Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ (Dịch)

Chương 2279 - Chương 2279: Cung Nghênh Bệ Hạ Trở Về (1)

Chương 2279: Cung nghênh bệ hạ trở về (1)

Bất đắc dĩ.

Trước có Kỳ Hành truy kích, muốn trở về tông môn của Thiên Ngô nhất tộc cũng là chuyện không thực tế.

Chẳng qua, tuy không thể mượn trận pháp dẫn tới tiêu phí trên thời gian lớn một chút, nhưng cũng làm Thẩm Trường Thanh có đủ thời gian, có thể hoàn toàn sửa sang lại ký ức của Phù Dương, hiểu biết đối với Thiên Ngô nhất tộc sâu sắc thêm một tầng.

Ở trong trí nhớ của Phù Dương.

Thiên Ngô nhất tộc từng chỉ là một nhược tộc, an phận ở một góc.

Về sau trong tộc có Thần cảnh xuất thế, mới từng bước đi hướng chư thiên.

Thiên Ngô nhất tộc mới từ thiên địa đi ra, cũng là không ai bì nổi, tự nhận là thực lực bản thân coi như bá chủ chư thiên.

Nhưng chờ khi Thiên Ngô nhất tộc thật sự hiểu biết được chư thiên cường đại, mới rõ mình chỉ là ếch ngồi đáy giếng.

Từ đó về sau, Thiên Ngô nhất tộc liền làm việc thu mình lại, yên lặng phát triển, cuối cùng từng bước một đi tới trình độ hôm nay.

“Nói tới Phù Dương coi như là vị cường giả Thần cảnh đầu tiên của Thiên Ngô nhất tộc, từ Thiên Ngô nhất tộc đi ra thiên địa của mình tiến vào chư thiên, cũng có mấy ngàn năm thời gian, có thể đi đến một bước này xem như không tệ!”

Thẩm Trường Thanh thầm nghĩ.

Trong mấy ngàn năm, Thiên Ngô nhất tộc từ nhược tộc không có Thần cảnh tọa trấn, tới cường tộc có Thần cảnh tầng chín tọa trấn, sự đối lập trong đó đã tính là mãnh liệt.

Nếu cho Thiên Ngô nhất tộc thêm mấy vạn năm thời gian, chưa chắc đã không có khả năng sinh ra một vị Thần Vương.

Đây cũng là chuyện rất bình thường.

Bất cứ một chủng tộc thế lực nào có thể đi vào chư thiên, từng đều là bá chủ một thiên địa, chính là tồn tại được trời phù hộ.

Ở phương diện tu hành có được ưu thế thiên phú không tệ, cũng thuộc loại bình thường.

Đương nhiên.

Muốn chứng đạo Thần Vương, chỉ bằng vào ưu thế thiên phú vẫn là không đủ, vẫn cần có được vật chịu tải mới được.

Chỉ là giống vật chịu tải vô thượng chí bảo cỡ đó, bằng vào thực lực nội tình của Thiên Ngô nhất tộc, nếu muốn lấy được vào tay, thì không phải dễ dàng như vậy.

Tuy Thiên Ngô nhất tộc làm việc thu mình, nhưng chư thiên thế cục phức tạp, cho dù là thu mình như thế nào nữa, cũng có thế lực đối địch nó tồn tại.

Mà ở trong trí nhớ của Phù Dương, một thế lực đối địch lớn nhất của Thiên Ngô nhất tộc, chính là Cự Trùng nhất tộc gần thiên địa của mình.

Luận nội tình thực lực, Cự Trùng nhất tộc đều vững vàng áp chế Thiên Ngô nhất tộc một bậc.

Lần này Phù Dương tiến vào di chỉ thượng cổ, mục đích thật sự là ở chỗ tìm biện pháp tăng cường thực lực của mình, do đó hóa giải nguy cơ của Thiên Ngô nhất tộc.

Nhưng mà, ý tưởng cùng thực tế, thường thường khác nhau rất lớn.

