bừng tỉnh đại ngộ nói: "Ta hiểu, mặc dù giảm bớt số thuế mỗi người phải giao, nhưng nếu nhiều người nộp thuế hơn, thì tổng thuế cũng sẽ không giảm bớt."
"Còn không chỉ như vậy."
Quách Đạm cười một tiếng, đột nhiên để bút xuống, rồi nói: "Căn cứ theo hiểu biết của ta, chi tiêu lớn nhất của mỗi châu phủ ở chỗ hủ bại và lãng phí, ta đã điều tra chi tiêu của Vệ Huy phủ, chỉ vẻn vẹn chỉ tiêu của dịch trạm đã chiếm một thành (10%) tổng thuế thu được, nàng nói xem những quan kia hàng năm ăn bao nhiêu tiền? Còn có những phương diện khác, ví dụ như thuỷ vận, sau khi chúng ta nhận thầu sẽ không cần bất kỳ cái gì thuỷ vận, Nha hành trực tiếp nộp thuế cho Hộ bộ là được rồi, mà Vệ Huy phủ đoạt được tiền lại có thể tái đầu tư."
1..."
Khấu Ngâm Sa, Khấu Thủ Tín nghe xong mà trợn mắt há hốc mồm.
Bọn hắn thật sự không nghĩ tới điểm này, nếu như không cần thuỷ vận thì có thể tiết kiệm được bao nhiêu tiền.
Quách Đạm cười nói: "Chỉ cần chúng ta đem số tiền tiết kiệm này làm một số chuyện có ý nghĩa cho Vệ Huy phủ, thì nửa năm đã đủ để Vệ Huy phủ khôi phục lại, đương nhiên, mục tiêu của chúng ta vẫn là kiếm tiền, nhiều thương nhân như vậy đầu tư vào Vệ Huy phủ, nếu việc vận doanh đều giao cho chúng ta thì tiền hoa hồng ở trong đó thật sự sẽ không ít, hơn nữa chúng ta còn có thể khai triển bất kỳ nghiệp vụ gì chúng ta muốn, lợi nhuận trong này là lấy không bao giờ hết, dùng mãi không cạn."
Khấu Ngâm Sa nói: "Thế nhưng dịch trạm là dùng để chiêu đãi quan viên đi ngang qua, số tiền này làm sao có thể tiết kiệm."
Quách Đạm nói: "Vệ Huy phủ một quan viên cũng đều không có, bọn hắn chạy tới đó làm gì? Ta sẽ đề nghị bệ hạ hạ lệnh, để bọn hắn đi đường vòng, dù sao những quan viên này đều chỉ là ăn nhờ ở đậu, không trả tiền, bọn hắn tới, sẽ chỉ mang đến tổn thất, không có gì khác."
Khấu Thủ Tín nghe đến đó, có chút tiếc nuối nói: "Đáng tiếc chỉ có một năm."
Quách Đạm cười nói: "Một năm sau, nếu ta không gật đầu, ai cũng không dám đến Vệ Huy phủ làm tri huyện."
"Vì sao?"
"Bởi vì ta sẽ nâng mọi tiêu chuẩn lên một mức vượt quá năng lực của phủ tài chính cũng sẽ lập tức lao dốc, chuyện này sẽ vô cùng bắt mắt, như vậy bệ hạ cùng Lộ Vương nhất định sẽ trách tội."
"Là thế phải không?"
Khấu Thủ Tín vuốt râu ha ha nở nụ cười, hắn đối với nhận thầu đại pháp của Quách Đạm, kỳ thật đã bắt đầu miễn dịch, hắn vừa rồi còn không biết nhận thầu một châu phủ như thế nào.
Khấu Ngâm Sa đột nhiên hỏi: "Đúng rồi! Phu quân, chàng vừa rồi nói tất cả phòng ốc đều đã có sẵn, hơn nữa so với kinh thành còn tốt hơn, chuyện này lại là sao nữa? Mặc dù Vệ Huy phủ loạn thành một bầy, nhưng tửu lâu và công xưởng cũng đều là của tư nhân, chàng chẳng lẽ dự định mua lại toàn bộ sao? Liền tính chàng mua lại, cũng không tốt hơn kinh thành?"
