Chương 1518: Diệt tộc (4)
Lúc này, khiêm tốn thu mình cũng liền không cần thiết nữa.
Khiêm tốn thu mình không được.
Vậy phô trương làm việc.
Giết ra uy danh Chung Sơn thị tộc, để thế lực khác lúc nghĩ muốn đối phó Chung Sơn thị tộc, đều phải nghiêm túc cân nhắc một phen, có thể thừa nhận được hậu quả hay không.
“Chuyện Bạch Ngọc thị tộc bị diệt, nghĩ hẳn đã khiến thị tộc khác cảnh giác, kế tiếp, trước hết lấy Tuyên Cổ đại lục làm chủ, nhổ căn cơ bọn hắn ở Tuyên Cổ đại lục trước, sau đó lại làm tính toán một bước tiếp theo.”
Chúc hoàng trầm giọng nói.
Sau đó, hắn nhìn về phía Chung Sơn Đông Huyền.
“Đông Huyền Thần Vương cũng không cần giữ lại cái gì, Phong Thần Bảng ngươi có thể vào thứ hạng bao nhiêu, thì trực tiếp vào thứ hạng bấy nhiêu. Mặt khác nghĩ cách đưa tin Chung Sơn Hạ, bảo hắn ở lúc lần sau Thông Thiên Lộ mở ra, tiến vào trong Phong Thần Bảng.
Bổn hoàng muốn làm bọn hắn biết, Chung Sơn thị tộc ta cho dù tổn thất một thiên kiêu, còn có thể có thiên kiêu thứ hai thứ ba.”
“Ta biết.”
Chung Sơn Đông Huyền gật đầu.
Chung Sơn Cừu ngã xuống, hắn là một kẻ phẫn nộ nhất.
Khi Chung Sơn Bại Nhạc ngã xuống, Chung Sơn Đông Huyền đã có xúc động trực tiếp ra tay, lại tới bây giờ, Chung Sơn Cừu cũng đi vào vết xe đổ, làm sát ý trong lòng hắn không có cách nào ức chế
Đã không ức chế được, vậy thì giết.
Cuối cùng, Chúc hoàng nhìn về phía U lão ngồi ở một bên.
Trăm vạn năm qua, vị lão nhân này xem như lần đầu tiên ngồi ở chỗ này.
“U lão, không biết Bạch hoàng còn có khả năng đi ra hay không?”
“Khó mà nói.”
U lão khẽ lắc đầu.
“U Minh tuy đáng sợ, nhưng thủ đoạn của Thần Chủ cũng không phải bình thường. Bạch hoàng tốt xấu gì cũng là hoàng giả Hoàn Sơn thần tộc, thực lực không phải Thần Chủ bình thường có thể so sánh, hơn nữa bản thân Hoàn Sơn thần tộc chính là Thụy Thú.
Muốn vĩnh viễn nhốt hắn ở U Minh, chỉ sợ không dễ như vậy.”
“U lão có thể cảm giác được tình huống Bạch hoàng không?”
Chúc hoàng hỏi lần nữa.
Bạch hoàng nếu không thể từ trong U Minh đi ra, như vậy trình độ uy hiếp của Hoàn Sơn thần tộc phải giảm xuống một cấp bậc.
Nghe vậy, U lão nói: “Lão phu tuy có thể thông U Minh, lại không thể cảm giác được tình huống của U Minh, dù sao U Minh luận tới trình độ xa xưa tương đương với chư thiên, nơi đó có tồn tại cực kỳ đáng sợ.
Lão phu có thể làm được, chỉ là tạm thời mở ra cánh cổng U Minh, kéo Bạch hoàng vào bên trong mà thôi.
Còn lại, chỉ có thể xem vận khí.”
Chúc hoàng im lặng.
Sự đáng sợ của U Minh, hắn tuy chưa từng thật sự nhìn thấy, nhưng cũng có nghe nói.
Đó là tuyệt thế hiểm địa có thể khiến Thần Chủ cũng có khả năng ngã xuống.
