Chương 425: Địa vực chế hành
Chương 425: Địa vực chế hànhChương 425: Địa vực chế hành
Lúc trở lại đại sảnh, Từ cô cô đã ngồi ở bên trong.
"Cư sĩ, ta thật sự không phải muốn châm ngòi ly gián, vừa rồi lão đầu kia nói xấu rất nhiều rất nhiều về cư sĩ, thiếu chút không có nói cư sĩ thành người tội ác tày trời."
Quách Đạm ngồi xuống, trần trụi bàn lộng thị phi.
Từ cô cô chỉ cười nhạt một tiếng: "Tô Hú dù sao cũng là đại danh sĩ một phương, hắn cho dù muốn nói cũng không có khả năng nói sau lưng, mà ngay thẳng nói ra, hắn nhiều nhất là ném đá giấu tay châm chọc ta là người bất hiếu, không tuân thủ phụ đức."
Xem ra các ngươi thật đúng là từng giao thủ, hiểu nhau như thế. Quách Đạm gật đầu nói: "Ta chính là có ý tứ như vậy, chẳng lẽ như vậy còn chưa tính là ác ý hãm hại sao?"
Từ cô cô mỉm cười nói: "Ngươi còn có tâm tình quan tâm đến ta, xem ra ngươi đã biết rõ mục đích của Tô Hú, đồng thời đã có đối sách."
"May mà lúc trước cư sĩ nói cho ta biết."
Quách Đạm thấy Từ cô cô không phản ứng, tự mình chơi cũng không có tí vui vẻ nào, thế là thu hồi ý cười, nghiêm mặt nói: "Hắn vừa mới tới đây đã mưu đồ một màn 'Ngao cò tranh nhau, ngư ông thủ lợi' như thế, mục đích chính là vì sĩ tử Giang Nam có thể trường kỳ đóng quân ở Khai Phong phủ, mà không phải giúp đỡ Hoàng Đại Hiệu đối phó ta.
Điều này chứng tỏ đối với hắn mà nói, học viện mới là thứ duy nhất hắn quan tâm, cá nhân ta cùng hắn không oán không cừu, lấy địa vị của hắn tội gì vì ta là thương nhân mà đối phó ta. Thế nhưng, ta nắm giữ quyền phê chuẩn xây dựng học viện, đồng thời ta tuyên bố muốn xây dựng tư học viện đệ nhất Đại Minh.
Hắn tìm ta có rất nhiều nguyên nhân, thế nhưng mục đích cũng chỉ có một, chính là tư học viện."
Từ cô cô hỏi: "Vậy không biết ngươi cho rằng hắn tới để lôi kéo ngươi, hay là tới để thăm dò ngươi?"
Quách Đạm lắc đầu nói: "Ta còn thực sự phán đoán không ra, có lẽ hắn làm hai tay chuẩn bị, có thể lôi kéo thì lôi kéo, lôi kéo không được, liền thăm dò ta đến cùng có thật sự muốn xây dựng học viện hay không, hay là thả con tép, bắt con tôm, xây dựng học viện chỉ là một sự nguy trang."
Từ cô cô như có điều suy nghĩ gật đầu: "Nếu như ngươi chỉ là thả con tép, bắt con tôm, vậy hắn liền không cần lưu tâm đến ngươi, nếu không, hắn sẽ lưu thêm vài phần tâm nhãn đối với ngươi. Không biết ngươi dự định ứng đối ra sao?"
Quách Đạm phong khinh vân đạm nhún nhún vai, cười nói: "Kỳ thật việc này không quan trọng, chỉ cần hắn dám bước vào vòng tư học viện này, hắn liền vĩnh viễn sống dưới cái bóng của ta, bị ta nhấn trên mặt đất ma sát."
Từ cô cô kinh ngạc nói: "Ngươi có phải có chút hiểu lầm hay không, bất kể là học thức, hay là danh vọng, địa vị, kinh nghiệm, nhân mạch, ngươi đều không bằng bọn hắn, mà đây đều là những yếu tố chủ yếu quyết định tư học viện, ngươi dựa vào đâu mà nói như thế?"
"Đương nhiên là tiền tài, ta là thương nhân, cư sĩ nói học thức, danh vọng gì gì đó thì có quan hệ gì với ta?"
"Tại phương diện giáo dục, tiền tài chỉ là thứ yếu."
"Không, tiền tài chính là duy nhất."
