Nhân Tổ

Chương 55 - Thần Thức

Tôn Kỳ còn đang suy nghĩ miên man thì bị một tiếng kêu gọi làm giật mình tỉnh lại.

“Tinh Niệm? Có phải là Tinh Niệm đan sư không?”

Một tên lính mặt mày căng thẳng, thân hình lấm lem đứng trước mặt hắn.

Tôn Kỳ gật đầu.

Tên lính vui vẻ nói tiếp:

“Thành Thực Nguyệt xảy ra sự cố. Thành chủ hạ lệnh huy động toàn thành chữa trị thiệt hại. Tất cả các luyện linh sư tập hợp luyện đan cứu giúp. Mời Tinh Niệm đan sư nhanh chóng đi theo thuộc hạ.”

Vậy là Tôn Kỳ bị dẫn đi.

Trong lúc bị dẫn đi, Tôn Kỳ hỏi dò tên lính thì mới biết mấy canh giờ trước: Trên trời bỗng nhiên bạo động đánh phá tầng hắc vân bảo vệ. Sau đó trút thiên tai xuống thành Thực Nguyệt.

Thành Thực Nguyệt bị huỷ đi bốn phần còn sáu phần, thương vong cực lớn nhưng mà cao tầng Tạo Thể cảnh thì không sao.

Thiên tai mới kết thúc cách đây không lâu, thành chủ liền ra lệnh toàn thành chữa trị đề phòng địch tấn công vì thành chủ nghi ngờ thiên tai này có thể do Thiên tộc gây ra.

Tên lính khá ngạc nhiên khi Tôn Kỳ hoàn toàn không biết gì. Tôn Kỳ lấy cớ là đang bế quan tu luyện, căn phòng lại may mắn không dính thiên tai. Tên lính cũng không có nghi ngờ.

Tôn Kỳ được đưa tới một căn phòng lớn. Tại đây có rất nhiều luyện đan sư đang luyện đan, có mấy vị luyện linh sư hội trưởng lão đang chỉ huy luyện đan.

Có thể thấy hội trưởng My Trúc đứng trên cao nhất, theo dõi ra lệnh.

Tôn Kỳ gặp vài thân ảnh quen thuộc như Dương Tùng, Lưu Hiền, cả My Thanh Thanh cũng tham gia.

Tôn Kỳ được đưa tới một bàn luyện đan, có một lão giả quản sự cầm quyển sổ ghi chép hỏi thăm.

Đại khái là hỏi tên, cấp bậc luyện đan, cùng loại đan dược có thể luyện.

Tôn Kỳ đăng ký tên Tinh Niệm, đan sư nhị cấp bình giai, luyện Trị Thương Đan nhị hoàn bình giai.

Nghe đến Tôn Kỳ có thể luyện Trị Thương Đan, tên quản sự này mừng ra mặt, lập tức đưa nguyên liệu tới. Tại tình huống thế này Trị Thương Đan là cần thiết nhất nên thái độ của tên quản sự cũng dễ hiểu.

Tôn Kỳ lúc này tạm gác mọi chuyện sang một bên, chuyên tâm luyện đan.

Quá trình cứu nạn thiên tai kéo dài suốt ba ngày ba đêm mới tạm ổn. Cũng may là không có Thần tộc tấn công như dự đoán.

Khi mọi chuyện đi vào ổn định, lệnh cưỡng chế toàn thành của thành chủ được gỡ bỏ. Tôn Kỳ trở lại phủ.

Phủ của hắn đã trở thành đống hoang tàn. Tôn Kỳ phất tay hất đất đá dọn ra một con đường. Tôn Kỳ nhặt nhặn lại một số thứ tốt còn mấy thứ khác hắn để mặc. Bây giờ không phải lúc dọn dẹp.

Tôn Kỳ ngồi tĩnh tâm trong phòng, phóng thích ra ý niệm. Tôn Kỳ muốn kiểm tra tác dụng loại ý niệm này.

Sau nửa ngày trời, Tôn Kỳ mở mắt vui vẻ, lẩm bẩm:

“Loại ý niệm dò xét này thật cao minh, không biết nó còn công dụng gì nữa không?”

“Có lẽ mình lên đặt cho nó một cái tên.”

“Hồn niệm? Hồn ý? Linh niệm? Thần Ý?...”

“A! ta biết rồi. Từ giờ sẽ gọi là: Thần thức.”

Phải! là thần thức. Ý thức như thần.

Tôn Kỳ tạm thời biết thần thức có vài đặc tính:

Dò xét rộng hơn, chi tiết hơn, tính thẩm thấu tốt hơn hồn lực.

Thần thức có thể cảm nhận được hồn lực nhưng hồn lực không thể quét được thần thức.

Không ai có thể cảm nhận được thần thức của hắn quét qua, ít nhất cường giả dưới Tạo Thể lục trọng là không thể.

