Nhận Thầu Đại Minh (Dịch)

Chương 452 - Chương 451: Ip Mạnh Nhất Lịch Sử

Chương 451: IP mạnh nhất lịch sử Chương 451: IP mạnh nhất lịch sửChương 451: IP mạnh nhất lịch sử

Trước mặt nữ nhân, Vạn Lịch tuyệt đối là một nam nhân hết lòng tuân thủ lời hứa, vì vậy ngày hôm sau Vạn Lịch liền mang Hoàng quý phi di giá Hoàng gia chuồng ngựa ở huyện Tam Hà.

Tin tức này lập tức chấn kinh triều chính.

Hoàng đế vậy mà muốn xuất cung?

Vậy mà muốn xuất cung?

Không nghe lầm chứ!

Thực ra Hoàng đế không phải luôn luôn ở trong cung, bất kể là lễ pháp, hay là triều đình chế độ đều không có loại thuyết pháp này.

Hoàng thất ở kinh kỳ có rất nhiều chỗ ở, một số thời gian bởi vì nguyên nhân thời tiết, Hoàng đế sẽ đi nơi nào đó nghỉ mát, hoặc là đi nơi nào đó tránh đông, đây đều là chuyện thường có, không thể bình thường hơn được.

Không có giá trị gì đáng để chấn kinh.

Nếu như là lão tổ Chính Đức, đám đại thần khẳng định sẽ cảm thấy cực kỳ vui mừng, bởi lần này Hoàng đế chỉ đi Hoàng gia chuồng ngựa mà không phải muốn xuất quan, hoặc là xuống Giang Nam, Hoàng đế cuối cùng cũng hiểu chuyện.

Thế nhưng lại là Vạn Lịch. .. !

Thì thật sự làm cho mọi người cảm thấy rất kinh ngạc.

Bởi vì Vạn Lịch là mập trạch vạn năm không xuất cung, thậm chí ngay cả tế tổ hắn cũng lười đi, làm sao lại đột nhiên muốn đến một nơi xa như Hoàng gia chuồng ngựa.

Đáp án rất nhanh được công bố.

Vạn Lịch đối ngoại tuyên bố rằng Hoàng đế sẽ cùng Hoàng quý phi ngự giá tham dự nghi lễ khai mạc khu đua ngựa và quan sát đua ngựa.

Sau khi tin tức này được truyền ra thì không chỉ chấn kinh triều chính, mà toàn bộ kinh thành đều bị chấn kinh.

Hoàng đế vậy mà muốn đi xem đua ngựa?

Nhất Tín nha hành lập tức bị chen bể.

"Quách Đạm, đây rõ ràng là sơ sót của Đua ngựa, các ngươi không làm đủ tuyên truyền, trước đó chúng ta không hề biết, hôm nay vừa mới biết tin tức vậy mà các ngươi đã muốn bắt đầu thi đấu, thật sự là lẽ nào lại "Đâu chỉ lẽ nào lại như vậy, quả thực là vô nhân tính a! Ngươi có biết không, vì trận tranh tài thuật cưỡi ngựa này của ngươi mà cả ngày lẫn đêm ta ở nhà khổ luyện, vậy mà kết quả là không báo danh, ngươi nếu như còn một chút nhân tính thì cho ta một danh ngạch dự thi."

"Quách Đạm, ta biết ngươi là một thương nhân, ta không cùng ngươi nói những điều này, từ khi đua ngựa của ngươi bắt đầu thi đấu cho đến nay, ta vẫn luôn luôn ủng hộ, vì thế mà tốn không ít tiền, nếu ngươi không cho ta tham gia, vậy ngươi sẽ mất đi một khách hàng trung thành."

Chỉ thấy một đám con cháu quý tộc vây quanh Quách Đạm, nước miếng tung bay, la hét muốn dự thi.

Các loại lời nói không biết xấu hổ tầng tầng lớp lớp xuất hiện.

