Chương 545: Bị tiệt hồ
Chương 545: Bị tiệt hồChương 545: Bị tiệt hồ
Lần này thật đúng là phong vân đột biến a!
Trước đây không lâu Nhất Tín nha hành còn phong quang vô hạn, trong chớp mắt liền lung lay sắp đổ, bị một bầu không khí "tường đổ mọi người đẩy" bao phủ.
Quả thực làm người mở rộng tầm mắt a!
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, việc này thực ra cũng không tính là ngoài ý muốn, lúc trước Quách Đạm đổi Nha hành thành hình thức đầu tư cổ phần, như vậy tất nhiên đã lường trước sẽ có loại tình huống này xuất hiện, buôn bán không có khả năng vĩnh viễn mọi việc đều thuận lợi, giá cổ phiếu cũng tất nhiên sẽ ba động.
Đặc biệt là tại thời đại phong kiến.
Thực ra xã hội phong kiến không thích hợp cho hình thức đầu tư cổ phần phát triển.
Ảnh hưởng của thị trường thực ra rất nhỏ.
Mấu chốt ở chỗ triều đình.
Một điều lệnh của triều đình cũng có thể khiến ngươi từ gia tài bạc triệu trở nên không còn gì cả, chứ đừng nói là để giá cổ phiếu của ngươi hạ thành giá phòng ốc.
Gần dây bộ phận bận rộn nhất Nhất Tín nha hành không còn là bộ nghiệp vụ, hay bộ tài vụ, mà là tiền trang, bởi vì bất kể là bán ra cổ phần, hay là rút tiền đều phải đến tiền trang.
Lúc này bên trong tiền trang đã không còn chỗ cho người đứng, cửa ra vào cũng là một mảnh đen nghịt.
"Quách Đạm đến."
Cũng không biết tên ngu xuẩn nào hô một câu, toàn bộ tiền trang lập tức trở nên lặng ngắt như tờ, tất cả ánh mắt đều hướng về một phương hướng.
Chỉ thấy Quách Đạm đi ra.
"Nhiều người như thế a!"
Quách Đạm cười nói.
"Ngươi còn cười được?"
Một lão già chừng năm mươi tuổi lập tức xông lên phía trước, hướng về phía Quách Đạm gầm thét lên: "Chúng ta đều bị ngươi hại chết rồi." Quách Đạm kinh ngạc nói: "Viên ngoại chỉ giáo cho?"
"Hừ! Thương nhân chỉ cần buôn bán là được, nhưng ngươi lại suốt ngày đối nghịch cùng quan viên, lúc này tốt, ngươi đắc tội cả triều văn võ, ta xem ngươi lúc này liền xong đời."
Oa! Không ngờ bây giờ đã đến loại trình độ này, có khả năng đây là điều duy nhất ta tính sai. Quách Đạm tâm như gương sáng, ngoài miệng lại nói: "Ta không biết viên ngoại đang nói gì, ta đối nghịch với ai, xin viên ngoại đừng ngậm máu phun người."
"Chuyện cho tới bây giờ, ngươi vẫn còn muốn giảo biện?" Lão già hùng hổ dọa người nói.
Lại có một người ủy khuất nói: "Bây giờ ngươi vẫn còn muốn lừa gạt chúng ta sao, chúng ta đều đã biết rõ việc này, ta cũng sẽ không tiếp tục đến Vệ Huy phủ buôn bán."
Quách Đạm nhấc tay, nói: "Các vị, ta đã từng nói Nhất Tín nha hành mở cửa buôn bán coi trọng hai chữ thành tín, ta không hề lừa gạt các vị điều gì, ta cũng đã giải thích về việc này, là các vị không tin ta, vậy ta cũng không có cách nào.
