Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ (Dịch)

Chương 1892 - Chương 1892: Tìm Ra Đạo Thiên Cơ (1)

Chương 1892: Tìm ra Đạo Thiên Cơ (1)

Ngay sau đó, liền lấy ra ngọc phù đưa tin, truyền tin tức cầu cứu cho Thái Sơn.

Không có cách nào cả.

Từ trong báo động trước khí vận yêu tà cung cấp, thực lực người tới rất có khả năng không phải mình có thể đối phó, chỉ có thể là xin giúp đỡ từ người khác.

Mà chuyện bản thân phải làm, chính là kéo dài thời gian.

Một điểm này, Thiên Cơ đạo nhân đã rất có kinh nghiệm.

Một bên khác.

Đám người Tử Vân thị tộc cũng chính thức đặt chân Yêu Tà đại lục.

“Có kẻ địch mạnh đến xâm phạm!”

“Nhanh bẩm báo ngô hoàng!”

Yêu tà còn sót lại trong Yêu Tà đại lục rất nhanh đã phát hiện kẻ xâm nhập, sau đó liền có yêu tà đưa tin, yêu tà còn lại thì tạo thành đội ngũ, muốn ngăn cản kẻ xâm nhập.

Nhìn yêu tà trước mặt, Tử Vân Thánh vẻ mặt hờ hững, giống như nhìn một đàn kiến.

“Đạo Thiên Cơ ở đâu, bảo hắn đi ra gặp ta!”

Hắn chưa trực tiếp ra tay, mà là muốn tìm được Thiên Cơ trước, hỏi ra tung tích chí bảo rồi nói tiếp.

Nghe vậy, có yêu tà lớn tiếng quát: “Làm càn, dám gọi thẳng danh hiệu ngô hoàng.”

“Ồn ào!”

Tử Vân Thánh nhíu mày, trong lòng tràn đầy không vui.

Chỉ thấy hắn đánh ra một chưởng, lực lượng đáng sợ nghiền ép đến, toàn bộ yêu tà ở đây, không đến một hơi thở đã bị đánh thành thịt nát.

Không chỉ có thế.

Lực lượng dư thế không dứt, mang một ngọn núi cũng biến thành hư vô.

“Đạo Thiên Cơ, mau tới gặp ngô!”

Tiêu diệt yêu tà trước mắt, Tử Vân Thánh lập tức quát chói tai một tiếng, thanh âm lạnh như băng quanh quẩn không ngớt ở Yêu Tà đại lục rộng lớn.

Nhưng mà, mấy hơi thở trôi qua, chưa có bất cứ sự đáp lại nào.

Một màn này, khiến sắc mặt hắn âm trầm xuống.

“Thánh tử, Đạo Thiên Cơ kia nhất định là phát hiện thực lực chúng ta không dám thò đầu. Theo ta thấy, chẳng bằng bắt yêu tà khác, ép hỏi ra tung tích của Đạo Thiên Cơ.”

Một người theo ở phía sau đưa ra đề nghị.

Tử Vân Thánh gật đầu: “Được, ngươi đi bắt một yêu tà tới hỏi ra tung tích của Đạo Thiên Cơ.”

“Vâng!”

Người nọ nghe vậy, lập tức ngự không mà đi.

Không bao lâu, hắn liền một lần nữa trở về, trong tay xách theo một yêu tà chưa biến ảo thiên địa đạo thể.

Giờ phút này trong mắt yêu tà kia tràn đầy nét sợ hãi, muốn giãy dụa, lại không có bất cứ biện pháp nào.

“Ta hỏi ngươi đáp, nếu thành thật trả lời, ta tha cho ngươi không chết, nếu dám nói dối, hậu quả không cần ta nhiều lời nhỉ.”

Vẻ mặt Tử Vân Thánh lạnh lùng làm người ta sợ hãi, khiến yêu tà kia tâm thần run rẩy dữ dội.

“Tôn... Tôn thượng có chuyện cứ hỏi, tiểu nhân, tiểu nhân tuyệt không giấu diếm.”

“Ta hỏi ngươi, chí bảo Yêu Tà nhất tộc các ngươi ở đâu?”

“Chí bảo?”

