Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ (Dịch)

Chương 1666 - Chương 1666: Bài Trừ Phong Cấm (4)

Chương 1666: Bài trừ phong cấm (4)

Trước khi mở Động Thiên, đều không tính là cái gì.

Kết quả.

Mấy ngàn vạn năm trôi qua.

Đường đường hoàng giả Nhân tộc, thế mà chỉ là một tên Thiên Nhân.

Chuyện này nếu truyền lưu ra ngoài, quả thực là làm trò cười cho người trong nghề.

Thẩm Trường Thanh vẻ mặt lạnh nhạt: “Nhân tộc suy yếu đã lâu, bây giờ cục diện như vậy vốn là bình thường, nhưng loại cục diện này sẽ không duy trì quá lâu. Tin tưởng ta, không cần bao lâu, Nhân tộc nhất định có thể khôi phục uy thế thời kì hoàng đình.”

“Chỉ hy vọng như thế đi.”

Thanh Y lắc lắc đầu.

Lấy nội tình Nhân tộc bây giờ, muốn khôi phục uy thế thời kì Nhân tộc hoàng đình, cho dù là cho trăm vạn năm, khả năng cũng là cực kỳ bé nhỏ.

Nhưng lão cũng chưa nói ra, miễn cho đả kích lòng tự tin của đối phương.

Đối với điều này, Thẩm Trường Thanh cũng không giải thích nhiều.

Hắn biết Thanh Y không tin, nhưng mình cũng có nguồn căn sự tự tin của mình.

Sau khi tiêu diệt yêu tà nhất tộc, giá trị giết chóc trong bảng điều khiển đã đến một cái đỉnh phong chưa bao giờ có.

Phía sau Thiên Địa Huyền Công, cũng đã xuất hiện chữ có thể tăng lên.

Cái này nói lên, chỉ cần lựa chọn tăng lên, mình trăm phần trăm có thể mở Động Thiên thành công.

Cho dù mở Động Thiên tiêu hao lớn nữa, giá trị giết chóc còn lại, Thẩm Trường Thanh tin tưởng, cũng đủ mình đánh vỡ Động Thiên cực hạn.

Đợi tới sau khi tiến vào cảnh giới kế tiếp, hắn có thể tiến một bước hoàn thiện tiên đạo.

Sau đó, lại nghĩ cách thu gặt càng nhiều giá trị giết chóc hơn, để không ngừng tăng lên thực lực của mình.

Cuối cùng cuối cùng.

Chính là không ngừng hoàn thiện tiên đạo truyền thừa, mang linh khí trong thiên địa tăng lên, để trong Nhân tộc sinh ra lượng lớn cường giả, lại bù đắp trở lại thiên địa tấn thăng cấp bậc đại thiên.

Như vậy, tất cả tất cả liền hình thành tuần hoàn tốt đẹp.

Chẳng qua, những thứ này đều là Thẩm Trường Thanh tự mình thiết tưởng.

Sự thật có thể dựa theo trong dự đoán của mình tiến hành hay không, còn đợi thương thảo.

Trước Trấn Ma ti.

Khi Thẩm Trường Thanh vừa định đi vào, đã bị thủ vệ ngăn cản đường đi.

“Trọng địa Trấn Ma ti, hạng người không phận sự... Đợi một chút, ngươi ngươi là Thẩm trấn thủ?”

Tên thủ vệ kia ở sau khi nhìn thấy bộ dáng người tới, ánh mắt nhất thời trở nên hoảng hốt, nói chuyện cũng không tự chủ được lắp bắp.

Đại Tần Trấn Thủ sứ!

Thẩm Trường Thanh Thẩm trấn thủ!

Vị này đã biến mất rất nhiều năm, lúc này đột ngột xuất hiện, khiến hắn cảm giác được có chút mộng ảo.

“Ngươi là Chu huynh?”

Thẩm Trường Thanh nhìn bộ dáng đối phương, trong đầu hiện ra ký ức tương ứng.

Chu Tề.

Người tiến vào Trấn Ma ti cùng đợt với mình.