Chúng ta dựa theo khế ước làm việc là được, nếu giấy chuyển tiền của các vị còn chưa đưa đến Vệ Huy phủ, như vậy ta cam đoan các vị lập tức có thể lấy lại tiền, nhưng nếu đã đưa đi Vệ Huy phủ, hoặc là gọi người trở về, hoặc là lấy ra tại Vệ Huy phủ. Tiền này một văn tiền ta cũng sẽ không thiếu của các vị."
"Vậy cổ phần thì sao?"
Lão giả kia lại hỏi: "Cổ phần chúng ta đã mua thì làm sao bây giờ?"
Quách Đạm cười nói: "Cổ phần, các vị cũng có thể bán đi."
Lão giả kia lập tức nói: "Bán đi? Ngươi nói nghe nhẹ nhàng linh hoạt, ngươi cũng không nhìn một chút, bây giờ còn có người mua cổ phần của Nha hành các ngươi?"
Các ngươi? Mà không phải chúng ta sao? Quách Đạm cười nói: "Viên ngoại làm sao biết không có? Trước kia cũng không phải vừa treo cổ phần lên liền có thể bán đi."
"Nếu thực tế không có người mua, vậy làm sao bây giờ?"
"Đúng nha! Vạn nhất không có người mua cổ phần thì thế nào cho phải?"
Bởi vì cổ phần vẫn luôn tăng giá nên luôn luôn có người giao dịch, mọi người không suy nghĩ vấn đề nếu không có người mua thì sẽ làm sao, bây diờ cổ nhần đât nhiên naã xuống khiến tất ä moi naười có chút không biết làm thế nào.
Bây giờ nên làm gì?
Quách Đạm cười nói: "Liên quan tới vấn đề này, khế ước có viết rất rõ ràng, cổ phần mặc dù có thể lấy ra mua bán, nhưng trên bản chất vẫn là một tờ khế ước chứng minh các vị có được một phần của Nhất Tín nha hành, hàng năm có thể nhận cổ tức của Nha hành, về phần có người mua cổ phần của các vị hay không vốn không phải chức trách của ta, chức trách của ta là làm các vị được chia cổ tức càng nhiều, vì vậy cho dù thật sự không bán được cũng không có liên quan gì đến ta."
"Còn cổ tức? Ha ha. Bây giờ Nhất Tín nha hành của ngươi sắp phải đóng cửa, ngươi lấy cái gì chia cổ tức cho chúng ta."
"Bây giờ còn chưa đến cuối năm, ngươi dựa vào cái gì nói như thế?"
Quách Đạm lại cất cao giọng nói: "Các vị, ta vẫn nói câu kia, Nhất Tín nha hành sẽ chỉ càng ngày càng tốt, Vệ Huy phủ cũng sẽ càng ngày càng tốt, ta tuyệt không đề nghị mọi người bán ra cổ phần trong tay, cũng không đề nghị các vị từ bỏ đầu tư vào Vệ Huy phủ."
Lúc này, lại có một hạ nhân đi tới bên người Quách Đạm, bên tai Quách Đạm nói thầm mấy câu.
Quách Đạm gật gật đầu, lại hướng mọi người nói: "Ta chỉ nói như vậy thôi, còn quyền quyết định đương nhiên vẫn ở trong tay các vị, Nhất Tín nha hành chúng ta sẽ kiên quyết thực hiện tất cả nội dung bên trong khế ước, mọi người cứ chiếu chương làm việc là được, sẽ không có ai không lấy được tiền, ta còn có chút việc, xin lỗi không tiếp được."
Hắn hơi gật đầu, sau đó liền quay người rời đi.
Thế nhưng đám đông cũng không vì những lời này của hắn, mà lựa chọn rời đi, dù sao đối thủ của Quách Đạm cũng không phải là thương nhân khác, mà là toàn bộ triều đình.
Nhìn qua liền biết chỉ cần triều đình muốn làm thật thì sẽ không có người nào dám xem trọng Quách Đạm.
Trong đó cũng bao quát nhưng đại cổ đông như Chu Phong, Tào Đạt, Đoạn Trường Tồn, Tần Trang.
