Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ (Dịch)

Chương 2089 - Chương 2089: Bắc Ly Thiên Địa, Vô Song Thiên Kiêu (1)

Chương 2089: Bắc Ly thiên địa, vô song thiên kiêu (1)

Khí tức thê lương chỉ thuộc về thái cổ tràn ngập ra, làm trong lòng người ta theo bản năng dâng lên kính sợ.

Đây là một chỗ thiên địa cực kỳ cổ xưa.

Xuyên thấu qua tầng mây, Thẩm Trường Thanh có thể nhìn thấy phía dưới có thú chạy săn bắn, cũng có hung thú cường đại chém giết, tẩu thú hung thú cỡ đó bày ra thực lực, đặt ở trong Nhân tộc, ít nhất cũng ở cấp bậc Thiên Nhân, kẻ mạnh càng không thua gì Thần cảnh.

Cho dù là có ký ức của Bắc Ly Vấn Thiên, nhưng khi thật sự nhìn thấy thiên địa này, hắn vẫn không khỏi cảm thấy giật mình.

Thẩm Trường Thanh phát hiện.

Thiên địa chỗ bất cứ một thị tộc nào, đều có ý nhị khác nhau.

“Tôn thượng không cần giật mình, bất cứ một thị tộc nào cũng tồn tại lịch sử xa xưa, thiên địa bọn họ tồn tại, đều trải qua vô số năm tháng diễn hóa, cuối cùng trở thành bộ dáng hôm nay.

Tuy đều là đại thiên thiên địa, nhưng bên trong lại đều có đặc sắc riêng, cảnh tượng cỡ này lại là quá bình thường.”

Tiếng cười khẽ của Thanh Y truyền đến đúng lúc.

So sánh với Thẩm Trường Thanh mở rộng tầm mắt, lão trái lại đã sớm tập mãi thành thói quen.

Năm đó thượng cổ hoàng đình thời kì cường thịnh, số lượng thiên địa rơi vào Nhân tộc khống chế khó có thể đo đếm, thiên địa mình đi theo Thanh Liên Đế Quân đặt chân, tương tự đếm cũng đếm không hết.

Gặp thiên địa nhiều rồi, tự nhiên cũng thành quen.

Thẩm Trường Thanh gật đầu khẽ không thể phát hiện, sau đó liền đi theo phía sau Thiên Hổ Hoàng, hướng thẳng về hoàng cung Bắc Ly thị tộc mà đi.

Khác với Tử Vân thị tộc, Bắc Ly thị tộc lại không khác lắm Nhân tộc, chính là tự lập một hoàng triều, cai quản toàn bộ thị tộc.

Thiên Hổ Hoàng.

Đó là hoàng giả của Bắc Ly hoàng triều.

Đồng thời.

Ở dưới Bắc Ly hoàng triều có rất nhiều tông môn tồn tại, các tông môn này là một ít cường giả ở bề ngoài không thuộc Bắc Ly hoàng triều quản hạt mở ra.

Đương nhiên, cái gọi là quan hệ không lệ thuộc Bắc Ly hoàng triều, cũng chỉ là nói tương đối mà thôi.

Thật đến thời điểm cần dùng các tông môn này, ai lại dám nói một chữ không.

Tựa như Nhân tộc hoàng đình, nói từ trên ý nghĩa nghiêm khắc, hoàng đình cũng sẽ không nhúng tay việc trên giang hồ, nhưng tương tự, thực tới lúc cần dùng đến các thế lực giang hồ đó, ai dám nói một chữ không, vậy sẽ là kết cục soát nhà diệt tộc.

Chưa kinh động bất cứ tu sĩ nào, Thiên Hổ Hoàng dẫn theo Thẩm Trường Thanh lặng yên không một tiếng động về tới trong hoàng cung.

Trong ngự thư phòng.

Thiên Hổ Hoàng vẻ mặt kính sợ hỏi: “Tôn thượng tuy huyễn hóa ra bộ dạng khí tức của Bắc Ly Vấn Thiên, nhưng nghĩ hẳn không có ký ức tương ứng, không bằng ở lại trong hoàng cung trước, đến lúc đó thuộc hạ tìm cái lý do, dẫn dắt việc này qua loa cho xong là được.

