Chương 1758: Cung Huyền Thiên (1)
Đừng nhìn trong Trung Huyền giới cường giả như mây, nhưng kẻ thật sự có thể chứng đạo Thần Vương, lại là không có bao nhiêu.
Càng đừng nói, có thể tiến vào cảnh giới Thần Vương tầng hai.
Thần Hư khẽ lắc đầu: “Hôm nay vốn định suy tính một phen tung tích của Huyền Âm Thần Vương, bất đắc dĩ là bây giờ thiên cơ lẫn lộn, căn bản khó có thể suy tính.
Bổn tọa sở dĩ để Huyền Âm Thần Vương tới ngoại giới, chính là vì tính cách cẩn thận của nàng.
Bất luận có thể tìm được Cơ Doanh hay không, ba ngày thời gian, nàng cũng tất nhiên sẽ có tin tức truyền đến, bây giờ không có chút tin tức nào, vậy chỉ có thể nói rõ một vấn đề, Huyền Âm Thần Vương đã xảy ra chuyện!”
“Lấy thủ đoạn của Huyền Âm Thần Vương, chẳng lẽ là có Hoàn Vũ Thần Vương ra tay?”
Một trưởng lão sắc mặt khó coi.
Thần Hư nói: “Lúc này bổn tọa tạm thời không tiện mù quáng kết luận, tin tức Huyền Âm Thần Vương mất tích, tạm thời đừng truyền ra, chuyện còn lại bổn tọa tự sẽ xử lý.”
Nói xong, thân hình hắn liền chậm rãi biến mất ở trên ngai báu, giống như chưa bao giờ tồn tại.
Chỉ để lại trưởng lão khác trong đại điện nhìn nhau.
Bọn họ đều có thể ý thức được, sự việc phiền toái rồi.
Thần Vương mất tích.
Ở nơi nào cũng là việc lớn.
Chuyện này nếu xử lý không tốt, hậu quả thiết nghĩ không chịu nổi.
...
Trước mặt đại điện đồng xanh, Thần Hư cúi người hành lễ: “Thiên Đạo tông đương nhiệm tông chủ Thần Hư, cầu kiến thái thượng trưởng lão.”
Vừa dứt lời, cửa điện đồng xanh nặng nề chậm rãi mở ra, bóng tối vô tận từ bên trong hiển lộ ra.
“Vào đi!”
Thanh âm bình tĩnh truyền ra.
Nghe vậy, Thần Hư đứng dậy, sửa sang lại vạt áo, sau đó bước vào.
Ở lúc hắn tiến vào trong đại điện, bóng tối ban đầu tràn đầy giống như thủy triều lui ra biến mất.
Trong đại điện kim bích huy hoàng, cây cột tựa như vàng ròng đúc thành chống đỡ cung điện to lớn, trên cột có rồng vàng xoay quanh, như sinh linh còn sống sống động như thật.
Mà ở trên đại điện, có hai người đang ngồi ngay ngắn ở nơi đó.
Một người bộ dạng già nua, đôi mắt khép kín, như là thần du thiên ngoại.
Một người giống như thanh niên, trong ánh mắt bình tĩnh ẩn chứa vô thượng uy thế, lực lượng quy tắc nồng đậm hiển lộ ra.
“Ra mắt thái thượng trưởng lão!”
Thần Hư tới giữa đại điện, khom người vái.
“Miễn lễ đi.”
Thanh niên Thần Vương không mặn không nhạt nói một câu, sau đó hỏi: “Tông chủ không ở trong tông môn chủ trì đại cục, vì sao đến nơi đây?”
Nghe được câu hỏi, Thần Hư đứng dậy, nhìn thanh niên Thần Vương nói: “Trước đó không lâu bên ngoài có Nhân tộc lập hoàng đình, ta phái thánh tử đến ngăn trở, nhưng không có bất cứ tin tức gì truyền đến, về sau ta lại bảo một vị Nhật Nguyệt Thần Vương trong tông môn tới, đến nay cũng là trâu đất xuống biển, chưa từng truyền đến chút tin tức nào.