Quách Đạm đi tới phòng họp nhìn thấy mấy người bọn họ, không khỏi cười khổ nói: "Các vị không phải vào lúc này tới quấy rầy ta chứ? Ta bây giờ đã bận bịu sứt đầu mẻ trán."
Chu Phong nói: "Hiền chất, cho tới nay, chúng ta đều vô cùng ủng hộ ngươi, nếu ngươi có chuyện gì thì tuyệt đối đừng giấu giếm chúng ta nha."
Ouách Đam huần hức nói: "Ta đã oliải thích viêc nàv rồi là các vỉ không tin mà thôi, vậy muốn ta làm sao bây giờ, đây cũng không tính là ủng hộ nha?"
Tần Trang nói: "Chúng ta cũng muốn tin tưởng ngươi, thế nhưng sự thật khiến chúng ta khó mà tin được ngươi a!"
"Tình huống như thế nào?" Quách Đạm nhíu mày hỏi.
Tần Trang nói: "Ngay hôm qua, có một nhóm quần áo vận chuyển từ Vệ Huy phủ đến kinh thành bị một đám Hán vệ ngăn cản ở ngoài thành."
"Lại có loại sự tình này?"
Quách Đạm hai mắt mở một cái, lập tức nói: "Viên ngoại cứ yên tâm, hiện tại ta lập tức đi tìm bệ hạ, chỉ cần bên trong không có hàng cấm, ta nhất định sẽ giúp viên ngoại lấy về hàng hóa."
Tần Trang vội nói: "Hán vệ chỉ kiểm tra mà thôi, tuyệt không giữ hàng hóa, tra nửa ngày liền cho qua."
Quách Đạm kinh ngạc nói: "Việc này có gì không ổn sao?"
Tần Trang nói: "Việc này trước kia chưa bao giờ xảy ra, lão hủ cho rằng đây tuyệt đối không phải trùng hợp."
Tào Đạt cũng nói: "Ta tương đối quen thuộc với cách làm việc của Hán vệ, bọn hắn sẽ không tra hàng hóa phổ thông, nếu muốn tra thì chính là đòi tiền, sẽ không có chuyện tra nửa ngày liền cho qua."
Đông xưởng đáng chết.
Quách Đạm lập tức phản ứng lại, hiển nhiên Đông xưởng muốn đánh chó mù đường, bọn hắn tra một lần như thế cũng coi như hợp tình hợp lý, cũng không giam giữ hàng hóa, hoặc là dọa dẫm bắt chẹt, chỉ kiểm tra bình thường mà thôi, Vạn Lịch sẽ không bởi vậy mà trách cứ Trương Kình, thế nhưng tin tức này sẽ khiến Nhất Tín nha hành đã rét vì tuyết lại lạnh vì sương al
Trương Kình a Trương Kình, ta nên cảm tạ ngươi như thế nào thì tốt đây! Một lần tra này của ngươi lại giúp ta kiếm mấy vạn lượng. Ha ha!
"Hiền chất, việc khác thường tất có vấn đề." Chu Phong nói.
Quách Đạm ngồi xuống, gật đầu nói: "Ta không phủ nhận, khẳng định là có người muốn đối phó ta, thế nhưng ta cũng không lừa gạt các vị, triều đình thật sự chỉ muốn cải thiện thuế quan, mà không phải nhằm vào Vệ Huy phủ, chẳng qua là có người mượn tin tức này để đả kích Nhất Tín nha hành."
Mấy người Chu Phong nhìn nhau.
Hiển nhiên có chút không quá tin tưởng.
Chú Phong liền nói: "Cho dù như thế tiến tuc thế nàv cñnd không phải biện pháp, nhất định phải nhanh chóng ngăn lại."
