Nhận Thầu Đại Minh (Dịch)

Chương 390 - Chương 389: Càng Ngày Càng Nghiêm Trọng

Chương 389: Càng ngày càng nghiêm trọng Chương 389: Càng ngày càng nghiêm trọngChương 389: Càng ngày càng nghiêm trọng

Vạn Lịch hạ lệnh biếm truất Vương Sĩ Tính, chẳng những không lắng lại việc này, ngược lại càng kích thích sự phẫn nộ của các ngôn quan.

Làm như vậy còn có để cho người khác nói chuyện hay không.

Là Trương Cư Chính thứ hai đã xuất hiện rồi hay sao?

Đám ngôn quan Lý Thực, Hoàng Đại Hiệu nhao nhao thượng tấu biểu thị chức trách của Ngự sử chính là nghe tin thượng tấu đỗ khích phòng vị, cũng không thể đợi đến khi có người đã bắt đầu mưu phản, ngôn quan mới thượng tấu, như vậy thì rau cúc vàng đã lạnh.

(

) đỗ khích phòng vi: Loại bỏ những sai sót và vấn đề ngay từ trong trứng nước.

Mà Thân Thì Hành mới chỉ là lời nói từ một phía, hơn nữa Trình Quy Thì quả thật có chút cử động không đúng, giữa bọn hắn chắc chắn có giao dịch, triều đình còn chưa điều tra cụ thể đã phán Vương Sĩ Tính có tội thì rất khó phục chúng.

Vạn Lịch cảm thấy ngôn quan nói cũng có đạo lý, thế là lại hạ lệnh, tạm thời không cưỡng chế Vương Sĩ Tính rời khỏi kinh thành, nhưng vẫn giải trừ chức vụ của Vương Sĩ Tính, để hắn ở nhà đợi, không thể ra khỏi cửa.

Các ngôn quan lại thừa cơ tiến lên, cáo trạng Thân Thì Hành ở trong triều kết bè kết cánh, chuyên tứ tự đoạn, lý do không có gì khác, chính là Thân Thì Hành bao che Trình Quy Thì, đồng thời giữa hai người vốn có danh phận sư đồ.

Trước đó ngôn quan không nhằm vào Thân Thì Hành, mà chỉ có ý định quanh co đánh bọc, mà bây giờ Thân Thì Hành đã đứng ra, vậy ngôn quan phải làm thật chứ sao.

Song phương ở trong triều đấu nhau vô cùng náo nhiệt.

Những quan viên đã từng muốn nhờ vào chuyện này nhằm vào Quách Đạm đều bị dọa không dám tiếp tục lộ ra, bọn hắn không hề muốn đắc tội Thân Thì Hành, hơn nữa bọn hắn cũng thấy ngôn quan quả thật có chút quá đáng, đã nói xong đối phó Quách Đạm, tại sao lại chuyển sang đối phó Thân Thì Hành.

Lão hồ ly Từ Mộng Dương lại càng dứt khoát, trực tiếp xin nghỉ bệnh về nhà đợi, trong triều bây giờ quá nguy hiểm, hơn nữa trước đó hắn còn giúp Vạn Lịch và Quách Đạm cõng nồi mấy lần, lúc này thừa dịp nồi còn chưa rơi xuống, lão phu rút lui trước. "Việc này không đơn giản a!"

Từ Mộng Dương ngồi trong nhà vẫn nhíu mày.

Từ Mậu thở dài: "Từ xưa đến nay ngôn quan và nội các vốn đã không hợp nhau, cũng may lần này lão gia không bị dính vào."

"Chưa hẳn." Từ Mộng Dương lắc lắc đầu nói.

Từ Mậu thoáng sững sờ, nói: "Xin lão gia chỉ giáo?"

Từ Mộng Dương nói: "Trước đó, Hộ bộ đang yêu cầu thẩm tra trương mục của Vệ Huy phủ thì đột nhiên phát sinh việc này, chuyện thẩm tra trương mục liền bị trì hoãn, bây giờ nếu lại muốn thẩm tra trương mục của Vệ Huy phủ sẽ rất khó, bởi nội các có thể sẽ không tiếp tục ủng hộ bọn hắn."

Vốn dĩ đám đại thần vô cùng đoàn kết nhất trí yêu cầu thẩm tra trương mục của Vệ Huy phủ, nhưng việc này vừa phát sinh, mấy người Thân Thì Hành chắc chắn sẽ không tiếp tục ủng hộ, hơn nữa bất kể là Thân Thì Hành, hay là Vương Gia Bình đều có ấn tượng không quá xấu về Quách Đạm.

