Chương 1168: Tổ mạch. Lực lượng của Thần Vương (4)
Nhưng nghĩ chút, hắn lại cảm giác khả năng này không lớn.
Nếu chỉ là tiêu trừ kiếm khí, cường giả thượng cổ đã sớm làm rồi nhỉ.
Dù sao kiếm khí của Thần Vương tuy mạnh, nhưng cường giả thời kì thượng cổ cũng là không ít, muốn tiêu trừ kiếm khí hẳn là không khó mới phải.
“Tổ mạch chữa trị như thế nào, ngô cũng không biết. Nguyên Hoàng từng nói, một kiếm đó của Thần Vương yêu tà nhất tộc, không chỉ có chặt đứt thân núi tổ mạch đơn giản như vậy, càng mang bổn nguyên ẩn chứa bên trong đánh nát.
Chính là vì bổn nguyên tan vỡ, cho nên linh khí mới sẽ suy yếu nghiêm trọng.
Muốn chữa trị tổ mạch, phải mang bổn nguyên một lần nữa ngưng tụ, nhưng ngưng tụ bổn nguyên như thế nào, thì không có ai biết.”
Man Thần lắc đầu.
Nếu có thể biết phương pháp, thời điểm thượng cổ, bọn họ đã sớm bổ toàn tổ mạch, sẽ không chờ suông tới bây giờ.
Một bên khác, Thẩm Trường Thanh trầm mặc.
Như hắn nghĩ, nguyên nhân tổ mạch đứt gãy, căn bản không ở trên kiếm khí.
Bổn nguyên tan vỡ.
Nhìn từ dãy núi trước mắt, nhìn không ra nơi nào bổn nguyên tan vỡ.
Nhưng thượng cổ cũng không ai biết được chữa trị bổn nguyên như thế nào, mình muốn tìm được phương pháp chữa trị bổn nguyên, thật sự cũng chỉ có thể từ bên ngoài tìm.
Lúc này, tổ mạch đột nhiên chấn động một phần.
Tiếng rồng gầm ban đầu mơ hồ không thể nghe thấy, đột nhiên trở nên rõ ràng hẳn lên, chỉ thấy một hư ảnh rồng vàng từ tổ mạch dâng lên, ở trong vực sâu hiển hiện ra.
So sánh với tổ mạch, thể tích hư ảnh rồng vàng cũng hoàn toàn không nhỏ hơn tổ mạch chút nào, một đôi mắt màu vàng to lớn tựa như dãy núi, ánh mắt uy nghiêm đặt ở trên thân hai người.
“Ra mắt tổ linh!”
Man Thần khom mình hành lễ.
Nghe vậy, sắc mặt Thẩm Trường Thanh lại hơi thay đổi.
Rất rõ ràng.
Hư ảnh rồng vàng xuất hiện này, hẳn chính là tồn tại tổ mạch huyễn hóa ra.
Tổ linh?
Tổ mạch có được linh trí?
“Yên lặng vạn năm, ngô cho rằng ai sẽ tới nơi này, không ngờ kẻ đến là ngươi, Tử* chúng ta rất nhiều năm chưa gặp rồi nhỉ.”
*: nhóc, con, Tý...
Tổ linh chậm rãi mở miệng, thanh âm lại không đinh tai nhức óc như trong tưởng tượng.
Tử?
Khóe miệng Thẩm Trường Thanh hơi run rẩy.
Không ngờ, Man Thần thế mà còn có xưng hô như vậy.
Đối phương thể trạng to lớn khôi ngô, như thế nào cũng không liên quan tới cái xưng hô này.
Nhưng từ cái này cũng có thể nhìn ra, đối phương và Man Thần rất quen biết.
“Lần trước từ biệt, đã là hơn ột vạn năm rồi, hôm nay có thể gặp lại tổ linh, là vinh hạnh của ngô!”
Man Thần đứng thẳng, biểu cảm trên mặt tôn kính.
Nghe vậy, tổ linh bình tĩnh nói: “Ngô phát hiện khí tức của Tiểu Nguyên Tử tiêu tán, còn có khí tức người khác cũng đều tiêu tán, nhưng ngươi đã đến nơi này, nghĩ hẳn một trận chiến đó là thắng rồi?”
Từ khi bản thể bị phong ấn, hắn luôn nán lại ở nơi này, đối với chuyện bên ngoài cũng không có quá nhiều hiểu biết.
Man Thần trả lời theo sự thật: “Không tính là thắng, nhưng cũng không tính là thua, một trận chiến vạn năm trước đám người Nguyên Hoàng lấy bản thân ngã xuống để trả giá, một lần nữa mang thiên địa thông đạo phong cấm lại. Yêu tà nhất tộc vẫn đang ở bên ngoài như hổ rình mồi.”
“Ừm.”
Tổ linh nhẹ nhàng gật đầu.
Đôi mắt như núi cao từ trên người Man Thần dời đi, đặt ở trên người Thẩm Trường Thanh.
“Thân thể của ngươi rất mạnh, ngô ở trên người của ngươi chưa phát hiện lực lượng tín ngưỡng, xem ra đường ngươi đi không giống với người khác. Mới vừa rồi thiên đạo nói cho ngô, ngươi là kẻ mở đường mới.
Người có thể mở con đường mới, đều xứng với hai chữ cường giả, không biết tục danh của ngươi là cái gì?”
Tổ mạch chính là căn nguyên của linh mạch thiên hạ.
Tin tức trong thiên địa, hắn đều có thể đạt được.
Chỉ là ban đầu bị phong ấn ở nơi này, tạm thời ngăn cách với thiên đạo mà thôi, hôm nay phong ấn bị một lần nữa mở ra, nối tiếp của bản thân cùng thiên đạo cũng nối liền.
Theo đó mà đến, chính là tin tức thiên đạo truyền xuống.
“Vãn bối Thẩm Trường Thanh, ra mắt tổ linh!”
Thẩm Trường Thanh ôm quyền.
Lấy thân phận đối phương, nói là tiền bối cũng không đủ.
Tổ mạch không biết tồn tại bao nhiêu năm tháng, cho dù là cường giả thời kì thượng cổ, ở trước mặt nó cũng giống như vãn bối, mình càng không cần phải nói.
Tổ mạch nói: “Ngô nhớ tên của ngươi rồi, thực lực của ngươi rất mạnh, so với Tử còn mạnh hơn, ngày sau nói không chừng có hi vọng tiến thêm một bước, tới mức sánh vai Thần Vương.”
Nghe vậy, Thẩm Trường Thanh chưa nói chuyện, Man Thần thì trong lòng chấn động.
Thái Sơn phủ quân nói đối phương có khả năng sánh vai Thần Vương, hắn trái lại không có cảm xúc gì.
Dù sao lời của vị kia, tin một nửa là được.
Nhưng tổ linh thì khác.
Bản thể của đối phương chính là tổ mạch, mà tổ mạch tuy không thể sánh vai thiên đạo, nhưng cũng không kém là bao, vị này đã nói như vậy, vậy là thật sự có khả năng này.
Sánh vai Thần Vương!
Thượng cổ cường giả như mây, cũng chỉ một mình Nguyên Hoàng miễn cưỡng tới trình độ này mà thôi.
Lúc này, Thẩm Trường Thanh ôm quyền: “Xin hỏi tiền bối, như thế nào mới có thể bổ toàn tổ mạch?”
Hắn hỏi ra nghi hoặc trong lòng.
Người khác đã không biết bổ toàn tổ mạch như thế nào, tổ linh mà nói, nói không chừng có thể biết được, dù sao bản thể đối phương chính là tổ mạch.