Chương 312: Bồi thường tiền? Không có cửa đâu?
Chương 312: Bồi thường tiền? Không có cửa đâu?Chương 312: Bồi thường tiền? Không có cửa đâu?
Trong việc này, Trương Thành có thể nói đã làm tất cả những gì hắn có thể làm được, chính là quần nhau cùng đại thần trong triều, tận lực không đẩy chuyện này lên cấp độ luật pháp cao hơn hoặc là dính đến phương diện chính trị.
Nếu như tăng đến loại cấp bậc này, Quách Đạm trên cơ bản sẽ trở nên vô dụng, bởi vì đây không phải là cấp bậc hắn có thể chơi.
Hắn cũng không quá am hiểu.
Nhưng nếu như không xử lý tốt vấn đề giáp vải, cuối cùng vẫn sẽ trốn không thoát, vì vậy Trương Thành quan tâm đến vấn đề này hơn, bây giờ thấy Quách Đạm tràn đầy lòng tin, cũng nhẹ nhàng thở ra, Trương Thành lại cùng Quách Đạm giao lưu một lát, sau đó liền hồi cung phục mệnh.
"Hiền tế, phải làm sao mới ổn đây?"
Trương Thành vừa đi, Khấu Thủ Tín liền vội vàng đứng dậy sốt sắng nói.
"Nhạc phụ đại nhân không cần lo lắng." Quách Đạm nói: "Kỳ thật tiểu tế còn lưu lại một tay."
"Ngươi còn lưu lại một tay?"
"Chàng còn lưu lại một tay?"
Khấu Thủ Tín, Khấu Ngâm Sa đồng thanh nói.
Quách Đạm gật đầu, nói: "Nhạc phụ đại nhân, phu nhân, hai người đừng trách ta, ta không nói cho hai người, không phải vì ta không tin hai người, mà là lo lắng đối phương nhìn ra sơ hở, nếu như ngay cả chiêu này cũng bị bọn hắn phát giác được, vậy chúng ta coi như xong."
"Không trách! Không trách!"
Khấu Thủ Tín liên tục khoát tay, kích động không thôi nói: "Ngươi làm rất đúng, sau này ngươi nên lưu thêm mấy tay, không cần nói cho chúng ta cũng được."
Khấu Ngâm Sa đột nhiên hỏi: "Phu quân, chàng có phải đã sớm ngờ tới sẽ có người nhằm vào chúng ta?"
Khấu Thủ Tín cũng phản ứng lại, nói: "Hoá ra hiền tế đã sớm biết Tưởng Thế Hữu còn có một đứa con riêng?"
Trong đầu Quách Đạm đột nhiên thoáng hiện lên một gương mặt tuyệt mỹ, nghĩ thầm, may mắn lúc ấy có nàng nhắc nhở ta một câu, nếu không, lúc này thật đúng là xong. Cười khổ nói: "Nếu ta biết thì ta đã sớm diệt trừ hắn, sở dĩ ta lưu lại một tay, là vì ta biết ta đắc tội quá nhiều người, mà việc này lại vô cùng quan trọng, không thể xảy ra sai sót, vì vậy ta mới âm thầm lưu lại một tay. Thế nhưng."
Khấu Thủ Tín vừa mới thả lỏng được một hơi, nghe thấy hai từ "Thế nhưng", sắc mặt lại không khỏi xiết chặt, lo lắng hỏi: "Thế nhưng gì?"
Quách Đạm thở dài nói: "Thế nhưng ta không ngờ tới bọn hắn sẽ động tay với Đua ngựa."
Kỳ thật hắn cũng đã nghĩ đến vấn đề này, khi lợi nhuận của Đua ngựa càng lúc càng lớn, sẽ có người âm thầm thao túng, vì vậy hắn vẫn luôn yêu cầu Tín hành thống kê số liệu, thế nhưng hắn không ngờ đối phương sẽ mượn chuyện thao túng đua ngựa để đối phó hắn, mà không phải vơ vét của cải.
Chuyện này thật đúng là đánh hắn trở tay không kịp.
Khấu Thủ Tín nói: "Chuyện này không quan trọng, chẳng qua là tổn thất một khoản tiền mà thôi."
Khấu Ngâm Sa lại nói: "Có lẽ không chỉ tổn thất một khoản tiền."
Khấu Thủ Tín sửng sốt một chút, nói: "Nữ nhi, sao con lại nói như vậy?"
