Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ (Dịch)

Chương 1849 - Chương 1849: Lạc Địa Sinh Căn (1)

Chương 1849: Lạc địa sinh căn (1)

“Không thành vấn đề.”

Kỷ Toàn mỉm cười.

Hắn cũng không thật sự nghĩ tới, hoàng đình sẽ toàn lực giúp đỡ Di Thần cung kiến thiết, có thể cho một địa bàn linh khí nồng đậm làm căn cơ lập phái, đã là không tệ rồi.

Sau đó, Quý Thiên Lộc liền lấy ra một quyển trục trống, bên trên đóng dấu ấn của Bạch Đế.

Hắn ghi lại địa vực tương ứng ở bên trên, sau đó đánh dấu lên ba chữ to Di Thần cung, liền giao nó tới trong tay Kỷ Toàn.

“Đây là địa khế, có được địa khế này, ở trong hoàng đình mới là thật sự hợp pháp, nếu không có địa khế tự tiện chiếm cứ núi cao kiến tông lập phái, hậu quả rất nghiêm trọng.

Bình thường mà nói, chiếm cứ một phương địa vực hàng năm đều phải nộp thuế nhất định, nhưng cân nhắc đến Kỷ Thần Vương chính là cường giả Nhân tộc ta, cho nên Bạch Đế quyết định trong trăm năm miễn trừ tất cả thuế của Di Thần cung.

Nhưng trăm năm sau, Di Thần cung hàng năm cần giao nộp mười viên thần tinh hoặc là mười khối linh thạch làm thuế, chỉ cần Di Thần cung không gián đoạn giao nộp, nơi đây liền luôn là Di Thần cung sở hữu, hoàng đình sẽ không tự tiện thu hồi.

Nhưng nếu là Di Thần cung có liên tục ba năm không nộp thuế, như vậy hoàng đình có quyền lợi thu hồi nơi đây, không biết Kỷ Thần Vương đã rõ chưa?”

Quý Thiên Lộc mang một ít quy củ hoàn chỉnh nói ra cho đối phương.

Trong thiên hạ nơi đâu cũng là đất của vua.

Nộp thuế đất, là sau khi hoàng đình thành lập, có đại thần đưa ra, mục đích là ở chỗ mở rộng tồn kho của hoàng đình, lấy cái này để bồi dưỡng càng nhiều cường giả hơn.

Những năm gần đây, hoàng đình thiết lập Võ viện, gần như bất kể tiêu hao bồi dưỡng tu sĩ, tài nguyên có thể nói là hao tổn nghiêm trọng, nếu không phải Thẩm Trường Thanh lâm thời cho một ít tài nguyên làm bổ sung, hoàng đình cũng bị hoàn toàn vét sạch.

Nhưng tiếp tục như vậy, sớm muộn không phải cách.

Chỉ dựa vào thuế dân chúng, rất khó chống đỡ được hoàng đình tiêu hao.

Bởi vậy, mới có người đặt ánh mắt nhìn về phía các phái trong thiên hạ.

Hôm nay thiên hạ năm phương đại vực, toàn bộ thế lực khai tông lập phái, mặc kệ là môn phái cổ xưa trước đây, hay là môn phái bây giờ mới lập, toàn bộ đều phải dựa theo quy củ hoàng đình, không có tình cảm gì đáng nói.

Một bên khác.

Kỷ Toàn ở sau khi nghe được Quý Thiên Lộc nói, cũng ngây người, nhưng rất nhanh đã hiểu ra.

“Cách làm cỡ này của hoàng đình, trái lại khiến lão phu mở rộng tầm mắt!”

Lão bật cười.

Ở Trung Huyền giới làm theo ý mình, tự nhiên không tồn tại cái gọi là lập phái cần nộp thuế, nhiều lắm là các thế lực xây thành trì thu dụng dân chúng, sẽ thu phí dụng nhất định, nhưng hiếm sẽ có ai chuyển dời mục tiêu đến trên thân các thế lực.

Không phải không muốn, mà là không thể.

Dù sao môn phái thế lực khác, cũng không phải quả hồng mềm tùy ý nhào nặn.

Cho dù là ngũ tông thập nhị cung có thế lực muốn làm như thế, cũng rất dễ dàng dẫn tới toàn bộ thế lực phản kháng.

Nhưng hoàng đình khác.

Hoàng đình uy áp thiên hạ, chính là thật sự thống ngự tất cả.

Các thế lực nghiêm khắc mà nói, đều lệ thuộc hoàng đình quản hạt, không có nhiều vấn đề như vậy.

Tiếp nhận địa khế, Kỷ Toàn nói: “Làm phiền các hạ thay lão phu cảm tạ Bạch Đế cùng với Thẩm trấn thủ!”

“Ta sẽ chuyển lời, nếu không có việc khác, tại hạ cáo từ trước.”

“Đi thong thả không tiễn.”

...

Quốc đô.

Trong Trấn Ma ti.

Ở sau khi giải quyết xong vấn đề Trung Huyền giới, Thẩm Trường Thanh liền trở lại nơi này.

Thời gian tới Trung Huyền giới không tính là dài, nhưng tiêu hao lại không phải lớn bình thường.

Chiến một trận với Thần Vương của ngũ tông thập nhị cung, khiến hắn rõ cực hạn của mình rốt cuộc là ở nơi nào, đồng thời cũng có thể rõ, ưu thế của tiên đạo rốt cuộc lớn bao nhiêu.

“Động Thiên năm trượng, khiến phòng ngự nhục thân của ta, hầu như đến cấp bậc tương đương với cửu phẩm đạo binh, lực lượng phòng ngự cỡ này, trừ phi là công kích có thể đến Hoàn Vũ Thần Vương một cấp bậc đó, bằng không rất khó tạo thành thương tổn gì đối với ta.

Nếu là dựa theo xu thế trước mắt tiếp tục, ngày khác nếu có thể ngưng tụ hạt nhân Động Thiên, trong Thần Vương hẳn là không có ai khác có thể sinh ra uy hiếp đối với ta.”

Phòng ngự thân thể không thể phá, liền tương đương với trời sinh đứng ở thế bất bại.

Một trận chiến Trung Huyền giới, bản thân có thể địch nổi năm mươi Thần Vương mà bất bại, không phải là mình thật sự cường đại đến loại trình độ đó, hoàn toàn là vì trong năm mươi Thần Vương, cường giả thật sự có thể với tới cảnh giới thứ ba không nhiều.

Cho nên, hắn mới có thể ổn định bất bại mà thôi.

Hơn nữa còn có một điểm rất quan trọng, đó là Lục Tiên Thần không tham chiến.

Nếu Lục Tiên Thần tham chiến, Thẩm Trường Thanh rất rõ, hắn tuyệt đối không có bất cứ phần thắng nào đáng nói.

Vị cường giả Trung Huyền giới được xưng thiên hạ đệ nhất kia, cũng không phải là hư danh.

Chỉ dựa vào một mình đối phương, đã mạnh hơn so với mấy vị Quy Tắc Thần Vương.

Nếu không phải bản thân làm ra đột phá, mình cũng chưa chắc có nắm chắc có thể thắng đối phương.

“Về phần ngũ tông trấn tông đạo binh, cũng là sự uy hiếp không nhỏ—— “

Thẩm Trường Thanh nghĩ tới một trận chiến cuối cùng.

Hắn sở dĩ có thể ngăn cản được trấn tông đạo binh của ngũ tông, hoàn toàn là thúc giục lực lượng của Thanh Y đến cực hạn.

Bình Luận (0)
Comment