Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ (Dịch)

Chương 1485 - Chương 1486: Ngươi Chính Là Chung Sơn Cừu (2)

Chương 1486: Ngươi chính là Chung Sơn Cừu (2)

“Không sai, trong một vạn danh ngạch Phong Thần Bảng, kẻ có thể vào hàng ngũ cuối, đã là thiên kiêu trong chư thiên vạn tộc, ai có thể vào năm ngàn hạng đầu, càng là thiên kiêu trong thiên kiêu.

Nếu không có gì ngoài ý muốn, trăm năm thời gian nữa, Bạch Ngọc thị tộc có thể có thêm một vị vô song Thần Vương nhỉ!”

Một vị Thần Vương khác cũng cười nói.

Nghe vậy, nụ cười trên mặt Yếm hoàng càng đậm hơn.

Chính như đối phương nói, có thể vào trong năm ngàn hạng đầu của Phong Thần Bảng, ở trong thiên kiêu cũng tính là thượng thừa.

Dù sao Bạch Ngọc thị tộc cũng chỉ là một thị tộc mà thôi.

Trên thị tộc, còn có thần tộc tồn tại.

Thiên kiêu trong thị tộc tuy mạnh mẽ, nhưng so với thần tộc mà nói, lại có chênh lệch không nhỏ.

Chênh lệch trắng ra nhất, chính là thiên kiêu thần tộc nắm giữ thiên phú thần thông cấp Thần Chủ, mà thiên kiêu thị tộc, chỉ nắm giữ thiên phú thần thông cấp Thần Vương mà thôi.

Đương nhiên, cũng có một số thiên kiêu có thể bù lại chênh lệch trên thiên phú thần thông, nhưng trước sau đều là số rất ít mà thôi.

Mặt khác, thần tộc khí vận mạnh mẽ, dễ dàng sinh ra thiên kiêu, hơn nữa tài nguyên hùng hậu đến cực điểm, bồi dưỡng thiên kiêu so với thị tộc không biết dễ dàng hơn bao nhiêu.

Chỉnh thể mà nói, thiên kiêu thị tộc muốn so sánh với thiên kiêu thần tộc, khó khăn là không nhỏ một chút nào.

Bạch Ngọc Sinh có thể vào trong năm ngàn hạng đầu Phong Thần Bảng, ở trên một số trình độ nào đó, đã cường đại hơn so với bộ phận thiên kiêu thần tộc rồi.

Thiên kiêu bực này, chỉ cần không ngã xuống, trở thành Quy Tắc Thần Vương chính là chuyện ván đã đóng thuyền.

Về sau có thể trở thành Thần Chủ hay không, phải xem cơ duyên của mình.

Chẳng qua, xác suất thiên kiêu bực này trở thành Thần Chủ, cũng lớn hơn xác suất cường giả khác trở thành Thần Chủ rất nhiều.

Một trận chiến thị tộc trước đó, Bạch Ngọc thị tộc ngã xuống hai vị Thần Vương, một vị Thần Vương bị thương nặng, thực lực có thể nói là bị thương nghiêm trọng.

Yếm hoàng biết.

Nếu không có hắn chống đỡ, cùng với Phong Thần Đài xuất thế, hấp dẫn đại bộ phận ánh mắt, phiền toái phía sau của Bạch Ngọc thị tộc liền nghiêm trọng rồi.

Hôm nay có thể có một vị thiên kiêu xuất thế, trong trăm năm thành tựu Thần Vương, có thể khôi phục vài phần lực lượng Bạch Ngọc thị tộc.

Đợi tới về sau, nếu Bạch Ngọc Hoa có thể từng bước một trưởng thành đến Quy Tắc Thần Vương, Bạch Ngọc thị tộc có thể leo lại lên đỉnh phong.

Về phần có thể trùng kích Thần Chủ cảnh hay không, cái đó khó mà nói.

Nhưng cho dù như thế, Yếm hoàng cũng hài lòng.

Đúng lúc này, Bạch Ngọc Hoa mặc áo bào màu vàng nhạt từ bên ngoài chậm rãi đi đến.

