Nhân Tổ

Chương 510 - Ghét Mấy Tên Thông Minh

Tại chân núi, Yêu tộc liên minh 36 đỉnh tụ họp đầy đủ, đội ngũ chỉnh tề, xem không phải một hai lần tổ hợp liên minh. Nói rõ trong quá khứ, 36 đỉnh đã trải qua nhiều lần liên minh chống địch.

Trong liên minh, một con chim hùng dũng trên thân lập lòe lôi điện đưa mắt nhìn về Mao Cẩu tộc một vị cường giả:

“Nhung lão, không ngờ lão vẫn còn sống?” trong giọng nói có ý mỉa mai.

Nhung lão là tên Mao Cẩu tộc Yêu Vương, khí tức hắn tràn lan khiến kẻ yếu không chịu được đứng dạt sang một bên, hắn giọng không vui:

“Ta còn muốn dự đám tang của lão quỷ nhà ngươi, sao có thể dễ dàng chết được.”

Cả đám Yêu tộc nhìn về con chim này, lão quỷ trong lời Nhung lão chẳng lẽ là tổ gia gia của con chim này. Không phải đã chết rồi sao?! lẽ nào cũng giống như Nhung lão tiến vào ngủ đông giả chết. Nếu không phải hôm nay Mao Cẩu tộc gặp họa, Nhung lão hiện thân, bọn chúng còn tưởng Nhung lão đã sớm chết.

Con chim này là tộc trưởng Thiểm Điện Điêu, là một trong những trụ cột của liên minh 36 đỉnh, Thiểm Điện Điêu thực lực tổng hợp và thực lực đỉnh cấp đều nhỉnh hơn Mao Cẩu tộc một chút. Tộc Thiểm Điện Điêu có thể xếp vào ba tộc mạnh nhất, tộc Mao Cẩu có thể vào top năm tộc mạnh nhất.

Thiểm Điện Điêu tộc trưởng nghe Nhung lão nói cũng không phản bác, cười cười đổi sang chủ đề khác:

“Lần này Mao Cẩu tộc kêu gọi liên minh là có chuyện gì?”

“Có tên xưng là Cốt Sơn Vương muốn chiếm 36 đỉnh, bắt tất cả 36 đỉnh liên minh thần phục. Bọn ta không chấp nhận, muốn nói phải trái với hắn, không ngờ hắn ra tay độc ác, nhân lúc tộc ta không đề phòng giết tộc viên chúng ta. Thủ đoạn tàn nhẫn!” Nhung lão đơn giản tường thuật, vừa nói vừa nghiến răng vô cùng thống hận.

Các tộc Yêu khác nghe được cũng dấy lên cảm xúc tương tự: căm phẫn!

“Muốn chiếm 36 đỉnh hay chỉ Phú Dung đỉnh?” một giọng nói vang lên, kèm theo một cỗ Ất Mộc Chi Khí, khiến cho quần yêu cảm thấy thoải mái thư giãn, cảm xúc căm phẫn tiêu tan.

Nhung lão đưa mắt về phía kẻ lên tiếng, là Thanh Hươu tộc trưởng tộc Thanh Mộc Hươu. Đáp lại ánh mắt sắc bén của Nhung lão, Thanh Hươu gật đầu cười nhẹ như gió xuân ấm áp.

Quần yêu lấy lại bình tĩnh, giật mình nhận ra: bị tính kế!

Vừa rồi Nhung lão tỏa ra khí tức trong lúc vô hình đã ảnh hưởng tâm trạng bọn hắn khiến bọn chúng xúc động muốn lao lên núi giết tên Cốt Sơn Vương kia. Ngược lại Thanh Hươu dùng Ất Mộc Chi Khí hóa giải, để bọn chúng bình tĩnh lại.

Mấy tộc tiểu Yêu toát mồ hôi, suýt nữa là bị Nhung lão lợi dụng làm tử sĩ. Cũng may Thanh Hươu ra tay hóa giải. Bọn chúng đưa ánh mắt nhìn về phía Thanh Hươu, trong lòng cảm ơn khôn xiết. Thanh Hươu tươi cười, từng cái đáp lễ.

Nhung lão sát khí băng hàn: ngụy quân tử, phá hỏng kế hoạch của ta.

Mặc dù không vui nhưng hắn cũng không nói ra, bây giờ không phải là lúc trở mặt, hắn lạnh nhạt nói:

“Có khác gì nhau sao?”

“Ai biết Mao Cẩu tộc bên ngoài gây chuyện dẫn đến cường giả trả thù?! vậy thì có liên quan gì đến 36 đỉnh liên minh?! sao có thể bắt chúng ta thay các ngươi gánh chịu!?” kẻ lên tiếng là tộc trưởng tộc Hỏa Phong Hồ.

