Chương 515: Ngươi đang nói tiếng người sao?
Chương 515: Ngươi đang nói tiếng người sao?Chương 515: Ngươi đang nói tiếng người sao?
Lúc đám danh sĩ Tô Hú rời đi, chúng học sinh tuyệt không ỷ vào chính mình trẻ tuổi khỏe mạnh cường tráng, bước chân lưu loát mà giành trước rời đi, mà cung cung kính kính đứng tại chỗ, đưa mắt nhìn bọn họ rời khỏi.
Tràng diện ngay ngắn trật tự, phải biết rằng nơi này thế nhưng có rất nhiều người a!
Đây chính là trưởng ấu có thứ tự.
Đây chính là tu thân chỉ đạo.
Nhưng vấn đề là sau khi đám danh sĩ Tô Hú rời đi, người đọc sách trẻ tuổi lại không hề nóng lòng rời đi, chẳng những không rời đi, ngược lại tất cả đều tuôn hướng Quách Đạm, làm Quách Đạm đang chuẩn bị thoát ly hiện trường bị vây quanh kín mít, lúc này liền mồm năm miệng mười hỏi.
"Quách Đạm, khảo thí nhập học không công bằng, mấy ngày báo danh khảo thí ta vừa vặn không ở Khai Phong phủ, ta hi vọng các ngươi có thể tổ chức thêm một lần khảo thí nhập học nữa."
"Nói có lý, khảo thí nhập học của ngươi tuyên bố quá mức đột nhiên, lúc ấy rất nhiều người đều không ở nơi này."
"Cá nhân tại hạ cho rằng các ngươi chiêu sinh còn có chỗ thiết sót. Dù sao đây là chiêu sinh vào học viện mà không phải khoa khảo, rất nhiều nhân sĩ ngoại lai chạy tới nơi này một chuyến không dễ dàng, chẳng may bỏ lỡ khảo thí nhập học, chẳng lẽ phải chờ thêm một năm sao? Ta đề nghị cứ đến là kiểm tra."
"Không thi đỗ thì lần sau có thể thi lại không?"
"Vì sao tú tài không thể thi vào sĩ học viện?"
Phải biết rằng trước đây không lâu, tuyệt đại bộ phận người đọc sách trẻ tuổi đều đối với sĩ học viện khit mũi coi thường, miệt thị cực độ, cho rằng đó là cặn bã, mục đích hôm nay bọn hắn đến đây chính là để phá rối và chế giễu.
Bây giờ.
Ân, thật là thơm!
Trước tạm không nói đến phương diện tri thức, mấu chốt là ở hình thức giảng bài của Quách Đạm làm bọn hắn có cảm giác bản thân mình là một người trưởng thành tâm trí thành thục, có quyền suy nghĩ của riêng mình, có quyền chất vấn người khác trong lớp học, như vậy mới cảm thấy 'cái tôi' của bản thân tồn tại, đây mới là cảm giác mà một người trưởng thành nên cá. mà không nhải chỉ nồi trana lớn vên lăng lắng nohe lão se giảng bài, lúc bọn hắn sáu tuổi đã là dạng này, bây giờ đã hơn hai mươi tuổi vẫn không hề có một sự thay đổi nào.
Nói cách khác, nếu nhìn theo hình thức dạy học thì liền xác minh điều Quách Đạm nói, sĩ học viện là lớp học dành cho người trưởng thành.
Còn nếu nói về phương diện tri thức, hiện tại bọn hắn cũng tán đồng kế sách trị quốc mới là tri thức bọn hắn muốn học, bởi vì một bài giảng hôm nay khiến không ít người như thể hồ quán đỉnh, hiểu ra rất nhiều thứ, bọn hắn không còn mê mang, không biết tri thức học được đến cùng nên sử dụng như thế nào.
Lại nhớ tới nội dung lão sự dạy trên lớp học trước kia, chỉ cảm thấy tẻ nhạt vô vị, dù sao Tứ thư Ngũ kinh cũng chỉ loanh quanh mấy nội dung, lật qua lật lại, nói đi nói lại, bất kể là vấn đề gì, tới tới lui lui cũng chỉ có mấy chiêu như vậy, cũng chính xác không có gì thú vị, bởi vậy người đọc sách mới ưa thích gật gù đắc ý, bằng không thì quá nhàm chán.
