Chương 323: Trước cắt một khối thịt xuống
Chương 323: Trước cắt một khối thịt xuốngChương 323: Trước cắt một khối thịt xuống
"Trinh thám thương nghiệp?"
Vạn Lịch tựa hồ cảm thấy có chút lạ lẫm đối với từ này.
Hắn đương nhiên hiểu ý nghĩa của nó, bởi quá dễ lý giải, thế nhưng trinh thám chỉ dùng trong quân sự, chính trị, chưa bao giờ liên quan đến thương nghiệp, ngược lại là thường xuyên có trinh thám giả trang thương nhân.
Luận sự, với quy mô thương nghiệp của Minh Triều xuất hiện trinh thám thương nghiệp có chút khoa trương.
Trước mắt kỳ thật vẫn chỉ dùng để phòng thủ.
Thế nhưng một khi phát triển ngoại thương, quy mô thương nghiệp sẽ cấp tốc mở rộng, đến lúc đó trinh thám thương nghiệp liền có thể phát huy tác dụng.
Quách Đạm đưa ra khái niệm này kỳ thật cũng là vì bố cục cho tương lai.
"Đúng vậy."
Quách Đạm gật đầu nói: "Ti chức cho rằng, sở dĩ phát sinh chuyện của Tưởng Phong, chủ yếu là vì chúng ta không hề biết Tưởng Phong tồn tại, không biết hoạt động của hắn và Lý Thủ Kỹ, nếu như trước đó chúng ta có thể phát giác ra, như vậy chuyện này sẽ không có khả năng phát sinh. Mà trinh thám thương nghiệp chính là chuyên thu thập tất cả tin tức có quan hệ đến thương nghiệp, kể từ đó có thể phòng ngừa những loại sự tình như vừa rồi lại phát sinh, cũng có thể chia sẻ một phần áp lực trên vai ti chức, với tình hình hiện tại, ti chức cũng không dám rời khỏi kinh sư."
Vạn Lịch nghe được liên tục gật đầu: "Nên sớm làm như thế, trẫm cho phép ngươi làm việc này, ngươi đi làm đi."
Hắn nghe xong mà cảm thấy có chút hối hận, oán chính mình không cân nhắc chu đáo, Quách Đạm tuy có năng lực kiếm tiền, thế nhưng không có năng lực bảo vệ tiền, nhất định phải tìm một nhóm người chuyên bảo vệ tiền.
Quách Đạm lại kinh ngạc nhìn Vạn Lịch.
Vạn Lịch hiếu kỳ nói: "Thế nào? Không ổn sao?"
Quách Đạm vội nói: "Bệ hạ, như vậy quả thật có chút không ổn, tỉ chức chỉ là một thương nhân, không thể làm loại việc này, nếu như bị phát hiện, có khả năng sẽ còn bị buộc tội mưu phản a." mặc dù là do hắn đặc cách, nhưng vấn đề là việc này không thể lộ ra ánh sáng, dưới tiền đề này, nếu như Quách Đạm thành lập tổ chức trinh thám, một khi bị bắt, Vạn Lịch cũng không thể thừa nhận là do hắn đặc cách.
Vấn đề này liền trở nên cực kỳ đau đầu.
"Vậy ngươi nói nên làm như thế nào?" Vạn Lịch hỏi.
Quách Đạm hơi chút trầm ngâm, nói: "Ti chức cho rằng, việc này còn phải do bệ hạ tự mình phụ trách, tỉ chức hiệp trợ bên cạnh, ví dụ như hướng dẫn nhóm người này thu thập tình báo có quan hệ với thương nghiệp như thế nào."
Vạn Lịch tức giận nói: "Nếu trẫm có thể ra mặt, vậy còn không bằng trẫm đặc cách ngươi xử lý việc này, trẫm chính là không thể ra mặt nha."
"Đây cũng đúng."
Quách Đạm thoáng gật đầu, suy tư một hồi, lại nói: "Bệ hạ, nông trường cũng sắp xây xong, ngựa tỉ chức mua từ quan ngoại cũng sẽ đến trong năm nay, thay vì để số ngựa này mỗi ngày ở trong nông trường chạy dông, vậy còn không bằng để một nhóm Cẩm Y Vệ đến nông trường huấn luyện ky thuật, thuận tiện còn có thể quản lý ngựa, giảm bớt gánh vác cho nông trường, một công đôi việc. Bệ hạ có thể chuyên thành lập một vệ sở ở nông trường, sau đó chọn lựa một số Cẩm Y Vệ qua đó, từ Thái Bộc tự và nông trường phụ trách lương bổng cho bọn họ."
