Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ (Dịch)

Chương 1608 - Chương 1608: Thi Ma (1)

Chương 1608: Thi ma (1)

Thành Hòa Thần Vương khẽ gật đầu: “Nếu là lúc bình thường, bí cảnh không thể tùy tiện khởi động, nhưng bây giờ hoàng của chúng ta ngã xuống, nếu là không mở bí cảnh, tộc ta chỉ sợ sẽ lâm vào trong hiểm cảnh.

Nếu như thế, liền chỉ có một con đường mở ra bí cảnh có thể đi.

Đợi tới sau khi giải quyết xong vấn đề của bản thân thần tộc, lại tìm cơ hội đối phó Chung Sơn thị tộc!”

“Việc này, ta cũng đồng ý.”

“Không có vấn đề.”

Mấy vị Quy Tắc Thần Vương khác đều gật đầu.

Tiến vào bí cảnh.

Toàn bộ Quy Tắc Thần Vương đều nhất trí bất ngờ.

Thần Vương khác thấy vậy, cho dù là trong lòng muốn phản đối, cũng không có bất cứ biện pháp nào.

Dù sao Bạch hoàng ngã xuống, trước mắt trong Hoàn Sơn thần tộc, thật sự có quyền phát biểu có thể làm ra quyết đoán, cũng chỉ có mấy vị Quy Tắc Thần Vương này.

Bọn họ nếu là nhất trí ý kiến, nào có khả năng cho Thần Vương khác mở miệng.

Trong Hỗn Loạn Cấm Khu.

Bạch hoàng ngã xuống, mưa máu sau khi xối xả hồi lâu, đã dần dần tiêu tán.

Đợi tới lúc hiện tượng lạ bình ổn, Huyết hoàng đã trực tiếp đi về phía hài cốt Đế Quân, dưới biển máu càn quét, muốn hoàn toàn thu lấy hài cốt Đế Quân.

Đột nhiên, hư không tan vỡ.

Kiếm quang màu đen như chém chết thiên địa vạn đạo, lúc hạ xuống, biển máu trực tiếp bị xé rách thành hai nửa.

Ngay sau đó, lại có bàn tay dày rộng vươn ra, đảo mắt liền mang hài cốt Đế Quân bao trùm vào.

“Ai!”

Huyết hoàng tức giận.

Mắt thấy hài cốt Đế Quân sắp rơi vào trong tay mình, kết quả bị cường giả khác đoạt thức ăn trong miệng cọp, lửa giận trong đó có thể nghĩ mà biết.

Kỳ lân màu máu đạp không mà đi.

Biển máu hóa thành dải lụa dài như dòng sông, nháy mắt liền mang cường giả thần bí kia nuốt sống vào.

Không đến nửa hơi thở, kiếm quang màu đen từ trong dòng sông biển máu bắn ra, một bóng người màu đen cầm lấy hài cốt Đế Quân, hướng về bên ngoài Hỗn Loạn Cấm Khu phóng đi.

Hai người quá trình giao thủ tuy rất nhanh, nhưng trước sau chỉ tạm dừng một chút như vậy.

Thần Chủ khác vào lúc này cũng đều hoàn toàn phản ứng lại.

“Lưu lại cho ta đi!”

Tiếng rồng gầm kinh thiên bùng nổ, thân rồng trăm vạn dặm giống như lạch trời không thể vượt qua, trực tiếp ngăn ở trước mặt cường giả thần bí kia.

Đầu rồng thật lớn quan sát đối phương, chờ thời điểm nhìn thấy mặt nạ dữ tợn kia, trong con mắt màu vàng lóe ra biểu cảm kỳ dị.

“U Minh các!”

U Minh các ở trong chư thiên vạn tộc tiếng tăm không nhỏ, Vân Long thần tộc đối với nó cũng có một chút hiểu biết.

Nhưng khiến Vân hoàng không ngờ là, trong U Minh các thế mà tồn tại cường giả cấp bậc Thần Chủ.

Không chỉ như vậy.

