Nhân Tổ

Chương 214 - Săn Tân Tinh Bảng

Tôn Kỳ vỗ bàn đứng dậy, nói:

“Thu dọn! chúng ta rời đi.”

“A! cuối cùng cũng rời đi. Ta ở đây sắp chán chết rồi! Với lại chỉ có ngươi cần thu dọn thôi.” Hỏa Hỏa vươn vai ngáp dài một cái chui vào trong ấn ký.

Tôn Kỳ vỗ Tử Kim Hồ Lô thu lại hết những vật dụng cần thiết.

Ba tháng sau, tại một cánh rừng ngoại vi thành Kim Xa.

Một đám kỵ binh ba mươi tên đang lùng sục trong rừng, trung tâm là mấy tên thanh niên, khí chất cao ngạo, không nói cũng biết bọn hắn là những thiên tài trẻ tuổi.

Một thiếu nữ trong đó dịu dàng cười nói:

“Hôm nay có Hoành ca dẫn đội, chúng ta nhất định bội thu.”

“Vân Nhi, ngươi chưa gả đi, đã nói tốt cho phu quân rồi sao?” tên thanh niên bên cạnh trêu chọc.

Thiếu nữ tên Vân Nhi đỏ mặt e thẹn, nói gượng:

“Ta mới không phải như vậy.”

Nói rồi nàng cúi đầu, đưa mắt len lén nhìn vị thanh niên dẫn đầu. Hắn gọi là Cơ Hoành, Cơ gia thế hệ này đệ nhất thiên tài, trước đó hắn tham gia Tiến Hóa bí cảnh lọt vào nhóm một trăm, sau đó tạo thể thành công, hiện nay đã là Tạo Thể cảnh nhất trọng trung kỳ. Mới đây lại nghe được tin tức Cơ Hoành được xếp vào Tân Tinh Bảng do Vô Minh thương hội khởi xướng dựa theo Đồng Hoa Bảng.

Điều này nói rõ tương lai Cơ Hoành tất huy hoàng rực rỡ, Cơ gia cũng vì đó nở mày nở mặt. Các thế lực khác trong thành thi nhau bắt lấy quan hệ với Cơ gia. Vân gia của nàng khó khăn lắm mới bắt lấy một cái cơ hội gả nàng cho Cơ Hoành.

Chỉ cần nàng bước vào Tạo Thể cảnh, đám cưới sẽ chính thức diễn ra. Nàng hiện nay đã là Luyện Linh cửu trọng đỉnh phong, chỉ cần kiếm được phụ thể thích hợp thì sẽ bước vào Tạo Thể cảnh. Vân gia cũng là dốc hết sức vì nàng đặt mua một bộ phụ thể, ước chừng năm năm nữa sẽ đến tay.

Vân Nhi đưa ánh mắt len lén nhìn Cơ Hoành, càng nhìn càng mê ly.

Cơ Hoành mình cao hai thước, cưỡi trên lưng ma thú uy phong lẫm lẫm, trên đầu là cặp sừng hươu, bàn tay như ưng trảo, ánh mắt như mãnh sư, lộ ra dưới lớp trang phục là từng hàng vẩy lân xếp đều. Đây chính là hình tượng mà mọi thiếu nữ đều mê mệt.

Cơ Hoành cưỡi ma thú đi đầu, lòng như gương sáng. Hắn biết rõ gia tộc hắn khi xưa chính là thế lực Hợp Nhất cảnh, nhưng sau đó đi hướng suy tàn, buộc phải đến thành Kim Xa sinh sống. Mặc dù cũng là một đại thế lực trong thành Kim Xa nhưng trong gia tộc luôn luôn bảo nhau phải quay trở về thời kỳ đỉnh cao.

Muốn khôi phục vinh quang khi xưa cần phải có Hợp Nhất cảnh sinh ra, nhưng mà Hợp Nhất cảnh làm gì dễ có như vậy. Trong nhiều thế hệ, chỉ có Cơ Hoành là có di truyền huyết thống tổ tông cao nhất, được Cơ gia đặt trọn hy vọng. Hắn cũng không làm Cơ gia thất vọng, thiên phú của hắn quả thật rất cao.

Hắn đi đến Hắc Liên thành tham gia Tiến Hóa bí cảnh, tài năng bộc lộ lọt vào nhóm một trăm, cực kỳ chói mắt. Hắn nhanh chóng tạo thể thành công. Không bao lâu trước hắn còn nhận được tin có tên trong Tân Tinh Bảng, đây chính là niềm vui ngoài ý muốn.

Nhưng mà tài năng của hắn lại khiến các thế lực khác e ngại, vậy là Vân gia bắt lấy một cái cơ hội, đề nghị thông gia. Hắn đối với việc này cũng không quá bài xích, để cho trưởng lão trong tộc an bài, đính hôn với Vân Nhi.

Có hai thế lực che chở, hắn có thể yên tâm phát triển. Con đường phía trước coi như đã được trải bằng phẳng.