Quách Đạm tự tin cười một tiếng, đột nhiên hỏi: "Nếu như ta mạo muội hỏi một câu, liên quan tới chuyện của cư sĩ cùng Bá gia, có thể chọc cư sĩ không vui hay không?"
"gg."
"Tốt a"
Bên kia Tô Hú vừa về đến nơi ở, đã thấy Hoàng Đại Hiệu ở trong sảnh đi tới đi lui.
"Ân sư."
Hoàng Đại Hiệu nhìn thấy Tô Hú, lập tức đi tới, thi lễ, lại vội vàng hỏi thăm: "Học sinh vừa mới nghe nói ân sư đi tìm Quách Đạm?"
Tô Hú gật đầu, sau đó ngồi xuống, nói: "Ngươi chính là vì chuyện này mà đến?"
Hoàng Đại Hiệu nói: "Quách Đạm chẳng qua chỉ là một thương nhân, ân sư ngài là thân phận gì, làm sao lại hạ mình đi tìm hắn, nếu ân sư muốn gặp Quách Đạm, học sinh gọi hắn tới là được."
Tô Hú chỉ nhàn nhạt liếc hắn một cái, nói: "Ngươi từng gặp qua thương nhân nào có thể nhận thầu bốn châu phủ chưa? Chuyện cho tới bây giờ, ngươi còn coi hắn là một thương nhân bình thường, hắn đại biểu cho ai, ngươi chẳng lẽ còn không biết sao? Tính tình này của ngươi nếu không sửa đổi thì sau này còn có khổ ăn a."
Hoàng Đại Hiệu bị dạy bảo cúi đầu không nói.
Tô Hú lại nói: "Tiểu tử này đích xác giống như đồn đại khó có thể đối Hoàng Đại Hiệu hỏi: "Ân sư chỉ giáo cho?"
Tô Hú nói: "Hắn là một thương nhân, mặc dù thông minh, nhưng đến cùng học thức nông cạn, phương diện này Thánh thượng cũng không giúp được hắn bận bịu cái gì, vì sao hắn dám trong việc xây dựng học viện phát ngôn bừa bãi? Qua lần trò chuyện với hắn vừa rồi, ta thấy hắn tuyệt không phải đang lường gạt, thế nhưng lão phu nghĩ mãi không ra hắn đến cùng sẽ làm thế nào?"
Hoàng Đại Hiệu nói: "Thời điểm học sinh còn ở kinh thành liền nghe được một loại thuyết pháp, nói rằng Quách Đạm làm như thế là vì hấp dẫn thiên hạ người đọc sách tới đây, những người này đến đây nhất định phải tiêu phí, mục đích của hắn vẫn là vì thông qua thương nghiệp kiếm tiền."
"Lão phu cũng đã nghĩ đến điểm này."
Tô Hú lắc đầu nói: "Thế nhưng lão phu cho rằng, sự tình không phải đơn giản như vậy, nếu như hắn chỉ vì mục đích này, vậy hắn không cần tuyên bố xây dựng một tư học viện đệ nhất thiên hạ, cho dù hắn không nói như thế, chúng ta cũng sẽ tới đây. Nhưng bất kể hắn có âm mưu gì, đối với việc này, lão phu tuyệt sẽ không để hắn đạt được."
Tô Hú không phải nhằm vào Quách Đạm, mà là nhằm vào tư học viện đệ nhất thiên hạ, đây là thứ hắn không thể nào nhượng bộ.
Lúc đám người Hoàng Đại Hiệu, Triệu Thanh Hợp vẫn còn một mực xoắn xuýt sự thật Quách Đạm nhận thầu Khai Phong phủ, người chân chính thấy xa đã đem ánh mắt đặt vào tư học viện.
Đây mới là mấu chốt.
Nếu như không có tư học viện, Quách Đạm cũng sẽ không dễ dàng đáp ứng nhận thầu ba phủ như vậy.
Nếu như không có tư học viện, các đại danh sĩ giống như Tô Hú cũng sẽ không đến Khai Phong phủ.
Tư học viện giống như điều kiện kèm theo Quách Đạm nhận thầu ba phủ, nhưng kỳ thật lại là nhân tố mấu chốt nhất.
