Chương 69: Ngao cò tranh nhau ai là ngư ông
Chương 69: Ngao cò tranh nhau ai là ngư ôngChương 69: Ngao cò tranh nhau ai là ngư ông
"Đại tiểu thư, chúng ta đến rồi."
"Ừm."
Khấu Ngâm Sa vén rèm xe, được Tích Nô nâng đỡ xuống xe ngựa, khẽ ngẩng đầu nhìn thấy trên mái hiên lầu hai treo một tấm biển - Kim Ngọc lâu.
"Ha ha!"
Đột nhiên nghe được một trận tiếng cởi mở từ cửa chính truyền ra,"Khách quý hiếm gặp! Thật sự là khách quý hiếm gặp! Hiếm có khi nữ hiền chất đại giá quang lâm tiểu điếm, thật sự là vẻ vang cho kẻ hèn này a!"
Chu Phong xuất hiện trước cửa.
"Vãn bối gặp qua Chu thúc thúc."
Khấu Ngâm Sa hạ thấp người thi lễ.
"Nữ hiền chất không cần đa lễ, mau mau mời vào."
Chu Phong nghiêng người, đưa tay hướng trong lâu dẫn đường.
Khấu Ngâm Sa gật đầu thi lễ, cùng Khấu Nghĩa, Tích Nô đi vào trong lâu.
Nếu là bình thường Khấu Ngâm Sa sẽ không xuất đầu lộ diện, nàng chỉ ngồi bên trong nha hành để Khấu Nghĩa ra mặt, nhưng lần này can hệ trọng đại, hơn nữa bởi vì nàng do dự không quyết khiến Khấu gia bỏ lỡ thời cơ phản kích tốt nhất, cho nên nàng nhất định phải tự mình ra mặt vãn hồi hết thảy.
Một đoàn người đi vào nhã các ở lầu ba ngồi xuống, trước đó Khấu Nghĩa đã liên lạc với Chu Phong, mà Chu Phong cũng cho đủ mặt mũi, buổi sáng hôm nay Kim Ngọc lâu liền không mở cửa, lúc này trong lâu không có một người khách nào.
"Chu thúc thúc là người bận rộn, vãn bối không dám trễ nải thời gian quý giá của Chu thúc nên vãn bối sẽ không quanh co lòng vòng."
"Nữ hiền chất có chuyện gì cứ nói đừng ngại." Chu Phong vội vàng nói, thần sắc còn mang theo vẻ mong đợi.
Khấu Ngâm Sa nói: "Chu thúc thúc chắc hẳn đã biết Hưng An bá tửu trang đã ủy thác cho nha hành chúng ta vận doanh, vãn bối hi vọng có thể bán rượu của Hưng An bá tửu trang ở Kim Ngọc lâu."
Chu Phong cười nói: "Đây đương nhiên là có thể." hắn chỉ là khiến rượu của người khác không bán được mà thôi.
Khấu Ngâm Sa nói: "Chu thúc thúc có lẽ có chút hiểu lầm, chúng ta là hi vọng tương lai Kim Ngọc lâu chỉ bán rượu của Hưng An bá tửu trang mà thôi."
"Chỉ bán rượu của Hưng An bá tửu trang?"
Chu Phong tỏ vẻ giật mình, chợt ha ha nói: "Nữ hiền chất đừng nói đùa, chuyện này làm sao có khả năng, ta mở cửa buôn bán làm sao có thể chỉ làm ăn với một nhà."
Khấu Ngâm Sa nói: "Liên quan tới rượu của Hưng An bá tửu trang, tin tưởng Chu thúc thúc còn rõ ràng hơn vãn bối, mùi vị của loại rượu mới đặc sắc hơn rất nhiều so với rượu của các tửu trang khác, nó cũng được rất nhiều đại thần trong triều ưa thích, nếu như Chu thúc thúc đáp ứng tương lai chỉ bán rượu của Hưng An bá tửu trang, như vậy vãn bối cũng có thể cam đoan rượu của Hưng An bá tửu trang sẽ chỉ bán tại Kim Ngọc lâu."
Chu Phong nghe xong trầm ngâm không nói.
