Chương 1446: Đệ nhất (4)
Đối phương từ ghế hạng nhất bị đánh rớt đến ghế hạng ba, như vậy khẳng định là không có khả năng an tâm ở lại trên ghế thứ ba, kế tiếp, chính là mơ ước ghế thứ hai của mình.
Lúc nghĩ đến Chung Sơn Khổng Chu, tâm thần hắn trầm xuống.
Sau khi vào Chú Thần Đài, Chung Sơn Lộc không phải chưa từng khiêu chiến đối phương, chính là từng khiêu chiến, cho nên mới có thể biết vị kia đáng sợ.
Nghĩ đến kiếm thế ngập trời kia, cùng với kiếm quang sắc bén đến cực điểm, hắn liền không tự chủ được run rẩy.
Quá mạnh rồi!
Nếu không phải cơ chế của Chú Thần Đài, có thể khiến mình chủ động rời khỏi, liều chết chiến một trận, ngã xuống sẽ chỉ là mình.
Ngay tại lúc Chung Sơn Lộc hết hồn, trong Chú Thần Đài, mấy tháng thời gian trôi qua đều là bình tĩnh không gợn sóng, khiêu chiến trong dự đoán căn bản là chưa đến.
Nhưng tuy như thế, tâm thần hắn không chỉ chưa bình phục, ngược lại là càng thêm bất an.
Đột nhiên, trong Chú Thần Đài truyền đến tin tức.
Chờ sau khi tiêu hóa tin tức, tâm thần Chung Sơn Lộc ngược lại bình ổn lại.
Rốt cuộc đến rồi!
Khiêu chiến đến từ Chung Sơn Khổng Chu.
Chẳng qua, hắn chưa để phân thân lưu ảnh ứng chiến, mà là tự mình ra tay.
——
Sau nửa canh giờ, Chung Sơn Lộc rất dứt khoát đi tới trên ghế thứ ba.
Trong thân thể của hắn, lúc này vẫn có vết thương bởi kiếm không thể xóa nhòa tồn tại, máu thần hãy còn chảy xuôi không dứt.
“Kiếm của hắn không biết so với Chung Sơn Hạ thì thế nào!”
Chung Sơn Lộc nghĩ lại một kiếm vừa rồi, lại nghĩ tới Chung Sơn Hạ cũng nổi tiếng kiếm đạo, do đó nghĩ tới một vài thứ.
Hai người tuy đều đi kiếm đạo, nhưng kiếm đạo mỗi người đều có khác biệt rất lớn.
Chung Sơn Hạ nổi tiếng ở kiếm đạo, ở trong Chung Sơn thị tộc, cũng có được danh tiếng rất lớn.
Trong Thần cảnh, trong Chung Sơn thị tộc không ai có thể ở trên kiếm đạo có được thành tựu theo kịp đối phương.
Nhưng bây giờ đã có.
Có lẽ luận nội tình thật sự, Chung Sơn Khổng Chu có chút không bằng.
Nhưng cho thêm thời gian, đối phương nói không chừng thật có thể trưởng thành đến trình độ đó.
Biến hóa trên ghế của Chú Thần Đài, cũng đã dẫn tới không ít tu sĩ chú ý.
Chẳng qua, các tu sĩ này cũng không để ý quá nhiều.
Ba ghế đầu thay đổi cách bọn họ mà nói, quá mức xa xôi chút.
Tuy đều là cường giả có thể vào Chú Thần Đài, nhưng mà mỗi ghế khác nhau, thực lực cũng là khác nhau.
Ba hạng ghế đầu, không phải chưa từng có ai khiêu chiến.
Nhưng rất đáng tiếc, cho dù là phân thân lưu ảnh cũng không chống lại được, càng đừng nói chân thân tự mình ra tay.
Bởi vậy, ba hạng đầu thay đổi, đối với bọn họ mà nói, cũng không có ảnh hưởng gì lớn.
