Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ (Dịch)

Chương 2142 - Chương 2142: Danh Hiệu Kêu Gọi (2)

Chương 2142: Danh hiệu kêu gọi (2)

Nếu thực lực của mình đủ mạnh, hôm nay bị gieo Tuyệt Tâm Ấn sẽ không là hắn, mà là đối phương.

“Thực lực!”

Mãng Hoàng thở dài.

Hắn từng cho rằng có thể làm Thần Vương đỉnh phong, ở trong chư thiên coi như là một cường giả rồi.

Nhưng bây giờ, Mãng Hoàng mới bỗng phát hiện, Thần Vương đỉnh phong ở trước mặt một ít cường giả, cũng chỉ giống như con kiến mà thôi.

Một cường giả Nhân tộc chưa có danh tiếng gì, đã có thể một tay trấn áp mình.

Hắn không thể xác định, trong Nhân tộc, rốt cuộc còn có bao nhiêu cường giả tồn tại.

“Ai có thể ngờ được, Nhân tộc vốn nên đã sớm tuyệt tích ở chư thiên, âm thầm lại tích tụ lực lượng đáng sợ như thế.

Ngày khác khi Nhân tộc thật sự xuất thế, chỉ sợ thật sự dẫn tới chư thiên chấn động!”

Mãng Hoàng giống như đã thấy được một màn tương lai Nhân tộc xuất thế, quấy động phong vân chư thiên.

Lúc đó, nói không chừng Nhân tộc thật có thể quân lâm chư thiên, tái hiện huy hoàng thời kì thượng cổ.

Đến lúc đó, Tử Vân thị tộc làm phụ thuộc vào Nhân tộc, cũng có thể đạt được lợi ích tương ứng.

Nhưng bất cứ chuyện gì cũng có tính hai mặt.

Nhân tộc thật có thể thắng, chỗ tốt cho Tử Vân thị tộc không cần nhiều lời, nhưng Nhân tộc nếu thua, Tử Vân thị tộc nói không chừng diệt tộc từ đây.

Có thể nói.

Thần phục Nhân tộc, chính là tương đương với một thanh kiếm hai lưỡi.

Chỉ tiếc là, hắn bây giờ không được chọn.

Nếu mình ngã xuống trong tay đối phương, dẫn tới Tử Vân La nắm giữ Tử Vân thị tộc, như vậy Tử Vân thị tộc liền thực không có hy vọng gì đáng nói nữa.

Nghĩ đến Tử Vân La, trong mắt Mãng Hoàng có vài phần sát ý.

Đối phương coi như phản đồ của Tử Vân thị tộc, cẩn thận nghĩ đến, gã phía trước làm việc đều là dồn thị tộc vào hiểm địa, nếu không phải mình bây giờ bị Tuyệt Tâm Ấn hạn chế, hắn tuyệt đối phải thanh lý môn hộ.

Sau một lúc lâu, sát ý của Mãng Hoàng tiêu tán.

Chuyện Tử Vân La bé nhỏ không đáng kể, thật sự khiến hắn để ý, vẫn là chuyện Nhân tộc.

“Tử Vân thị tộc yên lặng đã lâu, nếu thật có thể từ đây mượn cơ hội này tấn thăng thần tộc, đó là chuyện tốt bằng trời!”

Thần phục Nhân tộc phiêu lưu tuy lớn, nhưng ích lợi cũng rất lớn.

Trong lòng Mãng Hoàng cũng có ý tưởng liều một phen, bằng không, hắn sẽ không dễ dàng thần phục.

Đại tranh chi thế một lần này khác với ngày xưa.

Tuy mình không nói ra được nơi nào khác, nhưng trong cõi nào đó tự có cảm ứng.

Tử Vân thị tộc thời kì giáp hạt, giới trẻ không có thiên kiêu xuất thế, muốn ở trong lần đại tranh chi thế này được lợi, khó khăn không phải lớn bình thường.

