Chương 1571: Rời khỏi Hỗn Loạn Cấm Khu (2)
“Xem ra là thật có cường giả âm thầm bảo vệ, giúp Nhân tộc kia che chắn thiên cơ, bổn hoàng không dùng chút thủ đoạn thực, chỉ sợ hôm nay là không suy tính ra hành tung Nhân tộc kia.”
Sắc mặt lão lạnh lùng.
Mình đã to tiếng khẳng định, nếu không thể suy tính ra hành tung Nhân tộc, Vân Long thần tộc làm gì còn mặt mũi.
Chỉ thấy Vân hoàng tay bắt ấn quyết, thần quang mơ hồ lần nữa đánh vào trong Quang Minh Kính.
Trong tích tắc, thân tấm gương như tinh thạch nở rộ hào quang.
Ngay tại lúc toàn bộ Thần Chủ cho rằng có thể suy tính ra hành tung Nhân tộc, Quang Minh Kính lại đột nhiên tan vỡ ra.
Lượng lớn mảnh vỡ phân tán, rơi vào trong dòng sông quy tắc.
Tĩnh!
Yên tĩnh như chết!
Các Thần Chủ kia đều mang ánh mắt đặt ở trên người Vân hoàng, muốn từ trong miệng đối phương đạt được một ít đáp án.
Đã nói không kém gì Thiên Cơ Kính đâu.
Đã nói có thể suy tính ra hành tung Nhân tộc đâu.
Chỉ có vậy?
Còn có chút Thần Chủ âm thầm may mắn.
May mắn.
Ở lúc suy tính bỏ thêm một điều kiện, đó là phải suy tính ra hành tung Nhân tộc, mới gánh vác tổn thất của Quang Minh Kính.
Bằng không, lần này là thật sự trộm gà không được còn mất nắm thóc.
Lúc này, Vân hoàng hoàn toàn không có cảm giác đối với ánh mắt tụ lại ở trên thân mình, trong mắt có chỉ là chấn động kinh hãi, cùng với không dám tin.
“Không có khả năng!”
“Quang Minh Kính của Vân Long thần tộc ta, cho dù Thần Chủ cũng không thể ngăn cản.”
“Trước mắt Thần Chủ chúng ta liên hợp ra tay, lại có Quang Minh Kính thôi diễn, trong chư thiên tuyệt đối không có sinh linh nào có thể một chút tung tích cũng không hiển lộ, trừ phi...”
Lão như là nghĩ tới cái gì.
Tâm thần mấy trăm vạn năm qua không chút dao động, lần đầu tiên có dao động lớn như thế.
Bạch hoàng đám Thần Chủ thần tộc lâu đời cũng như là nghĩ tới cái gì, trên mặt lộ ra biểu cảm kinh nghi bất định.
“Ý tứ lão Vân hoàng là Thanh Liên Đế Quân?”
“Năm đó Thanh Liên Đế Quân chính là ngã xuống ở Hỗn Loạn Cấm Khu, thậm chí Hỗn Loạn Cấm Khu hình thành, cũng là hoàn toàn bởi vì Thanh Liên Đế Quân. Hôm nay Nhân tộc kia lại trùng hợp xuất hiện ở nơi đó, phương diện này tất nhiên có liên hệ gì.
Hơn nữa, hôm nay ở đây nhiều Thần Chủ như vậy liên hợp suy tính, lại có Quang Minh Kính giúp đỡ.
Nếu không phải Thanh Liên Đế Quân cường giả cấp bậc đó, tồn tại thế nào, có thể che chắn thiên cơ, hơn nữa không lộ ra một chút manh mối?”
Vân hoàng cười lạnh.
Thần Chủ đám Bạch hoàng nghe vậy, đều đứng ngay ra ở nơi đó.
Không sai.
Trừ Thanh Liên Đế Quân, còn có cường giả cỡ nào có thể có loại thủ đoạn này?
