Chương 474: Tiền tài không phân quý tiện
Chương 474: Tiền tài không phân quý tiệnChương 474: Tiền tài không phân quý tiện
Liên quan tới việc xây dựng Thiên Hộ sở này, việc duy nhất Quách Đạm làm chính là phát tiền và phát đất, trên cơ bản đều là Đồng Lạp bận rộn.
Nhưng kỳ thật Thiên Hộ sở này lại thuộc quyền khống chế của Quách Đạm.
Bởi vì vụ án phóng hỏa tại Thiên Tân khiến Vạn Lịch cảm thấy việc Quách Đạm giúp hắn xử lý tiểu kim khố chính là trách nhiệm trọng đại, không thể có bất kỳ sơ xuất nào, vì vậy nhất định phải cho Quách Đạm một chi thế lực để phòng ngừa loại "ngoài ý muốn" này phát sinh một lần nữa, cũng để bảo vệ tiểu kim khố của chính mình.
Nhưng mà, lần đầu Quách Đạm đi tới nơi này lại không hề vào cửa, chỉ giao phó xong công việc cho Đồng Lạp liền cáo từ.
Lần này rời đi tiêu sái đến mức Dương Phi Nhứ cũng có chút xem không rõ.
"Ngươi làm như vậy chỉ có thể phòng ngừa Thiên Hộ sở này không bị Đông xưởng thẩm thấu, mà không thể chỉnh hợp thế lực của Cẩm Y Vệ để chống lại Đông xưởng, có lẽ Đông xưởng căn bản không quan tâm những hòn đảo ngoài vòng giáo hoá kia." Sau khi từ biệt Đồng Lạp, Dương Phi Nhứ chủ động mở miệng nói.
Quách Đạm có vẻ hơi kinh ngạc liếc nhìn Dương Phi Nhứ, nghĩ thầm, xem ra Cẩm Y Vệ là thứ thiêng liêng nhất trong lòng nàng, cười nói: "Thế nhưng ta quan tâm. Ta sẽ không lãng phí đại lượng tỉnh lực đi tranh đoạt một chút lợi ích không thể nào nắm chắc, ta sẽ chỉ tiêu tiền một cách không ngoan, ở những địa bàn kia ta nắm chắc phần thắng."
Dương Phi Nhứ nói: "Nhưng nếu như ngươi luôn luôn bất lực chống lại Đông xưởng, thì chỉ cần ngươi có chút sơ sẩy, Đông xưởng liền có thể trộm đoạt hết thảy."
Nàng vẫn vô cùng khát vọng Cẩm Y Vệ thoát khỏi sự khống chế của Đông xưởng, vì vậy kế hoạch của Quách Đạm tự nhiên làm nàng có chút thất vọng, Đông xưởng còn chưa hề động, ngươi đã trực tiếp chạy ra hải ngoại, Đông xưởng chưa chắc sẽ đi, nhưng mà, muốn hải ngoại ảnh hưởng đến đất liền, vậy phải cần thời gian bao lâu.
Trương Kình đã ở niên kỷ này có khả năng không chịu nổi đến khi đó.
Hơn nữa, mặc dù hải ngoại ngoài tầm tay của Đông xưởng, thế nhưng vấn đề là tổng bộ của ngươi vẫn ở đây, Đông xưởng khẳng định vẫn sẽ đem muc tiên đặt ở tổng bê. chỉ cần đoat đước tầng bê. vâv Ouách Đam chính là làm áo cưới cho Đông xưởng.
"Ta đi không phải cùng một con đường với Đông xưởng, trong thời gian ngắn tay của bọn hắn còn duỗi không đến." Quách Đạm lơ đễnh cười nói.
Mà Thiên Hộ sở này cũng là trạm cuối cùng Quách Đạm đi ở khu đua ngựa, ngày thứ hai hắn liền lên đường về thành.
Vừa mới về đến nhà đã thấy Khấu Thủ Tín vội vã đi ra, hai tay run rẩy,"Hiền. .. Hiền tế xem như trở về, nếu ngươi lại không trở lại, lão hủ dự định đi tìm ngươi."
Quách Đạm cảm thấy không hiểu ra sao, ngơ ngác nhìn Khấu Thủ Tín.
Lúc này, Khấu Ngâm Sa nâng cao bụng tròn tiến lên phía trước, có vẻ lo nghĩ nói: "Phu quân, chúng ta nghe nói bệ hạ đã lệnh chàng đảm nhiệm lão sư của Tam hoàng tử."
Quách Đạm kinh ngạc nói: "Hai người làm sao biết?"
Khấu Ngâm Sa nói: "Hai ngày nay đã truyền đi xôn xao khắp kinh thành, ai cũng biết."