Đáng chết, đi chậm! Quách Đạm bị bọn hắn ồn ào đến hoa mắt váng đầu, thầm mắng một câu, đưa tay ra ép ép vài cái, ra hiệu bọn hắn yên lặng một chút.
Đợi sau khi bọn hắn yên tĩnh lại, Quách Đạm mới nói: "Các vị, thực ra đây là lần thứ nhất ta xây dựng học viện, mặc dù phương châm đã định xong, nhưng chỉ tiết cụ thể, hiện tại ta vẫn đang trong quá trình tìm tòi, lần khảo thí nhập học này cũng chỉ là một lần thử nghiệm mà thôi, thời gian tới chúng ta sẽ căn cứ vào tình huống thực tế đưa ra phương án chiêu sinh cụ thể."
Mọi người nghe vậy không khỏi rất cao hứng.
Chúng ta còn có cơ hội a!
Quách Đạm lại nói tiếp: "Điều duy nhất hiện tại có thể xác định là tiêu chuẩn sĩ học viện chiêu sinh sẽ rất nghiêm ngặt, nói ví dụ như tú tài vì sao không thể vào sĩ học viện, không phải chúng ta cho rằng tú tài kém một bậc, hoặc cho rằng tú tài có tài trí không bằng cử nhân. Đây chỉ là vì ta xây dựng sĩ học viện chủ yếu là để cung cấp nhân tài cho bệ hạ, mà căn cứ chúng ta điều tra, tú tài muốn vào triểu làm quan vô cùng khó khăn, cử nhân thì tương đối dễ dàng hơn.
Sĩ học viện chỉ chuyên môn dạy kế sách trị quốc, bình thiên hạ, đây là tri thức có tính chuyên nghiệp vô cùng, nếu như ngươi không thể vào triều làm quan, những tri thức này học được cũng không có ích lợi gì. Đáp án cho vấn đề này chính là, vì sao ngươi không đi khảo thí cử nhân trước."
Đáp án này khiến các Tú tài ở đây liền hậm hực.
"/Av/ nai sẽ đến sĩ hoc viên dav hoc sao?" Môt† naưƯời trẻ tuổi xấu hể hỏi thăm.
Hắn cảm thấy Quách Đạm dạy học rất thú vị.
Thực ra có không ít người cũng cho rằng như vậy, chẳng qua ngượng ngùng mở miệng hỏi.
Vì vậy không có người nào khinh bỉ người trẻ tuổi đặt câu hỏi này, ngược lại còn thầm khen trong lòng.
"Đương nhiên sẽ không."
Quách Đạm cười lắc đầu, nói: "Ta tuyệt đối không có tư cách làm lão sư của các ngươi, thế nhưng ta sẽ ngẫu nhiên tới xem một chút, dạy các ngươi một số tiểu tri thức có quan hệ đến phương diện tài chính, dù sao ta am hiểu không nhiều, tốt, tốt, hiện tại ta cũng nói không rõ lắm, bởi vì công việc cụ thể còn chưa định ra, bây giờ ta nói không nhất định giữ lời. Ta còn có công việc phải xử lý, liên quan tới phương án cụ thể chiêu sinh của sĩ học viện vẫn phải chờ chúng ta thông tri. Xin lỗi, xin lỗi."
Mọi người nhìn Quách Đạm rời đi, có người vui vẻ, có người sầu.
Dù sao Quách Đạm đã nói có khả năng sẽ làm ra điều chỉnh, lại tiếp tục chiêu sinh, những cử nhân tự nhiên là vui vẻ, thế nhưng tú tài liền phiền muộn, bởi vì Quách Đạm rõ ràng nói sẽ không hạ thấp tiêu chuẩn.
MDI
Một đồng sinh xem thường tú tài, thế đạo gì a!
Mà các thí sinh thì không có thời gian rảnh rỗi vây quanh Quách Đạm, bọn hắn đều vội vã đi lĩnh bài thi, một phương diện bọn hắn hi vọng mình có thể trúng tuyển, một phương diện khác là gấp gáp hủy thi diệt tích.