Ngoài ra, truyền ngôn ban đầu nói Quách Đạm cấu kết cùng Trình Quy Thì, Thân Thì Hành dựa vào cái gì sẽ ủng hộ bọn hắn.

Mà Thân Thì Hành là Thủ phụ có ảnh hưởng cực lớn đối với lục bộ, hắn không gật đầu, Hộ bộ cũng sẽ không yêu cầu thẩm tra trương mục của Vệ Huy phủ, mấu chốt Hoàng đế cũng không muốn.

Từ Mậu đương nhiên biết rõ những điều này, nhưng cùng lúc hắn lại cảm thấy vô cùng tò mò, hỏi: "Dù vậy, chuyện này thì có quan hệ gì với lão gia?"

Từ Mộng Dương nói: "Tiểu tử Quách Đạm kia đích xác thông minh nhạy bén, thế nhưng theo hiểu biết của lão phu về hắn, hắn đối với chuyện trong quan trường không quá am hiểu."

Từ Mậu cau mày nói: "Ý của lão gia là, đây là do đại tiểu thư âm thầm tương trợ?"

Từ Mộng Dương gật đầu, nói: "Lão phu đến bây giờ vẫn nghĩ không thông, vì cái gì nữ nhi bất hiếu kia lại đến Nha hành trợ giúp Quách Đạm, nàng nhất định có mưu đồ khác a."

Mà trong lúc này Quách Đạm đàng hoàng ở trong Nha hành, không dám bước ra khỏi cửa nửa bước, bởi vì hắn sợ người khác nhìn thấy hắn, đột nhiên sẽ nhớ tới hắn làm sao vẫn còn ở bên ngoài phong lưu khoái hoạt.

Cha dù điá ceổ nhiếu cỦủa Nha hành rét từ ba lưởng năm vuếng ba lượng một, hắn cũng không có bất kỳ động tác nào.

Cũng may ở trong Nha hành cũng không phải rất buồn bực, bởi vì có đại mỹ nhân Từ cô cô bồi tiếp.

"Không hạ."

Từ cô cô ngồi thẳng thân thể, lắc đầu nói.

Quách Đạm kinh ngạc nói: "Vì sao? Lúc này mới là ván thứ hai."

Từ cô cô cười khổ nói: "Kỳ nghệ của ngươi kém hơn ta tưởng tượng rất nhiều, tiếp tục chơi cũng không có ý nghĩa gì."

Quách Đạm buồn bực nói: "Cư sĩ sao lại nói trực tiếp như vậy, ai không có điểm yếu."

"Sự thật chính là như thế."

Từ cô cô nói: "Ngươi vẫn nên về nhà bồi Ngâm Sa đi, ta muốn một mình đọc sách."

Quách Đạm tức giận nói: "Ta vừa mới bị nàng đuổi từ trong nhà đến đây, ta ở nhà, trong nội tâm nàng càng không dễ chịu, cho rằng mình chẳng những không trợ giúp được gì, ngược lại còn tăng thêm gánh vác cho ta, ta lại không muốn giải thích với nàng về mọi chuyện phát sinh ở bên ngoài."

Từ cô cô nhẹ nhàng gật đầu, lại nói: "Nhưng đánh cờ thì miễn đi, ta tới đây cũng không phải để giúp ngươi giải sầu."

Thế nhưng ta trả tiền. Quách Đạm nói thầm một câu, đột nhiên giống như nhớ tới cái gì, hỏi: "Ta càng ngày càng xem không hiểu dụng ý của bệ hạ, bệ hạ hẳn là duy trì Thân Thì Hành mới đúng, bởi duy trì Thân Thì Hành chính là ủng hộ chúng ta, vậy vì sao bệ hạ lại lưu lại Vương Sĩ Tính, chẳng lẽ ngôn quan có thế lực cường đại như vậy."

Từ cô cô mỉm cười nói: "Sự tình đến một bước này, chẳng qua là ngôn quan cùng nội các giao phong, rất nhiều đại thần không muốn tham dự vào việc này nữa, nếu như bệ hạ không lui lại một bước, như vậy việc này rất nhanh sẽ lắng lại, đến lúc đó mọi người lập tức sẽ nhớ tới ngươi, đồng thời phát tiết tất cả lửa giận lên đầu ngươi."

Quách Đạm bừng tỉnh đại ngộ, nói: "Ta minh bạch, thì ra bệ hạ đang đổ thêm dầu vào lửa a!"

Từ cô cô nhẹ lắc đầu nói: "Ta cũng không nói như thế."

