Chương 1857: Ý tưởng (2)
“Yên tĩnh ở đây đợi đi, ta chờ ngày nào đó các ngươi hóa hình. Nhớ kỹ, các ngươi có thể có hôm nay chính là Nhân tộc ban tặng, ngày khác cho dù hóa hình, cũng không thể làm chuyện nguy hại Nhân tộc, nếu không ta không chút lưu tình.”
Thẩm Trường Thanh vẻ mặt lạnh lùng.
Nghe vậy, cây vẹo cổ kịch liệt lay động, như là đang gật đầu đáp lại.
Bàn đá ghế đá khác cũng chấn động vài cái, đưa ra đáp lại.
Thấy vậy, hắn mới hài lòng gật đầu.
Không bao lâu, Thanh Y nhẹ nhàng tới.
“Ồ?”
Cảm thụ được linh khí tăng trưởng trong sân, lão rất nhanh đã nhìn ra manh mối trong đó.
“Tôn thượng ứng dụng đối với trận pháp càng thêm thuận buồm xuôi gió.”
Thanh Y có thể nhìn ra được, trận pháp trong sân tuy rất nhỏ, hơn nữa không tính là thủ đoạn cao cấp gì, nhưng trận văn nối tiếp tự nhiên liền mạch, đã có vài phần phong phạm trận đạo tông sư.
Tuy nói, đối phương đạt được mình truyền ký ức trận pháp, đã tính là một vị nhân vật cấp bậc tông sư.
Nhưng ký ức chung quy là của mình, không xem như khổ tu mà có, cho dù có thể bày trận ra, muốn làm được liền mạch tự nhiên như vậy, cũng là chuyện tuyệt đối không có khả năng.
Chỉ có bản thân thực ở trong đó lĩnh ngộ được thứ của mình, mới có thể có thành tựu như vậy.
“Một chút thủ đoạn mà thôi.”
Thẩm Trường Thanh bật cười.
Những năm gần đây hắn tìm hiểu pháp tắc, đối với phương diện trận đạo, trùng hợp có một ít cảm ngộ mà thôi.
Chẳng qua, hắn không có ý tưởng gì đối với trận đạo, chỉ hứng thú đối với tu luyện.
“Thứ lúc trước bảo tiền bối nghiên cứu, không biết bây giờ có tiến triển gì không?” Thẩm Trường Thanh hỏi.
“Đã có chút manh mối.”
Thanh Y gật đầu, trên khuôn mặt già nua lộ ra nụ cười: “Chỉ cần cho lão phu thêm thời gian, tin tưởng có thể hoàn toàn bố trí ra trận pháp.”
“Tốt!”
Thẩm Trường Thanh mỉm cười.
Chờ một chút nữa không có vấn đề gì, hôm nay thực lực của hắn tiến nhanh, không cần lo lắng Trung Huyền giới xâm phạm.
“Phương diện trận pháp làm phiền tiền bối mau chóng giải quyết, có cái gì cần cứ việc mở miệng, phương diện tài nguyên không phải vấn đề.”
Thẩm Trường Thanh nghiêm túc dặn dò một câu.
Thanh Y lĩnh mệnh.
...
Trong hoàng cung.
Cổ Hưng đang tự hỏi chuyện khác, đột nhiên Ngũ Cam từ bên ngoài tiến vào.
“Thẩm trấn thủ đến rồi!”
“Mời hắn vào đi.”
Cổ Hưng từ trong trầm ngâm phục hồi tinh thần lại.
Ngũ Cam nghe vậy, lập tức lui ra.
Không bao lâu, Thẩm Trường Thanh từ bên ngoài đi vào.
“Hưng hoàng!”
“Thẩm trấn thủ tới vừa lúc, bổn hoàng vừa vặn có chuyện, muốn nói với Thẩm trấn thủ một chút.”
“Hưng hoàng nói là chuyện gì?”
Thẩm Trường Thanh có chút kinh ngạc.