Lúc báo danh đã làm đủ tuyên truyền, duy chỉ có một lỗ hổng đó là không hề nói Hoàng đế sẽ đến xem thi đấu, cho nên bọn hắn không báo danh, thực ra bọn hắn càng hưởng thụ quá trình cược ngựa hơn tham gia thi đấu, bởi vì có quá nhiều người đến xem, nếu như thua thì mất hết mặt mũi, cho nên biện pháp ổn thoả nhất chính là không dự thi.

Nhưng nếu như biết Vạn Lịch sẽ đến xem thì đừng nói đến tiền thưởng, cho dù để bọn hắn bỏ tiền, bọn hắn cũng nguyện ý tham gia a!

Lộ lộ một chút mặt mũi trước Hoàng đế, một phần vạn được Hoàng đế vừa ý vào cung làm hộ vệ, vậy thì chính là nhất phi trùng thiên a!

Mấu chốt vẫn là ngày thường Vạn Lịch rất ít khi lộ diện, ngoại trừ nội các đại thần, những người còn lại không có cơ hội tiếp xúc với Hoàng đế, vì vậy càng khiến cho cơ hội này càng trân quý.

Quyết không thể bỏ lỡ.

Nhưng cũng tiếc là bọn hắn đã bỏ lỡ.

Quách Đạm hai tay ép một chút, biểu hiện cực kỳ bất đắc dĩ cười nói: "Các vị, thật sự xin lỗi, ta cũng rất muốn càng nhiều người tham gia thi đấu, thế nhưng một ngày tranh tài chỉ có ngần ấy, nhân số tham gia dự thi đã sớm đầy, hơn nữa các tuyển thủ dự thi cũng giống như các vị, không phú thì quý, ta cũng là có lòng mà không đủ lực. Xin lỗi! Xin lỗi!"

Liên quan đến tranh tài thuật cưỡi ngựa, tuyển thủ dự thi phải quen thuộc quy tắc và thành thạo kỹ thuật cưỡi ngựa, hơn nữa phải trải qua một thời gian huấn luyện mới có thể thi đấu, vì vậy sau đợt tuyên truyền năm ngoái đã bắt đầu báo danh, rất nhanh liền đầy, hơn nữa tuyển thủ báo danh dự thi, ai ai cũng đều không phú thì quý.

"Quách Đạm, đã như vậy, ta cũng không miễn cưỡng ngươi, nhưng vé vào cửa ngươi có thể bán cho ta một tấm đi." thưởng thức.

"Việc này lại càng thêm xin lỗi."

Quách Đạm lắc lắc đầu nói: "Liên quan tới vé vào cửa, có hai loại phương thức để lấy được, loại thứ nhất là khách quý, đến lúc đó chúng ta sẽ mời một số đại thần, công huân tham gia, loại thứ hai là vé vào cửa phổ thông, Đua ngựa đã phân hết cho các thương nhân có cửa hàng trong khu đua ngựa, hiện tại trong tay của ta không có một tấm vé vào cửa nào, Nha hành cũng có chút vé, thế nhưng sẽ chỉ đưa cho những khách hàng quen."

Lời còn chưa dứt, những công tử ca này đã tông cửa xông ra ngoài.

Không có vé?

Không có vé ngươi còn lải nhải nhiều thế làm gì, thật sự là lãng phí thời gian của mọi người.

Đối với Quách Đạm mà nói, vé vào cửa có thể bán được bao nhiêu tiền, nếu như muốn tối đa hóa lợi ích thì nhất định phải đem vé vào cửa cho những thương nhân đầu tư tửu lâu và cửa hàng trong khu đua ngựa, dùng nó để lôi kéo mua bán cho bọn họ, sinh ý của bọn họ càng thịnh vượng, lợi ích của Nha hành càng cuồn cuộn không ngừng.

Quách Đạm cười lắc đầu, quay người trở về thì phát hiện Khấu Thủ Tín đang đứng ở phía sau nhìn hắn, giật mình, nói: "Nhạc phụ đại nhân."

Khấu Thủ Tín trông mong hỏi: "Hiền tế vừa nói đều là thật sao? Vé vào cửa của Nha hành đều muốn tặng cho những khách hàng quen?"

