Nhân Tổ

Chương 635 - Nguyện Lực

Công Tôn Tiên bắt đầu tỉ mỉ giải thích.

Thần tộc ngoài hệ thống tu luyện đã biết, còn có một phương pháp không chính thống, đó là tu luyện nguyện lực.

Nguyện lực hiểu đơn giản là lời cầu nguyện của con người hướng tới Thần, là sự cụ thể hóa sức mạnh của lời nguyện.

Đặc biệt là chỉ có lời cầu nguyện của con người mới hóa thành nguyện lực, các sinh vật trí tuệ khác tương tự cầu nguyện đều vô dụng.

Nguyện lực cũng giống như thần lực giúp gia tăng thực lực, hỗ trợ đột phá tu vi cho Thần tộc.

Thậm chí còn có nhận định nguyện lực còn ảnh hưởng tới vận khí.

Vận khí là thứ rất phiêu miểu, vô định, khó có thể nói rõ.

Nhưng nhiều trường hợp thực tế cho thấy nguyện lực thật sự ảnh hưởng tới vận khí.

Nguyện lực tốt như thế nhưng vẫn không được đưa vào chính thống vì có mấy vấn đề.

Thứ nhất nguyện lực xuất phát từ lời cầu nguyện của con người.

Mỗi lời cầu nguyện chính là phó thác hy vọng vào Thần.

Thần nhận được nguyện lực cũng phải thực hiện ước nguyện của con người.

Tất nhiên Thần tộc có quyền lựa chọn ước nguyện mà mình muốn thực hiện, không phải tất cả đều phải thực hiện như thế thì chẳng khác nào Thần làm nô lệ cho con người sao!?!

Nhưng nếu như bỏ bê việc ban ơn thì nguyện lực sẽ biến thành một loại năng lượng xấu gọi là nguyền rủa, ảnh hưởng cực kỳ tồi tệ đến người tu luyện.

Bởi vậy Thần tộc tu luyện nguyện lực luôn cố gắng duy trì cân bằng không cần thực hiện quá nhiều lời hứa nhưng vẫn khiến con người sùng bái, kính ngưỡng.

Thứ hai tuổi thọ Thần tộc quá dài so với con người.

Vì tuổi thọ ngắn nên con người cầu nguyện luôn muốn được ngay tức khắc, ngay ngày mai.

Cũng không thể trách bọn họ, thử nghĩ nếu như trong nhà có người bệnh, ngươi có muốn họ khỏi ngay lập tức không?!

Thế nhưng Thần tộc một lần tu luyện, bế quan, làm nhiệm vụ hay đơn giản chỉ là trò chuyện… có thể mất mấy năm, mấy chục năm.

Thử hỏi con người có thể chờ được bằng ấy năm.

Nên vấn đề thứ hai này lại gây ra vấn đề thứ nhất: nguyện lực hóa thành nguyền rủa.

Bởi vậy cứ cách một khoảng thời gian, Thần tộc lại tạo thiên tai tẩy sạch một nhóm Nhân tộc để khỏi phải thực hiện lời nguyện, nhưng lại dẫn đến vấn đề thứ ba.

Thứ ba muốn thu nguyện lực cần có tượng thần và một lượng tín đồ đủ lớn.

Tượng thần dễ làm nhưng thu thập tín đồ cần có thời gian.

Thứ tư đôi khi có những lời cầu nguyện mang ý chí rất lớn, có thể thông qua tượng thần trực tiếp vang lên trong đầu Thần tộc, điều này là một rắc rối không nhỏ.

Người tu luyện nguyện lực rất hay gặp chuyện này.

Thứ năm, quan trọng nhất, nguyện lực có thể phá đi vô cấu thân thể của Thần tộc khiến Thần tộc vĩnh viễn không thể phong thần.

Với bằng đấy lý do, chỉ cần có một chút thiên phú, một chút tham vọng, tuyệt đối sẽ không động tới nguyện lực.

Nhưng một bộ phận nhỏ thiên phú quá kém, tu vi đình trệ không có dấu hiệu đột phá, bọn họ liền tìm tới phương pháp nguyện lực.