Khấu Ngâm Sa nói: "Phụ thân quên rồi sao, chúng ta kêu gọi thương nhân đầu tư mấy chục vạn lượng vào khu đua ngựa mới, nếu đua ngựa bị ảnh hưởng thì tất nhiên sẽ ảnh hưởng đến việc xây dựng khu đua ngựa mới, chỉ là vì bây giờ đám người Chu Phong đều đang ở Vệ Huy phủ, vì vậy tạm thời còn chưa bộc lộ ra, một khi bọn họ biết được tin tức này, nhất định sẽ lập tức hồi kinh."
"Không chỉ như vậy, giá cổ phiếu của Nha hành cũng sẽ bị ảnh hưởng." Quách Đạm lộ vẻ u sầu nói: "Kỳ thật Nha hành chúng ta không có nhiều tiền như thế, tất cả đều dựa vào giá cổ phiếu chống đỡ, một khi giá cổ phiếu bị ảnh hưởng, Nha hành liền xong."
Thành cũng ở giá cổ phiếu, bại cũng ở giá cổ phiếu, thời điểm giá cổ phiếu tăng vụt, tất cả mọi người đều muốn đầu tư, Nha hành có thể thu được số lượng lớn tài chính trong thời gian ngắn, chỉ khi nào xuất hiện xu thế sập bàn thì sẽ cực kỳ dễ dàng xuất hiện tình trạng cổ đông đổ xô đi bán cổ phiếu, vậy liền triệt để xong, bởi vì Nha hành căn bản không bỏ ra nổi nhiều tiền như vậy để thu mua toàn bộ cổ phần.
Điều này vô cùng nguy hiểm.
Nhưng chuyện này cũng không thể trách ai, muốn trách vẫn phải trách Quách Đạm, hắn mở rộng đĩa quá nhanh quá lớn, khiến bên ngoài mạnh mẽ Khấu Thủ Tín khẩn trương nói: "Vậy làm sao bây giờ?"
Quách Đạm nói: "Chúng ta nhất định phải giải quyết việc này trước khi đám người Chu Phong trở về, một khi bọn họ trở về, tâm lý khủng hoảng của bọn họ sẽ rất bất lợi đối với chúng ta."
Nói xong, hắn lại hướng Khấu Ngâm Sa hỏi: "Phu nhân, tình hình bên ngoài hiện nay như thế nào?"
Khấu Ngâm Sa nói: "Bọn họ yêu cầu chúng ta bồi thường, đồng thời mức bồi thường còn không nhỏ, bởi vì bọn họ cho rằng những trận tranh tài trước kia khẳng định cũng bị thao túng."
Nói đến đây, nàng dừng một chút, rồi nói tiếp: "Lúc ấy vì kéo dài thời gian và không muốn chuyện này lan đến Nha hành, cho nên ta đã cắt đứt quan hệ của Đua ngựa và Nha hành, tuyên bố với bọn họ rằng, Đua ngựa thuộc về cá nhân phu quân, không có quan hệ gì với Nha hành, tất cả phải đợi phu quân trở về mới có thể định đoạt, thế nhưng việc này cũng dẫn đến việc bọn họ phá hủy trường đua ngựa lâm thời."
Quách Đạm gật đầu nói: "Nàng làm rất đúng, nếu như còn quan hệ với nhau, mọi chuyện sẽ trở nên càng phức tạp."
Khấu Ngâm Sa yếu ớt thở dài: "Thế nhưng ta không thật sự không ngờ, Thiên Tân vệ sẽ xảy ra chuyện, Nha hành cuối cùng vẫn không thể may mắn tránh thoát."
Liên quan tới xưởng dệt ở Thiên Tân vệ, bảy thành là tiền của Vạn Lịch, ba thành còn lại là của Nha hành, hơn nữa người phụ trách chủ yếu là Quách Đạm.
"Lợi nhuận lớn bao nhiêu, rủi ro cao bấy nhiêu, đây đều là chuyện chúng ta sẽ gặp phải."
Quách Đạm đứng dậy, lại hướng Khấu Thủ Tín nói: "Nhạc phụ đại nhân, tiểu tế phải đến Nha hành làm việc."
Khấu Thủ Tín vội nói: "Hiền tế vừa trở về nên đi nghỉ ngơi trước, chậm thêm một đêm nữa cũng không quan trọng."
Quách Đạm đột nhiên nhìn về phía Khấu Ngâm Sa, nói: "Nếu như phu nhân có tâm tư nghỉ ngơi, vậy tiểu tế cũng không ngại nghỉ ngơi trước. Ha ha."
Khấu Ngâm Sa hơi sững sờ, đột nhiên hiểu ra, không nhịn được hai gò má đỏ bừng, cáu giận nói: "Đến lúc nào rồi, chàng còn miệng lưỡi trơn tru như vậy."