"Đúng vậy!"

Quách Đạm gật gật đầu, lại hỏi: "Nhạc phụ đại nhân cần vé làm gì sao?"

Khấu Thủ Tín có vẻ hơi ngại nói: "Là như thế này, lão hủ cũng muốn đi xem, sắc phong đại điển lần trước, lão hủ bởi vì thân thể khó chịu cho nên bỏ lỡ, lần này lão hủ cũng muốn đi chiêm ngưỡng long nhan."

Quách Đạm cười nói: "Tiểu tế còn tưởng là chuyện gì, hoá ra là việc này, nhạc phụ đại nhân xin yên tâm, đến lúc đó tiểu tế sẽ để ngài đứng bên cạnh bệ hạ, chiêm ngưỡng long nhan ở khoảng cách gần."

"Ngươi. .. Ngươi nói thật sao?" Khấu Thủ Tín lại bắt đầu run lên.

Quách Đạm gật đầu nói: "Đây cũng không phải việc gì khó."

Ngay trong ngày hôm nay, những tửu lâu có quan hệ mật thiết cùng Quách Đạm như Kim Ngọc lâu, Túy Tiêu lâu nhao nhao bị chen bể, ngay cả tiệm tơ lụa của Tần Trang cũng bị chen chật như nêm cối.

Đủ mọi lời tán dương, chỉ cầu một vé. Phải biết rằng vài ngày trước, những thương nhân này còn cảm thấy rất lo lắng về ngày khai trương khu đua ngựa, dù sao độ nóng của đua ngựa đã hạ xuống không ít, thế nhưng bọn họ tuyệt đối không thể ngờ rằng, Quách Đạm sẽ tế ra một đại chiêu như thế.

Điều này thậm chí còn làm bọn họ có chút trở tay không kịp.

Trong đầu bọn họ đã không còn là vấn đề tiền, mà là làm rạng rỡ tổ tông, bọn họ nhao nhao kéo nhi tử, tôn tử đến từ đường tế bái tổ tiên, bẩm báo với tổ tiên rằng chúng con sắp được nhìn thấy Hoàng đế.

Đương nhiên, phía sau vinh quang này cũng mang đến rất nhiều áp lực, bọn họ ngay lập tức chạy đến khu đua ngựa, đích thân chỉ đạo công việc, thậm chí lâm thời bố trí lại một chút, một phần vạn Hoàng đế đại giá quang lâm cửa hàng của bọn hắn thì tuyệt đối có thể thổi mười đời a!

Vì vậy bất kể Hoàng đế có tới hay không, nhất định phải lưu lại một vị trí chí tôn.

Mà cùng lúc đó, Ngũ Điều Thương cũng mở rộng một đợt tuyên truyền vô cùng cường thế.

Xuất bản tập hoạ đặc biệt giới thiệu về khu đua ngựa, phía trên vẽ khu đua ngựa đã xây xong, đồng thời giới thiệu kỹ càng mỗi một cửa hàng trong đó, bao gồm cả chủ nhân phía sau cửa hàng.

Đám thương nhân Chu Phong và Tào Đạt mới vừa trở về từ Khai Phong phủ phát hiện bản thân mình vậy mà xuất hiện trên tập họa, lập tức liền cảm giác kiếm tiền hay không cũng không quan trọng.

Đồng thời ngựa báo cuối cùng cũng lại xuất hiện trên thị trường.

Các thư quán còn chưa kịp xếp ngựa báo lên kệ đã bị mọi người tranh đoạt không còn một mảnh.

Trên đó viết cụ thể quá trình tổ chức nghi thức khai mạc khu đua ngựa.

Khu đua ngựa sẽ chính thức khai trương vào ngày hai mươi tám tháng này, thế nhưng các trận thi đấu đua ngựa sẽ được cử hành vào mùng một đầu tháng sau, ý tứ rất rõ ràng chính là hi vọng mọi người có thể đến khu đua ngựa chơi mấy ngày trước, đợi đến ngày thứ ba lại xem đua ngựa.