Nhưng mà ——
Đối với tu sĩ từ Chúc tông đi ra mà nói, Thẩm Trường Thanh treo cao danh hiệu đệ nhất, lại rất có lực chấn nhiếp.
“Không ngờ Chung Sơn Khổng Chu tên biến thái kia thế mà cũng bị đánh xuống. Chậc chậc, thực lực Chung Sơn Cừu thật sự là khiến ta không ngờ được!”
Chung Sơn Bằng kết thúc tu luyện, nhìn thấy danh sách biến hóa, không khỏi chậc chậc lắc đầu.
Nếu nói hắn trước đó còn có nghẹn khuất ngã ở trong tay Thẩm Trường Thanh, như vậy ở sau khi thấy Chung Sơn Khổng Chu thua, chút nghẹn khuất đó đã biến mất không thấy nữa.
Thua bình thường.
Không thấy Chung Sơn Khổng Chu cũng thua sao?
Hơn nữa đó là cường giả có thể đứng nhất Chú Thần Đài, há là bình thường có thể so sánh.
Đối phương có thể ngồi ở trên vị trí số một, đã nói rõ toàn bộ tu sĩ tiến vào Chú Thần Đài, không có ai là đối thủ của hắn.
Mọi người đều đã đánh không lại, vậy không có gì nữa.
Trong lúc nhất thời, Chú Thần Đài đã yên tĩnh hơn rất nhiều.
Tuy cách mỗi một đoạn thời gian, sẽ có xếp hạng thấp khiêu chiến xếp hạng cao, nhưng đều chưa dẫn lên thay đổi gì.
Duy nhất đáng để bọn họ để ý, chính là vị trí đứng nhất thay đổi.
Ở sau khi Thẩm Trường Thanh đoạt được ghế hạng nhất, giằng co một đoạn thời gian, Chung Sơn Khổng Chu liền một lần nữa đoạt được ghế hạng nhất.
Nhưng mà, không đợi đối phương ngồi nóng mông, vị trí hạng nhất lại bị đánh xuống.
Sau ba lần thay phiên, liền không còn có bất cứ thay đổi nào.
Trên ghế hạng nhất, ba chữ Chung Sơn Cừu treo cao.
——
Một ngày này.
Thiên Vực kịch liệt chấn động, như là có cái gì mở ra.
Ngay sau đó, Đăng Thiên Tháp giống như trụ trời cũng chấn động theo.
Ánh sáng vàng chiếu xuống, một đám tu sĩ ở lại trong Đăng Thiên Tháp thậm chí Chú Thần Đài, toàn bộ đều không có lực lượng phản kháng, trực tiếp bị ném ra.
Nháy mắt tiếp theo, các tu sĩ từ trong Chú Thần Đài đi ra đó, cùng tu sĩ tồn tại ở nơi khác của Thiên Vực chỉ cảm thấy vật đổi sao dời, chờ lúc phục hồi tinh thần lại, đã xuất hiện ở bên ngoài Thiên Vực.
Thuyền hạ xuống.
Chung Sơn Trường Hoành từ trong con thuyền đạp không mà ra, đáp ở trước mặt toàn bộ tu sĩ.
“Kỳ hạn ba năm đã tới, xem ra các ngươi đều ở trong Thiên Vực đạt được thu hoạch không nhỏ!”
Hắn thản nhiên cười nói.
Khi nói chuyện, ánh mắt lần lượt đảo qua ở trên thân toàn bộ tu sĩ.
Chờ lúc nhìn thấy Thẩm Trường Thanh, lại rõ ràng tạm dừng một chút.
Lần trước thời điểm vào Thiên Vực, vị này chỉ là Thần cảnh tầng năm mà thôi, nhưng bây giờ đã là vững vàng dừng lại ở trên Thần cảnh tầng bảy.
Không chỉ như vậy, Chung Sơn Trường Hoành thậm chí từ trên người hắn cảm nhận được một sự uy hiếp mơ hồ.
Phát hiện như vậy, khiến trong lòng hắn không khỏi cả kinh.