Thần thức khiến hắn hồn lực tiêu hao cực ít nếu so với dùng trực tiếp hồn lực.

Tạm thời chỉ có mấy điểm này.

Tôn Kỳ tiếp tục ngồi tĩnh toạ củng cố tu vi.

Hai ngày sau, một cỗ áp bức cường đại giáng lâm trên Thực Nguyệt thành.

Tôn Kỳ mở mắt. Hắn biết cỗ áp bức này: cường giả Hợp Nhất cảnh đến.

Sau đó là có lệnh triệu tập tất cả của thành chủ đến quảng trường trung tâm thành Thực Nguyệt.

Tôn Kỳ cũng xuất hiện trong quảng trường.

Trên đài cao là năm tên Hợp Nhất cảnh cường giả, thành chủ thì đứng một bên hầu chuyện.

Tôn Kỳ tự hỏi không biết cường giả Hợp Nhất cảnh có thể phát hiện thần thức dò xét?

Tôn Kỳ nảy ra ý nghĩ này thì lập tức cảm thấy hồi hộp phấn khích.

Nếu như Hợp Nhất cảnh cũng không phát hiện được thần thức của hắn thì… hắn thật sự khó tưởng tượng hết lợi ích mang lại.

Còn nếu như bị phát hiện vậy thì sợ là có hậu quả không nhỏ.

Tôn Kỳ có chút chần chờ nhưng sau đó ánh mắt kiên định quyết tâm.

Tại quảng trường đông đảo như vầy, đối phương cho dù phát hiện thần thức dò xét nhưng chắc gì đã dò ra hắn.

Tôn Kỳ thả ra thần thức. Thần thức len lỏi tiến lên đài cao quảng trường.

Thần thức dò xét thành chủ, sau đó mon men đến lão giả gần đấy. Thần thức vừa chạm vào lão giả lập tức rụt lại. Lão giả không có phản ứng gì.

Tôn Kỳ tự tin hơn lại dụng thần thức quét nhiều hơn lão giả. Lão giả vẫn không phản ứng.

Vậy là Tôn Kỳ trực tiếp quét toàn thân lão giả, cả túi đồ lão mang theo.

Tôn Kỳ vui mừng quá đỗi, vậy là Hợp Nhất cảnh cũng không thể phát hiện thần thức dò xét.

Sau đó thì toàn thành bị điều tra.

Đại ý các câu hỏi như:

Lúc thiên tai ngươi ở đâu? Đang làm gì? Sau thiên tai ngươi làm gì? Ngươi có thấy gì bất thường lúc trước, trong và sau thiên tai? Mô tả lại cảnh thiên tai ngươi thấy? …..

Rất nhiều câu hỏi. Ai cũng phải trả lời, không thể trốn tránh.

Công cuộc tra khảo mất hết hai ngày.

Cuối cùng một lão giả đứng dậy tuyên bố trấn an:

“Vừa qua Thần tộc to gan đánh lén Ma giới, gây thiên tai cho thành Thực Nguyệt. Nhưng rất may là chúng ta phát hiện sớm.”

“Chúng ta đã phái binh đánh cho bọn Thần tộc tan nát, giữ yên Ma giới.”

“Nhưng dù có sớm ra tay thì thành Thực Nguyệt bị tàn phá vẫn khiến chúng ta vô cùng đau lòng. Ta đại diện cho Hắc Liên Khu cấp cho thành Thực Nguyệt một trăm triệu ma thạch để khôi phục.”

Nghe lời này tất cả im lặng sau đó là ồ lên vui sướng.

Nào là nguyền rủa bọn Thần tộc, nào là cảm tạ chiến binh Ma giới đã đánh đuổi bọn Thần tộc, nào là ca ngợi lãnh đạo Ma giới…

Nhưng mà không ai biết rõ trong số nhưng lời này lời nào là thật tâm, ai mới nói thật lòng mình.

Vậy là thành Thực Nguyệt bước vào công cuộc tái thiết.

Tôn Kỳ là đan sư có công luyện đan giúp thành, nên được thưởng một ngàn ma thạch cùng miễn phí sử lại phủ.

Ba tháng sau, toàn bộ thành Thực Nguyệt như khoác lên mình bộ áo mới. Tươi sáng, mới mẻ, đẹp đẽ hơn.

Trong thành hiện tại là một bầu không khí tràn trề sức sống, đầy hy vọng đơn giản là vì số ma thạch được bồi thường, cùng số của cải kẻ chết để lại bị phân chia, cả một số tay buôn ngửi thấy mùi cơ hội….

Hôm nay chợ đen cũng chính thức hoạt động trở lại.

Tôn Kỳ đeo lên tấm mặt nạ, bước vào chợ đen.

Tôn Kỳ dự định mua thảo dược luyện Trị Thương Đan. Thời điểm này giá Trị Thương Đan phi thường cao, lúc này hắn không kiếm lợi thì đợi lúc nào.