Trong mắt Tô Hú, Quách Đạm cũng chỉ là một công cụ hình người, quyền lực của Quách Đạm còn không bằng một phần vạn Tri phủ, hơn nữa chỉ cần Vạn Lịch hơi hơi không bằng lòng, lập tức liền có thể bỏ cũ thay mới, Quách Đạm chỉ là một con hổ giấy mà thôi.
Căn bản không cần ở phương diện này e ngại Quách Đạm.
Tư học viện khác biệt, tư học viện có thể khiến những người cùng chung chí hướng tựu trung lại một chỗ, nếu như những người cùng chung chí hướng này đều là tiến sĩ, thậm chí là quan viên, như vậy liền có thể tạo tư tưởng, giá trị quan của chính mình, vừa có thể ảnh hưởng đến triều đình chính sách.
Hai điểm này là điều mỗi một văn nhân khát vọng nhất, nói dễ nghe hơn thì chính là đạt thì kiêm tế thiên hạ, nghèo thì chỉ lo thân mình.
Quy định có tính cưỡng chế này của Vạn Lịch khiến Khai Phong phủ biến thành nơi giao tranh của văn nhân trong thiên hạ.
Khương Ứng Lân sau khi xử lý xong vụ án này lập tức liền đi tới phủ nha tìm Quách Đạm yêu cầu Quách Đạm nhanh chóng chế định ra một hệ liệt điều lệ chế độ quản lý, việc này quyết không thể tiếp tục trì hoãn.
Bởi vì mấu chốt để bọn hắn phán quyết vụ án này là vì vụ án phát sinh trong giai đoạn chuyển giao, một lần còn có thể coi đây là lý do, nhưng cũng không thể hết lần này đến lần khác lấy nó làm lý do, nếu vụ án này đã phán như thế, mà tiếp tục không đẩy ra điều lệ chế độ mới, thì mọi người đều sẽ coi đây lỗ thủng, tiếp tục phạm pháp, dù sao cũng không thể trách nhân gia, đây là lỗi của triều đình.
Tuy nói triều đình yêu cầu Quách Đạm không thể phá hỏng quốc sách, thế nhưng dù sao cũng không có quan phủ, nên dùng gì để tạm thời thay thế quan phủ.
Vốn dĩ Quách Đạm cùng Từ cô cô muốn thiết kế chế độ lấy học viện làm chủ đạo, thế nhưng hiện tại xem ra không được, nếu như lấy học viện làm chủ đạo, như vậy thân sĩ bản thổ Khai Phong phủ sẽ không chiếm bất kỳ ưu thế nào, bất kể là so tiền tài, hay là so học thức, thậm chí so nhân tài, cũng không sánh bằng Giang Nam.
Thế nhưng thân sĩ bản thổ cũng sẽ không đáp ứng để Giang Nam, hoặc là kinh sư, thậm chí Sơn Đông tới chủ đạo Khai Phong phủ, đây chính là địa bàn của bọn hắn.
Làm như vậy chắc chắn sẽ dẫn phát địa vực đấu tranh vô cùng kịch liệt.
Tình huống như vậy rất có thể sẽ mất khống chế.
"Nếu như địa vực chính là vấn đề căn kết tạo nên mâu thuẫn, vậy chúng ta sao không nhờ vào đó khiến các phương chế hành lẫn nhau?" Từ cô cô sau một phen suy tư, nói.
Quách Đạm gật đầu nói: "Cư sĩ cùng ta không mưu mà hợp, chúng ta vẫn nên tôn trọng bản địa phong thổ và tập tục của Khai Phong phủ, quyết không thể để ngoại nhân giọng khách át giọng chủ, từ đó dẫn phát địa vực đấu tranh, bởi vì bất kỳ hình thức địa vực đấu tranh nào cũng đều không có biện pháp có thể giải quyết dứt điểm, cho nên để giữ gìn bản địa trật tự thì nhất đỉnh nhải là nhưng thân sĩ đức can vona †ronda của Khai Phana nhủ cho dù đức cao vọng trọng này có phải danh phù kỳ thực hay không."
Từ cô cô nói: "Nhưng nếu an bài như vậy, người đọc sách từ nơi khác đến nhất định sẽ không phục, đặc biệt là người đọc sách đến từ Giang Nam, dù sao đây cũng không phải do triều đình quyết định, theo suy nghĩ của bọn hắn, bản địa thân sĩ và bọn hắn là bình khởi bình tọa, thậm chí học thức không bằng bọn hắn, vì vậy bọn hắn nhất định nghĩ biện pháp tranh đoạt quyền chủ đạo này."