Quách Đạm cười ha ha một tiếng, nói: "Lúc nào cũng không thể quên vấn đề hương hỏa, nhạc phụ đại nhân nói đúng không?" "A? Ha ha!"
Khấu Thủ Tín là người từng trải còn có chút không chống đỡ được.
Nhưng bầu không khí cũng lập tức nhẹ nhõm đi nhiều.
Quách Đạm một tay khoác lên vai Khấu Ngâm Sa, nghiêm mặt nói: "Nhạc phụ đại nhân, tất cả mọi người đang chờ tiểu tế, bất kể là bằng hữu, hay là địch nhân, ngày mai tiểu tế nhất định phải xuất hiện trước mặt mọi người, như vậy mới có thể thể hiện ra lòng tin của chúng ta, nếu như tiểu tế chậm chạp không lộ diện, khủng hoảng sẽ lan tràn, đây đối với cổ phần của Nha hành sẽ vô cùng nguy hiểm, vì vậy đêm nay tiểu tế nhất định phải hiểu rõ ràng tình hình cụ thể của Nha hành và Đua ngựa."
Khấu Thủ Tín gật đầu.
Quách Đạm lại nói: "Nhạc phụ đại nhân đi nghỉ ngơi trước đi, đừng để thân thể mệt chết, việc này giao cho tiểu tế và phu nhân là được."
"Các ngươi đi đi."
Khấu Thủ Tín phất phất tay, nói: "Lúc này cũng không cần lo lắng cho ta, ta sẽ chiếu cố tốt bản thân."
Quách Đạm khế gật đầu, sau đó liền ôm lấy Khấu Ngâm Sa rời khỏi đại sảnh.
Vừa mới ra khỏi tầm mắt của Khấu Thủ Tín, Quách Đạm đột nhiên hôn lên khuôn mặt trắng nõn tỉnh tế của Khấu Ngâm Sa, cười hì hì nói: "Phu nhân, có nhớ ta hay không?"
Khấu Ngâm Sa vô ý thức nguýt hắn một cái, nhưng lại nói khẽ: "Làm sao không nhớ, lúc đó ta căn bản không biết nên ứng phó ra sao, buồn cười là, ta ban đầu còn lo lắng phu quân có thể xử lý tốt chuyện Vệ Huy phủ hay không, thật không ngờ phu quân ở Vệ Huy phủ thuận thuận lợi lợi, còn ở nhà lại xảy ra việc này."
Quách Đạm cười nói: "Có lẽ trong tương lai không lâu, chúng ta sẽ vô cùng cảm tạ Tưởng Phong đã chế tạo cho chúng ta khó khăn lớn thế này."
Khấu Ngâm Sa kinh ngạc nhìn Quách Đạm.
Quách Đạm nói: "Buôn bán và khoa cử không giống nhau, kiến thức thi khoa cử trên sách đều có dạy, mà buôn bán không có trong sách vở, chỉ có thể học tập trong khó khăn, nếu như việc này không phát sinh, chúng ta sẽ vĩnh viễn không biết nên xử lý loại tình huống này như thế nào, chúng ta cũng không có cách nào tiến bộ.
Có lẽ chúng ta sẽ tổn thất không ít tiền, thế nhưng chúng ta lại có được một dạng tài phú quý giá khác, chỉ cần chúng ta vượt qua được, chúng †a eãẽ biết nên như thế nào đề nhèòna và viử lý loai vấn đề nàv nếu như chờ đến tương lai sau này lại phát sinh, chúng ta tổn thất sẽ càng nhiều."
Khấu Ngâm Sa kinh ngạc nhìn Quách Đạm, đột nhiên có chút nghiêng đầu, mím môi cười một tiếng.
Quách Đạm hiếu kỳ nói: "Nàng cười cái gì, ta nói không đúng sao?"
Khấu Ngâm Sa chỉ nhẹ lắc đầu, nhưng lo nghĩ trên mặt nàng lại biến mất vô tung vô ảnh, thay vào đó là một nụ cười ngọt ngào, thân thể hiếm khi nhích lại gần Quách Đạm.
Nàng từ trước đến nay đều không thích dỗ ngon dỗ ngọt, thế nhưng những lời vừa rồi của Quách Đạm lại làm nàng rung động thật sâu, so sánh với Quách Đạm miệng lưỡi trơn tru, nàng càng thích Quách Đạm hiện tại tràn ngập tự tin và không sợ khó khăn.
Nếu Quách Đạm có thể phát giác được điểm này, hắn vẫn không thể ăn được chén cơm chùa hắn ước ao, nguyên nhân chủ yếu khiến kế hoạch ăn bám của hắn thất bại chính là ở chỗ Khấu Ngâm Sa căn bản không thích như vậy.
