Chương 1069: Lựa chọn gian nan, thời cơ Đại Lương quật khởi (1)
“Vậy thì sao.”
Vẻ mặt Mục Thần Thông lạnh lùng.
“Trẫm có được oán niệm của ức vạn sinh linh, ngươi một đao kia tuy mạnh mẽ, nghĩ hẳn cũng không chém được bao nhiêu đao nhỉ. Ngươi giết trẫm phải giết ức vạn lần, mà trẫm giết ngươi, chỉ cần một lần là được rồi.”
Một đao kia rất mạnh.
Nhưng hắn tin tưởng, đối phương muốn chém ra một đao như vậy, tuyệt đối sẽ không thoải mái.
Nếu thật có thể chém ra ức vạn đao, như vậy thiên hạ đã sớm là thiên hạ của Đại Tần.
Trái lại, mình chỉ cần giết chết đối phương một lần, đối phương liền hoàn toàn ngã xuống.
Cho nên, Mục Thần Thông không sợ hãi.
“Chu hoàng nói quả thực không sai, bây giờ ta quả thực không có nắm chắc chém ra ức vạn đao. Tương tự, ngươi nếu có thể giết ta một lần, ta sẽ hoàn toàn ngã xuống.
Nhưng có một điểm, ngươi đừng quên.
Ta bây giờ tuy không thể chém ra ức vạn đao, nhưng ngày sau chưa chắc đã không được.”
“Từ khi ta vào Trấn Ma ti đến nay, chỉ là vẻn vẹn năm sáu năm mà thôi, cho ta năm sáu năm thời gian nữa, ngươi cảm thấy ta sẽ trưởng thành đến một bước nào.
Đương nhiên, ngươi có được oán niệm ức vạn sinh linh, nội tình so với thiên tai khác hùng hậu hơn rất nhiều.
Nhưng, Chu hoàng có thể thử một lần, xem xem là ngươi tốc độ trưởng thành nhanh, hay là ta tốc độ trưởng thành nhanh.
Hôm nay ta nếu là muốn đi, ngươi tuyệt đối không ngăn được, ngày khác ta nếu là lại đến, ngươi có thể sẽ không có cơ hội sống sót nữa.”
Thẩm Trường Thanh nói ra mỗi một câu, sắc mặt Mục Thần Thông liền âm trầm thêm một phần.
Đợi tới cuối cùng, sắc mặt đối phương đã âm trầm như mực.
Nếu là thời điểm người khác nói câu này, Mục Thần Thông sẽ chỉ cười nhạt.
Nhưng mà, người nói chuyện trước mắt là Thẩm Trường Thanh, vậy hoàn toàn khác.
Ở lúc bản thân chưa ngã xuống, hắn đã biết Thẩm Trường Thanh lúc ấy vẫn là Trấn Thủ sứ phủ Nam U, có hiểu biết nhất định.
Lại tới bây giờ.
So sánh thực lực hai người, trong lòng cũng có kiêng kị thật sâu.
Luận tới trưởng thành, Mục Thần Thông tự nhận là mình gặp may mắn, trong Nhân tộc không có ai có thể so sánh với mình.
Nhưng nếu đổi là Thẩm Trường Thanh, hắn liền không có nắm chắc quá lớn.
Tốc độ trưởng thành của vị này thật sự quá nhanh.
Lúc trước Đại Tần đánh vào quốc đô Đại Chu, đối phương tuy thực lực đã không kém, nhưng cũng chưa mạnh mẽ đến bực này.
Tiến bộ như thế, quả thực là nghe rợn cả người.
Lúc này, Mục Thần Thông cho dù là muốn không mang uy hiếp để ở trong lòng, cũng là chuyện không có khả năng.
Nhìn người phía dưới, màu đỏ tươi trong mắt hắn càng thêm nồng đậm.
Có nháy mắt như vậy, Mục Thần Thông muốn trực tiếp ra tay.
Nhưng, hắn lại nhịn xuống xúc động này.
Nói thật, lấy thực lực mình bây giờ, là thật sự không có nắm chắc lưu lại đối phương, lĩnh vực là ưu thế của mình, tương tự cũng là hạn chế của bản thân.
Thẩm Trường Thanh có thể qua lại tự nhiên, bản thân lại không làm được một điểm này.
Nói từ một số phương diện nào đó, đây cũng là một cái hoàn cảnh xấu.
Đồng thời, Mục Thần Thông cũng hiểu rất rõ một đạo lý.
Lần này Thẩm Trường Thanh nếu rút đi, lần sau lại đến, nhất định là có được nắm chắc vạn toàn.
Tới lúc đó, mình có lẽ thật sự không có khả năng ngăn cản.
Nghĩ đến mấu chốt trong đó, màu đỏ tươi trong đôi mắt Mục Thần Thông biến mất một chút, tiếp đó nhìn đối phương một lần thật sâu.
“Vào thẳng đề tài chính đi, mục đích ngươi tới nơi này, hẳn là sẽ không đơn giản như vậy.”
“Chu hoàng người sảng khoái nói chuyện sảng khóa, vậy Thẩm mỗ cũng sẽ không quanh co lòng vòng.
Quả thật, Chu hoàng hôm nay nắm giữ oán niệm ức vạn sinh linh, ở trên trình độ nhất định có thể làm tới mức bất tử bất diệt.
Ta có thể giết ngươi một lần, tạm thời cũng không có cách nào giết ngươi ức vạn lần.
Cho nên, so với chúng ta không chết không ngừng, chẳng bằng tạm thời dừng tay giảng hòa, người không phạm ta ta không phạm người, chỉ cần lĩnh vực Chu hoàng không can thiệp Đại Tần, như vậy ta cũng không cần phải làm khó Chu hoàng.”
Thẩm Trường Thanh thản nhiên cười nói.
Ở sau khi biết thực lực của Mục Thần Thông, cùng với ưu thế của đối phương, hắn tạm thời chưa chuẩn bị không chết không ngừng với đối phương.
Rất đơn giản.
Vị này nói không sai.
Mình giết hắn cần ức vạn lần, hắn giết mình chỉ cần một lần là được.
Lấy nội tình của mình, tuy sử dụng Thiên Địa Nhất Đao Trảm tiêu hao không lớn như trước kia, nhưng cũng không chém ra được quá nhiều đao.
Nếu thật muốn tử chiến đến cùng, như vậy người chết kia tuyệt đối là mình.
Nhưng mà, kết quả này là căn cứ vào dưới tình huống tử chiến không lùi.
Nếu bản thân muốn đi, Thẩm Trường Thanh tự tin, Mục Thần Thông cũng không giữ được đối phương.
Hơn nữa, thiên phú của mình, đối với bất cứ một người nào mà nói cũng là uy hiếp.
Cho nên lúc nói ra đề nghị, hắn cũng không sợ đối phương không đáp ứng.
Quả nhiên.
Ở lúc Thẩm Trường Thanh dứt lời, Mục Thần Thông chưa lập tức từ chối, nhưng cũng chưa lập tức đáp ứng, ánh mắt lóe lên vài phần.
“Trẫm làm sao có thể xác định, ngươi có phải đang kéo dài thời gian hay không, đợi tới ngày sau có nắm chắc, lại quay đầu đến đối phó trẫm.
So với như vậy, trẫm không bằng trực tiếp tấn công Đại Tần, đoạt lấy huyết thực sinh linh cho ta sử dụng.”
“Chu hoàng sẽ không làm như vậy.”
“Do đâu thấy vậy.”