"Hiền tế, việc này đến cùng là thật hay không?" Khấu Thủ Tín hỏi vội.
"Việc này a!"
Quách Đạm xấu hổ gãi gãi đầu nói: "Là thật."
Khấu Thủ Tín lúc này ngây ra như phỗng.
"Vì sao bệ hạ lại để cho phu quân đảm nhiệm lão sư của Tam hoàng tử?" Khấu Ngâm Sa hỏi ra hoang mang trong nội tâm Khấu Thủ Tín.
Quách Đạm giơ tay lên nhẹ nhàng ôm bên hông Khấu Ngâm Sa, hời hợt nói: "Chủ yếu là bởi vì bệ hạ hi vọng ta dạy Tam hoàng tử một chút bản sự quản lý tài sản, đến lúc đó bệ hạ sẽ còn mời những lão sư khác cho Tam hoàng tử."
"Thật sao?"
Khấu Ngâm Sa hiển nhiên không quá tin tưởng, cho dù Hoàng đế cân nhắc như thế thì cũng không cần phải để Quách Đạm treo cái danh lão sư, dù sao làm như vậy sẽ bị mất mặt mũi, thế nhưng nàng cũng không tiện trực tiếp hỏi.
Quách Đạm chỉ có thể tiếp tục giải thích nói: "Còn có một nguyên nhân, chính là ta không thể làm quan, bệ hạ cho ta thân phận này để ta không đến mức luôn luôn bị quan viên khi dễ."
"Thật... Thật?" chứ."
Quách Đạm cười nói: "Tiểu tế sao dám lừa gạt nhạc phụ đại nhân, hơn nữa đây cũng là điều tiểu tế nên được, tiểu tế kiếm được nhiều tiền cho bệ hạ như vậy, lại giải quyết nhiều khó khăn như thế, bệ hạ còn chưa ban thưởng thật tốt cho tiểu tế."
Khấu Ngâm Sa nhẹ nhàng gật đầu, bây giờ mới tin ba phần.
Bịch một tiếng.
Chỉ thấy Khấu Thủ Tín đột nhiên quỳ xuống, hành động này lập tức làm Quách Đạm và Khấu Ngâm Sa bị dọa sợ nhảy lên, lúc phu thê hai người đang muốn đi lên đỡ lấy Khấu Thủ Tín, lại nghe thấy trong miệng Khấu Thủ Tín hô to: "Hoàng ân mênh mông cuồn cuộn, hoàng ân mênh mông cuồn cuộn."
Trên mặt nước mắt đã tuôn đầy mặt!
Lúc này đến phiên Quách Đạm ngây ra như phỗng, hắn hoàn toàn không cảm giác được cái gì gọi là hoàng ân mênh mông cuồn cuộn.
Đến mức khoa trương như vậy sao?
Phu thê hai người tốt khuyên xấu khuyên, xem như mới làm yên lòng Khấu Thủ Tín, đồng thời dìu hắn trở về phòng nghỉ ngơi, vừa rồi Khấu Thủ Tín thực tế là quá kích động.
Về đến tiểu viện của hai người, Quách Đạm hiếu kỳ nói: "Nhạc phụ đại nhân vì sao kích động như vậy?"
"Chàng còn không rõ sao?"
Khấu Ngâm Sa liếc nhìn Quách Đạm, thấy hắn hình như thật sự không rõ, thế là giải thích nói: "Trước kia cho dù chàng được bệ hạ ân thưởng và coi trọng thế nào, thế nhưng chàng thủy chung vẫn là một thương nhân, mà bây giờ chàng lại trở thành lão sư của hoàng tử, điều này có thể so với cá chép vượt Long Môn, giống như phu quân nói vừa rồi, sau này ai cũng không dám khinh thị phu quân, cũng không dám khinh thị nhà chúng ta."
Dù sao đây là một xã hội phong kiến phân chia đẳng cấp nghiêm ngặt, thân phận khác biệt, đối mặt với tất cả sẽ không giống nhau.
"Thì ra là thế."
Quách Đạm lại cười khổ lắc đầu,"Chúng ta thân là thương nhân, nhưng lại khinh bỉ thương nhân như thế, cũng khó trách người khác sẽ xem thường thương nhân chúng ta."
Khấu Ngâm Sa yếu ớt thở dài: "Nếu tương lai có thể trở thành quan viên trong cung đình của nhà vua, thử hỏi ai sẽ nguyện ý theo thương." không biết phu nhân thích thương nhân, hay là thích sĩ tử."