Vạn Lịch suy nghĩ một chút, nói: "Như thế cũng được, trẫm sẽ thành lập một Thiên Hộ sở ở nông trường. Nhưng nông trường đâu còn tiền, toàn bộ lương bổng sẽ do Thái Bộc tự phụ trách, đến lúc đó đem điều này viết thêm vào khế ước hợp tác của các ngươi đi, để Thái Bộc tự cấp phát chỉ tiêu của Thiên Hộ sở cho nông trường, sau đó lại từ nông trường cấp phát cho Thiên Hộ sở."
Quách Đạm vội nói: "Bệ hạ thánh minh."
Con người đều rất đơn giản, ai trả tiền, ta liền nghe người đó, Quách Đạm yêu cầu Thái Bộc tự và nông trường phụ trách lương bổng, ý tứ rất rõ ràng, chính là muốn thoát ly cơ cấu cũ, tự nhiên sẽ không bị Đông xưởng khống chế.
Vạn Lịch đương nhiên hiểu rõ điều này, kỳ thật cho dù Quách Đạm không nói như thế, hắn cũng sẽ làm như vậy.
Bởi vì hiện tại hắn cũng không biết, trong triều có bao nhiêu người muốn đối phó Quách Đạm, hắn mặc dù rất tín nhiệm Trương Kình, thế nhưng hắn không dám hứa chắc Trương Kình sẽ không đối phó Quách Đạm, vì vậy Thiên Hộ sở này nhất định phải hoàn toàn độc lập, từ hắn và Quách Đam trưc tiến nhu trách: thế nhing tiền của nông trường chính là tiền cỦa hắn, hắn đã thua thiệt nhiều tiền như vậy, cho nên hắn không muốn phải bỏ ra số tiền này, vậy phải tìm oan đại đầu.
Thái Bộc tự tự nhiên phải đảm nhiệm nhân vật này.
Cðõng nồi hiệp Từ Mộng Dương đã bị lãng quên thật lâu.
Hắn yêu cầu Thái Bộc tự cấp phát cho nông trường trước, sau đó nông trường lại cấp phát cho Thiên Hộ sở, như vậy Thiên Hộ sở cũng không thuộc quyền khống chế của Thái Bộc tự.
"Việc này trẫm sẽ an bài ngay lập tức."
Vạn Lịch đột nhiên lại giống như nhớ tới cái gì, nói: "Đúng, liên quan tới giáp vải, ngươi còn lưu lại một tay, có phải có quan hệ với Lộ Vương hay không?"
Quách Đạm sửng sốt một chút, ngượng ngùng nói: "Bệ hạ đã biết."
Vạn Lịch nói: "Hai ngày trước Lộ Vương đã nói cho trẫm."
Kỳ thật lúc trước Lộ Vương cũng không biết mục đích cụ thể Quách Đạm mượn người để làm gì, nhưng bây giờ Lộ Vương đã triệt để hiểu ra.
Quách Đạm vội vàng giải thích nói: "Ti chức làm như thế là vì che giấu tai mắt của người khác, vì vậy ti chức cũng không dám để người của mình đi làm việc này nên chỉ có thể tìm Lộ Vương mượn người."
"Trẫm không có ý trách ngươi, việc này ngươi cân nhắc rất chu đáo, nếu như không giao được giáp vải đúng hạn, trẫm cũng sẽ gặp phiền phức lớn."
Nói đến đây, Vạn Lịch đột nhiên hỏi: "Thế nhưng trẫm có chút không hiểu, chế tác giáp vải phải cần công tượng có tay nghề rất tỉnh xảo, những thôn phụ kia có thể làm được sao?"
Quách Đạm vội nói: "Điểm này xin bệ hạ yên tâm, kỳ thật những thôn phụ kia đều chỉ làm một số công đoạn đơn giản trong đó mà thôi, nói ví dụ như một thôn phụ trách nhồi bông, một thôn khác phụ trách khâu vá. Mà công đoạn khó nhất trong quá trình chế tác giáp vải chính là khảm miếng sắt và đinh đồng, những thứ này đều vẫn làm ở Thiên Tân vệ, hơn nữa đều được bảo vệ rất tốt, bị thiêu hủy chỉ là bông mà thôi.
Vì vậy, ti chức chỉ cần đem toàn bộ những bộ kiện này vận chuyển đến Vệ Huy phủ để lắp ráp là được, kỳ thật tỉ chức vốn dĩ có dự định vận chuyển đến Thiên Tân vệ để lắp rắp, nhưng không ngờ trong thời gian này lại thêm ra Vệ Huy phủ, với quy mô hiện tại của Vệ Huy phủ, không mất mấy ngày liền có thể hoàn thành. Sau khi xảy ra việc này, ti chức đã lệnh bọn hắn tranh thủ thời gian vận chuyển toàn bộ đến Vệ Huy phủ, bây giờ chắc hẳn đã đến Vệ Huy phủ." "Thì ra là thế, diệu quá, diệu quá!"
