Chương 1541: Vạn tộc vây khốn (1)
Đạo binh thất phẩm, ở một mức độ nào đó, liền tương đương với một vị Thần Vương còn sống.
Có thể nói.
Nếu không phải Thần Sơn không là sinh linh Cửu Sơn nhất tộc thật sự, như vậy Cửu Sơn nhất tộc hôm nay đã có thể xưng là thị tộc.
Thần Sơn thị tộc!
Nhưng rất đáng tiếc, Thần Sơn chỉ là đạo binh, cho nên Cửu Sơn nhất tộc cũng không thể trở thành thị tộc.
Một lần này.
Chư thiên thần tộc truyền xuống chiếu lệnh, chỉ cần là kẻ lập căn cơ ở Tuyên Cổ đại lục, đều phải hưởng ứng chiếu lệnh tiến đến.
Cho nên, Cửu Sơn nhất tộc liền cũng phái cường giả tới đây.
Nghe vậy, Thần Sơn khẽ lắc đầu: “Chuyện xâm nhập Hỗn Loạn Cấm Khu, không tới lượt Cửu Sơn nhất tộc ta đi làm. Hỗn Loạn Cấm Khu hung hiểm vô cùng, có thể vào trong đó yếu nhất cũng là cường giả Thần Vương cảnh.
Hơn nữa, căn cứ chiếu lệnh các thần tộc, nếu là thị tộc chỉ có một vị Thần Vương, có thể không vào Hỗn Loạn Cấm Khu.
Cửu Sơn nhất tộc ta nghiêm khắc mà nói, không có Thần Vương tồn tại trên đời.”
Nhân tộc xuất thế.
Các tộc tới Hỗn Loạn Cấm Khu bao vây tiễu trừ.
Nhưng, quá trình bao vây tiễu trừ cũng chia làm hai bộ sậu.
Bộ sậu thứ nhất, chính là để cường giả vào trong Hỗn Loạn Cấm Khu, tìm kiếm tung tích Nhân tộc. Bộ sậu thứ hai, chính là để tu sĩ mang ngoại vi Hỗn Loạn Cấm Khu vây quanh, bảo đảm khi có Nhân tộc đi ra, có thể lập tức ra tay chặn lại.
Trong đó.
Bộ sậu thứ nhất, đều là các thị tộc kia tham dự, không có quan hệ gì với chủng tộc bình thường.
Nói đến cùng, thần tộc tuy là vượt lên trên các tộc, nhưng cũng không có khả năng không công để các tộc chịu chết.
Lấy sự hung hiểm của Hỗn Loạn Cấm Khu, không đến Thần Vương cảnh đi vào, vậy không có gì khác với chịu chết.
Cho dù là đến Thần Vương cảnh, cũng phải bảo đảm trong chủng tộc có được từ hai vị Thần Vương trở lên, mới có thể để cho Thần Vương trong tộc tiến vào trong đó.
Như vậy, cho dù Thần Vương đi vào vô ý ngã xuống, cũng có thể cam đoan thị tộc ổn định, sẽ không xuất hiện tình huống trực tiếp ngã xuống khỏi cấp bậc thị tộc.
Cho nên, Thần Sơn không lo lắng, các thần tộc kia sẽ bảo Cửu Sơn nhất tộc tiến vào trong Hỗn Loạn Cấm Khu.
Thật ép các chủng tộc đó vào chỗ chết, vậy cho dù thần tộc thật sự đàn áp chư thiên, những chủng tộc đó cũng sẽ không cam nguyện khuất phục.
Hơn nữa, rất có khả năng sẽ vì vậy lưu lại tai hoạ ngầm.
Làm việc giữ lại một nước.
Thần tộc không thể không biết đạo lý này.
Nghe vậy, Thần Hoài nhẹ nhàng thở ra: “Nếu là tông chủ nói không sai, vậy chúng ta chỉ cần ở lại ngoại vi Hỗn Loạn Cấm Khu là được!”
Cho dù chưa tiến vào trong Hỗn Loạn Cấm Khu, chỉ từ một màn trước mắt này, hắn cũng có thể hiểu rất rõ sự khủng bố của Hỗn Loạn Cấm Khu.