Cổ Hưng nói: “Thiên Cức trận pháp của Phong Ma các, không biết Thẩm trấn thủ có nghe nói hay không?”
“Thiên Cức trận pháp?”
Thẩm Trường Thanh nghe được cái tên này, gật đầu: “Trận này ta từng nghe nói, hơn nữa cũng từng kiến thức uy lực trận này, ta cho rằng trận này nếu có thể tiến một bước hoàn thiện, ngày sau với hoàng đình có rất nhiều đất dụng võ.
Hôm nay Hưng hoàng đột nhiên nói đến chuyện này, chẳng lẽ là Phong Ma các bên kia xảy ra vấn đề gì?”
Hắn mấy năm qua đều đang bế quan, không có quá nhiều hiểu biết đối với chuyện Phong Ma các.
Cổ Hưng cười nói: “Thì ra Thẩm trấn thủ sớm đã biết chuyện Thiên Cức trận pháp, trước đó không lâu Phong Ma các thực nghiệm trận này chấn động quốc đô, trẫm vậy mới biết, thì ra Phong Ma các vẫn luôn nghiên cứu có một trận pháp cường đại.
Theo Lỗ Nguyên nói, trận này đã có được lực lượng sánh vai Thần cảnh, hơn nữa vẫn còn có không gian tiến một bước hoàn thiện.
Nếu trận này có thể có được lực lượng sánh vai Thần Vương, với hoàng đình ta mà nói, đó là chuyện tốt bằng trời.”
“Sánh vai Thần cảnh!”
Sắc mặt Thẩm Trường Thanh ngẩn ra.
Tin tức này, khiến hắn có chút bất ngờ.
Mấy năm nay Thanh Y đều đang nghiên cứu vấn đề cửa ra vào Trung Huyền giới, chỉ có người Phong Ma các tự mình nghiên cứu hoàn thiện Thiên Cức trận pháp.
Dưới loại tình huống này, đối phương thế mà có thể hoàn thiện Thiên Cức trận pháp đến mức độ sánh vai Thần cảnh, thực sự ra ngoài dự liệu.
Từ nơi này có thể nhìn ra được, trong Phong Ma các nhất định là có thiên tài phương diện trận pháp.
Bằng không, rất khó ở trong vài năm ngắn ngủn, liền có được tiến cảnh như vậy.
“Hưng hoàng nói không sai, nhưng thật sự muốn đẩy một trận pháp lên tới trình độ sánh vai Thần Vương không dễ, hơn nữa một trận pháp cấp bậc Thần Vương bày ra, đều là một sự tiêu hao không nhỏ.
Lấy tài nguyên trước mắt của hoàng đình, nghĩ hẳn cũng là khó có thể chống đỡ.”
Trận pháp khác với tu sĩ, mỗi một khắc vận chuyển, đều phải có tài nguyên tương ứng làm bổ sung mới được.
Tu sĩ mà nói, phương diện này không có nhiều băn khoăn như vậy.
Tiêu hao lớn nữa, chỉ cần có thiên địa linh khí, đều có thể bổ sung trở về.
Nhưng trận pháp lại khác.
Thiên Cức trận chú ý là bùng nổ trong thời gian ngắn, mỗi một khắc tiêu hao đều có thể xưng là lượng khổng lồ, muốn dựa vào thiên địa linh khí để duy trì tiêu hao, trên cơ bản là không có khả năng.
Sắc mặt Cổ Hưng ngưng trọng: “Chuyện Thẩm trấn thủ nói, vừa vặn là thứ trong lòng trẫm băn khoăn.
Tài nguyên trong thiên địa có hạn, cho dù là toàn lực đào móc, ở trong thời gian có hạn, cũng rất khó bổ sung bao nhiêu, thật ra không chỉ có là vấn đề phương diện trận pháp, cho dù là cho tu sĩ khác tu luyện, phương diện tài nguyên cũng đã có chút thiếu thốn.
Kéo dài thời gian dài, bất lợi đối với hoàng đình.”