Trong lúc nhất thời, ánh mắt toàn bộ cường giả đều đặt ở trên người hắn.

Cảm nhận được ánh mắt chung quanh tập trung tới, nụ cười trên mặt Bạch Ngọc Hoa càng sâu hơn, lúc tới phía trước đại điện, hắn mới khom mình hành lễ: “Bạch Ngọc Hoa ra mắt hoàng của ta!”

“Hoa trưởng lão đến rồi, mau mời ngồi.”

Yếm hoàng một tay chỉ vào vị trí trống bên cạnh, mỉm cười nói.

Nghe vậy, Bạch Ngọc Hoa cũng không chối từ, trực tiếp đi tới.

Chờ sau khi hắn ngồi xuống, có Thần Vương mở miệng nói: “Ta đã sớm nghe nói danh tiếng Hoa trưởng lão, hôm nay vừa gặp, quả nhiên là nghe danh không bằng gặp mặt, không hổ là thiên kiêu có tên trong Phong Thần Bảng.”

“Thần Vương khách khí rồi.”

Bạch Ngọc Hoa ôn hòa cười nói.

Được một vị Thần Vương tâng bốc như thế, tâm tình của hắn tự nhiên không cần nhiều lời, nhưng hôm nay ở trước mặt các cường giả, lại không thể biểu hiện quá mức cuồng ngạo, nếu không sẽ chỉ lưu lại ấn tượng không tốt.

Lúc này, một vị Thần Vương khác mở miệng: “Ngày khác Hoa trưởng lão nếu có thời gian, có thể đến Trúc Sơn thị tộc ta làm khách, cũng thuận tiện để đám nhãi con kia của Trúc Sơn nhất tộc ta biết, như thế nào mới tính là thiên kiêu, mà không phải suốt ngày ếch ngồi đáy giếng, để cường giả khác cười nhạo.”

“Đức Ngọc Thần Vương nói quá lời rồi, uy danh Trúc Sơn thị tộc tại hạ đã sớm như sấm bên tai, ngày khác nếu có cơ hội, tất nhiên tới cửa bái phỏng!”

Bạch Ngọc Hoa chắp tay.

Đột nhiên, Yếm hoàng ngồi ở trên chủ vị sắc mặt đột nhiên biến đổi, trong giây lát từ trên chỗ ngồi đứng dậy.

Thần Vương khác thấy vậy, vẻ mặt đều ngẩn ra, trong lúc nhất thời không rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Yếm hoàng cười nói: “Hoàn Sơn thần tộc có cường giả đến!”

Lời này vừa nói ra, sắc mặt toàn bộ cường giả đều biến đổi.

Hoàn Sơn thần tộc!

Có thể đạt được hai chữ thần tộc, đó là thế lực đáng sợ có được Thần Chủ tọa trấn.

Hơn nữa, Hoàn Sơn thần tộc ở trong thần tộc, cũng xấp xỉ xem như một nhóm đứng đầu kia, đối với thị tộc khác cùng với cường tộc mà nói, danh hiệu này có thể nói như sấm bên tai.

Yếm hoàng phất tay, liền có một đạo thần lực bắn ra, trực tiếp đi tới bên ngoài.

Nơi đó, có một thân thể vĩ ngạn đạp không mà đến.

Thần lực dừng lại hóa thành bộ dáng Yếm hoàng, nhìn người tới cười nói: “Khách quý Hoàn Sơn thần tộc đến, bổn hoàng chưa tiếp đón từ xa!”

“Không dám để Yếm hoàng tự mình nghênh đón.”

Trên mặt vị Thần Vương kia cũng có nụ cười.

Khi nói chuyện, hào quang màu vàng trên người tan đi, lộ ra một gương mặt người trung niên.

Xem đến nơi đây, Yếm hoàng cười nói: “Thì ra là Thành Hòa Thần Vương, mau mời theo bổn hoàng vào an vị.”

“Được được.”

Hoàn Sơn Thành Hòa gật đầu.

Bình Luận (0)
Comment