Nếu mình tiến vào trong đó, ngã xuống là chuyện tất nhiên.
Cho dù là có đạo binh thất phẩm bảo vệ, cũng là kết quả tương tự.
Thần Sơn quay người nhìn về phía một đám tu sĩ Cửu Sơn nhất tộc phía sau, trầm giọng nói: “Lát nữa chưa có mệnh lệnh của ta, ai cũng không thể hành động thiếu suy nghĩ.”
“Chúng ta rõ!”
Các tu sĩ Cửu Sơn nhất tộc kia sớm đã bị cảnh tượng trước mắt dọa tới mức run bần bật.
Hôm nay sau khi nghe nói đối phương nói, tự nhiên là vội vàng không ngừng gật đầu.
Không chỉ Cửu Sơn nhất tộc nghĩ như thế, chủng tộc khác ở sau khi nhìn thấy sự đáng sợ của Hỗn Loạn Cấm Khu, trong lòng đều không tự chủ được dâng lên sự sợ hãi.
Đừng nói tiến vào.
Cho dù là ở ngoại vi, bọn họ cũng không muốn lưu lại.
Bất đắc dĩ là, thần tộc có chiếu lệnh.
Nếu thật không bận tâm mặt mũi thần tộc một chút nào, đó là tự tìm phiền toái cho bản thân.
“Hỗn Loạn Cấm Khu!”
Trong trận doanh Chung Sơn thị tộc, Chung Sơn Đông Huyền đứng khoanh tay, ánh mắt lạnh nhạt nhìn cảnh tượng trước mắt.
Ở phía sau hắn, là tu sĩ Chung Sơn thị tộc đi theo đến.
“Kế tiếp, bổn tọa sẽ cùng U lão tiến vào Hỗn Loạn Cấm Khu, các ngươi lưu thủ bên ngoài Hỗn Loạn Cấm Khu, mọi chuyện đều phải lấy Chung Sơn Nhận làm chủ, không thể có sai sót.”
“Vâng!”
Toàn bộ tu sĩ đều đồng thời đáp.
Hỗn Loạn Cấm Khu hung hiểm, không phải bọn họ có thể tiến vào, đối với sự tồn tại của U lão, bây giờ tu sĩ Chung Sơn thị tộc trên cơ bản đều rất rõ ràng.
Không có cách nào cả.
Một trận chiến ở Tuyên Cổ đại lục, đối phương trực tiếp kéo một vị Thần Chủ vào U Minh, chiến tích có thể nói là kinh thiên động địa.
Chẳng qua, thật sự biết thân phận U lão không nhiều lắm, đều cho rằng đối phương chỉ là một vị cường giả thần bí lâu không xuất thế của Chung Sơn thị tộc mà thôi.
Dặn dò đơn giản một phen, Chung Sơn Đông Huyền liền mang ánh mắt từ trong Hỗn Loạn Cấm Khu dời đi, nhìn về phía một phương hướng khác.
Nơi đó, chính là chỗ Đổ Sơn thị tộc.
Phát hiện được hắn nhìn chăm chú, trong trận doanh Đổ Sơn thị tộc, một vị Thần Vương thanh niên nghiêng đầu nhìn, vừa lúc bắt gặp ánh mắt lạnh nhạt kia.
Nháy mắt, trong lòng vị Thần Vương thanh niên kia chấn động.
“Chung Sơn Đông Huyền!”
Hắn dự đoán được, chuyện Hỗn Loạn Cấm Khu lần này, Chung Sơn thị tộc sẽ để vị Thần Vương này đi vào.
Phải biết rằng.
Vị này chính là cường giả có thể vào Phong Thần Bảng của Thần Vương, tồn tại chỉ cần không ngã xuống, ngày sau nhất định có thể tấn thăng Thần Chủ.
Nếu là đối phương tổn thất ở trong Hỗn Loạn Cấm Khu, cho dù Chung Sơn thị tộc cũng không chịu nổi tổn thất bực này.