Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ (Dịch)

Chương 2091 - Chương 2091: Bắc Ly Hoàng Triều, Lượng Lớn Thần Thông (1)

Chương 2091: Bắc Ly hoàng triều, lượng lớn thần thông (1)

Ngộ ra quy tắc không phải là ai cũng có thể làm được, hơn nữa muốn chém giết Quy Tắc Thần Vương, không phải chỉ cần ngộ ra quy tắc là được.

Cho nên, chỉ lấy chiến tích của đối phương mà nói, đủ để đứng hàng ngũ vô song thiên kiêu.

“Hoàn Sơn thần tộc sau khi ngã xuống một vị Quy Tắc Thần Vương, liền có Thần Chủ cổ xưa ra mặt, muốn trấn áp giết chết Chung Sơn Hạ, nhưng lại bị tông chủ Chúc tông lệ thuộc Chung Sơn thị tộc ngăn trở.

Đối phương tuy là Quy Tắc Thần Vương, nhưng chiến lực rất mạnh, lại nắm giữ tuyệt thế đạo binh của Chung Sơn thị tộc, cứng rắn đối kháng Thần Chủ cổ xưa mà không rơi vào thế yếu.

Hôm nay có Thần Chủ ra mặt, thế cục đã hoàn toàn mất khống chế, cho nên thuộc hạ muốn để tu sĩ Bắc Ly thị tộc rút lui ra ngoài trước, không biết ý tôn thượng như thế nào?”

Thiên Hổ Hoàng mang tính chất thử hỏi.

Không có cách nào cả.

Hôm nay Quy Tắc Thần Vương ngã xuống, Thần Chủ cũng đã ra tay.

Chiến tranh thăng cấp.

Một cái không chú ý, liền có thể khiến tu sĩ Bắc Ly thị tộc ở Tử Vân tông toàn quân bị diệt.

Nếu tổn thất một đám tu sĩ đó, Bắc Ly thị tộc cũng phải nguyên khí đại thương.

Đổi làm lúc bình thưòng mà nói, hắn đã sớm hạ lệnh rút lui, nhưng bây giờ trên đầu mình có thêm một cường giả thượng cổ, ở trước khi hạ lệnh, cũng phải đi hỏi ý kiến đối phương trước mới được.

“Vậy thì để tu sĩ Bắc Ly thị tộc rút về đi!”

Thẩm Trường Thanh vẻ mặt lạnh nhạt.

Hắn tuy chưa tới Tử Vân tông, nhưng từ trong miệng Thiên Hổ Hoàng, cũng có thể rõ hôm nay sự việc đã phát triển đến một bước nào rồi.

Việc tới nước này, đã không phải Bắc Ly thị tộc có thể khống chế cái gì nữa.

Thiên Hổ Hoàng trở về Bắc Ly thị tộc, các tu sĩ Bắc Ly thị tộc còn lại ở lại nơi đó, nhắm chừng cũng là tặng đầu người chiếm đa số.

Lãng phí ở nơi đó, hoàn toàn không có gì cần thiết.

Nói đến cùng, ở trong mắt Thẩm Trường Thanh, Bắc Ly thị tộc đã không là Bắc Ly thị tộc của Thiên Hổ Hoàng nữa, mà là Bắc Ly thị tộc thuộc về mình.

Tu sĩ Bắc Ly thị tộc hy sinh không có vấn đề, nhưng tuyệt không thể cứ như vậy lãng phí ở Tuyên Cổ đại lục.

Nếu Bắc Ly thị tộc thật sự bị đánh phế, vậy mình khống chế Thiên Hổ Hoàng, tựa như cũng không có tác dụng gì lớn.

Ngược lại, chỉ có Bắc Ly thị tộc thực lực tổn hại không lớn, đối với hắn mà nói mới là thật sự hữu dụng.

“Bắc Ly thị tộc hôm nay trong tay có bao nhiêu nhất phẩm thần thông?” Thẩm Trường Thanh hỏi.

“Nhất phẩm thần thông?”

