Chương 536: Rắc rối phức tạp
Chương 536: Rắc rối phức tạpChương 536: Rắc rối phức tạp
Quách Đạm tuyệt không ngồi ở Liễu gia quá lâu, hắn chủ yếu muốn hỏi rõ ràng vì sao việc này lại bộc phát vào thời điểm này.
"Gia gia, xem ra Quách Đạm không hề tín nhiệm chúng ta." Quách Đạm vừa đi, Liễu Thừa Biến liền hướng Liễu Tông Thành nói.
Liễu Tông Thành cười nói: "Đây chỉ là một vụ giao dịch, mà lại là hắn chủ động tìm chúng ta, chúng ta cũng không phải thuộc hạ của hắn, cần hắn tín nhiệm làm gì."
Liễu Thừa Biến gật đầu, lại nói: "Nhưng tôn nhi từ đầu đến cuối có chút nhìn không rõ việc này, Quách Đạm làm như thế không phải tự chui đầu vào rọ sao? Bây giờ vừa mới bắt đầu đã làm hắn sứt đầu mẻ trán."
Liễu Tông Thành nghe vậy, thoáng nhíu mày, trầm ngâm nói: "Ta cho rằng hắn làm như thế khẳng định là vì phòng ngừa chu đáo, có khả năng hắn đã ngờ tới việc một khi đối phương vô pháp dùng quyền lực đối phó hắn, chắc chắc sẽ dùng chế độ nhằm vào hắn, vì vậy nếu ván cờ này do chính hắn thiết lập, hắn sẽ có thể ứng đối thong dong."
Nói đến đây, Liễu Tông Thành dừng lại, nói: "Nhưng tiểu tử này vô cùng giảo hoạt, ta cũng không dám hoàn toàn tin tưởng hắn sẽ cam nguyện để lão phu chỉnh hợp thiên hạ quan nha, chúng ta nhất định phải đề phòng hắn qua sông đoạn cầu a."
Liễu Thừa Biến nói: "Đã như vậy, lúc trước gia gia vì sao muốn hợp tác cùng hắn?"
Liễu Tông Thành thở dài: "Giả sử chúng ta không đồng ý hợp tác với hắn, như vậy vào giờ phút này, chúng ta đã trở thành cá trên thớt, con cho rằng chúng ta dựa vào cái gì để chống lại hắn."
Đúng lúc này, lão bộc bên ngoài nói,"Lão gia, Hộ bộ thị lang mời ngài đến Hộ bộ."
"Nhanh như vậy?" Liễu Tông Thành hơi sững sờ, chợt hướng Liễu Thừa Biến nói: "Con xem, ngay cả Hộ bộ thị lang còn sợ hắn như thế."
"Cư sĩ đến."
Quách Đạm vừa về đến Nha hành đã thấy Khấu Ngâm Sa đang cùng Từ cô cô ngồi trong văn phòng của hắn nói chuyện phiếm.
Thực ra Từ cô cô cũng thích ngồi ở văn phòng của Quách Đạm, mà không phải văn phòng chỉnh tề của Khấu Ngâm Sa ở tầng trên.
Từ cô cô cười nói: "Ta tới chúc mừng Ngâm Sa." Quách Đạm nhìn xung quanh một chút.
"Phu quân."
Khấu Ngâm Sa lập tức cho Quách Đạm một cái liếc mắt.
Quách Đạm cười ha hả: "Chỉ đùa một chút."
Từ cô cô cười nói: "Ngươi có tiền như vậy, ta không biết nên đưa quà gì thì tốt, vì vậy ta liền tặng khối ngọc bội ta vẫn luôn đeo cho Tiểu Hương Nhi, ngươi chớ chê lễ nhẹ."
"Ngọc bộ có thể được cư sĩ luôn đeo trên người, vậy nhất định không phải tục vật, ta thay Tiểu Hương Nhi tạ ơn cư sĩ." Quách Đạm chắp tay cười nói.