Quách Đạm gật gật đầu, nói: "Ta sẽ nghĩ biện pháp giải quyết, thế nhưng lúc này, chúng ta nhất định phải đoàn kết cùng một chỗ, tin tưởng lẫn nhau, mà không phải nghi ngờ lẫn nhau."
Tần Trang vội nói: "Đây là đương nhiên, chúng ta nhất định ủng hộ ngươi."
Mấy người còn lại cũng đều nhao nhao gật đầu.
Thế nhưng sự tín nhiệm này tuyệt không duy trì được mấy ngày, Hộ bộ truyền ra một tin tức làm những đại cổ đông như bọn hắn không thể ngồi yên được nữa, theo tin tức đáng tin, cải cách thuế quan bước đầu tiên chính là muốn điều tiết khống chế giá lương thực các nơi, bởi vậy Hộ bộ muốn thanh tra lương thực dự trữ ở các châu phủ, hạn chế giao dịch lương thực giữa các châu phủ.
Đây chính là muốn thân mệnh a.
Bởi vì Vệ Huy phủ cần nhập khẩu đại lượng lương thực, nếu có hạn chế này, Vệ Huy phủ tất nhiên sẽ bị ảnh hưởng nặng nề.
Không có người nào tiếp tục tín nhiệm Quách Đạm.
Còn nói không phải nhằm vào Vệ Huy phủ.
Đông các.
"Thân thủ phụ, chúng ta có phải nên tìm Hộ bộ thượng thư đến đây hỏi một chút hay không? Nội các còn chưa bắt đầu định ra kế hoạch cải cách đã nói triều đình muốn hạn chế giao dịch lương thực, đây quả thực là nói hươu nói vượn."
Vương Tích Tước nghe được tin tức này tức giận không thôi.
Hắn đương nhiên biết tin tức này chắc chắn do Hộ bộ truyền đi.
Thân Thì Hành nói: "Người khác đi hỏi thì còn có thể thông cảm được, chúng ta biết rõ là giả còn chạy đi hỏi, vậy sẽ chỉ khiến người ta nghỉ ngờ chúng ta có động cơ khác."
Trên mặt Vương Tích Tước tràn ngập thất vọng, than thở nói: "Làm sao lại náo thành dạng này."
Thân Thì Hành khẽ cười nói: "Có một số việc vẫn không thể cưỡng cầu."
Thân Thì Hành cho rằng chuyện diễn ra đến một bước này mới xem như về đúng quỹ đạo, một thương nhân như Quách Đạm làm sao có thể chống đỡ được cả triều văn võ vây công.
Dtrf7no nhủ. "Dương lão, ngài đã đỡ hơn chút nào chưa?"
Hôm nay Lý Thực mang theo lễ vật tới Dương phủ, thăm hỏi Dương Minh Thâm.
Ngày ấy Dương Minh Thâm bởi vì một câu "Chiếu yêu" của Quách Đạm mà tức giận ngã gãy chân.
Dương Minh Thâm ha ha nói: "Không sao, không sao, sắp khỏi hẳn rồi, đặc biệt là mấy ngày nay, khỏi đặc biệt nhanh, người gặp việc vui tinh thần thoải mái a!"
Lý Thực cười nói: "Xem ra Dương lão đã biết tình huống bên ngoài."
Dương Minh Thâm ha ha nói: "Không nói gạt Lý Ngự sử, hiện tại lão phu mỗi ngày đều phái người đi Nhất Tín nha hành quan sát, lão phu nhất định muốn tận mắt nhìn thấy Nhất Tín nha hành đóng cửa, nhìn thấy Quách Đạm táng gia bại sản mới có thể xả ra ngụm ác khí trong nội tâm."
Lý Thực nói: "Vì vậy Dương lão chú ý nghỉ ngơi dưỡng thương, sớm ngày khỏi hẳn, chúng ta phải cùng nhau đến tửu lâu ăn mừng một trận thật tốt."
Dương Minh Thâm vội nói: "Cho dù không khỏi hẳn, lão phu cũng nhất định sẽ đi."