Trong đó cũng bao quát đạt tiêu chuẩn, bởi hóa ra lời bình trên bài thi của người thi đậu hay không thi đậu đều không khác nhau lắm, thậm chí con dấu 'đạt tiêu chuẩn' cũng không có, chỉ trên thông báo kết quả dán bên ngoài viết "Đạt tiêu chuẩn" mà thôi.
Chỉ thấy một người trẻ tuổi gắt gao che ngực, hết nhìn đông tới nhìn tây đi ra, nhưng trên mặt lại lộ ra vẻ vui sướng.
"Vương huynh, huynh thi đậu không?" Một thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi tiến lên nghênh đón, kích động hỏi.
"Ừm."
"Chúc mừng, chúc mừng, đệ có thể xem bài thi của huynh không?"
"Ta. Ta không lĩnh về, ta chỉ xem ta có thi đậu hay không thôi."
"Là... Thật sao?" Thiếu niên nghi ngờ nhìn về phía ngực áo đang bị hai t†av hắn aắt aao che lai nhưng cfñna không tiến tuc hồi n#a. naước lai hỏi: "Vậy huynh có dự định đến sĩ học viện đọc sách không?"
"Ta có dự định, bởi vì ta cảm thấy Quách Đạm nói rất đúng, bây giờ sĩ học viện dạy mới là tri thức chúng ta bây giờ hẳn nên học tập, dù sao chúng ta đều đã đọc ngược như chảy Tứ thư Ngũ kinh."
"Ừm. .. Đệ cũng có cảm giác như thế, lớp học hôm nay thật đúng là làm chúng ta được ích lợi không nhỏ, chỉ tiếc hiện tại đệ vẫn chỉ là tú tài, không có tư cách vào sĩ học viện, chờ đệ khảo thi được cử nhân, đệ cũng tới nơi này dự thi."
"Đệ tuổi còn nhỏ đã thi đậu tú tài, thi đậu cử nhân chỉ là việc sớm muộn thôi."
"Hì hì... !"
"Hô - thật sự là mệt chết ta!"
Quách Đạm trốn vào trong phòng không khỏi thả lỏng một hơi, mặc dù thấy Từ cô cô đang ngồi ở bên trong, nhưng cũng chỉ yếu ớt khua khua tay, sau đó đi thẳng tới trước bàn rót cho mình vài chén trà mới từ từ phục hồi.
"Bài giảng vừa rồi thật đúng là đặc sắc."
Từ cô cô đột nhiên nhìn về phía Quách Đạm nói: "Thật sự không ngờ ngươi đã chuẩn bị đầy đủ như thế."
"Chuẩn bị?"
Quách Đạm sững sờ, chợt cười ha hả nói: "Chỉ chút chuyện nhỏ này còn cần chuẩn bị sao? Cư sĩ sẽ không cho là ta mỗi ngày đều trốn trên giường nghiên cứu đi."
Từ cô cô hỏi: "Chẳng lẽ không đúng sao?"
"Cư sĩ không tin?"
"Ai sẽ tin tưởng?" Từ cô cô hỏi ngược lại.
Quách Đạm cười nói: "Nhưng đây chính là sự thật, ta cũng không phải người đầy bụng kinh luân, tài trí hơn người, cố ý giả vờ ngây ngốc, ta chẳng qua chỉ dùng thủ đoạn mua bán để đóng gói kế sách trị quốc mà thôi, vừa rồi mỗi một quan điểm ta đưa ra, trước đó ta đã nói với đám Chu Phong tám trăm lượt, thực ra ta cũng từng đề cập với cư sĩ rồi."
Từ cô cô đột nhiên mở to mắt bừng tỉnh đại ngộ a.
Cái này.
Bây giờ nhớ lại, thực ra Quách Đạm đưa ra mỗi một mạch suy nghĩ đều là mạch suy nghĩ thương nhân, nói ví dụ như phát triển, thiên tính của thiýng nhân chính là muốn không nang nhát triển: mẫi năm nhải tăng trưởng.