Khấu Ngâm Sa bất đắc dĩ lắc đầu, cũng biết hai người khẳng định có chuyện muốn đàm luận, vì vậy đứng lên nói: "Đại tỷ tỷ, thật sự xin lỗi, muội còn có chút việc phải xử lý."
Từ cô cô cười nói: "Muội mau đi đi."
Khấu Ngâm Sa lại nhỏ giọng căn dặn Quách Đạm nói: "Không được chọc đại tỷ tỷ sinh khí đó."
Quách Đạm cười khổ nói: "Nếu vi phu có công phu rảnh rỗi như vậy thì tốt."
Từ cô cô nghe vậy có chút nhíu mày, đợi sau khi Khấu Ngâm Sa rời đi, nàng liền hỏi: "Xem ra việc lần này rất khó giải quyết, ngươi mới vừa mới trở về, trong nhà lại có hỉ sự đã vội vã ra ngoài bôn ba."
Quách Đạm ngồi xuống, nói: "Đều do thiện lương chọc họa a!"
"Thiện lương?"
Từ cô cô kinh ngạc nhìn Quách Đạm.
Quách Đạm buồn bực nói: "Ánh mắt bây giờ của cư sĩ làm người khác rất đau đớn a!"
Từ cô cô cũng ý thức được bản thân mình có chút thất thố, mím môi cười nói: "Xin lỗi."
Quách Đạm cũng không tiếp tục tính toán với nàng, nói: "Lúc trước ta hẳn nên có cừu báo cừu, thời điểm vặn ngã tứ đại quan nha cũng nên phá tan Liễu gia mới phải, nếu không, đâu có họa hôm nay."
"Liễu gia?"
Từ cô cô nói: "Nha thương."
Quách Đạm gật đầu.
Tỳ cô cô kinh nơac nói: "Môê† nha thưưưng làm sao có thể khiến bê ha chú ý?"
Quách Đạm trừng mắt nhìn, nói: "Cư sĩ, ta ta cũng là nha thương nha, hơn nữa còn là tư nha."
Từ cô cô không phản bác được.
Là thế đạo thay đổi sao?
Quách Đạm lại nói: "Liễu gia đề nghị cải cách thuế quan với Hộ bộ thị lang để điều chỉnh thuế quan càng thêm hợp lý hoá."
Không đợi hắn nói xong, Từ cô cô đã nói: "Việc này sao có thể, Hộ bộ không có khả năng nghe theo đề nghị của một nha thương, nhất là việc này còn liên quan đến thuế quan."
"Nhưng sự thật đã phát sinh."
Quách Đạm thở dài, đem đề nghị cải cách thuế quan của Liễu Tông Thành nói cho Từ cô cô.
Thực ra toàn bộ cải cách đều do hắn thiết kế, Liễu Tông Thành chẳng qua chỉ là một người truyền lời mà thôi.
Từ cô cô nghe xong ngạc nhiên không thôi,"Đây. .. Đây là do Liễu gia nói ra?"
"Theo ta được biết, đúng là như vậy, vừa rồi ta chính là đến Liễu gia." Quách Đạm gật đầu nói.
"Liễu gia thật đúng là tàng long ngọa hổ a!" Từ cô cô tự lẩm bẩm.
Quách Đạm buồn bực nói: "Cư sĩ, ta mời cư sĩ đến giúp đỡ chứ không phải mời cư sĩ đến khen đối thủ."
Từ cô cô trầm ngâm một chút, nói: "Nhưng ta cho rằng đề nghị này vô cùng hợp lý, hơn nữa rất có tầm nhìn, sản lượng sản xuất của Vệ Huy phủ hơn xa những châu phủ khác gấp mấy lần, giả sử hàng hóa của Vệ Huy phủ không bị hạn chế chảy hướng những châu phủ khác, vậy tất sẽ thương tổn đến tiểu thương nhân tại bản địa, không phải thương nhân nào cũng muốn chạy đến Vệ Huy phủ buôn bán."