"Ha ha... !"
Bọn hắn đều đang chuẩn bị tiệc ăn mừng, căn cứ tình huống bây giờ cũng đúng là có thể, Hán vệ kiểm tra hàng hóa của Vệ Huy phủ, Hộ bộ muốn hạn chế giao dịch lương thực.
Đây hết thảy đều cho thấy lần cải cách thuế quan này chính là nhằm vào Vệ Huy phủ.
Giá cổ phiếu của Nhất Tín nha hành đã có xu thế sụp đổ, thực tế là vì cổ phần quá ít, không liên quan đến quá nhiều người, nếu không sẽ xuất hiện tình trạng khủng hoảng đại quy mô bán tháo cổ phần giống như hậu thế.
Hơn nữa, có rất nhiều người không cam tâm, nháy mắt thua thiệt hàng ngàn hàng vạn lượng, nháy mắt kiếm ít mấy vạn lượng, ai chịu nổi, mọi người đều chưa từng trải qua tình huống này, vì vậy đám người Chu Phong cũng bán tháo một bộ phận.
Vân Hà quan.
"Sự tình làm sao lại diễn biến thành dạng này?"
Phương Phùng Thì không hiểu ra sao dò hỏi Từ cô cô.
"Vấn bối cũng không rõ ràng lắm." Từ cô cô lắc đầu.
Phương Phùng Thì lại hỏi: "Quách Đạm có kế sách ứng đối không?"
Từ cô cô vẫn lắc đầu nói: "Hắn nói là chưa, hơn nữa theo vãn bối được biết, tin tức đích xác không phải hắn thả ra, thế nhưng chung quy vãn bối vẫn có cảm giác việc này có quỷ dị."
"Quỷ dị?" Phương Phùng Thì hỏi.
Từ cô cô gật đầu nói: "Hình thức đầu tư cổ phần là do hắn sáng tạo, vãn bối nghĩ không có người nào am hiểu hình thức đầu tư cổ phần hơn hắn, hắn chắc chắn phải biết quan hệ lợi hại trong đó, thế nhưng hắn lại tỏ ra giống như không có chút chuẩn bị nào."
Phương Phùng Thì nói: "Nói cách khác cư sĩ cho rằng hắn đã có chuẩn bị?"
Từ cô cô nói: "Vãn bối có suy nghĩ này, thế nhưng từ đầu đến cuối vãn bối vẫn chưa nghĩ ra, hắn đến cùng sẽ phá giải tình huống này như thế nào, bởi vì đây không phải lời đồn, đại thần trong triều thật sự có thể vây chặt Vệ Huy phủ, trừ phi hắn khiến bệ hạ thu hồi mệnh lệnh đã ban ra, nếu không, cơ hồ không có cách nào phá giải."
Phương Phùng Thì nhíu nhíu mày, thở dài: "Ta vốn còn hi vọng Quách Đạm có thể kích thích triều đình, khiến các đại thần tỉnh lại, mà không phải một mực nội đấu, giả sử cứ như vậy thất bại trong gang tấc thì thật sự khiến ta không cam tâm a!"
Từ cô cô khẽ cười nói: "Phương thượng thư không cần bi quan, trên phương diện mua bán, thủ đoạn của Quách Đạm lợi hại hơn vấn bối nhiều, vãn bối nghĩ không ra, không có nghĩa là hắn không có cách nào."
Nếu hai người bọn họ biết lúc này Quách Đạm đang trong văn phòng tổng giám đốc đùa giỡn Khấu tổng giám đốc, thật không biết bọn họ sẽ có biểu lộ như thế nào.
Ba -I
Hai má Khấu Ngâm Sa ửng đỏ ngồi trong ngực Quách Đạm, vuốt ve bàn tay vừa ăn mặn của Quách Đạm, cáu giận nói: "Nơi này chính là văn phòng làm việc, chàng chớ làm loạn."