Quách Đạm cười nói: "Lộ Vương phủ ở đó lớn như vậy, thêm vài công xưởng nữa cũng có thể cung cấp."
"Lộ Vương phủ?"
Khấu Ngâm Sa mắt phượng trợn tròn.
Khấu Thủ Tín cũng kinh ngạc nói: "Hiền tế, ngươi sẽ không tính toán đem Lộ Vương phủ đổi thành tửu lâu cùng công xưởng chứ? Chuyện này. .. này làm sao có thể được?"
Lộ Vương thế nhưng là một Đại Ma Vương, ngươi động tới Lộ Vương phủ của hắn, hắn sẽ muốn mệnh của ngươi.
Quách Đạm cười nói: "Việc này là do Lộ Vương gây ra, hắn không có khả năng một chút trách nhiệm cũng đều không gánh, toàn bộ để ta tới gánh, cho dù không muốn, ta cũng phải để hắn giao Lộ Vương phủ ra, hàng năm thu được tiền thuê, lại cầm tiền này đi xây dựng thêm Lộ Vương phủ, ta sẽ không giúp hắn bỏ ra số tiền này."
Khấu Ngâm Sa hỏi: "Lộ Vương có thể đáp ứng sao?"
Quách Đạm nói: "Có đáp ứng hay không, ta không biết, ta chỉ biết là, hắn hiện tại đã không có tư cách cự tuyệt."...
Những thương nhân này còn đối với chuyện này khiếp sợ như vậy, càng đừng nói đến quan viên và sĩ phu.
Bởi vì không phải tất cả quan viên đều có thể tham dự ngọ triều, bình thường chỉ có các đại thần của các bộ quan trọng mới được tham dự, rất nhiều quan văn không thể tham gia ngọ triều.
Những quan văn này vừa vặn chính là những người chỉ biết lý luận suông, mỗi ngày chỉ nghiên cứu lễ pháp, giảng giải đạo đức, luận phẩm hanh. răn dav naười khác bon hắn nghe đước tin tức nàv chỉ ảm thấy hầu trời hôm nay như muốn sụp đổ.
Xế chiều hôm đó, có hơn hai trăm người quỳ gối bên ngoài Ngọ môn, thỉnh cầu Vạn Lịch thu hồi mệnh lệnh đã ban ra.
Kiên quyết không thể làm như vậy.
"Các vị, các vị trước đứng dậy, đừng quỳ."
Trương Thành trong tay cầm phất trần, khoan thai đi đến trước mặt bọn hắn.
Một lão giả râu tóc bạc trắng nói: "Bệ hạ nếu không thu hồi mệnh lệnh đã ban ra, chúng ta tuyệt không đứng dậy."
Trương Thành nói: "Bệ hạ đã nói, chỉ cần các ngươi có biện pháp, có thể trong vòng một năm khôi phục Vệ Huy phủ tài chính, để dân chúng địa phương an cư lạc nghiệp, lại giao nộp đủ thuế, liền lập tức hủy bỏ hợp tác với Quách Đạm, về phần xây dựng Lộ Vương phủ thì có thể trì hoãn một thời gian."
"Hai chuyện này sao có thể nhập làm một, đường đường một châu phủ sao có thể nhận thầu cho một thương nhân."
"Lộ Vương phạm phải đại tội như thế, há lại có thể dùng tiền bù đắp? Nếu như dùng tiền có thể được thứ tội, vậy thì luân lý ở đâu!" Một lão giả nước mắt tuôn đầy mặt nói... .
Trương Thành khẽ cười nói: "Có phải một chuyện hay không, ta cũng không rõ, nhưng ta biết rõ mạng người quan trọng. Thượng thiên đều có đức hiếu sinh, trước mắt điều bệ hạ quan tâm nhất là bách tính Vệ Huy phủ, ai có thể cứu vớt bách tính Vệ Huy phủ trong nước lửa, vậy sẽ nghe ai, các ngươi nếu làm được thì có thể lập tức theo ta vào cung diện thánh, nếu như làm không được, các ngươi quỳ ở đây cũng không có chút ý nghĩa nào, chỉ sợ sẽ còn bị người chỉ trích, nói các ngươi miệng đầy nhân nghĩa đạo đức, nhưng lại không để ý bách tính Vệ Huy phủ chết sống."
