Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ (Dịch)

Chương 2201 - Chương 2201: Man Hoang (1)

Chương 2201: Man hoang (1)

Ít nhất, ở trong nhận biết của bản thân Thẩm Trường Thanh, chưa từng nghe nói về nhẫn trữ vật như vậy.

Chẳng qua, cho dù mai rùa không thể hoàn toàn thu, cũng quả quyết không thể dễ dàng lãng phí.

Hắn tới trên mai rùa, mang một bộ phận cứng rắn nhất trong mai rùa mạnh mẽ cạy xuống một khối, sau đó dùng nhẫn trữ vật thu lại.

Một khối mai rùa đó chỉ chiếm cứ một phần vạn chỉnh thể mai rùa mà thôi, thu nhập trong nhẫn trữ vật cũng không khó khăn.

“Đây là một bộ vị cứng rắn nhất của mai rùa, nếu có thể luyện chế nó, tin tưởng có thể đạt được một món chí bảo phòng ngự không tệ!”

Thẩm Trường Thanh nhìn khối mai rùa màu đen kia im lặng nằm trong nhẫn trữ vật, hài lòng gật đầu.

Sau đó, hắn liền bay lên không trung, một lần nữa về tới trong Thần Phong cổ chiến xa.

“Tiếp tục tiến lên!”

“Ặc, vâng!”

Thần Phong nghe vậy, lập tức từ trong trạng thái vừa rồi phục hồi tinh thần.

Một màn Thẩm Trường Thanh mới vừa rồi trấn áp con rùa khổng lồ, đã khắc thật sâu vào trong đầu hắn.

Con rùa khổng lồ thực lực mạnh bao nhiêu, Thần Phong tuy không phải quá rõ, nhưng cũng biết tuyệt đối không phải Thần Vương bình thường có thể so sánh.

Tồn tại cỡ đó có thể một hơi nuốt gọn con thú ngọn núi khổng lồ, hơn nữa phát ra khí tức hung hãn, làm bản thân cũng lâm vào run rẩy, chỉ sợ so với cường giả Thần Vương đệ tứ cảnh còn đáng sợ hơn.

Nhưng, tồn tại đáng sợ bực này, lại bị Thẩm Trường Thanh một hơi chém giết, vị thánh tử này liền có thể thấy được phần nào.

“Thẩm Thanh Y!”

Trong đầu Thần Phong toát ra cái tên đối phương lúc trước nói.

Lúc đó, hắn chỉ cho rằng Thẩm Trường Thanh nói cái tên này, chỉ là thuận miệng lấy lệ với Hoàng Sa mà thôi.

Nhưng bây giờ nghe, chỉ sợ chưa chắc như thế.

“Không lẽ vị thánh tử này không phải là Bắc Ly Vấn Thiên!” Thần Phong bị ý nghĩ của mình dọa giật mình.

Nếu đối phương không phải Bắc Ly Vấn Thiên, như vậy Bắc Ly Vấn Thiên thật sự là ngã xuống thật rồi?

Càng nghĩ, hắn càng cảm thấy khả năng này rất lớn.

Dù sao Bắc Ly Vấn Thiên tuy vốn có danh tiếng thiên kiêu, nhưng luận thực lực, so sánh với vị trước mắt này biểu hiện ra, hoàn toàn là một trời một vực.

Rất nhanh Thần Phong lại nghĩ tới phương diện khác.

Đó là nếu Bắc Ly Vấn Thiên trước mặt là giả, Thiên Hổ Hoàng biết chuyện này hay không.

Nghĩ lại thái độ Thiên Hổ Hoàng trước đó có chút không quá bình thường, hắn cảm giác đối phương hẳn là biết một vài thứ.

“Ngươi đang nghĩ cái gì?”

Lời nói bình tĩnh truyền đến bên tai, làm Thần Phong chợt giật mình tỉnh lại.

Khi hắn bắt gặp ánh mắt bình tĩnh của Thẩm Trường Thanh, hít thở cũng theo bản năng khựng lại.

“Không, không có gì.”