Hai người ngoại trừ vừa mới bắt đầu có chút qua lại, về sau thì không có bất cứ liên hệ gì nữa.

Hắn cũng không ngờ, cách nhiều năm như vậy, có thể một lần nữa nhìn thấy đối phương.

“Quả nhiên là Thẩm trấn thủ!”

Chu Tề sau khi nghe được câu này, rốt cuộc xác định thân phận đối phương.

Sau đó, hắn liền cuống quít tránh đường.

Nói giỡn.

Vị này chính là Đại Tần Trấn Thủ sứ, mình chỉ là một thủ vệ Trấn Ma ti mà thôi, sao có thể đắc tội nổi.

Thấy vậy, Thẩm Trường Thanh khẽ gật đầu, không nói thêm gì, đi thẳng vào Trấn Ma ti.

Chênh lệch trên thân phận cùng thực lực, quyết định bọn họ không có điểm chung gì.

Hơn nữa từ trên người Chu Tề, hắn có thể rõ ràng cảm giác ra loại kính sợ cùng với sợ hãi phát ra từ trong lòng đó.

Tình huống kiểu này, cho dù mình hạ thấp thân phận giao hảo với gã, đối phương cũng không thích ứng được.

Vào Trấn Ma ti.

Thần niệm Thẩm Trường Thanh hơi khuếch tán một chút, đã tìm được đám người Đông Phương Chiếu ở nơi đó, sau đó hướng về bên đó đi đến.

Trong nghị sự đại điện.

Đám người Đông Phương Chiếu đang bàn bạc công việc.

Đột nhiên, trên một chỗ trống trên đại điện chợt có thêm một bóng người, khiến nói chuyện trong điện trực tiếp dừng lại.

Ngay sau đó, liền có người lộ vẻ mặt ngạc nhiên lẫn vui mừng.

“Thẩm trấn thủ!”

“Ra mắt Thẩm trấn thủ!”

Sau khi ngạc nhiên lẫn vui mừng, mọi người ở đây đều đứng dậy hành lễ.

Bọn họ không có quá nhiều bất ngờ.

Dù sao trừ các Trấn Thủ sứ tới thanh minh, Trấn Thủ sứ khác ở sau khi đại quân trở về, cũng đều đạt được tin tức Thẩm Trường Thanh xuất hiện.

Vị này đã xuất hiện, hơn nữa tiêu diệt yêu tà nhất tộc, như vậy không cần bao lâu, sẽ trở về Trấn Ma ti.

Ở trên chuyện này, mọi người đều đạt thành nhận thức chung.

Bởi vậy, đối phương bây giờ xuất hiện, theo bọn họ thấy chính là chuyện đương nhiên.

“Các vị khách khí rồi, đều mời ngồi đi.”

Thẩm Trường Thanh cười khẽ.

Nghe vậy, người khác lúc này mới ngồi xuống.

“Các ngươi tiếp tục tán gẫu đi, không cần để ý ta.”

Thẩm Trường Thanh nói.

Lời tuy như thế, nhưng người ở đây đều chưa ai tự tiện mở miệng.

Đặc biệt các Trấn Thủ sứ tới thanh minh kia, ở sau khi kiến thức được một màn đối phương tiêu diệt Yêu Thần như nghiền chết con kiến, trong lòng càng kính sợ không thôi.

Cường giả bực này giáp mặt, đổi là ai, cũng sẽ sinh ra áp lực không nhỏ.

Sau một lúc, Đông Phương Chiếu nói: “Thẩm trấn thủ lần này trở về, còn rời đi nữa hay không?”

Người khác nghe vậy, đều là nghiêng tai lắng nghe.

Thẩm Trường Thanh lắc đầu: “Trong thời gian ngắn, hẳn là sẽ không rời đi nữa.”

Ý ở ngoài lời, về sau vẫn là sẽ đi, nhưng không phải bây giờ.

Đối với điều này, Đông Phương Chiếu cũng không bất ngờ.

Lấy thực lực đối phương bây giờ, trong thiên địa đã là không có đối thủ nữa, lưu lại cũng không có bất cứ ý nghĩa gì.

Bình Luận (0)
Comment