Đối phương thế mà còn muốn ở dưới muôn ánh mắt nhìn vào, trực tiếp cướp đoạt hài cốt Đế Quân.

Vô luận như thế nào, Vân hoàng cũng không có khả năng để đối phương thực hiện được.

“Ngươi là vị cường giả nào của U Minh các?”

“Ta chính là U Minh các Đông Cực hộ pháp!”

Giọng nói khàn khàn của tên cường giả kia vang lên.

Đơn thuần từ trên giọng nói, nghe không ra tuổi cùng với giới tính.

“Đông Cực hộ pháp!”

Ánh mắt Vân hoàng khẽ dao động.

Danh hiệu này, lão xem như lần đầu tiên nghe nói.

Lúc này, Đông Cực hộ pháp bùng nổ lần nữa, chỉ thấy một thanh trường kiếm toàn thân màu đen cắt qua hư không, kiếm khí hắc ám bám vào khí tức tử vong nồng đậm, làm Vân hoàng lông mày giật giật.

Nhưng lão tốt xấu gì cũng là hoàng giả Vân Long nhất tộc, cũng không có bất cứ sự sợ hãi gì.

Khi đầu rồng mở ra, liền có dải lụa màu trắng phá không lao ra, đánh vào kiếm khí hắc ám.

Hai luồng lực lượng giằng co khoảnh khắc, dải lụa màu trắng đã bị kiếm khí hắc ám đánh nát, lực lượng kia dư thế không ngừng hướng về Vân hoàng chém tới.

Thần quang dâng lên, kiếm khí hắc ám chém ở bên trên, cuối cùng song song biến mất.

Ngay tại nháy mắt trì hoãn, Đông Cực hộ pháp cầm lấy hài cốt Đế Quân, mạnh mẽ xé rách hư không trước mắt, tính cứ thế nhập vào trong đó.

Thần Chủ khác thấy vậy, đang lúc chuẩn bị ra tay ngăn trở.

Ầm!

Ánh đao hủy diệt từ hư không chém tới, ở trước mặt một đao đó, giống như thời không cũng bị chém vỡ.

Các Thần Chủ đó khẽ biến sắc, không chút do dự ra tay, không đến nửa hơi thở đã đánh nát toàn bộ những ánh đao kia.

Mà ở lúc hài cốt Đế Quân bị di động, Thẩm Trường Thanh tránh ở nơi nào đó của Hỗn Loạn Cấm Khu lập tức cảm giác được.

“Tới lúc rồi!”

Thẩm Trường Thanh tâm thần khẽ động.

Hài cốt Đế Quân bị di động, nói rõ đã có cường giả lấy được hài cốt Đế Quân vào tay.

Kế tiếp, chính là thời cơ mình rời khỏi Hỗn Loạn Cấm Khu.

Ý niệm chuyển động, hắn lập tức rời khỏi chỗ mình vốn ẩn thân, đi về phía bên ngoài Hỗn Loạn Cấm Khu.

Thúc giục dấu ấn bên trên hài cốt Đế Quân, Thẩm Trường Thanh trái lại không vội.

Thanh Y từng nói, chỉ cần ở trong phạm vi Hỗn Loạn Cấm Khu, đều có thể thúc giục ấn ký.

Cho nên, ở trước khi thúc giục ấn ký, hắn cần bảo đảm mình có thể ở ngay sau khi ấn ký kích hoạt, liền rời khỏi Hỗn Loạn Cấm Khu.

Bằng không, rất có khả năng sẽ bỏ lỡ cơ hội.

Về phần hài cốt Đế Quân bị cường giả khác đạt được, không tương đương thật sự tới tay, dù sao Thần Chủ khác cũng không phải nhìn suông, về sau tất nhiên lại là một hồi tranh đoạt.

Hôm nay, Thần Chủ ngã xuống chỉ có một vị, có chút sai lệch với trong dự đoán của mình.

Nhưng mà, Thần Chủ đáng sợ đến cực điểm.

Có thể có một vị ngã xuống, đã là không tệ.

Bình Luận (0)
Comment