Quách Đạm cười nói: "Cho nên chúng ta muốn lưu cho bọn hắn một cơ cấu chế hành, mà cơ cấu này chính là tố tụng sư, để tuyển chọn tố tụng sư chúng ta có thể dùng chế độ khảo thí, người đến từ bất kỳ địa khu nào cũng đều có thể tham dự, nếu pháp thân không có cách nào thông qua cạnh tranh để đạt được, như vậy người đọc sách ở địa phương khác nhất định phải cố gắng tranh thủ vị trí tố tụng sư, cho dù không phát tiền lương, bọn hắn cũng sẽ sứt đầu mẻ trán tranh giành, bởi vì tập đoàn lợi ích sau lưng hắn sẽ cho bọn hắn tiền, vì vậy, ta còn thực sự không có ý định cho thêm thù lao, tóm lại, có thể tiết kiệm được bao nhiêu hay bấy nhiêu."
Từ cô cô cười một tiếng, lại nói: "Việc đã đến nước này, địa vực đấu tranh đã không cách nào tránh khỏi, nhưng chỉ cần chúng ta lợi dụng tốt, ngược lại có thể mang đến cho Khai Phong phủ một thế giới tươi sáng."
Quách Đạm ha ha nói: "Cư sĩ, chúng ta thật sự là càng ngày càng ăn ý"
Từ cô cô từ chối cho ý kiến.
Sau khi thương nghị xong, Quách Đạm dẫn đầu đẩy ra chế độ giữ gìn trật tự mới.
Vẫn là chiếu theo chế độ của Vệ Huy phủ, chính là thành lập pháp viện, tố tụng viện cùng sở duy trì trật tự.
Làm như vậy không có gì đáng trách.
Bởi vì đây chỉ là cơ cấu thay thế quan phủ mà thôi.
Đồng thời Quách Đạm yêu cầu pháp thân nhất định phải là nhân sĩ có hộ tịch tại Khai Phong phủ đảm nhiệm, cũng yêu cầu thân sĩ và hương thân bản địa đề cử một số người tới đảm nhiệm.
Bởi như vậy, kỳ thật cũng chỉ có thể là bản thổ thân sĩ hoặc hương thân Khai Phong phủ mới có thể đảm nhiệm.
Tô Hú dù đức cao vọng trọng cũng vô dụng, hắn không có hộ tịch tại Khai Phong phủ, hiện tại đổi cũng không kịp.
Nhưng cùng lúc, tố tụng sư lại không hạn chế hộ tịch, dùng khảo thí để tuyển chọn, lý do chính là người cáo trạng không nhất định là bản thổ (
) Năng giả cư chỉ: Người biết làm thì làm.
Về phần đầu lĩnh của sở duy trì trật tự thì toàn bộ đều là người của Vạn Lịch đảm nhiệm.
Ba viện không phân lớn nhỏ, cao thấp, chỉ là chức quyền khác biệt, tất cả mọi người đều như nhau, đồng thời lại có nhân tố đối địch tự nhiên, như vậy ai cũng sẽ không dễ dàng nhường đối phương tới cướp quyền lực của chính mình.
Bản địa hương thân tuyệt sẽ không cho phép nhân sĩ ngoại tịch tại bản thổ phách lối.
Nhân sĩ ngoại tịch cũng sẽ không cam nguyện chịu bản địa thân sĩ khi dễ, nói càng thẳng thắn hơn thì nhân sĩ ngoại tịch muốn giọng khách át giọng chủ.
Mà sở duy trì trật tự, vừa vặn lại là một đám vũ phu, hiện nay văn một mực đè ép võ, thật vất vả mọi người bình đẳng, vũ phu đương nhiên cũng sẽ không tuỳ tiện khuất phục.
Trong ba viện, Quách Đạm có thể ảnh hưởng chỉ có sở duy trì trật tự, trong này cũng bao hàm đấu tranh giai cấp sĩ nông công thương.
Ba viện đều có nhân tố đối địch, thế nhưng bên nào cũng không dám tuỳ tiện đắc tội hai bên còn lại, như vậy tạo thành một cơ cấu ba bên vô cùng ổn định, so Vệ Huy phủ còn cân bằng hơn, tất cả mọi người ở Vệ Huy phủ đã hợp tác rất quen thuộc.