Mao Cẩu tộc và Hỏa Phong Hồ thiên sinh đã không thích nhau, thường xuyên xảy ra xung đột quy mô nhỏ. Hỏa Phong Hồ tộc trưởng chất vấn Nhung lão cũng là dễ hiểu.

Mặc dù không thích nhưng Nhung lão vẫn phải giải thích:

“Bọn ta có thể cam đoan: tuyệt đối không biết hắn là ai. Hắn là thuần túy đến gây chuyện.”

Tập hợp liên minh thì dễ nhưng để bọn chúng ra tay, cần có đầy đủ lý do. Liên minh 36 đỉnh cũng không phải bền chắc như sắt thép, nói đâu đánh đó. Các tộc trong liên minh đều có tâm tư riêng, trừ khi là chung mối họa, nếu không bọn chúng sẽ không ra tay.

“Ai biết được! có khi nào lúc hắn còn bé, các ngươi khi dễ hắn, bây giờ hắn trưởng thành quay lại trả thù các ngươi.” Hỏa Phong Hồ tộc trưởng lời lẽ sắc bén không tha.

Chuyện này tại Yêu giới cũng là rất bình thường, các tộc đánh nhau như cơm bữa, ân oán dây dưa không dứt. Bỗng nhiên một ngày toát ra một kẻ nói muốn báo thù, ngươi cũng chưa chắc nhớ hắn là ai. Cách giải quyết cũng rất đơn giản: giết!

Nhung lão hừ lạnh, cũng không trả lời vì hắn cũng không biết trả lời thế nào. Hắn cũng nghĩ đến vấn đề này: hoàn toàn có thể.

Không thể có một câu trả lời chính xác cho chuyện này.

“Vậy các ngươi có muốn đánh hay không? chỉ cần các ngươi nói không. Mao Cẩu tộc lập tức rời liên minh, đi nơi khác lập nghiệp. Trời đất rộng lớn, ta một cái Yêu Vương, không tin không có chỗ dung thân.” Nhung lão bực mình nói.

“Nhung lão đừng giận. Liên minh thành lập là để đối phó với những kẻ ngoại xâm thế này. Đánh tất nhiên phải đánh, nhưng trước khi đánh cũng nên tìm hiểu rõ ràng, biết đâu có thể hòa bình giải quyết.” Thanh Hươu giọng nói ôn tồn, thuyết phục đáng tin.

Nhung lão đưa mắt nhìn hắn, không phản đối, đây có lẽ là cách tốt nhất. Bắt bọn chúng đánh lên núi là không thể nào. Đây là liên minh không phải thuộc hạ của hắn, hắn không có quyền sai khiến. Chết cũng là tộc viên của hắn, liên minh không có động lực báo thù. Bọn chúng tại đây chỉ để bảo vệ chính mình mà không phải bảo vệ Mao Cẩu tộc.

Đám Yêu Vương còn lại cũng nhẹ gật đầu.

Vậy là mười cỗ khí tức Yêu Vương tiêu thăng, phóng xạ lên trời. Đây là uy hiếp bày ra thực lực!

Nhung lão dẫn đầu tiến lên, đây là địa bàn của hắn, hắn là chủ nhà, dẫn đầu cũng là đương nhiên. Đám Yêu Vương còn lại nối tiếp theo ngay sau.

Trên đỉnh núi, Tôn Kỳ nhìn thấy mười cỗ khí tức Yêu Vương, thái độ lạnh nhạt.

Trâu Đen thì toát hết mồ hôi, lại mười vị Yêu Vương bị hố, sắp đi chịu chết?

“Tôn giả rốt cuộc vì sao lại đánh tộc ta? Ta nhớ hình như tộc ta không có ân oán với tôn giả.” hình chưa thấy, nhưng giọng nói đã đến trước.

Tôn Kỳ ngồi trên bảo tọa, yên lặng chờ bọn hắn đến, lười trả lời.

Một thoáng sau, mười vị Yêu Vương xếp hình vòng cung bao lại Tôn Kỳ, khí tức không chút kiêng kỵ bao lại Tôn Kỳ.

Mười vị Yêu Vương lần đầu nhìn thấy Tôn Kỳ, có hơi ngạc nhiên. Tôn Kỳ giống như một huyết nhân, nếu nhìn kỹ có thể thấy rõ trên người hắn lít nhít xương cốt đều là xương nhân tộc ghép lại, tại mi tâm còn nguyên vẹn một bộ Nhân tộc cốt. Từ đây có thể suy đoán Tôn Kỳ giết ít nhất trăm vạn Nhân tộc sau đó lấy xương luyện thành cơ thể.

Độc ác!