Trên khuôn mặt hoảng sợ của yêu tà kia hiện ra một phần vẻ mặt nghi hoặc, hiển nhiên không rõ đối phương nói là có ý tứ gì.

Thấy vậy, Tử Vân Thánh cũng không kỳ quái.

Hắn chỉ là thuận miệng hỏi một lần mà thôi, chí bảo bực này, sao có thể là một yêu tà nho nhỏ có thể biết.

“Ta hỏi ngươi, Đạo Thiên Cơ ở đâu?”

“Ngô hoàng, ngô hoàng ở trong Yêu Thần điện của Yêu Tà đại lục ta.”

Yêu tà kia lắp bắp trả lời.

“Yêu Thần điện ở đâu?”

“Ở hướng đó, tiểu nhân, tiểu nhân có thể dẫn đường.”

“Không cần, ngươi chỉ cần nói cho ta biết phương hướng là được.”

Tử Vân Thánh khẽ lắc đầu, sau đó ở trong ánh mắt hoảng sợ của yêu tà kia gập ngón tay búng ra, một cơn gió mạnh đáng sợ bắn ra, trực tiếp đánh nổ đầu đối phương.

Ầm!

Đầu nổ tung, thi thể không đầu gục ngã ở trên mặt đất.

“Đi, tìm ra Đạo Thiên Cơ!”

Tùy tay gạt bỏ yêu tà kia, Tử Vân Thánh nhìn hai người, dẫn đầu hướng về phương hướng đó ngự không mà đi.

Yêu Tà đại lục tuy lớn, nhưng chỉ cần có phương vị chuẩn xác, tìm được Yêu Thần điện không phải vấn đề gì.

Một bên khác.

Trong đại điện, Thiên Cơ đạo nhân đã khởi động trận pháp trong điện, không có chút dự tính ra ngoài.

Đạo Thiên Cơ, chỉ là một danh hiệu của hắn mà thôi.

Dù sao chữ Nhân, ở trong chư thiên là không thể tùy tiện dùng, bằng không không có gì khác với trực tiếp bại lộ.

“Ngươi tìm Đạo Thiên Cơ, lại có quan hệ gì với Thiên Cơ đạo nhân ta, chỉ hy vọng Thái Sơn tiền bối có thể mau đến đây chút đi, bằng không, chỉ sợ trận pháp không ngăn cản được quá lâu.”

Vẻ mặt Thiên Cơ đạo nhân bất đắc dĩ.

Không nên trách hắn nhát gan, nếu không nhát gan, hắn sớm đã chết, mà sẽ không sinh tồn đến bây giờ.

Chính bởi vì mình đủ cẩn thận, mới có thể từng chút một tu luyện tới Thần cảnh bây giờ, hơn nữa còn tụ lại một ít yêu tà.

Hôm nay có cường giả đến xâm phạm, các yêu tà bên ngoài nghĩ hẳn không có đường sống gì nữa.

Đối với điều này, Thiên Cơ đạo nhân cũng không quá để ý.

Chỉ cần Tử Vong Cấm Khu còn, yêu tà sẽ không thật sự bị diệt.

Cùng lắm thì một đám yêu tà này không còn, vậy tiếp tục chờ đám yêu tà tiếp theo, chỉ cần mình còn sống, toàn bộ vấn đề đều không phải vấn đề nữa.

Ôm cách nghĩ như vậy, hắn là hoàn toàn không có ý tưởng rời khỏi đại điện.

...

Bên ngoài.

Đám người Tử Vân Thánh đã ngự không đến, nhìn đại điện hùng vĩ trước mắt dâng lên màn hào quang, hầu như đã khẳng định, đây là Yêu Thần điện trong miệng yêu tà.

“Xem ra hôm nay hoàng của Yêu Tà nhất tộc, thế mà chỉ xứng co đầu rút cổ ở đây, thật sự là thẹn với danh hiệu hoàng giả.”

Nhìn Yêu Thần điện trước mặt dâng lên trận pháp, một vị Thần cảnh Tử Vân thị tộc cười lạnh.

Mình cũng giết đến Yêu Tà đại lục rồi, làm hoàng giả lại từ chối không hiện thân, mà tránh ở trong một trận pháp, có thể nói là mất hết tôn nghiêm.

Bình Luận (0)
Comment