Thần Phong cuống quít lắc đầu.

Có vài thứ mình có thể đoán được, lại không thể nói ra, giả bộ hồ đồ là cách làm thích hợp nhất.

Thẩm Trường Thanh giống như nhìn thấu suy nghĩ trong lòng hắn, bình thản nói: “Ngươi là rất tò mò thân phận thật sự của ta nhỉ?”

“...”

Đối mặt lời nói trực tiếp như vậy, Thần Phong trong lúc nhất thời không biết nên trả lời như thế nào.

Thẩm Trường Thanh nói: “Thân phận của ta ngươi hẳn là rõ, ngươi có thể gọi ta Thẩm Trường Thanh, cũng có thể gọi ta Thẩm Thanh Y, về phần Bắc Ly Vấn Thiên sớm đã ngã xuống, nhưng việc này trong Bắc Ly thị tộc chỉ có Thiên Hổ Hoàng rõ.”

Hắn không có chút ý tứ nào giấu diếm.

Thần Phong khác với kẻ khác, chính là đạo binh nhận mình làm chủ, cho nên không cần lo lắng đối phương có khả năng phản bội.

Cho nên ở lúc trước thu phục Hoàng Sa, Thẩm Trường Thanh cũng không có ý tứ giấu diếm cái gì.

Nghe vậy, vẻ mặt Thần Phong ngẩn ra.

Thẩm Thanh Y!

Thẩm Trường Thanh!

Tên người trước, hắn là trước đó không lâu mới nghe nói, cảm thấy quen thuộc không có vấn đề gì, nhưng ba chữ Thẩm Trường Thanh phía sau, lại cũng có thể cho mình một loại cảm giác quen thuộc khó hiểu, giống như từng nghe nói ở nơi nào.

Cố gắng nhớ lại hồi lâu, Thần Phong đột nhiên biến sắc.

Thẩm Trường Thanh!

Hắn nhớ ra rồi!

Mấy năm trước có Nhân tộc xuất hiện ở Hỗn Loạn Cấm Khu, dẫn tới vạn tộc vây công, sau đó tên Nhân tộc kia bằng vào sức một người xông ra khỏi vòng vây, ở trước khi rời khỏi đối phương từng tuyên bố với bên ngoài, mình tên là Thẩm Trường Thanh.

Hôm nay lại nhìn về phía người trước mặt, Thần Phong đã có thể kết luận, hai bên chính là cùng một người.

“Tôn thượng là Nhân tộc!”

Thần Phong đối với kết luận này có chút giật mình, nhưng lại chưa quá mức chấn động.

Ở sau khi biết đối phương không phải Bắc Ly Vấn Thiên, toàn bộ khả năng, đều ở trong dự đoán của hắn.

Tuy thân phận Nhân tộc có chút ra ngoài dự liệu, nhưng cũng vẫn như cũ có thể tiếp nhận.

“Không sai, ta là Nhân tộc!” Thẩm Trường Thanh gật đầu.

Nghe vậy, Thần Phong xác định phán đoán trong lòng, trên mặt hắn có vài phần cảm khái: “Nghe Nhân tộc tuyệt tích ở chư thiên đã lâu, chưa từng nghĩ lại có tôn thượng cường giả bực này tồn tại, chỉ sợ vạn tộc cũng sẽ không ngờ được chuyện này.”

Nhân tộc chẳng những chưa tuyệt tích, ngược lại có cường giả tồn tại trên đời.

Đối phương hành tẩu trong chư thiên, cũng chưa có vạn tộc phát hiện.

Thần Phong hoài nghi, Nhân tộc hẳn là còn có nhiều cường giả hơn hành tẩu ở trong chư thiên, chỉ là đến nay chưa bại lộ ra thân phận mà thôi.

Vừa nghĩ như vậy, thế lực Nhân tộc liền không phải lớn bình thường.

“Ngươi chỉ cần an tâm làm việc cho ta là được, lợi ích nên có, ngày sau tuyệt không thiếu.” Thẩm Trường Thanh bình thản nói một câu.

Bình Luận (0)
Comment