Phù Dương chưa thể tìm được bảo vật tăng cường thực lực, ngược lại ngã xuống ở trong tay mình.

Đối với điều này, trong lòng Thẩm Trường Thanh cũng không dao động gì.

Đây là pháp tắc sinh tồn cá lớn nuốt cá bé của chư thiên.

Thực lực yếu, phải bị đánh.

Phù Dương vì sao sẽ ngã xuống ở trong tay mình, nói trắng ra, chính là bởi thực lực quá yếu. Đạo lý tương tự, nếu thực lực của mình quá yếu, có một ngày cũng tất nhiên sẽ ngã xuống ở trong tay cường giả khác.

Không muốn chết, thì chỉ có thể mạnh lên.

Hơn nữa, lấy thế cục bây giờ của Thiên Ngô nhất tộc, Phù Dương nếu thật sự ngã xuống, như vậy Thiên Ngô nhất tộc tuyệt đối không có khả năng ngăn cản Cự Trùng nhất tộc, tới lúc đó, toàn bộ Thiên Ngô nhất tộc đều có khả năng bị diệt.

Từ nơi này có thể nhìn ra được, Thiên Ngô nhất tộc ở một số phương diện nào đó rất giống Nhân tộc.

Nhân tộc bây giờ cũng là thời kì giáp hạt, thực lực của hắn đã ở đỉnh Nhân tộc, nếu bản thân ngã xuống, Nhân tộc hoàng đình nhắm chừng cũng phải diệt.

Dù không bị diệt, tương lai vạn năm cũng phải yên lặng, không có khả năng vào chư thiên nữa.

Một điểm này không phải Thẩm Trường Thanh cố ý khuếch đại cái gì, mà là sự thật.

“Nhưng Thiên Ngô nhất tộc yếu thì yếu, cốt khí trái lại cũng là có, tuy đối mặt áp lực mạnh mẽ của Cự Trùng nhất tộc, cũng chưa thần phục bất cứ một thị tộc nào, cam nguyện làm phụ thuộc của họ.

Ở trên một điểm này, đã mạnh hơn chủng tộc khác không ít.”

Thẩm Trường Thanh đối với loại chủng tộc có cốt khí này, cảm quan là rất không tệ.

Đặc biệt Thiên Ngô nhất tộc chỉ vừa mới xuất thế mấy ngàn năm, cũng không có ân oán gì với Nhân tộc, nếu có thể để bản thân sử dụng coi như là không tồi.

“Mặt khác —— “

“Từ trong trí nhớ của Phù Dương, hoàng giả Cự Trùng nhất tộc có khả năng là đang trùng kích Thần Vương cảnh, nếu thực để đối phương chứng đạo thành công, lấy thực lực Thiên Ngô nhất tộc bây giờ là không có cách nào ngăn cản.

Thật đến một bước đó, Thiên Ngô nhất tộc hoặc bị diệt, hoặc phải thần phục thị tộc khác, để đổi lấy chủng tộc kéo dài.

Đây cũng chính là nguyên nhân vì sao, Phù Dương sẽ bức thiết như thế tiến vào di chỉ thượng cổ!”

Có thể có tư cách trùng kích Thần Vương cảnh, mặc kệ thành công hay không, đều đủ để nói lên Cự Trùng nhất tộc nội tình bất phàm.

Không nói tầng diện thị tộc, riêng ở trong cường tộc, đã tính là phi thường mạnh.

Dù sao trong cường tộc, lại có thể có bao nhiêu chủng tộc, có thể có thực lực nội tình đi trùng kích Thần Vương cảnh.

“Trong Minh Hà giới tài nguyên vô số, thật muốn để một tên Thần cảnh tầng chín có được thực lực sánh vai Cự Trùng nhất tộc, cũng không phải hoàn toàn không có khả năng, chỉ là Phù Dương khí vận không tốt mà thôi!”

Bình Luận (0)
Comment