Sau khi tập họa và ngựa báo được phát hành, cơ hồ toàn bộ kinh thành đều đang đàm luận về đua ngựa.

Độ hỏa bạo thậm chí còn vượt xa lần đầu tiên tổ chức đua ngựa, có Thánh quang gia trì liền không giống.

Đông Các. đang chỉ huy tiểu quan lại đóng gói một số công văn mang theo.

Hoàng đế khẽ động, bọn họ cũng phải động theo, nội các cũng phải di giá Hoàng gia chuồng ngựa làm công.

"Ai... Không dối gạt các vị, phu nhân nhà ta thực tế không quen ra ngoài, cũng không muốn đi."

Vương Tích Tước thở dài, lại nghiêng mắt nhìn Thân Thì Hành, nói: "Thủ phụ đại nhân, có thể không mang theo gia quyến được không?"

Thân Thì Hành cười khổ nói: "Vẫn nên mang theo đi! Bệ hạ cũng đã hạ lệnh cho chúng ta mang theo gia quyến, nếu không mang sẽ không tốt đâu."

Hứa Quốc khẽ nói: "Bệ hạ rõ ràng chính là muốn chúng ta đi cổ động, bên kia Quách Đạm mới vừa tuyên bố sẽ cung cấp nơi xem thi đấu cho nữ quyến, bên này bệ hạ liền lệnh chúng ta mang theo gia quyến, trước kia chưa từng có tiền lệ này."

"Trước kia bệ hạ cũng không xuất cung." Dư Hữu Đinh nói.

Vương Gia Bình nói: "Nhắc đến mới nhớ, đây hình như là lần đầu tiên chúng ta đi theo bệ hạ ra ngoài làm việc, mấy năm trước thời điểm bệ hạ đi thị sát lăng mộ, cũng không để chúng ta cùng đi mà an bài Lộ Vương thay mặt chủ trì triều chính."

Vương Tích Tước nói: "Bệ hạ cũng đâu để chúng ta đi làm công nha."

Thân Thì Hành có chút liếc Vương Tích Tước, nói: "Được rồi, được rồi, đừng nói nữa, mau mau làm việc đi."

Anh quốc công phủ.

"Hiền nhi, nghe nói lần này con lại báo danh dự thi?"

Trương Nguyên Công hướng trưởng tôn Trương Gia Hiền hỏi.

"Hồi gia gia, đúng vậy, lần này tôn nhi nhất định phải rửa sạch nhục nhã." Trương Gia Hiền ánh mắt kiên định nói.

"Có chí khí, không hổ là tôn tử của Anh quốc công ta, chúng ta thua ai cũng không thể thua lão Từ gia, lão Từ gia chỉ có một dòng độc đỉnh, chúng ta cũng thắng không được, vậy lão Trương gia chúng ta còn ngẩng đầu được à. Hơn nữa lần này bệ hạ cũng sẽ ngự giá xem thi đấu, cho nên con phải nghiêm túc chuẩn bị, chúng ta nhất định phải trước mặt bệ hạ đường đường chính chính thắng hắn một lần." Trương Nguyên Công dặn dò.

Lần thi đấu đầu tiên Trương Gia Hiền vốn là tuyển thủ có tiềm lực đứng đầu lớn nhất, kết quả lại bại bởi Từ Kế Vinh, chế tạo ra một cọc siêu cấp đại oan án mười vạn lượng, bây giờ vẫn còn bị người khác nói chuyện Một năm qua, Trương Gia Hiền vẫn luôn ở nhà nằm gai nếm mật, chờ một ngày hôm nay.

Hưng An bá phủ.

"Tiểu tử này thật sự là có thủ đoạn, vậy mà mời được bệ hạ tới. Lợi hại! Thật sự là lợi hại!"

Từ Mộng Dương lắc lắc đầu, đối với chuyện này cảm khái mà tâm phục khẩu phục.

Từ Mậu nói: "Lão gia! Ngài có đi không?"