Nhưng mà, không thể được lợi ở trong đại tranh chi thế, sẽ hủy diệt ở trong đại tranh chi thế.

Nhìn chung thượng cổ đến nay, thời kì một lần đại tranh chi thế nào, không phải có lượng lớn chủng tộc bị diệt.

Cho dù là thần tộc cũng không dám nói mình có thể trường tồn, huống chi vẻn vẹn thị tộc.

Thẩm Trường Thanh xuất hiện, xem như khiến Mãng Hoàng thấy được hy vọng khác.

“Chẳng qua!”

“Tử Vân thị tộc bây giờ trước sau gì vẫn quá yếu!”

“Bất luận là đầu nhập vào Nhân tộc cũng tốt, hoặc là lúc trước dựa lưng vào Cổ Hoang thần tộc cũng thế, thật ra đều không có gì khác nhau, muốn thật sự nắm giữ có quyền chủ động, phải có thực lực tương ứng mới được.”

Vẻ mặt hắn lạnh nhạt.

Thần Chủ!

Đây là mục tiêu hàng đầu kế tiếp của mình.

Làm cường giả Thần Vương đỉnh phong, Mãng Hoàng đã ở trình độ xấp xỉ có thể ngộ ra bổn nguyên của quy tắc, ngưng tụ ra hạt giống quy tắc.

Chỉ cần đến một bước đó, thì có thể thật sự chứng đạo Thần Chủ.

Hít thật sâu, hắn không đi nghĩ nhiều như vậy nữa, mà là hấp thu lực lượng thần quốc, không ngừng khôi phục bản thân.

Một trận chiến vừa rồi, bản thân bị thương nghiêm trọng, còn cần mượn dùng thần lực khôi phục mới được.

Tín đồ cùng thánh linh khác giờ phút này đều quỳ rạp trên mặt đất, cả người run rẩy, không dám nói nửa câu.

——

“Ồ, hôm nay số lượng hư không ma sao ít đi nhiều như vậy!”

Thẩm Trường Thanh chân đạp cây cầu pháp tắc, thần niệm khuếch tán ra ngoài, cảm giác biến hóa chung quanh.

Hư không ma thủ đoạn quỷ dị, mình không thể không đề phòng.

Trước kia mỗi một lần tiến vào hư không vô ngần trở ra, hắn đều sẽ phát hiện khí tức của một ít hư không ma, nhưng một lần này, lại không có lấy một chút khí tức nào của hư không ma.

Biến cố như vậy, khiến trong lòng Thẩm Trường Thanh sinh ra một ít tò mò.

Thanh Y nói: “Việc này thật sự có chút kỳ quái, hư không vô ngần rộng lớn không giả, nhưng số lượng hư không ma đông đúc, hơn nữa bọn họ cực kỳ mẫn cảm đối với khí tức sinh linh, mỗi khi có sinh linh xuất thế ở trong hư không vô ngần, đều nên theo khí tức truy tìm mà đến mới đúng.

Xem ra, Hư Không thần tộc là có biến cố gì xuất hiện rồi!”

Hắn ngay lập tức liên tưởng đến trên thân Phệ Không.

Nếu nói ai có thể dẫn tới Hư Không thần tộc có biến cố, chỉ có vị mạnh nhất Hư Không thần tộc kia mới có khả năng.

Nhìn từ tình huống lần trước, đối phương lúc trước hẳn là ở một cái giai đoạn ngủ say.

Hôm nay thức tỉnh, có động tác cũng bình thường.

Đồng thời, Thẩm Trường Thanh cũng nghĩ tới phương diện này.

“Tiền bối, ngươi nói có khả năng là vì Phệ Không hay không?”

“Tôn thượng nói cẩn thận, mau rời khỏi nơi đây rồi nói sau!”

Thanh Y khẽ biến sắc.

Nghe vậy, Thẩm Trường Thanh tuy trong lòng nghi hoặc, nhưng cũng ngay lập tức rời khỏi hư không vô ngần.

Bình Luận (0)
Comment