Chương 1467: Chìa khóa khí vận (4)
Có thể nói.
Trình độ khó chơi của Thần Vương, xem như khiến hắn lại thêm một phần hiểu biết.
Thương thế khôi phục, kế tiếp chính là luyện hóa lôi tinh.
Thẩm Trường Thanh từ trong nhẫn trữ vật mang lôi tinh cấp bậc Thần Vương lấy ra, trên khối đá màu tím to bằng nắm tay, có sấm sét đáng sợ quanh quẩn, tản ra khí tức làm tim người ta đập nhanh.
Khi ánh mắt nhìn về phía lôi tinh, hắn có thể từ trong đó nhìn ra hư ảnh lôi linh Thần Vương.
Nhưng khác biệt là, hư ảnh lôi linh Thần Vương lúc này, trong mắt có chỉ là bạo ngược, mà không có chút linh trí tồn tại.
“Lôi tinh cấp bậc Thần Vương, trong đó xem như ẩn chứa toàn bộ lực lượng của lôi linh Thần Vương, luyện hóa nó, không biết có thể tấn thăng Động Thiên tầng tám hay không!”
Cầm lôi tinh, Thẩm Trường Thanh có thể từ trong đó cảm nhận được lực lượng mênh mông như vực sâu.
Dù sao ẩn chứa toàn bộ lực lượng của một vị Thần Vương, lại nào phải bình thường.
Trầm tâm thần xuống, hắn bắt đầu hấp thu năng lượng trong lôi tinh.
Năng lượng mênh mông từ trong lôi tinh mãnh liệt trào ra, trực tiếp ùa vào trong thân thể, khiến khí huyết trong nháy mắt sôi trào hẳn lên.
Một khắc đó, vẻ mặt Thẩm Trường Thanh chấn động.
Tuy đã sớm biết lôi tinh Thần Vương, sẽ mạnh hơn so với lôi tinh bình thường rất nhiều.
Mà khi thật sự hấp thu, mới xem như biết, năng lượng lôi tinh Thần Vương ẩn chứa rốt cuộc đáng sợ bao nhiêu.
Lôi tinh Thần cảnh, hoàn toàn không có tư cách so sánh với nó.
Trong thời gian kế tiếp, Thẩm Trường Thanh đều là đang toàn lực luyện hóa lôi tinh Thần Vương.
Theo lôi linh Thần Vương ngã xuống, nguy hiểm trong Lôi Ngục cốc xem như hạ thấp đến cực hạn.
Toàn bộ tu sĩ, hầu như đều là đang toàn lực giết lôi linh, do đó đạt được lôi tinh rèn luyện thể phách.
Mấy tháng thời gian, trong chớp mắt đã trôi qua.
Một ngày này, có thanh âm to lớn quanh quẩn trong Lôi Ngục cốc, truyền vào trong tai toàn bộ tu sĩ.
“Một năm rưỡi thời gian đã đến, toàn bộ tu sĩ có thể rời khỏi Lôi Ngục cốc!”
Nghe vậy, các tu sĩ đó đều ùn ùn hướng về ngoài Lôi Ngục cốc mà đi.
“Đã đến giờ?”
Thẩm Trường Thanh mở đôi mắt nhắm chặt.
Hắn không ngờ, mấy tháng thời gian trôi qua nhanh như vậy.
Lúc cúi đầu nhìn về phía lòng bàn tay, lôi tinh Thần Vương chưa hoàn toàn luyện hóa sạch sẽ, nhưng năng lượng còn thừa cũng không nhiều.
Sau đó, Thẩm Trường Thanh lại mang tâm thần chìm vào trong thân thể của mình.
Chỉ thấy bí tàng nhiều như sao trời.
Trong mấy tháng, hắn ở trên cơ sở vốn có lại mở mấy ngàn bí tàng ra, khiến bản thân thành công tiến vào trình độ Động Thiên tầng bảy hậu kỳ.
Tuy chưa bước vào Động Thiên tầng tám, nhưng cũng không kém là bao.