Nhưng mà trong lòng hắn vẫn có chút lăn tăn, đó chính là Vô Minh thương hội chỉ đánh giá hắn có thể đi đến Tạo Thể thất trọng. Với tu vi này nếu như ở thành nhỏ có thể trở thành thành chủ, hùng bá một phương, nhưng tham vọng của hắn nào chỉ có như thế, mục tiêu của hắn là Hợp Nhất cảnh, đưa gia tộc trở lại vinh quang năm xưa.

Còn có một điều khiến hắn không vui đó là hắn chỉ xếp thứ một trăm, nhìn những kẻ đứng trên thì cũng thôi đi, nhưng sao hắn lại phải xếp dưới Tinh Niệm. Trước đó tại Luyện Linh cảnh, Tinh Niệm phi thường cường hoành, Tinh Niệm thở một cái cũng khiến hắn run sợ.

Nhưng khi bước vào Tạo Thể cảnh thì gió đã đổi chiều, Tinh Niệm lấy nhân hình tạo thể thì chiến lực sẽ cực kỳ, cực kỳ yếu, hắn tự tin trong vài chiêu có thể đả bại Tinh Niệm.

Vô Minh thương hội từng nói sẽ bắt chước giống Đồng Hoa Bảng tụ hội, mười năm tổ chức một lần Tân Tinh Bảng tụ hội để sắp xếp lại thứ hạng. Đến lúc đó, Cơ Hoành sẽ tại trước mặt thiên hạ nghiền ép Tinh Niệm.

Đúng vào lúc này, phía trước vang lên tiếng kêu thảm thiết của một tên lính.

Cơ Hoành nhíu mày một cái, thúc ma thú tiến lên, đồng thời quát:

“Đi!”

Cơ Hoành tài cao trí lớn, biết phía trước có nguy hiểm cũng không sợ.

Khi đến nơi, bọn họ chỉ thấy một bãi chiến trường lộn xộn. Tên đội trưởng nhanh chóng kiểm tra dấu vết. Một lúc sau, hắn đến trước mặt Cơ Hoành chắp tay báo cáo:

“Bẩm thiếu chủ, khả năng là một con gấu nâu cấp Tạo Thể cảnh, theo dấu vết thì nó mới bước vào Tạo Thể cảnh không lâu. Nó chạy về hướng tây nam.”

Cơ Hoành nghe nói thì trầm tư một chút, sau đó ra lệnh:

“Các ngươi vòng lên phía trước bố trí bẫy, ta sẽ lùa nó vào bẫy.”

Tên đội trưởng gật đầu lệnh cho đám lính:

“Chia đôi đội hình, một nửa theo ta, một nửa theo thiếu chủ…”

“Không cần! một mình ta là được.” Cơ Hoành ngắt lời nói.

“Nhưng thưa thiếu chủ lỡ như…” tên đội trưởng vội nói.

Cơ Hoành xua tay:

“Không có lỡ như. Chỉ là một con gấu nâu còn chưa làm khó được ta, các ngươi đi theo cũng chỉ làm ta vướng chân, các ngươi bảo vệ tốt mấy vị bằng hữu của ta là được.”

Tên đội trưởng còn muốn khuyên can nhưng Cơ Hoành đã phóng ma thú rời đi.

Nửa canh giờ sau, Cơ Hoành lần theo dấu vết đến một chỗ đất trống gần núi đá.

Trước mặt hắn là một tên thanh niên ngồi trên một tảng đá vừa gặm trái cây vừa đùa nghịch với một ngọn lửa nhỏ. Cơ Hoành cảm thấy có sự bất thường mà bất thường hay đi với nguy hiểm.

Nhưng chợt ánh mắt hắn bừng sáng, hắn nhận ra tên thanh niên kia, hắn cười lớn, nói:

“Tinh Niệm, thì ra là ngươi. Ngươi chạy đến đây làm gì? Chịu chết sao?”

Tôn Kỳ không thèm để ý lời chế giễu, hắn mở ra tạp văn Đồng Hoa Bảng, vừa nhìn vào trong tạp văn lại đưa mắt lên nhìn Cơ Hoành, hắn cười nói:

“Công nhận Vô Minh thương hội vẽ rất giống.”

Cơ Hoành bị làm ngơ thì cảm thấy tức giận, hắn nhảy xuống ma thú cưỡi, rút ra bên hông một cây xích kiếm, hắn gằn giọng nói:

“Ở Luyện Linh cảnh ta còn e ngại ngươi, nhưng mà bước vào Tạo Thể cảnh ngươi đã không còn là đối thủ của ta, vậy mà không biết vì sao Vô Minh thương hội lại xếp ngươi ở trên ta. Không cần chờ đến tụ hội, hôm nay ta sẽ đánh bại ngươi.”

Tôn Kỳ không thèm để ý, chỉ cười cười, đưa ngón tay ngoắc ngoắc khiêu khích.