Tôn Kỳ bước vào chợ đen, hắn dùng thần thức quét ngang. Lúc trước là dùng hồn lực nhưng hiện này hắn đã hoàn toàn dùng thần thức thay thế.

Vừa quét một cái thì Tôn Kỳ ngạc nhiên. Hắn có thể nhìn xuyên qua mặt nạ và áo choàng.

Cái này thật là khó tưởng tượng, ngay cả những đồ vật chuyên dùng ngăn cản dò xét cũng bị thần thức xuyên qua.

Tôn Kỳ nở nụ cười sau tấm mặt nạ: thần thức đúng là tiểu bảo bối của hắn. Tạm thời chưa biết khai thác lợi ích gì từ điểm này nhưng chắn chắn là có chỗ tốt.

Tôn Kỳ bước vào cửa hàng dược thảo, đưa danh sách thảo dược hắn cần cho tên tạp vụ.

Lần này Tôn Kỳ không để tên tạp vụ tự lấy thảo dược mà hắn muốn tự lựa chọn.

Tôn Kỳ dùng thần thức quét qua thì hắn có thể phát hiện thảo dược nào mới hái, thảo dược nào lâu năm, thảo dược nào đã bị sâu ăn, thảo dược nào bắt đầu hư thối, thảo dược nào nhiều năm, thảo dược nào ít năm….

Tôn Kỳ mỉm cười sung sướng: đây là điểm tốt đầu tiên mà thần thức mang lại. Hắn chọn mua năm mươi phần thảo dược luyện Trị Thương Đan tam hoàn hết tám trăm hai mươi bảy ma thạch.

Tên tạp vụ thấy Tôn Kỳ chọn thảo dược thì hắn méo mặt khổ sở: vị khách này sao lựa chọn toàn thảo dược tốt. Nhưng biểu hiện vẫn bình tĩnh.

Nhưng mà Tôn Kỳ dùng thần thức đã nhìn rõ mặt hắn, Tôn Kỳ càng vui vẻ hơn.

Tôn Kỳ sau đó rời đi, trở lại phòng luyện đan.

Tôn Kỳ ngồi trước đan lô đang nóng dần suy nghĩ: trước đây toàn dùng hồn lực luyện đan, không biết khi dùng thần thức thì sẽ như thế nào?

Khi đan lô nóng đúng nhiệt độ thì Tôn Kỳ thả thảo dược vào.

Hắn lập tức dùng thần thức kiểm tra.

Hắn phát hiện thần thức quá kỳ diệu:

Thần thức cũng có thể điều khiển, kiểm tra, dò xét đan lô như hồn lực nhưng lại tiêu hao ít hơn.

Quan trọng là thần thức có thể nhìn rõ điểm điểm tinh quang trong thảo dược, đây chẳng phải là tinh dược tinh thuần sao!

Nếu có thể nhìn rõ cả điểm này thì….

Chỉ một lúc sau, Tôn Kỳ rót ra tinh dược vào lọ.

Tôn Kỳ nhẹ nhàng đổ một giọt tinh dược vào miệng kiểm tra.

Tôn Kỳ thầm nói:

“Quả nhiên là tinh dược hoàn mỹ!”

Nếu như có thể nhìn thấy rõ đâu là tinh dược đâu là tạp chất thì có thể tinh chế đến hoàn mỹ.

Vậy nếu như dùng cách này để luyện đan đây? Có khi nào sẽ luyện được đan dược hoàn mỹ.

Đan dược hoàn mỹ. Chỉ cần nghĩ thôi cũng khiến Tôn Kỳ sục sôi máu nóng ngưỡng mộ.

Tôn Kỳ bắt đầu luyện dược.

Nửa ngày sau, Tôn Kỳ cầm trong tay một viên đan dược. Là Trị Thương Đan tam hoàn cao giai.

Tôn Kỳ lại tiếp tục luyện đan.

Mấy ngày sau vẫn là Trị Thương Đan tam hoàn cao giai tiếp cận hoàn mỹ nhưng không thể đạt tới hoàn mỹ.

Hoàn mỹ. Hai chữ này thật không dễ đạt được.

Nó giống như một điểm cuối con đường nhưng con đường trước nó đã bị đứt gãy không thể tiến lên.

Nếu đã không đạt được thì cũng không cần lo lắng, Tôn Kỳ tạm để chuyện này sang một bên chuyên tâm luyện đan.

Năm mươi phần luyện đan, hắn luyện được năm mươi viên Trị Thương Đan tam hoàn cao giai gần hoàn mỹ. Tỷ lệ thành đan là 100%.

Tỷ lệ này thật khủng khiếp, trước đây hắn chưa từng đạt được.

Tỷ lệ này cũng không phải do may mắn bạo phát mà có được, hắn tự tin cho dù có luyện thêm nhiều lần nữa tỷ lệ vẫn là 100%.

Tất cả là nhờ thần thức.

Bình Luận (0)
Comment