Chương 1143: Yêu Thần tức giận. Phản ứng của thiên hạ (4)
“Ý tứ của triều đình là, đảm nhiệm lão sư Võ viện ngoại trừ tu vi có yêu cầu, cần có học thức cùng với kinh nghiệm nhất định.
Mà Quy Nguyên kiếm phái ta hôm nay, tổng cộng là có năm danh ngạch.”
Nói đến đây, Quy Nguyên Tử nhìn về phía người khác.
“Đại trưởng lão luận kinh nghiệm thực lực ở trong môn phái cũng là số một số hai, cho nên đại trưởng lão nên có một danh ngạch. Về phần Thôi Thành trưởng lão mà nói, tuy là trưởng lão mới lên, nhưng thiên phú rất mạnh.
Hắn nếu có thể đi vào trong Võ viện, nhất định có hi vọng tấn thăng Tông Sư.
Cho nên ta cho rằng, Thôi Thành trưởng lão cũng nên có một vị trí.
Còn lại, không biết các vị trưởng lão có tiến cử không?”
Năm danh ngạch, một hơi đã trừ đi hai cái.
Trong lòng trưởng lão khác tuy có chút ý tưởng, nhưng lại không thể nói cái gì.
Đầu tiên.
Danh ngạch của Thôi Bình khẳng định là không có bất cứ vấn đề gì.
Đối phương chính là đại trưởng lão, mặc kệ là kinh nghiệm hay thực lực, đều có tư cách đảm nhiệm lão sư Võ viện.
Về phần Thôi Thành.
Đối phương thiên phú rất mạnh, tuy thực lực ở trong đám đông trưởng lão không tính là quá mức xuất chúng, nhưng cũng không thể khinh thường.
Ngoài ra, đối phương còn có một thân phận khác.
Đó là con trai của Thôi Bình.
Có thiên phú.
Lại có bối cảnh.
Cầm một danh ngạch, cũng không phải chuyện gì đáng trách.
Không có ai muốn vì chuyện này, đi đắc tội vị đại trưởng lão kia.
Nhưng mà, ba danh ngạch còn lại, thì không thể nhường ra ngoài nữa.
Nhìn phía dưới khắc khẩu, Quy Nguyên Tử không ngăn trở.
Thân là chưởng môn, hắn tự nhiên không có khả năng đi Võ viện đảm nhiệm lão sư.
Ba danh ngạch còn lại, thật sự có tư cách đoạt lấy, cũng chính là các trưởng lão trước mặt.
Về phần đệ tử khác, chung quy là quá mức non nớt chút.
Cảnh tượng Quy Nguyên kiếm phái, chỉ là một hình ảnh thu nhỏ trong chốn giang hồ.
Ở sau khi tin tức triều đình muốn thiết lập Võ viện truyền lưu ra ngoài, liền ở trong chốn giang hồ dẫn lên chấn động thật lớn.
Mặc kệ là giang hồ tán nhân cũng tốt.
Hoặc là tông môn giang hồ nội tình hùng hậu cũng thế.
Đối với Võ viện, trong lòng bọn họ mặc dù có chút bài xích, nhưng càng nhiều lại là có đuổi cũng không đi.
Ai cũng có thể biết, Võ viện một khi thành lập, sẽ dẫn tới thay đổi như thế nào.
Đồng thời, bên trong lại có được cơ duyên như thế nào.
Đặc biệt các giang hồ tán nhân kia.
Có được thực lực nhất định, lại không có võ học truyền thừa đầy đủ, hoặc là có được võ học truyền thừa, lại không thể có y bát truyền nhân thích hợp.
Muốn nói gia nhập tông môn, trong lòng bọn họ lại không muốn.
Hôm nay có Võ viện, liền khiến những người này thấy được chỗ để đi.
“Triều đình tim thật to, công khai thiết lập Võ viện, hơn nữa mời chào người các môn các phái đảm nhiệm lão sư, là thật không sợ các tông môn nhân cơ hội này lớn mạnh sao?”
Trong Thanh Ngọc tông, Thường Ấn vừa mới tiễn bước sứ giả triều đình, đã lên tiếng cảm khái.
Thiết lập Võ viện, cái này không có vấn đề gì.
Nhưng mời chào người các tông môn đảm nhiệm lão sư, vậy có chút khác biệt.
Nghe vậy, Vân Hĩ bình tĩnh nói: “Đại Tần hôm nay đã nhất thống, quốc lực không tầm thường, hơn nữa có vị Đại Tần Trấn Thủ sứ kia tọa trấn, tông chủ cho rằng giang hồ bây giờ còn có khả năng nhấc lên sóng gió gì sao?”
“... Quả thật như thế.”
Thường Ấn tuy không muốn thừa nhận, lại cũng không thể không gật đầu.
Lực lượng giang hồ, so sánh với Đại Tần hôm nay, đã thua kém rất nhiều.
Vị Đại Tần Trấn Thủ sứ kia mà nói, càng vượt lên trên tất cả mọi người.
Chỉ riêng nghe nói đồn đãi, đã có thể biết thực lực của đối phương rốt cuộc đến một mức như thế nào.
Đại Tần có gan thiết lập Võ viện, cũng tất nhiên là có mười phần nắm chắc.
Nếu không, cũng không có khả năng thiết lập Võ viện, lại càng sẽ không công khai mời chào người các tông môn.
“Hơn nữa —— “
Vân Hĩ không biết nghĩ tới cái gì, vẻ mặt ngưng trọng vài phần.
“Cách làm bây giờ của triều đình, có chút ý tứ nuông chiều cho hư, lão phu hoài nghi, có lẽ là có nguyên nhân gì, khiến triều đình không thể không làm ra đối sách cỡ này.
Nếu thật là có, vậy nhất định là vấn đề lớn.”
Lão theo bản năng cảm giác được, triều đình làm việc có chút không quá đúng.
Cho dù là từ bề ngoài chưa nhìn ra vấn đề gì, nhưng mà lại luôn để lộ ra một hương vị cấp bách.
Lấy kinh nghiệm nhiều năm qua của Vân Hĩ, đã phát hiện được một tia không đúng.
Nghe vậy, Thường Ấn cũng khẽ biến sắc: “Ý tứ của đại trưởng lão là nói, Đại Tần sắp có chuyện gì xảy ra?”
Nói xong, hắn lại lắc lắc đầu.
“Nhưng không có khả năng, hôm nay yêu tà đã bị càn quét gần hết, Đại Lương cùng Đại Việt cũng hoàn toàn nhập vào Đại Tần, duy nhất có khả năng, chính là quỷ vực Đại Chu diễn sinh ra thứ đáng sợ cỡ đó, hoặc là Man tộc của Man hoang.
Chỉ là ——
Đại Chu quỷ vực cho dù có vấn đề gì, cũng không có khả năng uy hiếp Đại Tần mới đúng.
Man tộc mà nói, ngày xưa thời điểm Đại Tần suy yếu, còn chưa thể nhấc lên sóng gió gì, hôm nay Đại Tần trèo lên một cái đỉnh phong trước nay chưa từng có, càng không có khả năng đến xâm chiếm Đại Tần.”
Nghĩ đi nghĩ lại, Thường Ấn cũng không nghĩ tới, có chuyện gì có thể uy hiếp tới Đại Tần bây giờ.
“Tông chủ đừng quên, thiên địa dị tượng trước đó không lâu.”
Vân Hĩ nhắc nhở một lần.
Vẻ mặt Thường Ấn lại biến đổi.