Quách Đạm liếc mắt hướng phòng nghỉ,"Đi vào nghỉ một chút."
"Ta mới không vào."
Khấu Ngâm Sa bị dọa làm bộ đứng dậy, nhưng khổ vì bị Quách Đạm ôm quá chặt, đột nhiên cái khó ló cái khôn nói: "Bây giờ là thời kỳ đặc biệt, có khả năng sẽ có người đột xuất vào báo cáo tình huống." ngoài đã loạn thành một bầy, mà hắn lại còn có tâm tình chơi đùa việc này, vậy có khả năng sẽ bị người khác phát giác ra cái gì.
Khấu Ngâm Sa vội vàng nói sang chuyện khác: "Phu quân, bây giờ giá cổ phiếu đã giảm từ năm lượng sáu tiền xuống ba lượng, đến lúc có thể xuất thủ."
Quách Đạm cười nói: "Ta vốn cũng có dự định xuất thủ ở giá ba lượng, nào biết Đông xưởng và Hộ bộ còn đang chơi tiểu động tác, thật sự là giúp ta phát tài, với tình hình trước mắt, không quá mấy ngày nữa giá cổ phiến sẽ ngã xuống hai lượng, chờ đến khi đó chúng ta lập tức quét hết."
Khấu Ngâm Sa nói: "Thế nhưng tình hình bên ngoài không hề lạc quan, ta sợ việc này sẽ ảnh hưởng đến Vệ Huy phủ, hơn nữa mấy người Chu Phong, Tào Đạt cũng đang lặng lẽ bán ra một chút cổ phần, bọn họ dù sao cũng ủng hộ chàng, chúng ta thu mua cổ phần của bọn họ có phải có chút quá đáng hay không?"
Lúc giá cổ phiếu còn chưa ngã xuống ba lượng, mấy người Chu Phong, Tào Đạt đã lấy giá ba lượng bán ra cổ phần, bởi vì bọn hắn mua cổ phần từ rất sớm, lấy giá ba lượng bán ra một bộ phận, bọn hắn vẫn có kiếm.
Bức những cổ đông khác không có cách nào, cũng chỉ có thể bán tháo với giá ba lượng một cổ.
Thế nhưng vẫn không có người mua, việc này cũng giống mua nhà, mua tăng không mua hạ.
Quách Đạm cười nói: "Chúng ta đều là thương nhân, mục đích đều là vì kiếm tiền, không tồn tại quá đáng hay không quá đáng. Ta cũng đã khuyên bọn hắn đừng bán cổ phần, là bọn hắn không nghe. Mặt khác, lần này đến cùng vẫn có thể khống chế, nếu mà ta không thể khống chế, vậy chúng ta có khả năng thật sự xong, vì vậy lần này để bọn hắn hung hăng ăn một lần giáo huấn, như vậy sau này lại xảy ra chuyện như lần này, bọn hắn còn có thể chống đỡ giúp chúng ta không ít thời gian a."
Khấu Ngâm Sa thoáng gật đầu.
Đột nhiên, ngoài cửa vang lên một trận tiếng đập cửa gấp rút.
"Cô giai"
Là tiếng của Tiểu An.
Khấu Ngâm Sa như con thỏ bị kinh hãi nhảy dựng lên, ngồi sang bên cạnh, còn chột dạ chỉnh lại quần áo một chút.
Quách Đạm dở khóc dở cười nói: "Ngâm Sa, ta phải nhắc nhở nàng một câu, chúng ta là phu thê, chúng ta không phải đang trộm tình."
Khất: Naâm Sa vì môêt tiếng lai hê: "Vào đị" Chỉ thấy Tiểu An đi vào, thở gấp nói: "Cô gia, vừa rồi... có người tại tiền trang lấy giá ba lượng mua đại lượng cổ phần."
"Ngươi nói cái gì?"
Quách Đạm trực tiếp nhảy lên.