Thất bại đã sớm chú định.
Nhất Tín nha hành.
"Giám đốc!"
"Giám đốc!"
Nha hành đã sớm tan tầm, thế nhưng sau khi nhân viên Nha hành biết Quách Đạm trở về, đều rất có ăn ý lưu lại văn phòng làm việc, bọn họ rất mong chờ Quách Đạm đến Nha hành.
Vì vậy Quách Đạm xuất hiện làm mọi người vô cùng mừng rỡ, nhao nhao đứng lên, kích động hô.
Từng phòng làm việc đều phát sáng lên, toàn bộ Nha hành lập tức trở nên đèn đuốc sáng trưng.
Đông đông đông!
Quách Đạm vươn tay gõ lên bàn mấy cái, ánh mắt đảo qua, nói "Nếu như năm nay các ngươi muốn cầm tiền thưởng cuối năm nhiều hơn năm ngoái thì đêm nay liền nghỉ ngơi muộn hơn."
Lập tức vang lên một trận tiếng hoan hô.
"Oa! Các ngươi phải tăng ca mà còn hưng phấn như vậy, thật sự là muốn thất bại cũng khó khăn a!" Quách Đạm lắc đầu cười khổ nói.
Khấu Ngâm Sa không nhịn được mỉm cười. tức thả tin tức ra ngoài, xế chiều ngày mai, ta sẽ ở trường đua ngựa cho tất cả mọi người một câu công đạo."
"Vâng."
Quách Đạm trở về, khiến cho tinh thần và diện mạo của mọi người đều trở nên khác trước.
Một màn này cũng để Khấu Ngâm Sa biết, mặc dù Nha hành vẫn còn là của họ Khấu, nhưng đã in lên ấn ký của Quách Đạm.
Vào tới văn phòng.
Quách Đạm đi thằng đến ghế sô pha ngồi xuống, hai tay dang ra, vặn vẹo cổ, sau đó nhắm mắt dưỡng thần.
Khấu Ngâm Sa cũng không quấy rầy, yên lặng pha cho Quách Đạm một bình trà nóng.
Ngửi được hương trà quen thuộc, Quách Đạm mở mắt ra, tiếp nhận chén trà Khấu Ngâm Sa đưa tới, nhẹ nhàng nhấp một ngụm.
"Phu quân đi đường mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi một chút hay không." Khấu Ngâm Sa ngồi đối diện Quách Đạm, quan tâm nói.
"Không cần."
Quách Đạm lắc đầu, lại cảm khái nói: "Giờ này ngày này, ta mới thật sâu cảm nhận được cái gì gọi là ở hiển gặp lành."
Khấu Ngâm Sa nghỉ hoặc nhìn hắn.
Quách Đạm nói: "Lộ Vương và tiểu Bá gia mỗi ngày ở Vệ Huy phủ chỉ chơi bời lêu lổng, tuổi còn trẻ như vậy mà ngồi xe ngựa mấy ngày đã vô cũng uể oải, làm sao được như ta, cho dù có đủ loại cám dỗ, vẫn vì phu nhân thủ thân như ngọc, vì vậy hiện tại ta vẫn có tinh lực dồi dào, trừ phi phu nhân muốn nghỉ ngơi, chúng ta ngược lại có thể quất chút thời gian, đi phòng nghỉ nằm một chút."
"Lúc này vẫn còn ba hoa được."
Khấu Ngâm Sa lại nguýt Quách Đạm một cái, nàng làm sao còn có tâm tình này, nghiêm mặt nói: "Phu quân, liên quan tới chuyện của Đua ngựa, ta từng có suy nghĩ dùng tiền dàn xếp ổn thỏa, nếu như chúng ta không bỏ ra tiền bồi thường thì có khả năng sẽ tổn thất càng nặng nề hơn."
"Ta thà rằng tổn thất nặng nề, cũng sẽ không bồi một văn tiền ra ngoài." Quách Đạm kiên quyết nói.
Khấu Ngâm Sa hơi sững sờ, nói: "Vì sao?"
Quách Đạm nói: "Nếu như chúng ta bồi thường tiền, vậy thì đua ngựa liền thât eư yona. eau này chan dù vuất hiên bất kỳ vấn đề dì hon hắn đầu sẽ yêu cầu ta bồi thường tiền, thậm chí cố ý chế tạo ra vấn đề, mà loại chuyện như đánh bạc này, làm sao có thể hoàn toàn không có vấn đề, vì vậy ta thà rằng ném tiền xuống biển, cũng tuyệt đối không có khả năng bồi thường tiền."