Vạn Lịch nhẹ nhàng thở ra, thật đúng là đại hạnh trong bất hạnh, việc này không thể lại xảy ra vấn đề, kỳ thật sát chiêu của cả vụ án ngay ở chỗ này, lúc trước Vạn Lịch đã bao che một lần, nếu lại muốn bao che lần thứ hai, vậy sẽ thật sự làm bị thương trái tim các tướng sĩ.
Vạn Lịch cũng không dám tùy hứng như thế, lại nói: "Nhắc đến Vệ Huy phủ, trẫm còn chưa khen thưởng ngươi, ngay cả khối xương cứng Khương Ứng Lân cũng khen không dứt miệng những hành động của ngươi ở Vệ Huy phủ, nhưng trẫm vẫn có chút không hiểu rõ vấn đề liên quan tới thu thuế."
Kỳ thật việc này làm địa vị của Quách Đạm ở trong mắt hắn phát sinh biến hóa về chất, nguyên nhân là vì Quách Đạm không độc quyền, không hề lấy chính mình vi tôn ở Vệ Huy phủ, nếu Quách Đạm làm như thế, Vạn Lịch cũng không thể quở trách gì, dù sao Quách Đạm nhận thầu Vệ Huy phủ, hơn nữa quân quyền cũng không nằm trong tay Quách Đạm, thế nhưng ngay cả quyền hành chính Quách Đạm cũng không cần, đồng thời lại có thể quản lý tốt Vệ Huy phủ, thử hỏi loại người như vậy có thể nào khiến người lo lắng.
Không hổ là Vạn Lịch, chỉ cảm thấy hứng thú với tiền. Quách Đạm âm thầm nói thầm một câu, rồi giải thích hai loại thuế ở Vệ Huy phủ cho Vạn Lịch.
Vạn Lịch nghe xong thoáng gật đầu, sau đó hỏi: "Ngươi nói loại thuế trước bạ này có thể dùng ở các châu huyện khác không?"
Hắn vẫn luôn muốn tăng thêm thương thuế, thế nhưng không được triều đình ủng hộ, thuế trước bạ làm hắn nhìn thấy hi vọng, về phần thuế thu nhập cá nhân thì không có khả năng mở rộng, bởi không có địa chủ nào sẽ nguyện ý gánh chịu thuế thay cho cố nông.
Quách Đạm lắc đầu nói: "Chỉ sợ không được."
"Vì sao?"
"Bởi vì các châu huyện khác không phải rất coi trọng khế ước, có rất nhiều địa chủ bội ước, tá điền cũng không thể làm gì, sở dĩ Vệ Huy phủ có thể thu được thuế trước bạ là bởi vì Vệ Huy phủ không có quan phủ, tất cả đều lấy khế ước làm trọng."
Vạn Lịch nghe xong, không nhịn được lộ vẻ phiền muộn.
Thật ra Vương Gia Bình cũng từng nói với hắn như thế, nhưng hắn vẫn ôm một tia hi vọng đối với Quách Đạm, nói không chừng Quách Đạm có thể đưa ra đáp án không giống.
Quách Đạm nghĩ thầm mục đích đã đạt được, nhưng Hoàng đế luôn không có thành công, vẫn phải nói chút chuyện để Hoàng đế vui vẻ, cười hắc hắc: "Không dối gạt bệ hạ, thật ra tình huống ở Vệ Huy phủ hiện tại đã vượt quá tỉ chức dự tính, ti chức thật sự không ngờ rằng Vệ Huy phủ có thể nhanh như vậy tiếp được rất nhiều đơn đặt hàng, theo tỉ chức dự toán, thuế thu năm nay của Vệ Huy phủ tuyệt đối không chỉ hơn hai mươi vạn lượng, tăng gấp đôi cũng rất có khả năng."
"Tăng gấp đôi?"
Vạn Lịch mở to hai mắt nói.
Quách Đạm gật đầu, nói: "Với tình hình phát triển hiện tại tuyệt đối có khả năng."
Vạn Lịch hút một ngụm hơi lạnh, lại nhả ra một hơi, lại hút một hơi, trong lúc thổ nạp này, đại não nhanh chóng tính toán, hơn hai mươi vạn lượng, tăng gấp đôi, chính là hơn bốn mươi vạn lượng, nếu đem ra so sánh, tổn thất tám vạn lượng tính là cái cầu* a!