Vẻ mặt Thiên Hổ Hoàng ngẩn ra, sau đó hơi trầm ngâm một phen: “Trong tay hoàng triều mà nói, nhất phẩm thần thông hẳn là có khoảng hai mươi mốt môn, nhưng ngoài hoàng triều vẫn có các tông môn tồn tại, trong tay bọn họ hẳn cũng có bộ phận nhất phẩm thần thông.

Nhưng cụ thể có bao nhiêu, thuộc hạ không biết.”

Lúc bình thường, hoàng triều cũng sẽ không quá mức nhúng tay công việc các tông môn đó.

Nhưng nói từ trên thời gian, có một số tông môn cổ xưa thật ra thời gian tồn tại không ngắn hơn Bắc Ly hoàng triều.

Dù sao Bắc Ly thị tộc từ một khắc đó diễn sinh ra đời, đã là các thế lực rắc rối phức tạp.

Chỉ là về sau có cường giả tên Bắc Ly ngang trời xuất thế, trấn áp thiên hạ, lấy xu thế vô thượng thành lập Bắc Ly hoàng triều, đến đây hai chữ Bắc Ly mới xem như trở thành danh hiệu chủng tộc.

Thẩm Trường Thanh gật gật đầu: “Ngươi sắp xếp cho ta một nơi yên tĩnh, sau đó mang toàn bộ nhất phẩm thần thông của hoàng triều trước mắt đều cho ta một phần, mặt khác nhất phẩm thần thông của tông môn khác trong Bắc Ly thị tộc, ta cũng cần.

Chuyện này, hy vọng ngươi có thể làm thỏa đáng!”

Bắc Ly hoàng triều có thể có được hai mươi mốt môn nhất phẩm thần thông, lại thêm nhất phẩm trong tay tông môn khác có thể nắm giữ, như vậy số lượng nhất phẩm thần thông cộng lại, rất có khả năng vượt qua ba mươi môn.

Dưới sự so sánh, Tử Vân thánh địa của Tử Vân thị tộc, nhất phẩm thần thông nắm giữ so sánh với Bắc Ly hoàng triều có chênh lệch nhất định.

Chẳng qua, nếu có thể mang toàn bộ nhất phẩm thần thông của tông môn khác trong Tử Vân thị tộc đều thu thập hết lại, tin tưởng số lượng thần thông cũng có thể vượt qua hai mươi.

Nhưng đáng tiếc là, khi đó hắn lấy thân phận Tử Vân Thánh, không tiện đi làm chuyện như vậy.

Nhưng bây giờ lại khác.

Có vị hoàng giả này tự mình ra mặt, thì không có nhiều vấn đề như vậy.

Thiên Hổ Hoàng vẻ mặt cung kính: “Thuộc hạ bây giờ đi sắp xếp.”

...

Muốn ở trong hoàng cung tìm nơi yên tĩnh, quả thực không phải quá dễ dàng.

Thân là hoàng cung của Bắc Ly hoàng triều, trình độ hùng vĩ của nơi này so với hoàng cung của Nhân tộc hoàng đình, còn khoa trương hơn không chỉ mấy lần.

Cung điện san sát, khí thế phi phàm.

Thiên Hổ Hoàng vì biểu hiện thành ý của mình, hắn cố ý sắp xếp một nơi linh khí nồng đậm nhất, làm chỗ ở của Thẩm Trường Thanh.

Không bao lâu, hắn lại phái người mang thần thông đối phương cần đưa hết tới.

“Thánh tử, những thứ này đều là thần thông ngài cần, bệ hạ bảo chúng ta đưa tới cho ngài!”

Người nói chuyện, chính là một người trung niên mặt trắng không râu, thần thái cử chỉ âm nhu, khi nói chuyện cũng là giọng nhỏ nhẹ.

Thái giám!

Ở nháy mắt nhìn thấy đối phương, Thẩm Trường Thanh đã rõ thân phận thật sự của đối phương là cái gì.

Chỉ là khiến hắn không ngờ, trong Bắc Ly thị tộc thế mà cũng có thái giám.

Bình Luận (0)
Comment