Khấu Ngâm Sa thoáng sững sờ, lại nghiêng mắt nhìn Quách Đạm, một vòng đỏ ửng trong lúc lơ đãng lan từ cần cổ trắng ngọc lên khuôn mặt lãnh diễm của nàng, chỉ nghe thấy nàng nói nhỏ như tiếng muỗi kêu: "Tất nhiên là thương nhân."
Quách Đạm thấy khuôn mặt kiều thê hồng như hoa đào, kiều mị vô cùng, một cỗ tà hỏa bùng lên, ánh mắt vô ý thức dời xuống, sau khi đi qua hai ngọn núi cao ngất, lập tức lại bị một gò núi khác ngăn cản trở về, tranh thủ thời gian tập trung ý chí, nhẹ nhàng nắm chặt tay Khấu Ngâm Sa, nói sang chuyện khác: "Phu nhân, mấy ngày qua Nha hành tất cả vẫn ổn chứ?"
Khấu Ngâm Sa gật đầu nói: "Phu quân cứ yên tâm, Nha hành tất cả đầu rất tốt." Trong hai con ngươi lóe ra ánh sáng hưng phấn.
Quách Đạm cười nói: "Chữ 'tốt' trong miệng phu nhân chỉ sợ là bởi vì Nha hành càng ngày càng nhiều sự vụ đi."
Khấu Ngâm Sa đỏ mặt, không lên tiếng.
Hiển nhiên là ngầm thừa nhận.
Bây giờ Nha hành trở nên vô cùng bận rộn, bởi vì Nha hành gánh vác việc cung ứng hàng hóa của Vệ Huy phủ, mà bây giờ hàng hóa của Vệ Huy phủ đã tiêu hướng các nơi, điều này làm nàng có một loại cảm giác chưởng khống tất cả, loại cảm giác này thật sự là quá mỹ diệu.
Chỉ tiếc nàng đang có thai, không thể thỏa thích hưởng thụ, hiện tại nàng khát vọng nhất là có thể sớm một chút sinh hài tử.
Đúng lúc này, nghe thấy Tịch Nhi ở ngoài cửa bẩm báo, nói có người đến chúc mừng Quách Đạm.
Tịch nhỉ đọc ra năm sáu cái tên, thế nhưng Quách Đạm không biết cái nào, không khỏi khẽ cau mày nói: "Bọn họ là ai?"
Hắn không biết, thế nhưng Khấu Ngâm Sa lại nhận biết, vội nói: "Phu quân, một số người này đều là hiển quý trong triều, ví dụ như Lưu Phượng Nhân chính là bào đệ của Chiêu phi."
Quách Đạm nói: "Cho dù như thế, ta và bọn hắn vốn không quen biết, bọn hắn nói chúc mừng gì với ta? Ngược lại là mấy người tiểu Bá gia ngay cả cái bóng cũng không nhìn thấy."
Khấu Ngâm Sa vội nói: "Phu quân, bọn hắn tới cửa nhất định là có việc muốn nhờ, chàng đi xem một chút, đừng lãnh đạm bọn hắn, tránh gây phiền phức."
"Tốt a, tốt a, phu nhân đã lên tiếng, vi phu không dám không nghe t+heo aI" Quách Đạm nhẹ nhàng nhéo nhéo cằm Khấu Ngâm Sa, sau đó đứng dậy đi ra ngoài.
Đi tới văn phòng thì thấy bên trong có sáu công tử ca trẻ tuổi đang ngồi, mỗi người đều mặc phục sức tinh mỹ lộng lẫy, nhìn qua liền biết không phải phú thì quý.
"Các vị công tử đại giá quang lâm, Quách Đạm không tiếp đón từ xa, thứ tội, thứ tội." Quách Đạm vừa chắp tay vừa tiến lên.
Những công tử kia đứng dậy, nhao nhao chúc mừng Quách Đạm như thể giao tình thâm hậu, thật sự là nước chảy mây trôi.
Người ngoài nếu không biết, còn cho rằng bọn họ là chí hữu.
"Đa tạ, đa tạ."
Quách Đạm chắp tay một cái, cảm thấy càng hoang mang, thấy bọn họ dối trá như vậy, chính mình lại không trực tiếp một chút, có lẽ cuộc gặp mặt này sẽ kéo dài tới buổi sáng ngày mai đi, hắn còn muốn trở về bồi phu nhân, sau khi ngồi xuống, liền nói: "Chư vị công tử trước kia chưa từng quen biết Quách mỗ, cho nên có lẽ không biết cách làm người của Quách mỗ, ta là một thương nhân, mọi việc đều chú trọng người tình ta nguyện, vì vậy chư vị công tử nếu đang có chuyện cứ nói đừng ngại, nếu có thể giúp được một tay, tại hạ sẽ không chối từ."