Khấu Ngâm Sa lại nói: "Vãn bối biết Chu thúc thúc là đang cố ky Liễu gia, nhưng cá nhân vãn bối cho rằng Tửu Minh hội được xây dựng trên sự không công bằng, Liễu gia chẳng qua là muốn mượn Tửu Minh hội để khống chế tất cả các đại tửu lâu ở kinh thành để đạt được mục tiêu của Liễu gia nha hành, mà không phải đặt mình vào hoàn cảnh của tửu lâu mà suy nghĩ. So sánh với nhau, hợp tác của chúng ta mới là công bằng, chúng ta sẽ không can dự việc làm ăn của Kim Ngọc lâu, hơn nữa sẽ còn cung cấp rất nhiều trợ giúp. Văn bối biết rõ Chu thúc thúc vẫn luôn có dự định mở tửu lâu ở Nam Kinh, mà Hưng An bá cũng có không ít tửu trang nổi tiếng tại Giang Nam, nếu chúng ta hợp tác, không quản Chu thúc thúc dự định mở chỉ nhánh ở nơi nào đều sẽ làm ít công to."
Chu Phong cười gật đầu, nói: "Ngươi nói đúng là rất mê người, nhưng tửu trang cũng không phải là của Khấu gia, mà là của Hưng An bá, ngươi làm sao có thể cam đoan rượu của Hưng An bá tửu trang có thể một mực chỉ bán ở tửu lâu của ta? Theo ta được biết, các ngươi chỉ ký khế ước ba năm mà thôi, ba năm sau nào ai biết sẽ là tình huống như thế nào, mà ta bởi vậy sẽ đắc tội Liễu gia, đắc tội lục đại tửu trang, vạn nhất Khấu gia có việc gì ngoài ý muốn, vậy ta coi như xong."
Khấu Ngâm Sa nói: "Chúng ta trước tiên có thể ký kết một phần khế ước mười năm, đồng thời trong tương lai Chu thúc thúc mở chỉ nhánh, chúng ta còn có thể chiết khấu một phần cho thúc để sinh ý của thúc có thể cấp tốc ổn định lại."
Chu Phong cười nói: "Không nói đến mười năm này có thể xuất hiện Khấu Ngâm Sa cười nói: "Vậy ít nhất cũng là mười năm sau, mà không phải như bây giờ Tửu Minh hội khiến một thân bản sự của Chu thúc thúc không thi triển được, với bản sự của Chu thúc thúc không nên chỉ ở lại Lương Viên, thật đáng tiếc! Hiện tại Chu thúc thúc lại trở thành minh hữu với những đối thủ tiềm ẩn của mình, dù muốn mở chỉ nhánh ở đâu chỉ sợ cũng không thể, bởi vì văn bối cho rằng Liễu gia vì đoàn kết Tửu Minh hội tuyệt đối sẽ không để Kim Ngọc lâu phát sinh khúc mắc với những tửu lâu khác. Lại nói trở về, chẳng lẽ Tửu Minh hội sẽ không có biến số gì hay sao? Bây giờ Liễu gia muốn đối phó Khấu gia chúng ta, cho nên cho các tửu lâu một chút chỗ tốt, một khi Khấu gia ngã xuống, Liễu gia sẽ còn như thế sao? Biến số ở trong đó phải lớn hơn nhiều so với việc chúng ta hợp tác."
Chu Phong mang theo tán thưởng liếc nhìn Khấu Ngâm Sa.
Từ khi bắt đầu, hắn đã không cam tâm tình nguyện gia nhập Tửu Minh hội, chẳng qua là bất đắc dĩ mà thôi, có thể thấy được Khấu Ngâm Sa hiển nhiên đã tìm hiểu rất kỹ, dùng điểm này để thuyết phục hắn.
Liễu Tông Thành muốn khống chế các ngươi, mà ta thực tình muốn cùng ngươi hợp tác, theo góc độ lợi ích đến xem, Liễu Tông Thành chỉ là cho ngươi cùng tửu lâu khác đãi ngộ ngang hàng, mà ta chính là đưa toàn bộ Hưng An bá tửu trang cho ngươi.
