Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ (Dịch)

Chương 1700 - Chương 1700: Sai Rồi. Man Tộc (4)

Chương 1700: Sai rồi. Man tộc (4)

Sau đó, Thẩm Trường Thanh mới hỏi: “Có chuyện thần tương đối tò mò, bệ hạ là như thế nào nghĩ đến muốn lập ra Nhân tộc hoàng đình?”

Trong khi hỏi, hắn nhìn về phía Cổ Hưng ở chủ vị.

Tin tức đối phương lập Nhân tộc hoàng đình, mình đã sớm có nghi hoặc.

Cổ Hưng nghe vậy, cũng không có bất cứ sự giấu diếm gì: “Không dối Thẩm trấn thủ, ở trong hoàng thất Đại Tần, vẫn luôn có ghi chép về Nhân tộc hoàng đình, lời đồn sau khi Nhân tộc thống nhất thiên địa, thì có thể mượn khí vận thiên địa thành tựu hoàng đình.

Đến đây, Nhân tộc mới có thể phát triển mạnh mẽ.

Đáng tiếc là, Đại Tần từ khi lập nước tới nay, trước sau gặp nhiều khúc chiết, vẫn chưa thể thật sự làm được nhất thống.

Thẳng tới hôm nay, mới xem như có hình thái ban đầu của nhất thống, cho nên trẫm mới tính mượn cơ hội này lập hoàng đình, lấy nó để chấn hưng Nhân tộc.”

“Bệ hạ là nói Đại Tần sớm có ghi chép Nhân tộc hoàng đình?”

Vẻ mặt Thẩm Trường Thanh hơi thay đổi.

Lời đối phương nói, xem như xác minh một phán đoán của hắn.

Đó là Đại Tần muốn lập Nhân tộc hoàng đình, không chỉ là trùng hợp mà thôi, đã sớm có lời đồn tương ứng.

“Xem ra cường giả năm đó để lại Nhân tộc ở nơi này, nghĩ hẳn chính là tồn tại thời kì Nhân tộc hoàng đình.”

Thẩm Trường Thanh lẩm bẩm một câu.

Cổ Hưng nghe vậy, vẻ mặt lộ ra tò mò: “Thẩm trấn thủ chẳng lẽ từng nghe nói Nhân tộc hoàng đình?”

Hắn vốn tưởng, đây là bí mật của hoàng thất Đại Tần.

Nào ngờ, đối phương thế mà cũng biết.

Thẩm Trường Thanh nghe vậy, không phủ nhận: “Nhân tộc hoàng đình thật ra mấy ngàn vạn năm trước đã từng tồn tại, lời đồn khi đó Nhân tộc hoàng đình chính là thời đại Nhân tộc huy hoàng nhất, uy áp chư thiên vạn tộc.

Về sau vạn tộc vây công, mới dẫn đến hoàng đình sụp đổ.

Ở sau khi hoàng đình sụp đổ hủy diệt, Nhân tộc liền bị chư thiên vạn tộc đuổi giết, tới hôm nay, chư thiên đều đã không có chút tin tức nào về Nhân tộc nữa.

Tới trước mắt, Nhân tộc thần biết, cũng chỉ có chúng ta tồn tại ở trong Tử Vong Cấm Khu.”

“Mà Tử Vong Cấm Khu chính là một cấm địa cực kỳ hung hiểm của chư thiên, cho dù là Thần Vương cũng có khả năng không cẩn thận là ngã xuống. Bình thường mà nói, Nhân tộc chúng ta không có khả năng tồn tại ở nơi này, chỉ có thể nói từng có cường giả di chuyển Nhân tộc đến đây.

Đồng thời, bên ngoài thiên địa tồn tại trận pháp cường đại, cũng từ khía cạnh nói lên một điểm này.”

Thẩm Trường Thanh mang một ít tình huống mình biết được đều nói hết ra.

Sau đó, hắn lại bổ sung một câu.