(*) cái cầu - cái bô
Quách Đạm lại hỏi: "Bệ hạ, số tiền thêm ra này sẽ tính vào đâu?"
"Chuyện này còn phải hỏi, đương nhiên là tính cho trẫm."
Vạn Lịch sắc mặt lập tức trở nên dữ tợn, nhưng rất nhanh đã ý thức được mình có chút thất thố, thế là ho nhẹ một tiếng, nghiêm túc nói: "Vệ Huy phủ là nhận thầu cho ngươi, trên khế ước quy định là bao nhiêu, ngươi trả cho triều đình bấy nhiêu là được, thêm ra bao nhiêu đều xem như kiếm được, tự nhiên là thuộc về trẫm."
Tiền Quách Đạm mang đi, đều là của Vạn Lịch, Nha hành cũng không nhập cổ phần, nhưng nói đi nói lại, đại lão bản của mỗi châu phủ đều là hắn.
"Ti chức minh bạch."
Quách Đạm gật đầu, lại nói: "Bệ hạ, thật ra còn không chỉ như thế, liên quan tới việc vận chuyển của Vệ Huy phủ, ti chức cũng không nhận thầu ra ngoài, một khi tất cả mọi người đều đem hàng hoá đến Vệ Huy phủ để sản xuất thì khối lượng hàng hoá lui tới sẽ lớn thế nào, giá cước vận chuyển khẳng định cũng sẽ cao đến dọa người."
"Tốt tốt tốt! Ha ha!"
Vạn Lịch cười đến miệng không khép lại.
Lý Quý đứng hầu bên cạnh xem như thở ra một hơi, Vạn Lịch đã thật lâu không vui vẻ như vậy, suốt ngày ở hậu cung sầu não uất ức, hắn thật sự sợ Vạn Lịch nghẹn ra bệnh.
Có thể thấy tâm bệnh còn cần tâm dược. như vậy, trẫm tự nhiên sẽ không bạc đãi, như vậy đi, trẫm thưởng trước cho ngươi trăm thớt tơ lụa, hai mươi nữ tỳ, lại ban cho ngươi một tòa phủ đệ." Vạn Lịch vung tay lên, hào sảng nói.
Nếu tính tiền hoa hồng thì không chỉ như vậy.
Quách Đạm chặn lại nói: "Không dối gạt bệ hạ, nhờ phúc của bệ hạ, Nha hành của tỉ chức đi theo bệ hạ cũng kiếm được không ít tiền, tỉ chức nào còn dám nhận thưởng."
"Đó là chính ngươi kiếm, đây là trẫm thưởng cho ngươi."
"Nhưng. .. Thế nhưng nữ tỳ thì không ổn, tỉ chức sợ phu nhân sẽ có ý kiến, dù sao tỉ chức chỉ là người ở rể."
"Ngươi bây giờ vẫn là ở rể?"
Vạn Lịch kinh ngạc nói.
"Dạ." Quách Đạm gật đầu nói.
"Việc này thật đúng là hiếm lạ a!" Vạn Lịch cười cười, nói: "Vậy được, trẫm lại thưởng thêm cho ngươi một số cống phẩm các nơi dâng lên, đến lúc đó trẫm sẽ phái người đưa đến cho ngươi."
"Đa tạ bệ hạ."
Quách Đạm thi lễ, lại nói: "Bệ hạ, ti chức còn có một việc nhỏ, hi vọng bệ hạ có thể đáp ứng."
"Chuyện gì?"
"Chính là liên quan tới Dương Phi Nhứ, nàng không làm gì sai, thế nhưng nàng đến cùng là nữ nhân, đi theo bên người ti chức có nhiều lúc rất bất tiện, bệ hạ có thể đổi hộ vệ khác cho tỉ chức hay không?"
"Lúc trước trẫm để nàng bảo vệ ngươi, chỉ là vì lúc ấy có chỗ bất tiện, bây giờ thì không cần lo lắng nhiều như trước nữa, hơn nữa, trẫm cũng cảm thấy một mình nàng khó có thể bảo vệ ngươi chu toàn, được, trẫm sẽ phái bốn hộ vệ khác bảo vệ ngươi."
Vạn Lịch lập tức đáp ứng.
Bây giờ Quách Đạm rất quan trọng với hắn, hơn nữa không chỉ trên phương diện tài phú, mà còn dính đến triều đình, vì bảo toàn Quách Đạm tám vạn lượng hắn cũng nguyện ý ném ra, chỉ là mấy hộ vệ thì không cần phải nói.