Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ (Dịch)

Chương 1471 - Chương 1472: Ngươi Không Sợ Ta (5)

Chương 1472: Ngươi không sợ ta (5)

Lại đến về sau, chính là mơ hồ tiến vào Trấn Ma ti, lại đến bị Thẩm Trường Thanh chiếm cứ thân thể.

Có thể nói, một đoạn thời gian này, cho dù là Thẩm Trường Thanh chiếm cứ thân thể, cũng mãi không thể rõ.

Thẳng đến giờ phút này, thấy được Thẩm Đông, như về tới cảnh tượng lúc trước, toàn bộ ký ức phủ bụi mới xem như được hoàn toàn phóng thích.

“Theo lý mà nói, ta hẳn là đã tiến vào Thông Thiên Lộ mới đúng, vì sao ta sẽ xuất hiện ở nơi này? Không lẽ, đây là ảo cảnh?”

Hắn nhìn mọi thứ chung quanh, là chân thật như vậy.

Muốn nói ảo cảnh, loại thủ đoạn ảo cảnh này không khỏi quá cao minh chút, khiến mình khó nhìn ra manh mối.

Sau đó, Thẩm Trường Thanh lại nghĩ tới một chuyện khác.

“Nếu là ảo cảnh, ta lại nên bài trừ ảo cảnh như thế nào?”

Hắn nhíu chặt lông mày.

Ảo cảnh tầm thường muốn bài trừ, tự nhiên là lấy thực lực tuyệt đối để phá giải.

Nhưng ảo cảnh trước mắt, hiển nhiên không phải man lực có thể giải quyết.

Một bên khác, Thẩm Đông đã gấp đến độ đầu đầy mồ hôi.

Hắn không biết con mình rốt cuộc là trúng tà cái gì, vì sao phải đứng ở tại chỗ không chịu đi, hơn nữa mình kéo cũng không kéo nổi.

Có nháy mắt, Thẩm Đông cũng muốn vứt bỏ đối phương, bản thân trực tiếp đào tẩu cho xong.

Nhưng mà, ý niệm này chưa hoàn toàn dâng lên, đã bị hắn dập tắt.

Làm cha, sao có thể vứt bỏ con trai một mình đào tẩu.

Cho dù muốn chạy, cũng phải dẫn theo con trai mới được.

“Trường Thanh, yêu tà đáng sợ, chúng ta rời khỏi nơi này trước, có chuyện gì chờ ngày sau an toàn lại nói.”

“Cha không cần khẩn trương, yêu tà nho nhỏ mà thôi, không tính là cái gì.”

Thẩm Trường Thanh cười nhẹ, ra hiệu đối phương không cần kích động.

Hắn bây giờ trong lúc nhất thời không thể nghĩ ra đối sách bài trừ ảo cảnh, không bằng chờ đợi thời gian sự việc phát triển, xem xem có thể tìm được sơ hở hay không.

Phải biết, mọi ảo cảnh đều có chỗ sơ hở của nó.

Chỗ mình đang ở, chính là một màn năm đó yêu tà tập kích Trầm gia thôn.

Theo Thẩm Trường Thanh thấy, trong Trầm gia thôn, ảnh hưởng lớn nhất đối với mình, ngoại trừ Thẩm Đông trước mắt, hẳn chính là yêu tà tập kích thôn trang.

Cho nên, phương pháp bài trừ ảo cảnh, hoặc là tồn tại ở trên người Thẩm Đông, hoặc tồn tại ở trên thân yêu tà.

Trừ hai khả năng này, hắn tạm thời không thể nghĩ ra khả năng thứ ba.

Ngay lúc này, lại có thôn dân bị phân thây mà chết, không thấy có bất cứ hung thủ nào, máu tươi nội tạng phân tán trên đất.

Ngay sau đó, chỉ thấy lượng lớn máu tươi hướng về một chỗ nào đó hội tụ, rất nhanh, một người máu như hoàn toàn do máu tươi ngưng tụ thành, xuất hiện ở trong tầm mắt Thẩm Trường Thanh.