Về phần chút năng lượng kia lôi tinh Thần Vương lưu lại, Thẩm Trường Thanh trái lại không để ý cái gì.
Chút năng lượng đó, nhiều lắm có thể mở vài bí tàng nữa mà thôi, nhưng muốn đột phá Động Thiên tầng tám, vẫn còn kém rất nhiều.
Trừ phi, có thể đạt được một khối lôi tinh Thần Vương nữa, như vậy hắn liền có nắm chắc tiến vào Động Thiên tầng tám.
“Tuy chưa vào Động Thiên tầng tám, cũng chưa hoàn thành trung chu thiên mới nữa, nhưng thực lực ta bây giờ so sánh với lúc chém giết lôi linh Thần Vương, đã mạnh lên không ít.
Nếu lại chiến một trận với nó, cho dù là lôi linh Thần Vương thời kì toàn thịnh, vẫn có khả năng chém giết nó ngay tại chỗ.”
Thẩm Trường Thanh thầm nghĩ.
Hắn có tự tin như vậy, là ở sau khi giao thủ với Thần Vương, đối với thực lực cấp Thần Vương xem như có hiểu biết nhất định.
Nhưng mà, lôi linh Thần Vương so sánh với Thần Vương thật sự bên ngoài, vẫn có một chút khác biệt.
Khác biệt lớn nhất, chính là lôi linh Thần Vương chưa từng có được thần quốc, cũng không thể giống Thần Vương khác, chỉ cần thần quốc bất diệt thì có thể không ngừng sống lại.
Nếu đổi là Thần Vương khác, trình độ khó chơi sẽ chỉ lớn hơn so với lôi linh Thần Vương.
Đương nhiên, tuy khó chơi, nhưng Thẩm Trường Thanh tự tin, mình sẽ không yếu hơn Thiên Địa Thần Vương bình thường.
Ngoài Lôi Ngục cốc.
Chung Sơn Trường Hoành đã chờ ở nơi đó, nhìn từng tu sĩ từ trong Lôi Ngục cốc đi ra.
Đợi tới sau khi Thẩm Trường Thanh đi ra, hắn liền trực tiếp điều khiển con thuyền dài đi về phía thị tộc chủ điện.
Con thuyền dài xé gió đi nhanh.
Đợi lúc tới trước chủ điện, trực tiếp ngừng lại.
“Các vị, ta sẽ không đi vào cùng các ngươi.”
Chung Sơn Trường Hoành thản nhiên cười nói.
Nghe vậy, tu sĩ khác cũng không nói gì, chỉ nói một tiếng cảm ơn, liền đi xuống khỏi con thuyền dài, đi về phía bên trong chủ điện.
Trong đại điện, hai vị Thần Vương vẫn ngồi ở nơi đó.
Toàn bộ tu sĩ đều không hẹn mà cùng khom mình hành lễ: “Ra mắt ngô hoàng, ra mắt Đông Huyền Thần Vương!”
“Miễn lễ.”
“Tạ ngô hoàng!”
Trong đại điện.
Chung Sơn Đông Huyền nói: “Phong Thần Đài có một tháng nữa sẽ chính thức đóng cửa, đến lúc đó ai cũng không thể vào Thông Thiên Lộ, tiếp đó đi lên Phong Thần Đài. Nếu muốn tiến vào lần nữa, phải chờ năm mươi năm sau.
Nếu là trước kia, năm mươi năm chỉ là trong nháy mắt.
Nhưng hôm nay Đại tranh chi thế, năm mươi năm đủ để thay đổi bố cục chư thiên vạn tộc.
Tin tức mới nhất truyền đến, trong Thần cảnh, Phong Thần Bảng một vạn danh ngạch không đủ một phần mười, còn lại đều đã bị thiên kiêu các tộc chiếm cứ, thời gian thật sự để lại cho Chung Sơn thị tộc ta đã không nhiều.”
Không đủ một phần mười.
Nói rõ một vạn danh ngạch, đã có hơn chín ngàn cường giả chiếm cứ.