"Hợp lý?" Quách Đạm khẽ nói: "Hợp lý chỗ nào? Vật cạnh thiên trạch, kẻ phù hợp mới có thể sinh tồn, nếu mà bọn hắn bởi vậy đóng cửa, vậy thì chỉ có thể trách bọn hắn không có năng lực, vì cái gì chính bọn hắn không cố gắng, không nghĩ biện pháp cải tiến, mà lại trách cứ những người nỗ lực làm việc như chúng ta."
(
Ì V↠canh thiên †rach- chon loc †t nhiên. Từ cô cô nói: "Bọn họ cũng không phải không cố gắng, mà là bởi vì bị đủ loại hạn chế, nếu mà những châu phủ khác cũng có thể giống như Vệ Huy phủ, ta không nghĩ bọn họ sẽ kém hơn Vệ Huy phủ, thậm chí còn tốt hơn so với Vệ Huy phủ, trong việc này vốn có chỗ không công bằng."
"Đó là ta sai sao?"
"Không phải ngươi sai, là triểu đình sai, vì vậy triều đình mới cần cải cách."
"Cải cách?"
Quách Đạm khẽ nói: "Đây là cải cách sao? Bọn hắn đây là muốn nhằm vào Vệ Huy phủ, nhằm vào ta. Được, được, ta không muốn tranh giành với cư sĩ, ta hi vọng cư sĩ có thể giúp ta."
Từ cô cô nói: "Ngươi hẳn còn nhớ chúng ta từng thảo luận về môi hở răng lạnh."
Quách Đạm nói: "Nhưng vấn đề là bọn hắn muốn ta chết, mà không phải vì quốc gia tốt hơn, việc này và môi hở răng lạnh là hai việc khác nhau."
Từ cô cô nói: "Liễu gia nhằm vào ngươi, thế nhưng ngươi cũng nói, nội các đại thần cũng ủng hộ, ta tin tưởng đại thần chính trực như Vương Gia Bình sẽ không cố ý nhằm vào ngươi. Vì nội các cảm thấy việc này có lợi đối với quốc gia cho nên mới tiếp thu đề nghị của Liễu gia.
Hơn nữa, ta cảm thấy chỉ cần chấp hành nghiêm chỉnh thì sẽ không tổn thương tới lợi ích của Vệ Huy phủ, chỉ là sẽ kiếm ít đi một chút mà thôi, nhưng việc này sẽ lưu lại sinh kế cho rất nhiều người."
"Chấp hành nghiêm chỉnh?"
Quách Đạm cười lạnh một tiếng: "Chẳng lẽ cư sĩ thật sự cho rằng bọn hắn sẽ chấp hành nghiêm chỉnh sao? Bọn hắn khẳng định sẽ coi đây là lý do để đối phó ta, một khi Vệ Huy phủ có bất kỳ sơ xuất nào, tất nhiên sẽ liên lụy ba phủ Khai Phong, Chương Đức, Hoài Khánh, đến lúc đó ta liền xong."
Từ cô cô nói: "Vì lẽ đó ngươi có thể tranh thủ một cơ chế công bằng, mà không phải phủ định hết thảy. Hơn nữa, ngươi chỉ nhận thầu Vệ Huy phủ, mà không phải tất cả Vệ Huy phủ đều thuộc về ngươi, ngươi có thể cam đoan những thương nhân kia sẽ không vì lợi ích của bản thân mà tổn thương đến quốc gia không?"
"Ta có thể cam đoan, nếu có loại tình huống này ta nhất định sẽ ngăn cản, thế nhưng ta tuyệt sẽ không để bọn hắn đạt được."
Quách Đạm lắc lắc đầu nói: "Một khi có hạn chế thuế quan, như vậy chữ hai cửa, ta tin bọn họ thì coi như xong."
Từ cô cô hơi trầm mặc, yếu ớt thở dài: "Ngươi nói không sai, từ xưa đến nay, rất nhiều cải cách chính trị đều có dự tính ban đầu là vì quốc vì dân, thế nhưng lâu dần liền trở thành bản thân tư dục."