“Ban đầu thần còn tò mò, cường giả an trí Nhân tộc ở đây, là tồn tại của thời kì nào, nhưng nhìn từ hoàng thất Đại Tần có thể có lời đồn Nhân tộc hoàng đình, vậy cường giả di chuyển Nhân tộc đến đây, nghĩ hẳn chính là người thời kì hoàng đình.”

“Vậy mà lại là như thế!”

Vẻ mặt Đông Phương Chiếu cảm khái.

Cổ Hưng thì lâm vào trầm ngâm.

“Thần tuy không quá hiểu biết đối với Nhân tộc hoàng đình, nhưng cũng biết Nhân tộc hoàng đình lập ra, cần thật sự thống nhất Nhân tộc mới được. Trước mắt Đại Tần muốn lập Nhân tộc hoàng đình, vẫn còn thiếu một chút.”

“Thẩm trấn thủ cho rằng thiếu cái gì?”

“Man tộc.”

“Man tộc?”

Cổ Hưng nhíu mày.

Hắn trái lại không nghĩ tới chuyện này.

Dù sao Nhân tộc là Nhân tộc, Man tộc là Man tộc, hai bên nghiêm khắc mà nói không tính là cùng chủng tộc.

Thẩm Trường Thanh nói: “Man tộc tuy không giống với Nhân tộc, nhưng nó lại là Man Thần sáng chế, mà Man tộc chính là Nhân tộc thật sự. Nếu là Man Thần không quy thuận, Nhân tộc hoàng đình sao có thể tính là hoàn chỉnh.

Hơn nữa, đường đường hoàng đình nếu không thể thống nhất thiên địa, lại nào có tư cách xưng là hoàng đình.

Cho nên Đại Tần muốn lập hoàng đình, cần phải thu phục Man tộc trước, đến đây, thiên địa khí vận mới xem như hoàn toàn tụ lại ở trên thân Đại Tần.”

“Thẩm trấn thủ nói có lý.”

Đông Phương Chiếu gật đầu đồng ý.

Hắn tuy không phải quá hiểu biết đối với Nhân tộc hoàng đình, nhưng thiên địa khí vận hôm nay không phải là hoàn toàn đặt ở trên Đại Tần, Man tộc còn chia một chén canh.

Muốn tụ lại thiên địa khí vận, thu phục Man tộc là tất nhiên.

Nếu không thể thu phục, vậy chỉ có thể ra tay tiêu diệt nó.

Chỉ có như thế, mới có thể thật sự mang thiên địa khí vận đều nắm giữ ở trong tay Đại Tần.

Cổ Hưng trầm ngâm hồi lâu, sau đó nói: “Man Thần chính là thần linh thượng cổ, tâm cao khí ngạo, chưa chắc sẽ nguyện ý thần phục Đại Tần ta.”

“Chuyện Man tộc, cứ giao cho thần đến xử lý đi. Man Thần tuy tâm cao khí ngạo, nhưng tin tưởng cũng biết điều, nếu là chấp mê bất ngộ, vậy không có gì đáng nói.”

Thẩm Trường Thanh khi nói chuyện không tỏ vẻ gì.

Nếu Man Thần thật sự thà chết chứ không chịu khuất phục, vậy liền không có gì đáng nói.

Hoàng đình lập ra, có lợi lớn cho Nhân tộc.

Kẻ ngăn trở bước chân Nhân tộc, vậy chỉ có thể hủy diệt.

Đương nhiên.

Hắn tin tưởng Man Thần cũng không có khả năng chấp mê bất ngộ như thế.

Dù sao chuyện lợi cho Nhân tộc cỡ này, đối phương nghĩ hẳn là sẽ đồng ý.

Cho dù là ban đầu không đồng ý, cũng chỉ có thể nói rõ thực lực Đại Tần không đủ để khiến đối phương thần phục, nhưng mà bây giờ, sự việc đã khác rồi.

Nghe được lời này, trong lòng Cổ Hưng hơi yên tâm, cười nói: “Có Thẩm trấn thủ ra mặt, việc này nghĩ hẳn không có vấn đề gì nữa, nhưng không biết Thẩm trấn thủ đối với thiên địa linh khí từ từ loãng đi có đề nghị gì không?”

Bình Luận (0)
Comment