Tôn Kỳ sau khi nghe giải thích liền phán một câu xanh rờn:

“Tu luyện nguyện lực chẳng khác nào uống rượu độc giải khát, tự lấy dây buộc mình.”

Công Tôn Tiên nghe mà tí nữa phun nước, lý là như vậy nhưng ngươi khách sáo một chút có được không.

“Giữa sa mạc không nước, đệ sắp chết khát nếu thấy một chum rượu độc, đệ có uống không?”

“Ừm! cũng thật là đáng thương cho những người thiên phú kém, đường nào cũng chết.” Tôn Kỳ gật đầu thản nhiên nói.

Công Tôn Tiên cười khổ, ngươi có biết hay không những người có thiên phú kém trong lời ngươi có cả ta.

Hắn liền đổi chủ đề, nói tiếp sợ tiếp tục bị đánh mặt.

“Vậy đệ có đoán ra vì sao ta đến đây?”

“Là chuyện ta ban phước trước đó, con người hạnh phúc sẽ bớt đi cầu nguyện đồng nghĩa với nguyện lực giảm, động chạm đến một số người.” Tôn Kỳ xâu chuỗi sự việc, dễ dàng đoán ra nguyên nhân.

Hắn đúng là không ngờ một thoáng chạnh lòng, trở thành cướp miếng ăn của kẻ khác.

Công Tôn Tiên gật đầu, nói chuyện với người thông minh đỡ mệt.

“Nhưng việc ta làm không phạm luật, bọn họ cũng không có cớ a.” Tôn Kỳ tự tin nói, không cho rằng mình làm sai, cũng không sợ bọn họ, dù cho bọn họ có là ai.

“Ngoài sáng có thể không nhưng trong bóng tối ai biết được, Thần giới nước rất sâu, đệ còn nhỏ tuổi chưa nhìn rõ được đâu.” Công Tôn Tiên nhỏ giọng, tỏ ra nguy hiểm nói.

“Vậy học huynh nói xem sâu cỡ nào?” Tôn Kỳ mỉm cười hỏi.

“Tỷ như đệ vừa nhận nhiệm vụ nào đó thì lập tức có người trả nhiệm vụ, lúc hấp thụ thần khí thì đột nhiên bị vây quanh cướp đoạt thần khí, khi thuê thú cưỡi thì chỉ còn ngựa già...” Công Tôn Tiên cười ý nhị nói.

Tôn Kỳ nghe đều hiểu cả.

“Nhân tộc nhiều như vậy, lại suốt ngày lảm nhảm cầu nguyện, có cần thiết phải tranh giành không? vì một chút nguyện lực gây chuyện với đệ, có đáng không?” Tôn Kỳ lại hỏi.

“Đệ có biết Phàm giới chia làm 32 khu, mỗi khu dân số tương đường với toàn bộ Thần tộc chúng ta, con số này nhìn như rất lớn, lời cầu nguyện cũng rất nhiều nhưng hóa thành nguyện lực lại không bao nhiêu.

Lại nói chúng ta thu hoạch lời nguyện thông qua tượng thần đặt trong Thông Thiên Tháp, nếu cầu nguyện bên ngoài Thông Thiên Tháp chúng ta không thu được.

Nên những tượng thần đó không phải ai muốn đặt là đặt, tất cả đều đã có phân chia.

Bọn ta dùng 100 năm làm một lần phân tranh, tranh giành quyền làm chủ.

Tất nhiên ngoài 32 khu vẫn còn nhiều nơi có con người sinh sống, nhưng dân số ít, nguyện lực không nhiều.

Nếu không chiếm được quyền tại 32 khu, mới phải ra ngoài tìm các làng mạc con người xây đền lập miếu, rất mất thời gian.” Công Tôn Tiên huyên thuyên giải thích.

Tôn Kỳ cắt ngang lời:

“Học huynh là muốn đệ gia nhập trận doanh, tranh đoạt quyền làm chủ Thần tượng.”