"Hừi! Đây rõ ràng chỉ là mượn cớ nhằm mục đích trợ giúp Lộ Vương thoát tội."
"Nếu như bệ hạ không thu hồi mệnh lệnh đã ban ra, chúng ta tuyệt không đứng dậy."
"Được thôi, thật ra ta vì quen biết các ngươi nên mới tới khuyên đôi câu, bệ hạ cũng không có ý định quan tâm đến các ngươi, nếu các ngươi không nguyện ý, vậy các ngươi cứ quỳ đi, ta đi về trước."
Nói xong, Trương Thành liền xoay người lại.
Quan viên, sĩ phu nhìn bờ mông vặn vẹo của Trương Thành mà khó chỉu muến khác. Trương Thành thật đúng là không phải đang lắc lư bọn hắn, hắn thật sự là vì hữu nghị nên mới đi ra khuyên hai câu, Vạn Lịch căn bản không có ý định quan tâm đến bọn họ, bởi vì trước đó không lâu chính bọn hắn là những người mắng hung nhất, mà bọn hắn cũng chỉ biết há miệng, không có tác dụng gì cả, thành thật mà nói, cho dù chém đầu Lộ Vương cũng không có khả năng giải quyết được vấn đề ở Vệ Huy phủ.
Các ngươi không giải quyết vấn đề thì nói thêm gì cũng là không tốt.
Thời điểm Vạn Lịch không chiếm lý, hắn còn mặt dạn mày dày chơi xấu, huống hồ trong việc này, hắn còn chiếm lý, bởi vì người phạm sai lầm chính là đệ đệ hắn, mà không phải hắn, hắn "hoàn toàn" xuất phát từ sự quan tâm đối với bách tính, xuất phát từ nhân nghĩa mới đáp ứng nhận thầu cho Quách Đạm, mặc dù trên thực tế là vì bao che cho đệ đệ của hắn.
Tại cách đó không xa, có một chiếc xe ngựa đang ngừng lại, Trịnh Thừa Hiến ngồi ở trong xe, nhìn một hồi, rồi thở dài hạ màn xe xuống, phân phó mã phu nói: "Đến Đông xưởng."
Đông xưởng.
"Đô đốc, phải làm sao mới ổn đây?"
Trịnh Thừa Hiến một mặt xoắn xuýt nhìn Trương Kình.
Trương Kình đặt chén trà xuống, không nhanh không chậm hỏi: "Trịnh đại phu nói lời này là có ý gì?"
Trịnh Thừa Hiến nhìn xung quanh một chút.
Trương Kình nói: "tất cả các ngươi lui xuống đi."
Chờ người phục vụ đều lui xuống hết, Trịnh Thừa Hiến mới nói: "Đô đốc chắc cũng biết chuyện Lộ Vương liên lụy đến việc sắc phong thái tử, mà bây giờ Lộ Vương lại cùng Quách Đạm buộc chung một chỗ, nếu chúng ta đối phó Quách Đạm, vậy có thể ảnh hưởng hay không... “"
Hắn cũng không ngốc, hắn có thể có hôm nay đều là nhờ Hoàng quý phi, nền tảng lập quốc chính là hạch tâm lợi ích của hắn, bất kỳ lợi ích gì cũng không thể so sánh với việc này, bây giờ quan hệ trong đó lại trở nên vô cùng phức tạp, chuyện Lộ Vương phủ liên lụy đến nền tảng lập quốc, mà Lộ Vương lại cùng Quách Đạm khóa lại với nhau, vì vậy sự thành bại của Quách Đạm cũng sẽ ảnh hưởng đến nền tảng lập quốc.
"Hóa ra là việc này."