Nói xong, nàng liền cầm lấy một quyển sách nhỏ bên người lên xem.

"Ta cũng không có ý khác." Quách Đạm nói thầm một câu, đột nhiên nhìn về quyển sách nhỏ kia, cũng không giống sách lắm, hỏi: "Cư sĩ đang xem gì vậy?" Từ cô cô nói: "Đây là sách thuốc ân sư sáng tác có quan hệ đến phụ khoa."

"Phụ khoa?"

Quách Đạm vội vàng hỏi: "Không biết ân sư của cư sĩ là ai?"

Hắn thật đúng là không có lòng tin với y thuật ở cổ đại a!

Từ cô cô nói: "Ân sư chính là Mật Trai tiên sinh."

"Mật Trai tiên sinh?"

Quách Đạm suy nghĩ một chút, lắc đầu nói: "Liên quan tới lang trung, ta chỉ nhận biết Lý Thì Trân."

Từ cô cô kinh ngạc nói: "Ngươi cùng Tần Hồ Sơn Nhân có quen biết?"

Quách Đạm chặn lại nói: "Hắn không biết ta."

Từ cô cô nói: "Vậy ngươi cũng chỉ là nghe qua, làm sao có thể nói là nhận biết."

"Đúng đúng đúng, nghe qua, nghe qua." Quách Đạm ha ha hai tiếng, lại hỏi: "Cư sĩ nhận biết Lý Thì Trân sao?"

Từ cô cô thoáng gật đầu.

"Oạt"

Quách Đạm lại có vẻ ghen tị, hỏi: "Hiện tại hắn vẫn còn sống?"

Từ cô cô nhíu mày liếc nhìn hắn một cái, lắc đầu, đứng lên nói: "Ta đi xem Ngâm Sa một chút."

Nói xong, nàng liền đi ra cửa.

"Hỏi cũng như không?"

Quách Đạm trợn trắng mắt, khẽ nói: "Cũng bởi vì các ngươi tự cao tự đại, không chịu giao lưu cùng thương nhân, cho nên không biết không có tư bản, y thuật cũng phát triển không nổi, đợi lão tử kiếm đủ tiền, liền cho các ngươi nhìn một chút cái gì gọi là tư bản ma lực."

Kỳ thật tư bản ma lực đã sớm lan ra toàn bộ Hà Nam Đạo, đặc biệt là Chương Đức phủ và Khai Phong phủ bị tư bản ma lực hại thảm nhất, thu thuế giảm mạnh không nói, việc cung ứng cho phiên vương cũng thành vấn đề, mắt thấy không biết nên bàn giao như thế nào với triều đình, đột nhiên nghe được tin tức tri phủ Đại Danh phủ Trình Quy Thì cấu kết cùng Quách Đạm, bọn hắn vừa phẫn nộ vừa cảm thấy rất vui vẻ.

Thế là ba tri phủ Khai Phong phủ, Chương Đức phủ, Hoài Khánh phủ lập tức thượng tấu lên triều đình, cáo trạng Trình Quy Thì mưu đồ bí mật cấu kết với Quách Đạm, thu mua nhân tâm, phá huỷ quốc gia chế độ, có ý Chương Đức phủ, Hoài Khánh, thuế thu giảm mạnh, đồng thời thỉnh cầu triều đình phát lương thực cứu tế bản địa phiên vương.

Nước bên trong triều đình vốn đã đủ đục, một gậy tre này của bọn hắn chen vào, làm nước càng đục thêm.

Bởi vì kéo Quách Đạm cũng bị liên lụy vào, mà trước đó một mực không hề liên lụy đến Quách Đạm.

Nếu bây giờ đã kéo Quách Đạm dính dáng vào, như vậy các phương nên cân nhắc lại một lần nữa.

Vạn Lịch nhận tin tức này, lập tức triệu Trương Kình vào cung.

"Hán thần có biết tình huống ở Khai Phong phủ và Chương Đức phủ?"

Vạn Lịch nhất định phải hỏi nguyên do, đến cùng là thật sự khó khăn, hay là bị người khác sai sử đổ thêm dầu vào lửa.

Trương Kình nói: "Hồi bệ hạ, trước đó thần cũng không biết ba vị Tri phủ cùng dâng tấu vạch tội Trình Quy Thì và Quách Đạm, thế nhưng tình huống ở Khai Phong phủ và Chương Đức phủ, vi thần có biết, đích xác có không ít bách tính chạy đi Vệ Huy phủ, bách tính đi, thuế thu tự nhiên là giảm bớt."

Nói xong, hắn vụng trộm liếc Vạn Lịch.