Mấy người nhìn nhau một cái, có vẻ hơi xấu hổ, ai cũng không nói gì, đây thế nhưng là lễ nghi a.
"Thật sảng khoái."
Lưu Phượng Nhân đột nhiên cười ha ha một tiếng, lại nói: "Không dối gạt các hạ, hôm nay chúng ta đến đây là muốn hướng các hạ thỉnh kinh."
"Thỉnh kinh?"
Quách Đạm sửng sốt một chút, nói: "Chỗ này của ta chỉ có kinh mua bán."
"Chúng ta chính là muốn thỉnh kinh mua bán."
"Ồ2"
Quách Đạm kinh ngạc nói: "Các vị công tử muốn làm mua bán?"
"Đúng vậy." Lưu Phượng Nhân gật gật đầu.
Quách Đạm ngẩn người, nói: "Chư vị công tử đều là người có thân phận hiển quý, làm sao lại muốn buôn bán?"
Lưu Phượng Nhân cười nói: "Lộ Vương và Từ Kế Vinh đều làm được, chúng ta thì có gì không làm được." Một công tử ca bên cạnh hắn gật đầu nói: "Ta cũng nói thẳng với ngươi, mấy ngày vừa qua chúng ta vẫn luôn ở khu đua ngựa, phát hiện buôn bán chẳng những thú vị, hơn nữa còn có thể kiếm tiền, bởi vậy cũng muốn thử một lần."
Hóa ra khu đua ngựa vừa xuất hiện liền trở thành nơi tụ hội của nhân sĩ thượng lưu, cũng đề cao mua bán lên một tầng cao mới, giống như Lộ Vương mở Dị Vực Phong Tình quán và trước đó Từ Kế Vinh mở Ngũ Điều Thương, đều không khiến người khác cảm thấy thấp hèn.
Đồng thời bọn hắn còn chơi đến phong sinh thủy khởi, tài nguyên rộng rãi tiến vào.
Bây giờ khu đua ngựa chính là thiên hạ của nhóm người bọn hắn.
Vừa có thể kiếm tiền, vừa có thể chơi, khiến những công tử ca như Lưu Phượng Nhân rất là động tâm. Hơn nữa bây giờ chơi cũng nhiều, tiền cần dùng lại càng nhiều, bọn hắn cũng muốn kiếm tiền.
"Thì ra là thế."
Quách Đạm gật đầu, hơi chút trầm ngâm, rồi nói: "Ta có hai biện pháp, có thể cung cấp chư vị công tử lựa chọn."
Còn có những hai biện pháp?
Lưu Phượng Nhân kích động nói: "Mau mau mời nói."
Quách Đạm nói: "Nếu như các vị thật sự muốn theo thương, vậy các vị có thể tự mình cầm tiền đi Vệ Huy phủ xông vào một lần, kiếm dĩ nhiên là tốt, nhưng ta đoán sẽ bồi không còn một mảnh, đến lúc đó các vị lại tới tìm ta, ta lại nói cho các vị dựa vào mua bán kiếm tiền như thế nào."
Lưu Phượng Nhân hiếu kỳ nói: "Ngươi vì sao không trực tiếp nói cho chúng ta biết?"
Quách Đạm cười nói: "Các vị chưa hề làm qua mua bán, nếu bản thân không đi kinh lịch một phen, ta nói với các vị, các vị cũng sẽ không hiểu, nếu như ngay từ đầu các vị liền có thể kiếm tiền, vậy chứng minh các vị có thiên phú rất cao, ta chỉ cần hơi chỉ điểm là được."
Chúng ta đến kiếm tiền, ngươi để chúng ta bồi thường tiền?
Thật sự là lẽ nào lại như vậy.
Một công tử ca hỏi vội: "Như vậy biện pháp thứ hai là gì?"
Quách Đạm cười nói: "Nếu như các vị không muốn tự mình làm mua bán, nhưng lại muốn mượn mua bán kiếm tiền, vậy chỉ có ta đưa tiền cho các vị."
"_ Ngươi đưa tiền cho chúng ta?" Công tử ca kia kinh ngạc thốt lên. Lưu Phượng Nhân nhíu lông mày nói: "Ngươi đang trêu đùa chúng ta sao?"
"Dĩ nhiên không phải."
Quách Đạm cười nói: "Nếu như một năm trước các vị đến tìm ta, ta sẽ đề nghị các vị mua cổ phần của Nha hành chúng ta, như vậy hôm nay các vị sẽ kiếm được chí ít ba lượng mỗi cổ, có thể hiện tại còn không chỉ như vậy, ta gần đây không chú ý giá cổ phiếu."