Trong giọng nói của Từ cô cô tràn đầy bất đắc dĩ.
"Chính là đạo lý này."
Quách Đạm gật đầu, lại nói: "Vì vậy ta cần cư sĩ trợ giúp, loại sự tình này ta chỉ có thể dựa vào bệ hạ làm chủ cho ta, nhưng bây giờ đại thần trong triều đều đồng tâm hiệp lực, bệ hạ cũng không làm được gì, nếu như có thể phân hóa bọn hắn, vậy bệ hạ liền có thể ra mặt giải quyết vấn đề này."
Từ cô cô trầm ngâm một chút, nói: "Hiện tại ta cũng không phải rất rõ ràng tình huống trong triều, vô pháp cho ngươi đề nghị về phương diện này, nhưng nếu mà ngươi có thể đưa ra biện pháp giải quyết tốt hơn, lại có bệ hạ ủng hộ, bọn hắn sẽ rất khó đạt được."
Nếu ta có đề nghị tốt hơn, vậy ta đã sớm nói cho Liễu Tông Thành. Quách Đạm thở dài: "Đối với ta mà nói, đề nghị tốt nhất chính là không được hạn chế Vệ Huy phủ, chí ít hiện tại chưa thể hạn chế."
Hộ bộ.
"Liễu viên ngoại, bản quan nghe nói sáng sớm nay Quách Đạm chạy đến chỗ của ngươi." Tống Cảnh Thăng cười hỏi.
Sau khi Quách Đạm hồi kinh, hắn vẫn luôn phái người nhìn chằm chằm.
Liễu Tông Thành gật đầu nói: "Đúng thế."
Tống Cảnh Thăng hỏi: "Vậy không biết hắn tìm ngươi làm gì?"
Liễu Tông Thành cười khổ nói: "Có lẽ là tuyên chiến với lão hủ đi."
"Tuyên chiến?"
Tống Cảnh Thăng khẽ nói: "Hắn là tư nha vậy mà dám uy hiếp quan nha, hắn còn để triều đình vào mắt hay không, Liễu viên ngoại xin yên tâm, nếu hắn dám nhằm vào mua bán của Nha hành các ngươi, bản quan sẽ là người thứ nhất không tha cho hắn."
Liễu Tông Thành vội nói: "Đại nhân xin yên tâm, nếu lão hủ đã dám đưa ra đề nghị này, liền không sợ Quách Đạm trả thù."
Tống Cảnh Thăng ha ha nói: "Đúng vậy, lúc viên ngoại trong giới Nha hành quát tháo phong vân, Quách Đạm hắn còn không biết ở nơi nào."
Mà lúc này cũng là lúc nghỉ ngơi giữa trưa ở quan thự. "Nghe nói hôm qua Quách Đạm hồi kinh." Thân Thì Hành nói.
Vương Tích Tước nói: "Nhất định là bệ hạ triệu hắn trở về."
"Ta nghĩ không bao lâu nữa, bệ hạ sẽ mở hội nghị chuyên môn trao đổi việc này. Chung quy ta cảm giác có chút bất an nha." Nói đến phần sau, Thân Thì Hành thở dài một tiếng.
Vương Tích Tước nói: "Thân huynh phải chăng vì chuyện này liên quan đến thương thuế mà cảm thấy lo lắng?"
Thân Thì Hành gật đầu nói: "Ngươi cũng biết thương thuế vốn rất mẫn cảm."
Vương Tích Tước nói: "Thân huynh, cá nhân ta cho rằng thương thuế sở dĩ mẫn cảm là bởi vì vấn đề đều xuất hiện ở triều đình, bởi vì mỗi bộ ngành ở giữa cản tay lẫn nhau, khiến mệnh lệnh của triều đình khó có thể chấp hành xuống địa phương, không nói đến việc tăng thuế, cho dù là giảm thuế, chỉ sợ cũng sẽ là hảo tâm làm chuyện xấu.