Sau đó, Cổ hoàng lại lắc đầu: “Không có khả năng, Thanh Liên Đế Quân sớm đã ngã xuống, đây là sự thực không thể nghi ngờ. Nếu Thanh Liên Đế Quân chưa ngã xuống, vì sao một mực ở lại trong Hỗn Loạn Cấm Khu không ra.
Trước kia vạn tộc chúng ta nhằm vào Nhân tộc, cũng không thấy hắn ra tay chút nào.”
Cường giả cỡ đó nếu thật còn sống, sao có thể tùy ý Nhân tộc bị giết hại.
Cho nên, hắn căn bản không tin, Thanh Liên Đế Quân vẫn còn trên đời.
Ánh mắt Vân hoàng ngưng trọng: “Thanh Liên Đế Quân ngã xuống là sự thật, nhưng cường giả cỡ đó cho dù là ngã xuống, cũng không thể không lưu lại một chút sự chuẩn bị ở sau nào. Nhưng như Cổ hoàng nói, ngày xưa vạn tộc chúng ta ra tay đối với Nhân tộc, không thấy hắn có nửa phần động tác.
Bổn hoàng nếu không đoán sai, thủ đoạn cỡ này chỉ hữu dụng ở Hỗn Loạn Cấm Khu.
Kế tiếp, toàn lực tìm kiếm hành tung Nhân tộc, tuyệt không thể xảy ra vấn đề gì nữa, nếu toàn bộ hậu thủ Thanh Liên Đế Quân lưu lại bị Nhân tộc khác hấp thu, nói không chừng sẽ sinh ra uy hiếp đối với chúng ta.”
Nói đến nơi này, lão tạm dừng một chút.
Con ngươi màu vàng sau khi lần lượt đảo qua ở trên thân toàn bộ Thần Chủ, mới mở miệng lần nữa.
Giọng nói chuyện cũng trở nên nghiêm túc hơn rất nhiều.
“Thật đến thời điểm không thể làm gì, Thần Chủ chúng ta cũng không thể không vào Hỗn Loạn Cấm Khu một phen.”
Hậu thủ Thanh Liên Đế Quân lưu lại!
Nói trắng ra chút, rất có khả năng là đối phương để lại truyền thừa ở trong Hỗn Loạn Cấm Khu.
Nhân tộc hoàng đình mạnh bao nhiêu, thần tộc lâu đời đều rất rõ.
Làm một trong ngũ phương đế quân của hoàng đình, Thanh Liên Đế Quân tự nhiên cũng là cường giả đứng đầu.
Cường giả cỡ này, nếu thực có truyền thừa gì lưu lại, bất cứ một thần tộc nào đạt được, cũng là cơ duyên rất lớn.
Đồng thời, cơ duyên như vậy, rất có khả năng đã bị Nhân tộc kia đạt được.
Nhưng đạt được thì đạt được, có thể hoàn toàn hấp thu hay không là một vấn đề.
Chỉ cần bọn họ ở trước khi Nhân tộc kia hoàn thành hấp thu truyền thừa của Thanh Liên Đế Quân, trước một bước tìm được hắn, bức ra truyền thừa vậy là được rồi.
Huyết hoàng hít thật sâu: “Vân hoàng nói không sai, chúng ta không thể chậm rãi chờ đợi tiếp như vậy, Thanh Liên Đế Quân nếu thật có hậu thủ lưu lại, bằng vào các Thần Vương kia muốn tìm ra chỗ Nhân tộc kia, trên cơ bản là không có khả năng gì.
Bổn hoàng đề nghị, chúng ta đợi thêm một tháng thời gian.
Nếu là một tháng sau, vẫn không có bất cứ kết quả gì, toàn bộ Thần Chủ vào hết Hỗn Loạn Cấm Khu, cần phải kéo Nhân tộc kia ra.”
“Được, vậy thì chờ một tháng.”
La hoàng gật đầu.
Thần Chủ khác cũng không có bất cứ ý kiến gì.
Một tháng thời gian, bọn họ chờ được nổi.