Ở khoảnh khắc nhìn thấy người máu, ở sâu trong đáy lòng hắn thế mà dâng lên sự sợ hãi mỏng manh.

“Một quỷ quái ở giữa cấp U cùng cấp Oán, thế mà có thể khiến trong lòng ta sinh ra sợ hãi, thật sự là cảm giác làm người ta hoài niệm!”

Thẩm Trường Thanh cười nhẹ.

Hắn không để ý tới Thẩm Đông bên cạnh đã sợ tới mức bắp chân run run, chỉ yên lặng đánh giá người máu.

Ở trong trí nhớ của hắn, Thẩm Đông chính là chết ở trong tay người máu.

Cho nên, chủ nhân cũ của thân thể đối với người máu, đã có một sự phẫn nộ khó có thể yên, tương tự cũng có một loại sợ hãi phát ra từ trong lòng.

Hơn nữa, so sánh với lửa giận, sợ hãi rõ ràng là chiếm thượng phong.

Người máu bước ra một bước, vô số sợi tơ màu máu trên thân hướng về bốn phương tám hướng lao đi, thân thể từng thôn dân bị sợi tơ màu máu xuyên thủng, tinh huyết toàn thân bị nháy mắt rút sạch.

Mà sợi tơ màu máu hướng về Thẩm Trường Thanh tập kích, ở lúc vừa mới tiến vào quanh thân hắn ba thước, liền tự động hủy diệt.

Cùng lúc đó, người máu hấp thu tinh huyết lượng lớn thôn dân, trên người bùng nổ ra một khí tức mạnh mẽ.

Giờ phút này, đối phương chính thức từ cấp U, tiến vào đến cấp Oán.

“Ngươi không sợ ta?”

Người máu đột phá thành công, đôi mắt hai lỗ thủng màu máu nhìn về phía Thẩm Trường Thanh thần thái tự nhiên.

Về phần Thẩm Đông sắc mặt trắng bệch, suýt nữa ngất đi, hoàn toàn không được hắn đặt ở trong mắt.

Sợ?

Nghe vậy, Thẩm Trường Thanh không khỏi bật cười: “Rất lâu rồi chưa có yêu tà có thể khiến ta e ngại.”

“Khà khà, ta sẽ là nỗi sợ hãi cả đời ngươi, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là ngươi có thể sống sót rời khỏi.”

Người máu giọng khàn khàn, lúc nói chuyện, hắn từng bước một tới gần Thẩm Trường Thanh.

Vô số sợi tơ màu máu lặng yên bắn ra, từ bốn phương tám hướng đánh về phía đối phương.

Từ một màn vừa rồi, người máu có thể nhìn ra được, Thẩm Trường Thanh có được thực lực không tầm thường.

Bởi vậy, hắn cũng không khinh thường.

Chỉ là, không có gì khác với trước đó.

Toàn bộ sợi tơ màu máu, ở lúc tiến vào ba thước quanh thân Thẩm Trường Thanh, đều lặng yên hủy diệt.

Biến cố như vậy, khiến trong lòng người máu cả kinh.

Đúng lúc này, Thẩm Trường Thanh chậm rãi nâng tay.

“Thực lực của ngươi ta đã từng thấy, không bằng ngươi tới kiến thức một phen thực lực của ta như thế nào?”

Dứt lời, bàn tay hướng về phía trước đẩy ngang.

Trong tích tắc, người máu nói chuyện cũng không kịp, thân thể nháy mắt vỡ tung ra, hóa thành vô số máu tươi muốn bắn đi bốn phương tám hướng.

Nhưng máu tươi còn chưa thể bắn ra ngoài, đã bị một lực lượng mạnh mẽ đến cực điểm cưỡng ép mài mòn hủy diệt.

Không đến một hơi thở, người máu là hoàn toàn không thấy bóng dáng, một chút dấu vết cũng chưa lưu lại.

Bình Luận (0)
Comment