Qua một hồi lâu, Chu Phong nói: "Việc này can hệ trọng đại, để ta nghiêm túc suy nghĩ một chút."
"Đây là đương nhiên."
Khấu Ngâm Sa khẽ gật đầu, lại nói: "Nhưng Chu thúc thúc cũng biết, Kim Ngọc lâu chính là đối tượng hợp tác tốt nhất của chúng ta, nhưng cũng không phải duy nhất."
Chu Phong cười ha ha một tiếng, nói: "Quả nhiên là mày liễu không nhường mày râu, tốt, ta sẽ nhanh chóng cho nữ hiền chất câu trả lời chắc chắn."
Sau khi tiễn Khấu Ngâm Sa, Chu Phong lần nữa quay trở lại gian phòng vừa rồi, nhưng bên trong ngồi thêm ra hai người, chính là đôi chủ tớ Liễu Tông Thành cùng Phúc Tứ.
"Lão gia tử, vừa rồi ngài đều nghe thấy chứ."
Chu Phong ngồi đối diện Liễu Tông Thành, cười ha hả nói.
"Đều nghe thấy được." Liễu Tông Thành thở dài một tiếng,"Không nói gạt ngươi, mỗi lần ta thấy Khấu gia nha đầu, trong nội tâm lão phu liền cảm thấy khổ sở một lần, nếu lúc trước nha đầu này trở thành tôn tức của Liễu gia ta, nào có nhiều chuyện như hôm nay, đây đều là Khấu Thủ Tín tạo nohiêt aI" Chu Phong cười không nói, chuyện này liên quan đến hắn cái rắm.
Liễu Tông Thành liếc nhìn Chu Phong, nói: "Lão hủ cũng không thể không thừa nhận, điều kiện của nàng hoàn toàn chính xác tốt hơn của lão phu, nhưng điều kiện là điều kiện, đến tột cùng những điều kiện này có thể chuyển hóa thành lợi ích hay không thì vẫn phải xem thực lực."
Ngụ ý, nếu ngươi cùng Khấu gia hợp tác sẽ phải đối mặt với Liễu gia cầm đầu Tửu Minh hội, ngươi cho là chúng ta sẽ đối với việc này làm như không thấy sao?
Chu Phong cười ha hả nói: "Lão gia tử, tại thương nói thương, chuyện tương lai, ai cũng không thể nói chắc được, chúng ta có thể nhìn thấy cũng không phải chỉ là lợi ích trước mắt a."
So sánh với những tửu lâu khác, hắn không e ngại sự uy hiếp của Liễu Tông Thành, thứ nhất tại Lương Viên hắn không có đối thủ; thứ hai, hắn xuất thân đại địa chủ, bản thân hắn cũng cất rượu.
Liễu Tông Thành hơi trầm mặc, nói: "Như vậy đi, trong phạm vi kinh thành ngươi đã lũng đoạn toàn bộ Lương Viên, nếu ở trong kinh thành mở chỉ nhánh cũng không kiếm được bao nhiêu. Nếu ngươi muốn mở chỉ nhánh ở Giang Nam, Liễu gia sẽ toàn lực ủng hộ ngươi, từ mua đất xây dựng tửu lâu, đến tìm người làm công, tìm nhà cung cấp hàng hoá, chúng ta đều có thể giúp ngươi thu xếp thỏa đáng, đây là điều mà Khấu gia không thể giúp ngươi làm được, tửu lâu không chỉ cần mỗi rượu."
Chu Phong ha ha cười nói: "Lão gia tử ra tay quả nhiên là không bình thường, việc này ta sẽ thận trọng cân nhắc."
Liễu Tông Thành thấy Chu Phong không lập tức đáp ứng, trong mắt lóe lên một tia không vui, nhưng cũng chỉ là lóe lên mà thôi, đột nhiên mỉm cười gật đầu.
Sau khi đưa tiễn chủ tớ Liễu Tông Thành, chưởng quỹ lập tức hỏi Chu Phong: "Lão gia, điều kiện của hai nhà họ hình như cũng cũng không tệ lắm."