Vạn Lịch nhíu lông mày không nói.

Đông Các.

"Thủ phụ, phải làm sao mới ổn đây?"

Khuôn mặt Vương Tích Tước hiện lên vẻ xoắn xuýt nhìn Thân Thì Hành.

Bởi như vậy, chẳng khác nào đem Quách Đạm và Trình Quy Thì buộc chung một khối, nội các mặc dù hận ngôn quan, nhưng cũng không muốn trợ giúp Quách Đạm, bởi vì đại đa số quan viên đều bất mãn với Quách Đạm.

Thân Thì Hành cau mày, suy tư hồi lâu, mới nói: "Ngươi đi tìm Dương Minh Thâm nói cho hắn biết, nội các chúng ta cũng cho rằng tình huống của Khai Phong phủ và Chương Đức phủ xác thực có quan hệ với Vệ Huy phủ, về tình có thể hiểu, nhưng Trình Quy Thì tuyệt đối là vô tội, nếu như bọn hắn vẫn muốn cùng một chỗ cáo trạng, vậy chúng ta tuyệt đối sẽ không ngồi im mà không để ý tới."

Vương Tích Tước thoáng gật đầu.

Thân Thì Hành có ý tứ rất đơn giản, chính là tiên lễ hậu binh, các ngươi muốn đối phó Quách Đạm, ta sẽ không quản các ngươi, thế nhưng khoanh tay đứng nhìn, bởi Trình Quy Thì vừa ngã, kế tiếp liền đến phiên ta.

Dương Minh Thâm cũng chỉ muốn đối phó Quách Đạm, bởi vì hắn cho rằng, Quách Đạm là kẻ phá hoại lễ pháp và chế độ, bây giờ hắn thấy Thân Thì Hành đã chủ động lấy lòng, cảm giác đây chính là một cơ hội, chúng ta nên hợp thành một khối đối phó Quách Đạm, như vậy mới thật tốt.

Thế là hắn liền đi tìm đám Lý Thực, đem ý của Thân Thì Hành nói cho Lý Thực.

Lý Thực nghe thôi, lập tức nói: "Dương học sĩ, đây rõ ràng là kế hoãn binh của Thân Thì Hành, chuyện cho tới bây giờ Dương học sĩ chẳng lẽ còn không nhìn ra được sao, chân chính âm thầm cấu kết cùng Quách Đạm không phải Trình Quy Thì, mà là Thân Thì Hành, Lưu Tri phủ thế nhưng đã cáo trạng Quách Đạm cấu kết cùng Trình Quy Thì, một bàn tay vỗ không lên tiếng, nếu không cáo trạng Trình Quy Thì, chúng ta làm sao có thể cáo trạng Quách Đạm."

Dương Minh Thâm nghe xong, biết rõ có thuyết phục nữa cũng vô vọng, trong nội tâm không khỏi rất thất vọng.

Hắn quá ngây thơ rồi, mục đích của ngôn quan không giống hắn, Quách Đạm làm người chán ghét, nhưng Quách Đạm đến cùng cũng chỉ là một tiểu thương nhân, chỉ cần hắn không có quyền lực, bất cứ lúc nào cũng có thể chỉnh hắn, chỉ cần bắt được hắn một lần, hắn liền ngỏm củ tỏi, Thân Thì Hành lại khác biệt, Thân Thì Hành thoáng một cái đã để Vương Sĩ Tính về nhà đợi.

Giữa hai cái hại thì lấy cái nhẹ hơn.

Tại đình hóng gió đằng sau Vân Hà quan, có một lão giả đang ngồi cùng một thiếu phụ ở bên trong.

Hai người này chính là Phương Phùng Thì và Từ cô cô.

"Cư sĩ không phải đã dọn vào thành nội ở rồi sao?"

Phương Phùng Thì có thâm ý khác hỏi.

Từ cô cô gật đầu nói: "Bởi vì trước đó vãn bối đáp ứng đi Nhất Tín nha hành giúp Quách Đạm, cho nên mới dọn vào thành nội."

Phương Phùng Thì hỏi: "Đây là vì sao?"

Từ cô cô gật đầu cười nói: "Đợi vãn bối nói rõ mục đích hôm nay hẹn Phương thượng thư đến đây, Phương thượng thư tự nhiên sẽ minh bạch."

Phương Phùng Thì nói: "Nói như thế, hôm nay cư sĩ hẹn lão hủ đến đây là vì Quách Đạm?"

Từ cô cô lắc đầu, nói: "Hôm nay vãn bối hẹn Thượng thư đại nhân đến
Bình Luận (0)
Comment