Ta cho rằng, bên ngoài chỉ sợ là có biến cố lớn, cho nên đặc biệt đến xin chỉ thị thái thượng trưởng lão.”
“Hoàng đình!”
Trong đôi mắt thanh niên Thần Vương bật ra ánh sao đáng sợ, hư không trước mắt cũng lặng yên không một tiếng động hủy diệt.
“Từ sau khi thượng cổ hoàng đình sụp đổ, cường giả Nhân tộc diệt hết, chưa từng có hoàng đình thật sự xuất hiện, nếu bổn tọa không nhớ lầm, Nhân tộc ngoại giới từ vạn năm trước sau khi chiến một trận với yêu tà, liền chưa gượng dậy nổi nhỉ!”
“Không sai.”
Thần Hư gật đầu nói.
“Từ vạn năm trước, sau khi vị Nguyên hoàng kia ngã xuống, trong Nhân tộc liền không còn cường giả lên được mặt bàn xuất hiện nữa, mấy trăm năm trước chúng ta cũng từng phái người tới một lần bên ngoài, khi đó linh khí bên ngoài đã mỏng manh không chịu nổi.
Đừng nói tu sĩ Thần cảnh, cho dù là tầng diện Nhập Thánh cũng không có một ai.”
Nói tới đây.
Hắn tạm dừng nói một chút, tiếp tục bổ sung nói: “Nhưng một lần đó tiến vào ngoại giới, chúng ta trái lại đã phát hiện một vấn đề, đó là ngoại giới có Nhân tộc mượn lực lượng yêu tà nhất tộc, khiến bản thân có được thực lực vượt qua bản thân.
Nhưng cách làm cỡ này, tương đương uống rượu độc giải khát, không có tác dụng gì lớn.
Theo lý mà nói, không nên có tồn tại uy hiếp đến cường giả Thần Vương mới phải.”
“Cơ Doanh tiểu tử đó, bổn tọa nhớ rõ từng gặp vài lần nhỉ.”
“Ta từng dẫn hắn tới gặp thái thượng trưởng lão mấy lần, hơn trăm năm trước, thái thượng trưởng lão càng cho hắn một đạo phân thân.”
Thần Hư nhắc nhở một phen.
Thanh niên Thần Vương vẻ mặt giật mình: “Là có chuyện như vậy, bổn tọa trái lại suýt nữa quên.”
Cường giả cảnh giới Thần Vương tầng bốn tồn tại năm tháng xa xưa, rất nhiều thứ không quan trọng, đều sẽ không đi cố ý nhớ kỹ.
Chỉ có sau khi bị nhắc nhở, mới sẽ nhớ lại.
Sau đó, hắn nhìn về phía người bên dưới: “Cho nên mục đích ngươi tới nơi này, là tính để bổn tọa ra tay?”
“Trong tông môn hồn đăng của Cơ Doanh vẫn còn, trong tông môn cũng không có dị tượng Thần Vương ngã xuống, nói rõ Huyền Âm Thần Vương hôm nay còn sống, nhưng ngoại giới nếu có thể khiến một vị Nhật Nguyệt Thần Vương không truyền về được bất cứ tin tức nào, nguy hiểm trong đó ít nhất cũng ở cấp bậc Hoàn Vũ.
Nếu hướng lớn đi đoán, với tới cấp bậc Quy Tắc Thần Vương, cũng không phải không có khả năng.
Ta hôm nay chỉ là cảnh giới Thần Vương tầng ba, nếu là cường giả ngang cấp, tự tin không kém gì người khác, nhưng nếu thật là cường giả cảnh giới Thần Vương tầng bốn, thì khó có thể chống lại.”
Thần Hư vẻ mặt bình tĩnh, nói hết ra băn khoăn của mình.