"Ngươi vội cái gì, hiện tại hai phe bọn họ đều đang muốn cầu cạnh ta, chỉ cần chúng ta vững vàng đợi đến thời điểm hai phe cạnh tranh kịch liệt nhất, tự nhiên sẽ xuất hiện càng nhiều điều kiện tốt hơn." Chu Phong ha ha cười đến vài tiếng, sau đó khẽ hát, quay trở lại trong lâu, cảm giác được người khác tranh đoạt thực tốt.
Trên xe ngựa.
"Lão gia, tên Chu Phong này quả thật là có chút khó ứng phó, rõ ràng hắn muốn cả hai bên chào giá, đây là muốn ngao cò tranh nhau, ngư ông đắc ldi" Dhúc Tứ sắc mặt naưnø trona nái. Liễu Tông Thành thở dài: "Ta cùng hắn qua qua lại không ít, người này xảo trá khó lường, nhưng cũng không thể không nói, hắn xác thực rất có bản lĩnh, cũng may trước mắt có thể cùng Khấu gia hợp tác chỉ có Chu Phong và Tào Đạt, các tửu lâu còn lại căn bản không có thực lực chống lại chúng ta, mà Tào Đạt vì có quan hệ với Hán vệ nên hắn sẽ không có khả năng đắc tội với lục đại tửu trang, vì vậy hiện tại cũng chỉ có Chu Phong là có khả năng sẽ hợp tác với Khấu gia, chỉ cần chúng ta có thể ổn định hắn, vậy thì không cần phải lo nữa."
Nói đến đây, hắn nhẹ nhàng thở ra một hơi, nói: "Bất kể như thế nào, Khấu gia xem như đã xuất thủ, bọn hắn một ngày không xuất thủ, lão phu thật sự có chút lo lắng bất an.".....
Bên kia Khấu Ngâm Sa về đến nha hành, Khấu Nghĩa vẻ mặt mặt rầu rĩ nói: "Đại tiểu thư, Chu Phong hình như cũng không sốt ruột, cứ kéo dài như thế cũng không phải chuyện tốt đối với chúng ta."
Khấu Ngâm Sa trầm ngâm một lát, nói: "Ngươi lập tức đem tin tức hôm nay ta đi gặp Chu Phong truyền ra, bao quát điều kiện chúng ta cho Chu Phong."
Khấu Nghĩa nghe vậy giật mình, nói: "Vậy có khả năng sẽ kinh động Liễu gia."
"Chỉ sợ rằng chúng ta còn chưa ra khỏi Kim Ngọc lâu, Liễu gia đã thu được tiếng gió rồi, việc này không có khả năng giấu được. Nếu chúng ta đem tin tức này thả ra, các tửu lâu còn lại cũng sẽ dao động, chỉ khi nội bộ bọn họ không đoàn kết, chúng ta mới có thể từ đó thủ thắng."
Khấu Ngâm Sa thần sắc lạnh lùng nói: "Vì vậy, đến lúc đó ngươi còn phải đi một chuyến đến Bá phủ, cùng bọn họ nói chuyện, hi vọng Bá gia đáp ứng giảm xuống giá rượu, không cần phải giảm rất nhiều, chỉ cần tiện nghỉ hơn so với rượu của lục đại tửu trang là được, cho dù chỉ là một văn tiền, đến lúc đó các tửu lâu kia chắc chắn sẽ tìm Liễu gia muốn điều kiện tốt hơn, mặc dù trước mắt thắng bại khó đoán, nhưng ít ra không để Liễu Tông Thành tiếp tục thong dong tự tại như vậy, Liễu Tông Thành mặc dù đa mưu túc trí nhưng tuổi tác cũng đã cao, thân thể của hắn có thể tiếp tục chống đỡ được nữa hay không, cũng còn chưa biết được."...
Trần gia.
"Quách đại ca, những tỉn tức này có giúp được huynh không?"
Tào Tiểu Đông có chút thấp thỏm nhìn Quách Đạm.
"Xem như các đệ làm rất không tệ."