Bằng không, tôn thượng nếu trở lại trong Vấn Thiên phủ, chỉ sợ sẽ bị bọn họ phát hiện manh mối.”

Vấn Thiên phủ!

Tự nhiên chính là phủ đệ ban đầu của Bắc Ly Vấn Thiên.

Đối phương tuy quật khởi từ thấp kém, nhưng sau khi trở thành thiên kiêu, đã dời toàn bộ tu sĩ trong gia tộc đến hết trong quốc đô, hơn nữa triều đình còn phân chia một khu vực rất lớn, thành lập Vấn Thiên phủ.

Điều này đặt ở trên người bất cứ một tu sĩ Bắc Ly thị tộc nào, cũng là vô thượng thù vinh.

“Ngươi yên tâm đi, ta sẽ không lộ ra sơ hở.” Thẩm Trường Thanh khẽ lắc đầu.

Đạt được bổn nguyên Bắc Ly Vấn Thiên, hắn cũng tương ứng đạt được ký ức hoàn chỉnh.

Có thể nói.

Ở trên ý nghĩa nào đó, mình cùng Bắc Ly Vấn Thiên không có bất cứ sự khác nhau nào.

“Nhưng ta bây giờ trái lại không cần thiết trở về Vấn Thiên phủ, so với ở lại nơi đó, chẳng bằng ở lại hoàng cung còn tiện hơn.”

Thẩm Trường Thanh lại bổ sung một câu.

Trở về Vấn Thiên phủ lại có tác dụng gì, hắn đối với các thân thuộc Bắc Ly Vấn Thiên vốn có không có bất cứ tình cảm nào, thực sự trở về phương diện làm việc ngược lại không quá tiện.

“Mặt khác...”

“Tin tức Bắc Ly Vấn Thiên sống lại, thật ra không cần cố ý phát tán ra ngoài, về sau ta sẽ luôn ở lại trong hoàng cung, tất cả đều thuận theo tự nhiên đi!” Cuối cùng, Thẩm Trường Thanh nói.

Thiên Hổ Hoàng gật đầu: “Không thành vấn đề!”

Đang lúc hắn nói chuyện, đột nhiên thần niệm khẽ động, trong tay trực tiếp xuất hiện một khối ngọc thạch.

Tin tức tương ứng từ trong ngọc thạch toát ra.

Trong lúc nhất thời, sắc mặt Thiên Hổ Hoàng từ bình tĩnh, đến kinh ngạc, lại đến cuối cùng chấn động.

“Đã xảy ra chuyện gì, là Tử Vân thị tộc một bên đó, có tin tức gì truyền đến phải không?”

Thẩm Trường Thanh nhìn sắc mặt đối phương biến hóa, mở miệng hỏi.

Ở trong mắt hắn, trước mắt có thể khiến Thiên Hổ Hoàng để ý, hẳn chính là cục diện Tử Vân thị tộc bên đó.

Nghe vậy, Thiên Hổ Hoàng hít sâu, gật gật đầu: “Tôn thượng nói không sai, quả thật Tử Vân thị tộc bên đó có tin tức truyền đến, từ sau khi chúng ta rời đi, Hoàn Sơn thần tộc nhúng tay vào, dẫn tới Cổ Hoang thần tộc ra mặt, hôm nay đã có thần tộc khác nhúng tay, cục diện đã hoàn toàn vượt qua khống chế.”

Nói tới đây, ánh mắt hắn nhìn về phía Thẩm Trường Thanh, tràn ngập kính nể.

Có thể nói, lần này tác động thần tộc cùng thị tộc đại chiến, toàn bộ đều là bởi một mình đối phương dựng lên.

Hơn nữa, ở sau khi kích thích các tộc đại chiến, Thẩm Trường Thanh thế mà bình yên rút lui không nói, thế mà lại thu phục Bắc Ly thị tộc của mình, có thể nói là người thắng tuyệt đối.

Bình Luận (0)
Comment