Thấy vậy, Cơ Hoành càng tức giận, nói:

“Giết ngươi ở đây, luyện linh sư hội cũng không tra ra được cái gì.”

Dứt lời, Cơ Hoành kiếm chỉ thẳng xông tới.

Khi mũi kiếm chỉ còn cách mi tâm Tôn Kỳ nửa tấc thì đột ngột dừng lại, bị hai ngón tay của Tôn Kỳ kẹp lấy, Cơ Hoành dồn sức đẩy kiếm về phía trước nhưng mũi kiếm không hề nhúc nhích.

Tôn Kỳ một tay khác nắm chặt móc từ phía dưới móc lên, Cơ Hoành mặt biến sắc vội bỏ kiếm, hai tay bắt chéo trước ngực đỡ đòn.

Răng rắc! tiếng vang lên.

Bộ vảy giáp mà Cơ Hoành vẫn luôn tự hào là đao thương bất nhập lúc này vỡ vụn, tiếng răng rắc chính là tiếng xương tay của hắn bị gãy. Cơ Hoành mặt tái mét hoảng sợ nhận ra Tôn Kỳ cho dù là cảnh giới nào cũng có thể nghiền ép hắn.

Hắn vội kêu lên:

“Tha…”

Nhưng chưa kịp nói hết lời thì đã bị một bàn tay bóp cổ, sau đó hồn phách hắn bị tấn công trở nên mê man.

Tôn Kỳ búng ra một chỉ bắn xuyên đầu con ma thú cưỡi của Cơ Hoành, sau đó hắn thu xác con ma thú cưỡi lại. Nhìn quanh một vòng, thấy không còn dấu vết khả nghi, hắn bỏ đi.

Tôn Kỳ ném xác con thú cưỡi vào một hang gấu gần đó, con gấu này mới vừa tiến cấp đến Tạo Thể cảnh, tự nhiên có thức ăn rơi vào trong hang nó tất nhiên là không bỏ qua.

Tôn Kỳ đi đến một động phủ cách xa đó, tiến hành sưu hồn Cơ Hoành.

Một lúc sau, Tôn Kỳ từ từ mở mắt, nở nụ cười mãn nguyện, không ngờ lại nhặt được một bộ ma pháp cấp Hợp Nhất cảnh đây là ra quân thuận lợi a.

Hỏa Hỏa đứng một bên khó hiểu hỏi:

“Ngươi vì sao lại phải cẩn thận như vậy? Ngươi có thể toàn diệt tất cả bọn hắn cơ mà? Cần gì phải đổ tội cho ma thú?”

Tôn Kỳ cười giải thích:

“Giết bọn hắn không khó, nhưng sẽ để lại nhiều dấu vết. Rất dễ bị điều tra ra.”

“Nhưng ngươi có luyện linh sư hội làm chỗ dựa thì sợ gì bọn hắn truy cứu.” Hỏa Hỏa lại nói.

“Ta không sợ truy cứu, nhưng bị lộ ra sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch sau này của ta.” Tôn Kỳ cười giải thích.

“Được rồi! được rồi! ngươi làm gì kệ ngươi. Mỗi lần ngươi nở nụ cười kiểu này là ta biết ngươi lại làm chuyện xấu xa gì đó.” Hỏa Hỏa xua tay nói.

Ba ngày sau, tin tức Cơ Hoành mất tích nhanh chóng lan truyền trong thành Kim Xa. Cơ gia tức giận phái ra toàn lực vào trong rừng điều tra, cuối cùng tìm được một hang gấu, bên trong còn có một nửa cái xác con ma thú cưỡi của Cơ Hoành.

Cơ gia chủ tức giận chém giết con gấu, mổ bụng moi ruột nhưng vẫn không thể tìm thấy dấu vết gì của Cơ Hoành.

Trong chuyện này Cơ gia tất nhiên là chịu thiệt hại nhất, Vân gia thì mất hết mặt mũi, các thế lực khác thì mở hội trong bụng.

Sáu tháng sau, tại một chợ đen có hai tên đang đánh nhau. Một tên nhanh chóng thua trận, bị bóp cổ nhấc lên, hắn giãy giụa nói:

“Thả ta ra! Ngươi có biết ta là…”

Hắn không thể nói hết lời đã bị nghẹn tại cổ họng, hắn bị một chưởng đánh vào đầu, lập tức ngất xỉu.

Đám quần chúng chỉ đứng xem một cách hững hờ, tại trong chợ đen đánh nhau là chuyện rất bình thường, chỉ sợ ngươi không có gan ra tay vì tại đây không ai biết ai là ai?

Mười ngày sau, có một tin tức chấn động truyền ra từ trong Vạn Lý thương hội, thiếu chủ của bọn hắn mất tích. Vị thiếu chủ này gần đây phi thường nổi danh, trên Tân Tinh Bảng xếp thứ chín mươi năm.

Bình Luận (0)
Comment