Tại Yêu giới, Nhân tộc thân phận không ra gì, chỉ là thức ăn cấp thấp, muốn giết thì giết. Nhưng mà cũng không có Yêu tộc nào giết Nhân tộc nhiều như vậy.

Ai lại rảnh rỗi giết nhiều Nhân tộc như vậy? rảnh rỗi sao không dành thời gian tu luyện.

Lại nhìn kích thước bộ xương người, đây là bị thu nhỏ a! thu nhỏ đi mấy chục lần.

Nếu phóng to đúng kích thước xương người, vậy thì kích thước thật của tên Cốt Sơn Vương này sẽ là… cao tới ngàn trượng! vậy cái tên Cốt Sơn cũng không phải đặt bừa.

Nghĩ đến đây đám Yêu Vương đồng loạt hít một hơi sâu.

Bọn chúng lụi lọi trong nhớ, không tài nào nhớ ra được tại Yêu giới có chủng tộc nào tương tự như vậy. Chủng tộc mới chăng hoặc là cổ lão chủng tộc thức tỉnh? đều có khả năng.

Chỉ nhìn qua một cái, đám Yêu Vương suy đoán ra rất nhiều thứ.

Với cơ thể to lớn ngàn trượng có thể áp súc chỉ cao gấp đôi Nhân tộc, kẻ này yêu khí hùng hồn, yêu pháp mạnh mẽ. Thực lực ít nhất là Yêu Vương đỉnh phong, thậm chí là Yêu Hoàng.

Ngay lập tức bọn chúng thu lại khí thế, đầu cúi thấp, không còn dám dán mắt lên trời.

“Tôn giả đến đây, tộc ta tiếp đón không chu đáo, thật là có lỗi, mong tôn giả tha thứ.” Nhung lão cũng nhìn ra vấn đề, lập tức nét mặt tươi cười, giọng điệu trở nên niềm nở.

Không còn nhắc đến chuyện Tôn Kỳ giết tộc viên của hắn, thậm chí còn tự nhận lỗi lầm.

Tôn Kỳ đảo mắt nhìn qua bọn chúng, thở dài.

Các ngươi thông minh quá! ta ghét!

Sao không hùng hổ hung hăng một chút? vừa lên là đòi chém chém giết giết. Ta ra tay sẽ không áy náy.

Bây giờ đánh kẻ mặt cười cũng hơi ái ngại.

Haizzz… Tâm ta vẫn quá thiện lương a! không nỡ ra tay!

Tôn Kỳ nhìn bọn chúng: chán ghét!

“Núi này bây giờ là của ta, đổi tên Cốt Sơn. Có vấn đề gì không?” Tôn Kỳ lạnh nhạt nói.

“Không có vấn đề… không có vấn đề...” đám Yêu Vương đồng loạt cười đáp.

Ngoan ngoãn như vậy?! Ta không thích. Phản kháng đi chứ!

“36 đỉnh cũng đổi thành Cốt Sơn Lĩnh.” Tôn Kỳ ép thêm một bước.

“Được… được… được...”

“Ta xưa nay vẫn cảm thấy tên 36 đỉnh không hay, đổi thành Cốt Sơn Lĩnh tốt!”

“Thật sao? lão hươu không ngờ suy nghĩ của ngươi cũng giống ta.”

“A! ta cũng cảm thấy như vậy.”

Đám Yêu Vương dồn dập lên tiếng.

Tôn Kỳ nhìn bọn chúng, cảm thấy không vui. Định mở miệng ép tiếp bọn hắn. Nhưng lời chưa nói đã nuốt vào.

Đám Yêu Vương này… ánh mắt sáng rực chờ đợi, bọn chúng dường như đang chờ Tôn Kỳ nói từ nay các ngươi là Cốt Sơn tộc. Bọn chúng sẽ ngay lập tức gật đầu.

Bình thường mỗi loài đều có chủng tộc tính vô cùng nặng, luôn đặt danh dự của tộc đàn lên hàng đầu, không dễ dàng từ bỏ tên tộc như vậy chẳng khác nào tự diệt chủng tộc mình.

Nhưng mà cái đám vô sỉ này lại muốn núp dưới ô dù Yêu Hoàng là hắn.

Đang suy nghĩ tiếp theo nên thế nào khiến bọn chúng phản kháng.

Đúng lúc này, trên trời cao, một bóng chim xuất hiện, khí tức tràn lan bừa bãi, là đỉnh cấp Yêu Vương, giọng nói vang vọng khắp 36 đỉnh… a… phải gọi là Cốt Sơn Lĩnh.

“Ta là sứ giả Yêu tộc, có lệnh điều động tất cả Yêu tộc 36 đỉnh tiến lên phía bắc, có địch tập. Kẻ nào trái lệnh! diệt tộc!”

Bình Luận (0)
Comment