Lúc trước ta khó có thể lý giải vì sao Trương các lão muốn chuyên quyền độc đoán, bây giờ ta xem như minh bạch, nếu không thể tăng cường nội các quyền lực thì chúng ta khó mà có tư cách, trên một điểm này, Vương Gia Bình cũng rất tán đồng.
Cơ hội lần này là ngàn năm một thuở, chúng ta có thể mượn sự bất mãn của đám người Lý Thực, Dương Minh Thâm đối với Quách Đạm để đoàn kết triều đình và tăng cường nội các quyền lực, tiến hành cải cách sâu hơn nữa giải quyết các tệ nạn hiện tại."
Thân Thì Hành thoáng gật đầu nói: "Nhưng ngươi phải cẩn thận, đừng làm người khác nghỉ ngờ, dù sao trong việc này ta không tốt ra mặt."
Thân Thì Hành làm sao không rõ vấn đề này, trước đây cũng vì hắn muốn tăng cường nội các quyền lực mà dẫn phát tranh đấu của nội các và ngôn quan, do đó việc này hắn không dám ra mặt, để Vương Gia Bình xuất đầu, bởi vì Vương Gia Bình có danh dự tương đối tốt trong triều.
Tất cả mọi người vô cùng tin tưởng nhân phẩm của Vương Gia Bình.
Vương Tích Tước gật gật đầu.
Đông xưởng.
Lưu Thủ Hữu nói: "Đốc công, thuộc hạ nghe nói Quách Đạm lần này trở về không để ý nhi tử vừa mới ra đời vội vã chạy đến Liễu gia gây phiền phức, xem ra lúc này hắn thực sự rất gấp."
"Ta đã nghe nói."
Trương Kình gật đầu. này của Liễu Tông Thành thật đúng là đủ hung ác, giả sử hàng hóa của Vệ Huy phủ đều không bán được, vậy Quách Đạm cũng liền xong." Nói xong, hắn lại hướng Trương Kình nói: "Đốc công, chúng ta sao không trợ một chút sức lực cho bọn hắn."
Trương Kình nhíu lông mày không nói.
Lưu Thủ Hữu hỏi: "Đốc công chẳng lẽ cho rằng trong đó có trá?"
Trương Kình nhìn hắn một cái, khoát tay một cái nói: "Trước không vội, nhìn kỹ rồi nói. Quách Đạm dĩ nhiên đáng hận, nhưng chúng ta không thể không đề phòng nội các, bây giờ cả triều văn võ bởi vì Quách Đạm mà dần dần đoàn kết xung quanh Vương Gia Bình và Vương Tích Tước, việc này làm ta có chút bất an. Thực ra kết quả tốt nhất chính là bọn hắn đấu đến lưỡng bại câu thương."
Đại thần cùng hoạn quan cũng có thiên nhiên mâu thuẫn.
Trên sử sách các vụ việc liên quan tới hoạn quan loạn chính thật đúng là tầng tầng lớp lớp, mà Minh triều càng xem việc hoạn quan tham chính như một loại chế độ.
Đây thực ra cũng là một vấn đề lớn của Minh triều, bởi vì chế độ hoạn quan tham chính này không bị ảnh hưởng bởi triều đình chế độ, quốc gia có chế độ thu thuế nhưng cùng lúc thái giám cũng có thể đi thu thuế, quốc gia có Binh bộ, nhưng bên kia còn có một Ngự Mã Giám.
Tống triều là quan lại vô dụng, mà Minh triều là những bộ, quan viên Minh triều thực ra không quá nhiều, nhưng bộ ngành đặc biệt nhiều, mấy bộ ngành quản lý một sự kiện, còn bất phân cao thấp.
Như vậy khẳng định không có cách nào quản lý tốt.
Ngành này nói muốn làm như thế này, bộ kia nói muốn làm như thế kia, kết quả cái gì cũng đừng làm.
Đây chính là nguyên nhân vì sao Vương Tích Tước hỉ vọng tăng cường nội các quyền lực, nếu không, Minh triều hiệu suất thật có thể ngao một người trẻ tuổi thành lão nhân.