Còn về phương diện thu thuế, Quách Đạm đã làm nhiều năm mua bán như vậy nhưng tuyệt đại bộ phận nghiệp vụ đều là giúp người khác phát tài, người khác kiếm càng nhiều, hắn liền kiếm càng nhiều, mà đạo trị quốc truyền thống cũng chỉ biết rõ cắt rau hẹ, nhưng lại không biết làm thế nào để rau hẹ khỏe mạnh trưởng thành.
Chính là đơn giản như thế.
Quách Đạm cười nói: "Vì lẽ đó không phải ta thông minh, mà là bọn hắn quá ngu, ánh mắt của bọn hắn đều chỉ giới hạn trong Tứ thư Ngũ kinh, giới hạn trong truyền thống, nhưng đây không khác gì ếch ngồi đáy giếng, chẳng qua là vì tất cả đám bọn hắn đều ngồi trong một đáy giếng thổi phồng lẫn nhau, tê liệt lẫn nhau, hôm nay trên miệng giếng đột nhiên xuất hiện một soái ca, cúi đầu nhìn chăm chú xuống bọn hắn, đây chính là toàn bộ quá trình."
Lời này quá đả thương người al
Từ cô cô cũng không nhịn được mà cảm thấy vô cùng uể oải, nếu ngươi tỉ mỉ chuẩn bị, thế thì cũng được, ngươi không chuẩn bị ngươi còn có thể thành công như thế, bây giờ nàng xem như minh bạch Quách Đạm tại sao nói hậu tích bạc phát, nói: "Tuy nói như thế, nhưng xưa nay cũng không có người nào có thể đem hành thương chỉ đạo cùng kế sách trị quốc kết hợp với nhau, đồng thời còn kết hợp hoàn mỹ như thế."
Quách Đạm gật đầu nói: "Đây cũng đúng, liền nói về những đại học sĩ biết ăn nói bây giờ thực ra đều là rắm chó, rời khỏi quang hoàn của thánh nhân, bọn hắn còn không bằng một cái rắm, nếu ngươi không tin Nho giáo, bọn hắn sẽ vĩnh viễn không thuyết phục được ngươi, vì vậy năm xưa cũng là Thái tổ cầm đao đuổi người Mông Cổ ra ngoài quan ngoại, mà không phải đạo Khổng Mạnh, mà đây cũng là vấn đề sĩ học viện bây giờ phải giải quyết, chính là vấn đề lão sư a."
Từ cô cô hỏi: "Ngươi cho rằng mấy người Bách Tuyền cư sĩ không thích hợp ư?"
Quách Đạm hỏi ngược lại: "Chẳng lẽ cư sĩ cho rằng sẽ có một ngày bọn hắn có thể đứng trên bục giảng xuất sắc như ta hôm nay sao?"
Từ cô cô không phản bác được.
Nàng biết rõ không thể có hiệu quả như Quách Đạm.
"Nếu như không có, học sinh sẽ cho rằng ta đang gạt người, sĩ học viện căn bản không phải như vậy." Quách Đạm bất đắc dĩ thở dài, nói: "Nhưng bọn hắn rất may mắn, hiện tại ta cũng không có lựa chọn khác, thế nhưng trước hết t†a muốn ăn mặt nói chiivên với hon hắn " "Bọn hắn vẫn luôn rất muốn gặp ngươi." Từ cô cô gật gật đầu, lại nói: "Nhưng ngươi cho rằng đám người Tô Hú sẽ cứ như vậy mà bỏ qua sao?"
Quách Đạm ha ha cười nói: "Nhất Nặc học báo của ta còn chưa phát, bọn hắn đã có đức hạnh này, bọn hắn làm sao có thể bỏ qua cho ta, ta còn vì bọn hắn mà cảm thấy phát sầu. Đối với ta mà nói, điểm khó khăn nhất khi xây dựng học viện chính là ta phải chắc chắn cam đoan sĩ học viện sẽ không triệt để đánh bại bọn hắn, hơn nữa còn phải giúp đỡ bọn hắn ở đây vui vẻ phồn vinh, dù sao chỉ khi bọn hắn sống tốt, ta mới có thể kiếm càng nhiều."
Từ cô cô triệt để im lặng.
Ngươi đang nói tiếng người sao?