Tuy U lão nói không xác định, nhưng Chúc hoàng vẫn hy vọng, Bạch hoàng có thể vĩnh viễn rơi xuống U Minh.
Như vậy, áp lực của Chung Sơn thị tộc sẽ nhỏ hơn rất nhiều.
Sau đó, Chúc hoàng nhìn về phía đám người Chung Sơn Khổng Chu cùng với Chung Sơn Lộc, bình thường mà nói, bọn họ là không có tư cách tiến vào nơi này bàn việc, nhưng họ có thể vào Phong Thần Đài, luận thực lực, đã so với trưởng lão ở đây còn mạnh hơn không ít.
Cho nên tham dự thị tộc nghị sự, cũng không có vấn đề gì.
“Khổng Chu đã lưu danh trong Phong Thần Bảng, chuyện ngươi chủ yếu làm, chính là giữ thứ hạng của mình hôm nay, sau đó lại nghĩ cách tiến lên cao hơn. Ở trước lần tiếp theo Thông Thiên Lộ mở ra, ngươi phải tận khả năng tăng lên thực lực.
Nếu không lần sau Thông Thiên Lộ mở ra, ngươi liền có khả năng ngã khỏi Phong Thần Bảng.”
“Tại hạ rõ.”
Chung Sơn Khổng Chu ôm quyền.
Sau đó, Chúc hoàng nói tiếp: “Về phần mấy người bọn Chung Sơn Lộc, có thể vào Phong Thần Đài, chứng minh thực lực các ngươi đều đã có thể xưng là thiên kiêu, nhưng so sánh với các thiên kiêu mạnh mẽ kia, vẫn còn có một chút chênh lệch.
Điều các ngươi phải làm, cũng là tăng lên thực lực, đợi tới sau khi Thông Thiên Lộ mở ra, lại một lần nữa tiến vào trong đó.
Bởi vì các ngươi là lần thứ hai tiến vào Thông Thiên Lộ, cho nên chỉ cần đánh bại một vị cường giả cấp Thần Vương, liền có thể trực tiếp tiến vào trong Phong Thần Đài.
Đến lúc đó, các ngươi cần nghĩ cách lưu danh Phong Thần Bảng.
Phàm là kẻ có thể lưu danh trong bảng, nhất định có thể vào Quy Tắc Thần Vương. Kế tiếp, thị tộc sẽ toàn lực cung cấp tài nguyên, các ngươi chỉ cần an tâm tiềm tu là được.”
“Cảm tạ hoàng của ta!”
Đám người Chung Sơn Khổng Chu đều cúi đầu trả lời.
Một thị tộc, muốn ở trong đại tranh chi thế chiếm địa vị có lợi, việc trước hết phải làm, chính là đạt được lượng lớn khí vận thêm vào.
Bây giờ Chung Sơn Cừu ngã xuống, khiến khí vận Chúc tông vốn tăng lên đã tổn hại không ít.
Nếu muốn bù lại, cũng chỉ có thể khiến càng nhiều thiên kiêu hơn của thị tộc lưu danh trong Phong Thần Bảng.
Về phần giống Chung Sơn Cừu, trực tiếp tiến vào Phong Thần Bảng năm ngàn hạng đầu, độ khó của nó so với lại có mấy thiên kiêu nữa vào Phong Thần Bảng còn cao hơn.
Dù sao thiên kiêu khó có thể sinh ra.
Mà sinh ra một vị thiên kiêu đứng đầu, thì càng thêm khó khăn.
Bình thường mà nói, cho dù là trong một trăm vị thiên kiêu, cũng không nhất định có thể sinh ra một vị thiên kiêu đứng đầu.
Theo Chúc hoàng thấy, Chung Sơn Cừu là thiên kiêu đứng đầu cỡ đó.
Lấy thực lực có thể chém giết Lôi Uyên của hắn, nếu là không ngã xuống, cho dù là mười hạng đầu của Phong Thần Bảng cũng có khả năng tiến vào.
Tới lúc đó, khí vận Chung Sơn thị tộc nhất định tăng vọt.