Công Tôn Tiên trợn mắt, thông minh như vậy, nói chuyện với người thông minh dễ chịu nhưng thông minh quá lại thành khó chịu.

Ngươi cũng phải để ta thể hiện một chút chứ!!!

“Ta đúng là có ý này...”

“Lợi ích phân chia thế nào?” Tôn Kỳ trực tiếp hỏi.

“Bọn ta có thể bảo vệ, giúp đỡ đệ khỏi bọn kia, đồng thời nếu chiến thắng đệ có thể được khống chế một trong các bức tượng...” Công Tôn Tiên bắt đầu đưa ra giá cả.

“Thực lực các bên thế nào?” Tôn Kỳ không quan tâm đến giá cả, hắn liền cắt ngang hỏi.

“Vì nhiều lý do mà người tu luyện nguyện lực thường cảnh giới không quá nhị dực...” Công Tôn Tiên bắt đầu giải thích.

Hắn đến đây có chuẩn bị, vốn nghĩ mình sẽ là người dẫn dắt câu chuyện nhưng mà đều bị Tôn Kỳ cắt ngang hỏi, khiến quyền chủ động rơi vào tay Tôn Kỳ, giống như là Tôn Kỳ hỏi, hắn trả lời.

“Nhị dực? chỉ có nhị dực mà thôi, không có nhiều sức uy hiếp.” Tôn Kỳ tự nhiên nói, Công Tôn Tiên lại trợn mắt, nhị dực mà ngươi cũng không coi ra gì, ngươi thế nhưng mới Tinh Khiếu cảnh.

“Học huynh cảm thấy ta cần dựa vào tu luyện nguyện lực sao?” Tôn Kỳ tiếp tục hỏi.

Công Tôn Tiên cười khổ, thiên tài đúng là thiên tài, bọn họ không bao giờ cần nguyện lực để hỗ trợ tu luyện.

Tôn Kỳ mặc dù danh tiếng xấu nhưng mà rất nhiều học viên tôn trọng thực lực của hắn, xuất sinh chưa tới 2 năm đã có thể xếp hạng 1000 học đường, đâu phải ai cũng có thể làm được.

Ghét thì ghét nhưng muốn khinh thường Tôn Kỳ cũng phải cỡ Dạ Tuyết mới có tư cách.

Công Tôn Tiên tới đây chính là vì thừa nhận thực lực của Tôn Kỳ.

“Học đệ không cần vậy có thể bán lại cho người khác, trong học đường không phải ai cũng có thiên phú, nhiều người tu luyện đã mấy vạn năm vẫn không thể vượt qua bước Tinh Khiếu, bọn họ sẽ rất vui lòng nếu như đệ bán đi.” Công Tôn Tiên lật ra át chủ bài.

Tôn Kỳ gật đầu, lời này có lý.

“Còn bao lâu nữa?”

“Không còn nhiều thời gian, lần tiếp theo sẽ rơi vào 5 năm sau.” Công Tôn Tiên trịnh trọng nói.

Nghe còn 5 năm trong lòng Tôn Kỳ cuồng mắng: 5 năm mà ngươi cứ nói như 5 ngày.

Tìm ta sớm như vậy làm gì.

“Được, để đệ suy nghĩ.” Tôn Kỳ cũng trịnh trọng đáp.

“Cần bao lâu?” Công Tôn Tiên muốn một con số cụ thể.

“Không lâu, 3 hoặc 4 năm.” Tôn Kỳ trả lời, có ý mỉa mai.

Thế nhưng Công Tôn Tiên lại trả lời rất nghiêm túc:

“Được!”

Tôn Kỳ cười khổ trong lòng, đối với Thần tộc thời gian vài năm như vài ngày a.

Lời nói mỉa mai của hắn không có tác dụng.

Bọn họ sau đó nói thêm vài câu thì chia tay.

Tôn Kỳ ngồi một mình suy nghĩ, nếu như có người muốn làm khó mình vậy thì cũng nên tìm cách bóc lột một phen.