Lưu Phượng Nhân nói: "Chúng ta hỏi là hiện tại."
"Hiện tại ta cũng đề nghị như vậy."
Quách Đạm cười nói: "Bởi vì sang năm sẽ còn tiếp tục tăng."
Lưu Phượng Nhân nói: "Thế nhưng ta hi vọng mình có thể giống như mấy người Từ Kế Vinh."
Quách Đạm ha ha cười nói: "Các vị cho rằng tiểu Bá gia bình thường sẽ quản sự vụ sao? Còn không phải là Nha hành chúng ta quản lý, thực ra mua cổ phần chính là một loại hành vi buôn bán, chỉ là các vị đem tiền quăng tới nơi này, để ta giúp các vị kiếm tiền, nếu như các vị thực tế muốn nếm thử cảm giác vui vẻ làm đông chủ thì có thể mua nhiều cổ phần một chút."
Mấy người Lưu Phượng Nhân không khỏi nhìn nhau.
Quách Đạm đứng dậy, cười nói: "Chư vị, chuyện này không vội, trở về suy nghĩ thật kỹ, xem nhu cầu của chính mình là cái gì, đến lúc đó hãy quyết định, ta còn có việc, xin lỗi không tiếp được."
Nếu bọn hắn muốn cầu cạnh chính mình, vậy Quách Đạm tự nhiên sẽ làm giá một chút.
Về đến tiểu viện, Khấu Ngâm Sa vội vàng hỏi: "Phu quân, bọn hắn tới tìm chàng làm gì?"
Quách Đạm cười nói: "Nàng đoán xem?"
Khấu Ngâm Sa suy tư một hồi, lắc lắc đầu nói: "Đoán không được."
Quách Đạm ha ha nói: "Bọn hắn đến là vì muốn theo ta buôn bán."
HA2"
Khấu Ngâm Sa trợn to mắt.
"Việc này đều do Lộ Vương cùng tiểu Bá gia bây giờ sống quá thoải mái, trêu những công tử ca này lòng ngứa ngáy khó nhịn."
Nói đến đây, Quách Đạm lắc đầu, cười khổ nói: "Thương nhân chúng ta muốn thoát khỏi thân phận thương nhân thấp kém, mà những quý tộc Khấu Ngâm Sa cười một tiếng, lại hỏi: "Vậy không biết phu quân có đáp ứng bọn hắn không?"
Quách Đạm nói: "Một tiểu Bá gia còn không đủ phiền a, ta lười đi giúp bọn hắn, ta trực tiếp bảo bọn hắn mua cổ phần Nha hành." Nói đến đây, hắn khẽ nhíu mày, nói: "Cuối năm nay, ta dự định hoàn thành lần chia tách cổ phiếu thứ hai, sau đó sẽ treo biển giao dịch tại thưởng hồ đại sảnh."
Sau khi hoàn thành lần chia tách cổ phiếu thứ nhất, hai lần sau đó đều là tăng cổ, mỗi một lần giá cổ phiếu đều tăng, mà không phải hạ.
Thế nhưng tăng cổ không có khả năng một lần liền tăng một triệu cổ, ngốc thiếu cũng sẽ không mua.
"Cuối năm nay?"
Liên quan tới việc chia tách cổ phiếu, trước kia khi Quách Đạm còn chưa thành lập hình thức đầu tư cổ phần đã nói qua với Khấu Ngâm Sa, thế nhưng Khấu Ngâm Sa không ngờ rằng việc này sẽ tới nhanh như vậy.
Quách Đạm gật đầu nói: "Đĩa của chúng ta bây giờ đã đủ lớn, trước mắt cổ phần khẳng định không thỏa mãn được nhu cầu thị trường, hơn nữa kế hoạch hải ngoại của chúng ta đã nâng lên chương trình hội nghị, chúng ta nhất định phải hoàn thành đầu tư bỏ vốn vào cuối năm nay, như vậy chúng ta mới có đầy đủ tài lực để sản xuất càng nhiều hàng hóa, sau đó thúc đẩy toàn bộ kế hoạch hải ngoại, thuận tiện cũng khiến bệ hạ ghen tị với chúng ta, để tương lai tiến hành hợp thể, hoàn thành lần chia tách cổ phiếu thứ ba, đến lúc đó. .. Ha ha."
Nội tâm Khấu Ngâm Sa vừa kích động, lại thấp thỏm, bây giờ Nha hành đã là một đại quái vật, một khi chia tách cổ phiếu, vậy sẽ thay đổi thành thứ gì, thật đúng là khó có thể tưởng tượng.