Từ Mộng Dương nói: "Nông trường bên đó đều thuộc quyền quản lý của Thái Bộc tự, ta có thể không đi à."

Nói xong, hắn đột nhiên lại nhớ tới điều gì, nói: "Đúng rồi! Lần này Vinh nhi có dự thi không?"

Từ Mậu vội nói: "Có lẽ có, thế nhưng lần này tiểu thiếu gia chắc sẽ chỉ tham gia tranh tài thuật cưỡi ngựa."

Hai đầu lông mày Từ Mộng Dương lộ ra lo lắng, đợi một lát, đột nhiên nói: "Ngươi đi gọi Vinh nhỉ tới, ta muốn đích thân hỏi hắn một chút."

"Vâng "

Một lúc sau, Từ Kế Vinh mang theo khuôn mặt buồn ngủ đi tới đại sảnh, ngáp một cái nói: "A... Gia gia tìm con à!"

Từ Mộng Dương nhìn liền sầu, với cái đức hạnh này mà ở trước mặt bệ hạ, vậy không phải cho người ta cười chết, hỏi: "Vinh nhi, trận thi đấu đua ngựa sắp tới, ngươi có tham gia thi đấu hay không?"

Từ Kế Vinh lập tức mừng rỡ nói: "Đây còn phải nói a, tôn nhi chắc chắn sẽ tham dự, nghe nói lần này bệ hạ cũng sẽ đến xem thi đấu, bức này tôn nhi nhất định trang. Oa ha ha!"

Nói đến phần sau, hắn kìm lòng không được hai tay chống nạnh ngửa mặt cười lên ha hả.

Gia hỏa này thần kinh thô, cho nên không sợ chút nào.

Từ Mộng Dương liền càng sầu, tiểu tử này vẫn không có một chút tiến bộ nào cả, vĩnh viễn chưa trưởng thành, khoát tay một cái nói: "Ngươi đừng cười, gia gia hỏi ngươi, ngươi có chắc chắn giành được trước ba hay không?

Nếu dự thi, Từ Mộng Dương đương nhiên hi vọng Từ Kế Vinh có thể giành được thứ hạng cao, dù sao vì Từ Kế Vinh, hắn đã mất hết mặt mũi hơn mười năm nay, nếu như Từ Kế Vinh có thể giành được thứ hạng cao trước mặt Hoàng đế và cả triều văn võ, vậy cái gì mặt mũi cũng đều có thể trở về. "Trước ba?"

Từ Kế Vinh nghe vậy, kích động phát điên: "Gia gia, người không khỏi cũng quá xem thường tôn nhi, tôn nhi đã thi đấu thì chắc chắn đệ nhất. Thứ hạng mất mặt như thứ hai, thứ ba, tôn nhỉ còn lâu mới thèm, tôn nhỉ còn chưa bao giờ nghĩ tới."

Từ Mộng Dương buồn bực nói: "Ngươi làm sao có lòng tin như vậy?"

"Đương nhiên là dựa vào kinh thành song ngu a."

Từ Kế Vinh nói: "Tôn nhỉ cùng Đạm Đạm đã tạo thành kinh thành song ngu, đến nay chưa bao giờ thất bại, lúc trước tôn nhỉ đã ước định cẩn thận cùng Đạm Đạm, việc hắn làm, bức tôn nhỉ trang."

Đây tuyệt đối là câu nói Quách Đạm cảm thấy hối hận nhất.

Từ Mộng Dương hỏi vội: "Nói cách khác Quách Đạm có thể bảo đảm ngươi giành đệ nhất."

"Ừm."

Từ Kế Vinh gật đầu mạnh.

Từ Mộng Dương lúc này nhẹ nhàng thở ra, hắn không tin Từ Kế Vinh, thế nhưng lại tin tưởng Quách Đạm.

Từ Mộng Dương lại không biết đây chỉ là một hiểu lầm.

Quách Đạm thật sự chỉ nói vậy mà thôi, rất nhiều chuyện đều là trời xui đất khiến.
Bình Luận (0)
Comment