Trương Kình khẽ cười nói: "Trịnh đại phu xin yên tâm, thái tử là thái tử, Quách Đạm là Quách Đạm, cả hai không có bất kỳ quan hệ gì với nhau, bệ hạ làm sao có thể đem thái tử đánh đồng với một thương nhân. Hơn nữa, chúng ta cũng sẽ không phân cao thấp với Quách Đạm trong chuyện Vệ vào giáp vải, Liêu Đông mua bán không thể chắp tay tặng cho Quách Đạm a"
Trịnh Thừa Hiến do do dự dự nói: "Thế nhưng giáp vải có thể ảnh hưởng đến Quách Đạm hay không?"
"Đương nhiên sẽ có ảnh hưởng, nhưng hắn cũng chỉ thua lỗ ít tiền mà thôi, Quách Đạm bây giờ một ngày thu đấu vàng, chút tiển này không là gì với hắn." Trương Kình cười tủm tỉm nói: "Muốn trách cũng chỉ có thể trách Quách Đạm, tay hắn kéo quá dài, cái gì cũng muốn tiện tay, cái gì cũng muốn mò đến, vậy chúng ta ăn cái gì?"
Trịnh Thừa Hiến thoáng gật đầu: "Đô đốc nói có lý." Lại là hỏi: "Nhưng đô đốc nói xem, Quách Đạm thật sự có thể hoàn thành nhiệm vụ sao?"
Trương Kình trong mắt lóe lên một tia giận dữ, lắc lắc đầu nói: "Ta cũng không biết, nhưng ta nghĩ nếu hắn đã có gan nhận thầu, vậy nhất định có nắm chắc, Trịnh đại phu yên tâm là được."
"Nói cũng phải."
Trịnh Thừa Hiến gật đầu.
Sau phen trò chuyện này, tham niệm trong lòng Trịnh Thừa Hiến lại bắt đầu quấy phá, hắn cảm thấy Trương Kình nói rất có đạo lý, Vệ Huy phủ là Vệ Huy phủ, giáp vải là giáp vải, Quách Đạm bây giờ kiếm được nhiều tiền như vậy, kiếm ít một bút mua bán, cũng không quá đau khổ.
Nhưng mà, hắn không biết Trương Kình không phải nghĩ như vậy, Trương Kình đã sớm cảm thấy Quách Đạm bắt đầu chạm tới lợi ích hạch tâm của hắn, cũng chính là quyền lực trong tay hắn. Trước buổi ngọ triều ngày hôm nay, hắn không hề biết chút nào, hắn hoàn toàn không biết Quách Đạm muốn nhận thầu, nếu là bình thường, loại đại sự này thế nào cũng không quấn qua được hắn, nhưng Vạn Lịch không cho hắn biết, điều này làm cảm giác nguy cơ trong lòng hắn đột nhiên tăng lên.
Hơn nữa Quách Đạm từng bước một được Vạn Lịch tín nhiệm, đồng thời còn cùng Lộ Vương cột vào một khối, hắn cũng phải phòng ngừa Quách Đạm có thể xử hắn hay không, hắn không biết trong lòng Quách Đạm nghĩ như thế nào, nhưng trong lòng hắn thì hi vọng giết chết Quách Đạm, như vậy hắn đương nhiên sẽ cho rằng một khi Quách Đạm được Vạn Lịch tín nhiệm ở một mức nhất định, khẳng định cũng sẽ động thủ với hắn, hắn nhất định phải tiên hạ thủ vi cường.
Sau khi Trịnh Thừa Hiến rời đi, Trương Kình lập tức gọi một tiểu thái giám, dặn dò: "Ngươi lập tức truyền tin đến Thiên Tân vệ, để bọn hắn đừng động thủ, chờ mệnh lệnh của ta."
"T:iần mênh "h Sau khi phân phó xong, Trương Kình lại bưng chén trà trên bàn lên, hớp một ngụm, rồi chậm rãi buông xuống, cười lạnh nói: "Quách Đạm, nếu cứ để ngươi tiếp tục như thế, vậy ta thực sự chỉ có thể đứng sang một bên."