Hắn đến Nhiệm Vụ Điện thử chọn mấy cái nhiệm vụ,

Nhận nhiệm vụ hái 100 trái Thanh Trà, vừa bước ra đại điện thì thẻ định danh tinh tinh vang lên thông báo nhiệm vụ đã đóng lại.

Bước thêm mấy bước nhiệm vụ tìm 50 cân Xà Căn đóng lại.

Tôn Kỳ mỉm cười, đúng là hiệu suất thật cao nha.

Khi hắn đến chỗ thuê Yêu thú, quả nhiên Yêu thú cấp 1 và 2 chỉ còn lại những con thú già, Yêu thú cấp 3 trở lên thì khá đắt so với thưởng nhiệm vụ.

Tôn Kỳ chỉ có thể chọn một con thú già.

Tên coi chuồng thú nhếch mép cười nhìn bóng lưng của Tôn Kỳ, tại một góc khuất một tên khác bước ra, hai bọn họ nhìn nhau gật đầu cười.

Tôn Kỳ có cái nhiệm vụ thu hoạch Hỏa Nham Viên.

Hỏa Nham Viên sinh trưởng tại trong miệng núi lửa mới nguội.

Gần Thần giới nhất có dãy Ca Vạn Lý còn nhiều ngọn núi lửa hoạt động, là địa điểm tìm kiếm tốt nhất.

Khi hắn rời khỏi lục đảo trùng thiên, có một nhóm người cưỡi phi thú âm thầm theo sau.

Bốn tháng sau, Tôn Kỳ đến Ca Vạn Lý.

Hắn để Yêu thú dưới chân núi, rồi cuốc bộ lên trên.

Ca Vạn Lý có hơn trăm ngọn núi lớn nhỏ, trong đó có bảy ngọn núi lửa đang phun, có 27 ngọn núi lửa mới nguội, còn lại đều là núi lửa đã lâu không hoạt động.

Mục tiêu của hắn chính là 27 ngọn núi mới nguội.

Hắn thong thả bước đi, thậm chí còn đuổi bướm hái hoa, cố ý tranh thủ thời gian cho bọn người kia xâm nhập tìm kiếm.

Hắn tiến vào trong lòng một ngọn núi, gác chân nằm ngủ, chờ bọn kia tìm hết 26 ngọn núi, sẽ đến ngọn núi này, 26 ngọn núi a, muốn tìm hết cũng mất kha khá thời gian.

Ba tháng sau, tại gần ngọn núi Tôn Kỳ dừng chân, có sáu tên đang tụ họp nói chuyện, trong đó dẫn đầu là một tên nhất dực, một tên đang trong quá trình hợp tinh, 4 tên còn lại là Tinh Khiếu cảnh.

Nhóm người này tuyệt đối mạnh so với Tôn Kỳ.

Sở dĩ phái ra lực lượng mạnh như vậy là để đề phòng.

Trước đó Tôn Kỳ gây chuyện vẫn còn mới mẻ trong ký ức nhiều người.

“Đã thu hoạch hết chưa?” tên dẫn đầu hỏi.

“Học huynh, đã thu hoạch hết.”

“Hắn thế nào?”

“Mấy ngày nay hắn đều tại ngọn núi này, chưa từng đi khỏi.”

Nghe báo cáo, tên dẫn đầu nhíu mày, Tôn Kỳ rốt cuộc đang nghĩ cái gì trong đầu? thu hoạch Hỏa Nham Viên lại ngồi lì một chỗ, hắn không muốn hoàn thành nhiệm vụ nữa sao?

“Học huynh, tiếp theo thế nào?”

Bọn hắn đang phân vân thì đột nhiên mặt đất rung chuyển, ngọn núi như mãnh hổ tỉnh giấc gào thét.

“Chuyện gì? núi lửa hoạt động sao?”

Không để bọn hắn đợi lâu, câu trả lời đã xuất hiện, một bầy Hỏa Chước Thú hai mươi con ầm ầm lao ra khỏi miệng núi lửa.

Tên dẫn đầu tái mặt, lập tức hét lên:

“Chạy!”

Bình Luận (0)
Comment