Quách Đạm gật đầu, lại nói: "Nhưng vẫn còn một chút không đủ, mặc dù chúng †a thu †hân tin tức liên auan đến rưởu. nhưng bản chất ca rưởu là ở chỗ nguyên liệu dùng để cất rượu, trên thực tế rất nhiều tình huống được phản ánh ở nguyên liệu, nếu như có thể điều tra rõ ràng tình hình cung ứng nguyên liệu sau đó kết hợp phân tích với tình hình rượu thì sẽ cho ra kết quả càng chính xác hơn."
Đúng lúc này, Trần Phương Viên đột nhiên đi tới vô cùng lo lắng, nói: "Hiền chất, ta vừa mới nhận được tin tức, phu nhân ngươi đã đi gặp Chu Phong tiểu nhi nói muốn đem rượu của Hưng An bá tửu trang chỉ bán ra ở Kim Ngọc lâu."
Cuối cùng con mèo này cũng không giữ được bình tĩnh, nếu như đợi thêm chút nữa thì có thể bắt được con chuột là ta, thật sự đáng tiếc! Quách Đạm cười hỏi: "Chu Phong đã đồng ý sao?"
Trần Phương Viên lắc đầu nói: "Ta cũng không rõ, nhưng chắc hẳn còn chưa thành, nếu không thì tin tức truyền tới phải là tin tức bọn hắn hợp tác."
Quách Đạm hỏi: "Thúc cho rằng Chu Phong có đáp ứng không?"
Trần Phương Viên nghĩ nghĩ, nói: "Theo hiểu biết của ta đối Chu Phong tiểu nhỉ thì lúc này hắn khẳng định sẽ chờ hai bên chào giá, cho nên trong thời gian ngắn chuyện này sẽ không thành."
"Thúc nói đúng như những gì ta nghĩ." Quách Đạm cười gật đầu.
Trần Phương Viên lại có chút kích động nói: "Không biết hiền chất dự định khi nào xuất thủ?"
"Đợi vài ngày nữa đi."
Quách Đạm nhún nhún vai, nói: "Liễu Tông Thành và Chu Phong đều là những con hồ ly rất giảo hoạt, để bọn hắn đấu nhau trước, đợi đến khi bọn hắn đánh đến kiệt sức, ta sẽ ra tay đem bọn hắn một mẻ hốt gọn."
Trần Phương Viên ha ha nói: "Lấy bản sự của hiền chất, nếu đọ sức chính diện cũng sẽ không thua, cần gì phải đợi thêm một thời gian ngắn nữa."
Quách Đạm đột nhiên hướng Tào Tiểu Đông nói: "Tiểu Đông, đệ phải nhớ kỹ, tại trên thương trường điều kiêng ky nhất chính là loại người tranh cường háo thắng giống như Trần gia gia, đây là nguyên nhân Trần lâu thất bại. Chúng ta không phải luận võ, cũng không phải so thi từ văn chương mà phải thắng đường đường chính chính, quang minh lỗi lạc, chúng ta là thương nhân, mục đích của thương nhân là kiếm tiền, vì vậy, tương lai sau này nếu nhìn thấy mãnh hổ xuống núi, cho dù thân thể có cường tráng cỡ nào cũng phải tận lực tránh đi, việc giết địch một ngàn tự tổn hại tám trăm không đến lúc bất đắc dĩ thì tuyệt đối đừng làm, nhưng nếu trước mặt có on chá ri vuếng nước thì không auan tâm cá thù hav khêna eó thù. cá biết hay không biết, không cần suy nghĩ xông lên đánh nó là được rồi, dù sao cũng không phạm pháp, nói tóm lại, trên thương trường chỉ chú trọng lấy mạnh hiếp yếu."
Đây là chân lý hắn học được từ phố Wall, cá sấu lớn ăn cá sấu nhỏ, cá sấu nhỏ ăn con tôm, nhưng chỉ cần có cá sấu lớn bị bệnh, tất cả lập tức xông lên tấn công, thừa dịp ngươi bệnh lấy mạng ngươi.
Tào Tiểu Đông len lén liếc mắt nhìn Trần Phương Viên, ha ha cười khúc khích, không đáp lời.
Quách Đạm nhìn ở trong mắt, cũng vui vẻ ha ha nở nụ cười, trong ánh mắt mang theo một tia tán thưởng.